What's new

[Chia sẻ] Tự sự trên những nẻo đường - Châu Âu cổ kính

Ngồi trong phòng làm việc, nhìn ra bến Bạch Đằng nước sông Sài Gòn lấp lánh dưới ánh nắng buổi sớm mai mà lòng còn mãi vương vấn ánh nắng chiếu lóa trên hồ Thun, hồ Brienz soi bóng những đỉnh núi tuyết lộng lẫy, dòng Danube xanh xanh hiền hòa hay sông Vltava dịu dàng mà kiêu hãnh; nhìn xuống cuốn nhật ký hành trình chi chit những chữ nháp hí hoáy từ những lúc đợi tàu trong những chuyến đi của mình, thấy lại chồn chân rồi.

Nhớ những chuyến tàu từ vùng này sang vùng khác, ngồi trên toa tàu ấm cúng gặm một miếng bánh mì nóng hổi kẹp xúc xích hay cái kebab to đùng kèm ly cappuccino ngon lành.
Nhớ chuyện gặp hai nhóc người Hàn nói tiếng Anh cũng bập bẹ như nhiều bạn trẻ Hàn học vừa xong phổ thông mà mình biết, đã lỡ mua vé tàu Hungary online nhưng quên không in vé tại máy bán vé ở ga tàu mà cứ thế lên tàu như những chuyến tàu nước khác, phải trả tiền mua lại cái vé khác vì vé kia không hợp lệ, nhờ mình giải thích cho người soát vé hiểu mặc dù trời ơi mình có biết tiếng Hàn gì đâu ngoài đôi ba câu giao tiếp nhờ năm trước lê la vài tháng có lẻ ở Hàn,… Nhớ cả vụ ở Ý bị dân ma cô lừa đòi xách hành lý cho mình để sau đó đòi tiền tips, nhưng bị chính một ông người Ý thấy được, quạt cho một trận lủi thủi bỏ đi.
Hay vụ mệt nhoài lê lết tới Venice một ngày thật ảm đạm, hành lý thì nặng trĩu. Lần theo google map offline tới địa chỉ nhà trọ mới thấy là đi lạc đường đến nửa vòng Venice lận, trong khi thành Venice toàn cầu là cầu, mà cái nào cũng cao ngất ngưỡng. Lúc đó chỉ muốn quẳng hành lý xuống dòng kênh luôn cho rồi. Mà cái vụ lạc đường này cho đến giờ cũng là kỷ niệm khó quên, bởi vì phát hiện ra không chỉ Sài Gòn là có những con đường trùng tên mà ngay cả Venice cũng vậy. Lost in Venice cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng là vậy đó.

Nhớ những điều lẩn thẩn như vậy thật đúng là mình đó, một phụ nữ chưa hẳn là đã già mà cũng không còn trẻ lắm nữa, một đứa luôn phấn khích với những chuyến đi mùa đông. Bởi vì vài lý do trong đó có một lý do cũng rất lẩn thẩn mà lại quan trọng là với mùa đông thì sẽ có thể NO BRA đó mà. Có lẽ chỉ phụ nữ mới hiểu, NO BRA sẽ thoải mái như thế nào thôi nhỉ.

Khởi động, có lẽ mình sẽ bắt đầu bằng Interlaken và những ngôi làng nhỏ bé nép bên những đỉnh núi tuyết lộng lẫy - mang một vẻ đẹp khó có điều gì sánh được, một nơi gần đây nhất mình từng trải qua những ngày thật sự rất phấn khích tuyệt vời và rất muốn sẽ có nhiều lần nữa quay lại đây.

Thực sự thì rất ít khi đi đâu hai mình, trừ vài chuyến đặc biệt còn lại chỉ lủi thủi một mình thôi. Rồi mấy năm về trước, khi đi hai mình tới Myanmar tụi mình đã bắt đầu cùng chụp “chân dung”, và đây là một tấm mới nhất trong bộ sưu tập đồ “chung” như vầy đây

Làng Wengen



Công viên trung tâm Interlaken



Sáng nọ ngủ dậy, nhìn ra cửa sổ thấy nắng vàng rót mật trên đỉnh núi ngay ngoài cửa sổ, đâu đó đã có những chiếc dù lượn đủ màu sắc đang lơ lửng trên cao kia – lẫn trong núi tuyết trong trời xanh, tung chăn bật dậy bắt chuyến tàu đi thăm ngôi làng cạnh hồ Brienz xinh đẹp. Những ngôi nhà gỗ nằm xen lẫn những con đường nho nhỏ, chim hót líu lo, gió se se lạnh, nắng chiếu lấp lánh như kim cương rải nhẹ trên hồ Brienz mang một vẻ xinh đẹp quyến rũ khó tả. Hai đứa ngồi trên ghế gỗ nhìn xuống hồ, gặm mẩu bánh mì & táo mua sẵn từ siêu thị Coop ở Interlaken, duỗi dài đôi chân đã mỏi lắm rồi. Thư thái như thế thôi, những khoảnh khắc giải lao quý giá cho một thời gian dài cày cuốc miệt mài. Ngắm nhìn những chú thiên nga trắng thật xinh đang gật gù ngủ gật trong làn nước trong vắt của mùa đông.

