What's new

Xe Đạp một mình qua 13 tỉnh ĐBSCL

Chắc bác đang chuẩn bị cho chuyến xuyên Việt. Chúc bác luôn may mắn!
Hồi em đi xuyên Việt qua phà Hàm Luông thì cầu vẫn như thế này, mới có mấy tháng mà cũng khá nhanh.
IMG_2683.jpg
 
Em đã đọc bài của anh.khâm phục luôn.anh có thể cho em số đt được không.ra tết này em cũng định đi miền tây.số đt em 0977 652 965. Hà nghệ an
 
Cảm ơn các bạn nhiều. Sau chuyến đi này mình học hỏi được rất nhiều điều.

Em đã đọc bài của anh.khâm phục luôn.anh có thể cho em số đt được không.ra tết này em cũng định đi miền tây.số đt em 0977 652 965. Hà nghệ an

nguyenhoanha: bạn có PM
 
Chắc bác đang chuẩn bị cho chuyến xuyên Việt. Chúc bác luôn may mắn!
Hồi em đi xuyên Việt qua phà Hàm Luông thì cầu vẫn như thế này, mới có mấy tháng mà cũng khá nhanh.

Xuyên Việt chắc chắn mình sẽ cố gắn thực hiện. Vấn đề lớn nhất là thời gian. còn dự định gần sắp tới là chinh phục bằng xe đạp các tỉnh miền Đông Nam bộ
 
@VictorPhung: bài viết của bạn là một nguồn động viên to lớn với mình! Mấy ngày qua mình đã lôi trong kho ra chiếc xe đạp "ghẻ" đạp trong vòng vài ba cây số đổ lại: đi làm, mua đồ cho con...cho vợ, mà lòng mơ về ngày nào đó thử sức đạp đi Củ Chi, Hóc Môn....và những con dốc trên Cao Nguyên.
Thời sinh viên của mình, ai cũng nghèo, cả một bãi xe rộng lớn chỉ lèo tèo vài chiếc "dam" cũ kỹ, còn lại ..toàn xe đạp!!!
..và thời ấy yêu nhau, sinh viên ở Sài Gòn đều "ngu như nhau" khi ít nhất có một lần chở người yêu đi Bửu Long!..xe đạp ơi!
Ngày mai mình lại tiếp tục đi làm bằng xe đạp và tiếp tục mơ ước về những cung đường...:)
 
CHUYỆN BÊN LỀ CHUYẾN ĐI:
Hello: Chưa bao giờ mình phải nghe từ này lập đi lập lại nhiều lần như trong chuyến đi này. Chặn nào cũng phải nghe cả trăm lần là ít. Rõ rành rành là một thằng ta balô đạp xe đạp vậy mà tới đâu cũng nghe câu hello. Con nít đứng ngòai đường thấy mình lướt qua nói với theo hello, người lớn ở trong nhà nhìn lóang thóang cũng ới theo hello. Thậm chí có các chú chạy xe theo một đọan nhìn ngắm mình rất lâu vậy mà lúc qua mặt cũng quay qua cười toe tóet miệng chào hello. Có khi đi qua mấy cái trường học, một đứa học sinh reo lên hello. Cả đám quay lại hò theo hello. Rồi chắc là cả sân trường cùng đồng thanh hello. Những lúc như vậy mình chỉ biết vẫy tay chào lại chứ không biết phải chào lại bằng tiếng gì. Nghĩ buồn cười. Nhìn mình tóc đen mũi tẹt da đen thui vậy mà sao hầu hết mọi người nhìn mình đều cho rằng mình là người nước ngòai. Hôm đạp về Hà Tiên, vừa tới cầu Tô Châu thấy cảnh đẹp dừng lại đang ngắm nghía định chụp vài tấm hình thì có một cậu thanh niên trờ xe máy tới. Hello, you need hotel. Go with me.. I have hotel.. bla.. bla.. hắn chìa ra tấm danh thiếp của một cái khách sạn nói nhăn nói cụi chả đâu trúng đâu. Mình thì đang lo tìm góc để bấm máy nên cũng chẵng muốn trả lời. Một hồi sau quay lại, hắn vẫn đứng đó. Mình lên tiếng, “Khách sạn hả”. Cu cậu tròn mắt nhe răng cười, ủa, anh người Việt hả, vậy mà nãy giờ em tưởng Hàn Quốc. Bó tay. Hôm đó mình ở ks của cậu ấy giới thiệu. khá tốt, giá hợp lý. Vì là ks nhà cậu ấy thật nên không phải mất tiền cò. Cậu ấy còn nói em làm khách sạn sáu năm rồi gặp Tây đi du lịch xe đạp nhiều lắm nhưng lần đầu tiên thấy người Việt đạp xe như anh.
Hôm đạp qua Hòn Chông. Ghé vào một quán cơn bình dân. Mình nói rõ ràng cho một đĩa cơm cá, chai nước không độ. Bà chủ quán đem ra đúng như yêu cầu. Ăn xong mình quay qua hỏi đường hỏi xá. Nói chuyện qua lại một hồi, tới lúc gần đi bà chủ quán hỏi mình một câu: vậy cậu là người nước nào mà biết nói tiếng Việt rành quá vậy? trời.. té ghế. Có lần ghé vào một quán nước. Cô chủ quán nhìn mình từ đầu tới chân ấp a ấp úng rồi chạy vù vào trong nhà. Mình cứ tưởng mặt mình đi đường nhem nhuốc giống ông kẹ nên cô ấy sợ bỏ chạy. Một phút sau cô ta chay ra lôi theo cậu em. “mày nói đi, hỏi ổng uống gì dùm tao coi” – cô ta nói với cậu em. Thì ra hổng phải cô ta sợ mà cô ta nghĩ mình không biết nói tiếng việt. hơ.. hơ..