Hồ Brienz một sáng mùa đông





Làn nước xanh trong vắt



Từ làng Brienz nhìn về nhà ga



Một con đường trong làng



Chỗ ngồi ăn sáng của đôi bạn thân, chỗ ngồi lý tưởng chứ hén



Làng Brienz có lẽ còn mơ màng chưa tỉnh giấc



Nước hồ Brienz lấp lánh kể câu chuyện tình tự núi - hồ tự bao đời nay như thế

 
@NhatviD, được khen khoái quá cười tít cả mắt mũi đây nàng ơi.
Nói chung là đi hai mình cũng có cái vui mà đi một mình cũng thú :) Chừng nào nàng bắt đầu chuyến đi kế tiếp đó.
Bữa giờ đứa bạn mình đang chèo kéo đi Kenya rồi tiện thể đi Madagascar ngắm cây baobap luôn mà giờ xin nghỉ phép là sếp cho nghỉ làm luôn í :(
 
Trời ơi hình ảnh làng trong tuyết, tuyết trên làng như thế này thì có ....chết tôi không!!!!!
Dạ đúng là quá đẹp bác Bọ nhỉ, tui cháu đã chết mê chết mệt chỗ này.
Loanh quanh vùng này hơn tuần lễ không dứt ra được. Cứ ngày ngày nhẩn nhơ đi lang thang hết ném tuyết rồi lại chọc mấy đứa bé con xin trượt ké mấy cái xe trượt tuyết bằng gỗ, lội vào mấy khu rừng ngập trong tuyết lút cả chân, mơ màng sống trong truyện cổ tích, rồi lại ngồi bệt trên tuyết mà nghỉ chân mà ngửa đầu thầm nói với trời xanh, chỉ cần thỉnh thoảng có những khoảnh khắc như thế - cuộc đời đã là đáng sống lắm rồi.
 
Hay có ngày được tận hưởng cảm giác gió thiệt mạnh trên núi tuyết là gì. Hôm đó tuyết rơi nặng hạt ở trên đỉnh Jungfrau, nhiệt độ khoảng chừng -28 độ C, gió rất lớn, bước ra ngoài cả người run bần bật, bước đi liêu xiêu còn tuyết quất thẳng vào mặt. Nói quá hơn một chút là cảm giác khi xem phim về những người sống sót qua trận bão tuyết với khi được thực sự chạm tay đến thật khác biệt.

Bắt tàu từ trạm Kleine Scheidegg lên Jungfraujoch, tàu chạy một lúc tới trạm Eiger, từ đây đến Jungfrau là đi trong đường hầm, mình có vấn đề với không gian kín cho nên đoạn này lúc đi xuống đã bị choáng, lát sau loay hoay mở cửa sổ ra thấy khá hơn hẳn. Cũng không rõ có phải do choáng độ cao không, mà làm gì nhảm vậy chứ nhỉ, đã từng lên độ cao cao hơn đây rồi mà có sao đâu. Tuy nhiên, ai mà biết được :(

Tìm bản đồ vùng này, tuy nhiên dung lượng nhỏ quá, chỉ có cái bản đồ trượt tuyết này nhìn được tổng thể nhất







Có khá nhiều khu dịch vụ, giải trí ở đây, nhưng mình chỉ đi chăm chăm ra đúng 3 nơi : đường hầm băng vĩnh cữu, 2 điểm có thể mở cửa bước ra bên ngoài là số 3 và số 9 ( mới đi mà trí nhớ cũng không còn rõ ràng nữa rồi đây ). Thực lòng mà nói, với mình Jungfraujoch mang ý nghĩa là một địa điểm check-in hơn là enjoy, vì cứ mải miết đi trong đường hầm, hết hầm đến khu dịch vụ. Lần tới khi quay lại dãy Alps, mình sẽ tiếp cận ở một hướng khác, nơi mà có thể đặt chân leo lên từ từ được, dù một quãng ngắn cũng được. Còn đi kiểu dịch vụ như vậy thực sự không phải cách mình thích đâu.