Chuyện cái đầu gối: quyết định thực hiện những chuyến du lịch bằng xe đạp mình đã có sự chuẩn bị kỹ càng. Từ việc ráp xe, tập luyện thể lực cho tới việc học cách sửa chửa xe phải có hơn một năm. Mọi chuyện đều diễn ra như kế họach thì đùng một cái, cách đây độ năm tháng cái đầu gối trái mình có vấn đề. Đau, rất đau, mỗi lần tập đạp vài chục cây số là cái gối hành hạ mình. Có lúc đau quá mình phải đạp 1 chân để lết về nhà. Chỉnh yên, chỉnh giầy chỉnh cách đạp đủ kiểu không hiệu quả. Mỗi lần như vậy phải nghỉ đạp cả tuần. Đi khám tây y, rồi đông y, rồi chấn thương chỉnh hình các lọai cũng không trị được tận gốc. Bác sĩ nào cũng khuyên nên nghỉ đạp một thời gian còn nếu không hết thì không nên đạp xe đạp nữa. Buồn, buồn lắm. bao nhiêu dự định, bao nhiêu kế họach thậm chí có thể gọi là ước mơ có thể không bao giờ thực hiện được. Nghỉ không đạp hơn một tháng cái gối không còn đau nữa nhưng không biết đạp lại nó có đau không. Trước chuyến đi mình không dám tập những bài đi dài như trước (thường buổi tập mình từ 60-80km) mà chỉ tập những buổi chừng 30km trở lại. Thấy có vẻ êm mình quyết định thực hiện chuyến đi này luôn coi như là một phép thử. Ai dè, như trong nhật ký mọi người cũng biết, mới chỉ 40km đầu tiên cái đầu gối lại tái phát. Nhưng đây cũng là một cơ may, nhờ không bỏ cuộc nên mình hiểu được cái gối mình hơn. Ba chặng đầu là một cực hình. Nhưng sau đó gối mình mỗi ngày một khá hơn và đến cuối cuộc hành trình mình gần như quên đi rằng cái gối mình đã từng bi đau ntn. Về nhà nghỉ gần nữa tháng không đạp cứ nghĩ đầu gối không còn đau nữa vậy mà khi đạp lại nó lại đau. Thế mới chán. Qua hôm sau gối đau vẫn lên xe đạp, rồi những ngày sau nữa tiếp tục đạp cuối cùng mình nghiệm ra rằng càng đạp thường xuyên, đau cũng phải đạp thì đầu gối sẽ hết đau. Bệnh lạ.
 
@VictorPhung: bài viết của bạn là một nguồn động viên to lớn với mình! Mấy ngày qua mình đã lôi trong kho ra chiếc xe đạp "ghẻ" đạp trong vòng vài ba cây số đổ lại: đi làm, mua đồ cho con...cho vợ, mà lòng mơ về ngày nào đó thử sức đạp đi Củ Chi, Hóc Môn....và những con dốc trên Cao Nguyên.
Thời sinh viên của mình, ai cũng nghèo, cả một bãi xe rộng lớn chỉ lèo tèo vài chiếc "dam" cũ kỹ, còn lại ..toàn xe đạp!!!
..và thời ấy yêu nhau, sinh viên ở Sài Gòn đều "ngu như nhau" khi ít nhất có một lần chở người yêu đi Bửu Long!..xe đạp ơi!
Ngày mai mình lại tiếp tục đi làm bằng xe đạp và tiếp tục mơ ước về những cung đường...:)

Đạp xe đi anh, quay lại xe đạp em có được sức khỏe, niềm vui, và cải thiện cả hạnh phúc gia đình nữa. Trước đây thời học sinh em cũng mê xe đạp lắm thời đó từng đạp xe từ SG lên Đà Lạt đấy :D, còn chuyện Bửu Long là cơm bữa. Giờ cũng vậy, hễ đi đâu không phải vội là em lại dùng xe đạp.

th20.jpg

Victor và Chiếc xe touring đầu tiên 20 năm trước. Trên xe có hai cây tầm vông để dựng lều. và phía sau là 1 ba lô lính
 
Em đi xuyên Việt cũng gặp tình trạng người ta kêu hello nhiều và cũng gặp chấn thương nhưng là chấn thương ở mông (ê mông) hé hé. Kết nhất là qua Kỳ Anh , Hà Tĩnh, gái làm hàng mời gọi lộ liễu và ngon phây phây mà em chẳng dám làm gì, mà thực ra lúc đó cũng chẳng biết bọn con gái đứng đó làm gì cả, sau suy luận mới biết, nghe đâu tụ điểm đó bị công an dẹp rồi.
 
Em đi xuyên Việt cũng gặp tình trạng người ta kêu hello nhiều và cũng gặp chấn thương nhưng là chấn thương ở mông (ê mông) hé hé. Kết nhất là qua Kỳ Anh , Hà Tĩnh, gái làm hàng mời gọi lộ liễu và ngon phây phây mà em chẳng dám làm gì, mà thực ra lúc đó cũng chẳng biết bọn con gái đứng đó làm gì cả, sau suy luận mới biết, nghe đâu tụ điểm đó bị công an dẹp rồi.

Giờ mới biết, bạn Vinh đây mà, em có chuyến xuyên Việt rất cừ. Hi vọng qua năm anh cũng làm một chuyến. sẽ lưu ý đoạn Kỳ Anh để... tránh :D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,033
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top