À còn chuyện này nữa, ở Interlaken là tụi mình ở mixt dorm, chung phòng với một cô bạn người Hàn, sau vài cái nhìn xa lạ thì hai đứa bắt đầu tíu tít chia sẻ thông tin về chuyến đi của nhau. Cô bạn rầu rĩ nói bị mất passport và toàn bộ tiền bạc ở Amsterdam trước khi tới đây. Hiện đang chờ sứ quán Hàn cấp lại, chờ người nhà bơm tiền qua thẻ,… nói chung là cô bạn đã phải nhịn ăn 1 ngày trước khi mình tới. Vậy là tụi mình mời cô bạn tham gia bữa ăn đạm bạc luôn, có thêm người thêm một cái nĩa mà. Mình kể cô bạn nghe vụ mình bị mất đồ trên chuyến tàu ở Áo rồi thì chuyến đi trước bị cướp ở Barcelona, xong hai đứa phá lên cười vì cái tính không cẩn thận của nhau. Cho đến khi mình dời đi Grindelwald thì cô bạn vẫn chưa nhận được passport mới nữa. Nhưng đã dời về Bern để tiện việc lấy giấy tờ rồi. Những việc này trên đường phượt là chuyện dễ xảy ra lắm, cứ tập cho mình bơ đi như không sẽ quen dần, miễn sao cứ của đi thay người để mà enjoy tiếp hành trình thôi bạn nhỉ.

Và đối với mình, ở Thụy Sĩ cảnh thiên nhiên mới là tuyệt vời nhất. Các thành phố lớn như Bern, Zurich hay Luzern sẽ không thể nào sánh được đâu.

Chưa bao giờ làm thơ con cóc cả, nhưng mà viết đến đây tự dưng có một con cóc nhảy ra :D

Tháng bốn Sài Gòn nóng như đổ lửa.
Vẫn mơ màng nhớ những chuyến tàu xa.
Bên ngoài tàu tuyết rơi như khung dệt.
Những mộng mơ xen lẫn những bồi hồi.

 
Last edited:
@Schweini ơ hay, hồi xưa mình xinh lắm đó nha, giờ đỡ hơn nhiều rồi hahaha

Chụp hình mới thấy rõ mấy cái cọc với sợi dây khoanh vùng được đi, chứ bằng mắt thường mình còn chẳng nhìn thấy cái cọc nào cả.

Mà nè, coi hình vùng này trong topic của bạn xong tự kỉ ứ muốn post thêm gì nữa, vì bạn chụp đẹp quá đẹp. Nhưng mà ở ngoài thực tế còn đẹp hơn hen.
 
từ đây đến Jungfrau là đi trong đường hầm, mình có vấn đề với không gian kín cho nên đoạn này lúc đi xuống đã bị choáng, lát sau loay hoay mở cửa sổ ra thấy khá hơn hẳn. Cũng không rõ có phải do choáng độ cao không, mà làm gì nhảm vậy chứ nhỉ, đã từng lên độ cao cao hơn đây rồi mà có sao đâu. Tuy nhiên, ai mà biết được :(

Choáng trong môi trường kín hay có ở một số người, đa số là chị em rất hay gặp. Không vào đường hầm được, không vào hang động được, thậm chí bà xã mình còn cạch mặt cả các siêu thị, khu mua sắm, giải trí dưới lòng đất như ở Vicom luôn !!! Vào phát ra choáng váng nhẹ và khó thở. Mặt xanh lè ! đi tàu điện ngầm thì đành phải đi ( rẻ mà ! ) chứ mặt cũng xanh lơ luôn.
Theo mình hiểu chị em bị vấn đề này đều có vấn đề siêu mẫn cảm trong hệ hô hấp + tâm lý sợ môi trường tù túng.

Này bạn Hamacon, ảnh đẹp thế này đúng là làm bưu thiếp Giáng sinh được. Xem ảnh thấy đúng như trong bài Last Christmas của George Michael ! Thụy sĩ và tuyết. Không gì đúng và tuyệt hơn !
 
@HaHoi : hóa ra bà xã nhà bác cũng vậy hen, hmc hay bị ngộp khi ngồi trong xe hơi nhỏ, đại loại cái gì đóng hộp nhỏ lại, chỉ cần mở cửa số ra là vô tư liền. Còn tàu điện ngầm, xe 45 chỗ hay khu thương mại lớn thì sẽ không bị. Có lẽ là tâm lý bác ạ :(

Tiện thể được bác & mọi người khen đẹp, chắc em thêm tiếp mấy vùng ngập tuyết cho SG bớt nóng quá ah :) Không biết mọi người có ngán hình tuyết chưa nhỉ
 
Tiện thể được bác & mọi người khen đẹp, chắc em thêm tiếp mấy vùng ngập tuyết cho SG bớt nóng quá ah :) Không biết mọi người có ngán hình tuyết chưa nhỉ

Cứ tiếp tục đi bồ tèo ơi;) .Tuyết Sài Gòn hay nắng Thụy Sỹ đều ok hết
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,729
Bài viết
1,136,528
Members
192,531
Latest member
Duchaicuasat
Back
Top