What's new

Xuyên Việt: Hành trình in dấu bước chân tôi lên 64 tỉnh thành thân yêu của Tổ quốc

Con đường tự do

Tôi đã kết thúc chuyến đi của mình cũng khá lâu và tôi vẫn chưa thấy cảm xúc đến với mình để viết lại một chút hồi ức, những trải nghiệm của tôi trong suốt chuyến đi dài. Nó khá dài để bắt đầu viết và hoàn thành, còn nếu viết và lại để nó dang dở tôi còn cảm thấy tệ hơn...Và tôi cứ để mọi thứ trôi đi, quay trở lại với cuộc sống bình thường, với công việc, gia đình, niềm vui và cả rắc rối...

Ngay cả cái tên của topic, tôi không thích đặt cho nó một cái tên thật sốc, tôi thích mọi cái thật giản dị và lột tả hết được tinh thần của chuyến đi...Và tôi nghĩ đến TỰ DO....

..Nó đưa tôi quay trở lại cuộc sống của tôi khoảng 10 năm trước đây, trong một đêm tôi nằm trong căn phòng trọ hôi hám, vốn được làm tự mái hiên của căn nhà cấp 4, ngay trên nền đường cống dẫn nước thải của khu dân cư gần Hồ Đắc Di, tôi mượn được cuốn "Bản du ca cuối cùng" và tôi theo dấu chân trốn chạy của Kern trong suốt cuộc chiến tranh Thế giới thứ 2. Tôi nhớ như in, hoặc nó ảm ảnh tôi quá lâu, lúc Kern được vị Giáo sư dạy tiếng Pháp khi cả hai đang bị giam trong tù. Vị Giáo sư nói: [TÔI SẼ DẠY EM TỪ ĐẦU TIÊN, MỘT TỪ ĐẸP ĐẼ NHẤT CỦA LOÀI NGƯỜI, ĐÓ LÀ "TỰ DO"]...Và ngay từ những ngày đó, tư tưởng tự do chảy trong huyết quản của tôi...
 
Re: Con đường tự do

TỔNG HỢP LẠI CUNG ĐƯỜNG

Và tôi cũng không biết đặt topic của mình vào mục nào, vì mục đích đầu tiên của tôi chỉ là đi hết các tỉnh còn lại của Việt Nam, rồi sau đó, mọi thứ cuốn tôi đi. Và cuối cùng, tôi trải qua 16 ngày trên Cung đường: Xuyên Việt-Campuchia-Thái-Lào-Việt Nam với hơn 4.500km. Tôi xin tổng hợp lại cung đường như sau:

Ngày 1&2-2->3/4/2011: Hà Nội – Quảng Ngãi
Ngày 3-4/4/2011: Quảng Ngãi-Phú Yên
Ngày 4-5/4/2011: Phú Yên-Ninh Thuận
Ngày 5-6/4/2011: Ninh Thuận-HCM
Ngày 6-7/4/2011: HCM-Bạc Liêu
Ngày 7-8/4/2011: Bạc Liêu-Cà Mau-Bình Thới (Kiên Giang)
Ngày 8-9/4/2011: Bình Thới-Hà Tiên
Ngày 9-10/4/2011: Hà Tiên-Campuchia (Campot-Phnompenh-…..)
Ngày 10-11/4/2011: …..Poipet
Ngày 11-12/4/2011: Poipet-Thailand (Bangkok)
Ngày 12-13/4/2011: Bangkok
Ngày 13-14/4/2011: Bangkok-cách Nongkhai 100km (ngủ ngoài cây xăng)-chạy 525km
Ngày 14-15/4/2011: NongKhai-Hữu Nghị (Lào)-Vientaine-…….
Ngày 15-16/4/2011: ……Phon xa van (Xieng Khoang)
Ngay 16-17/4/2011: Phon xa Van (3h am)-Nậm Cắn (Việt nam)-Hà Nội (11h pm)-600km
 
Re: Con đường tự do

I LEFT MY HOME....

Trong lúc đi xuyên Việt, tôi cố gắng vừa đi vừa viết, nhưng rồi quá mệt, tôi chưa update thêm, và tôi cũng không muốn viết lại. Đây là những cảm xúc trân thực nảy sinh trong chuyến đi, không thể là cảm xúc được sáng tạo nên tôi đặt link đây để viết tiếp....

https://www.phuot.vn/threads/17124-...ân-tôi-lên-64-tỉnh-thành-thân-yêu-của-Tổ-quốc
 
Re: Con đường tự do

Tôi băn khoăn giữa việc viết theo lịch trình của chuyến đi và kể lại những sự kiện trong suốt chuyến đi theo thứ tự thời gian...và việc viết theo từng chủ đề nhất định. Và tôi quyết định viết kết hợp theo cả hai cách trên. Đúng như tên gọi của topic: tôi đi để tìm kiếm sự tự do, cũng như tinh thần vốn có của việc đi du lịch: đó là sự phóng khoáng, trải nghiệm và học hỏi nhiều cái mới. Vậy tôi nghĩ, đừng bó buộc mình trong khuôn khổ nào đó. ...
 
Last edited:
Re: Con đường tự do

NGÀY 6: SÀI GÒN-BẠC LIÊU

Sài gòn không có gì nhiều để viết, tôi vốn không thích nơi ồn ào và bụi bặm, vả lại cũng vào đây khá nhiều nên tôi cũng không hào hứng lắm với các điểm tham quan. Chuyến đi này, tôi đặc biệt coi trọng sự riêng tư của bản thân nên gần như tôi không gọi nhiều cho bạn bè, chỉ những người bạn thân hoặc những người bạn lâu ngày không gặp. Nhưng có một người, chắc chắn tôi phải gặp, như tôi đã hứa rất nhiều lần khi anh gọi điện hỏi thăm tôi. Đó là đồng nghiệp của tôi ở cơ quan cũ, khi tôi nghỉ việc ở đó, anh đã điện thoại hỏi thăm tôi rất nhiều và vẫn tham gia nhiệt tình các chương trình từ thiện mà tôi kêu gọi, và tôi vẫn tiếc chưa có một bữa nhậu để chia tay anh chị em trong đó....

Nhưng khi tôi gọi điện, thật tiếc, anh lại có việc bận (tôi biết rất quan trọng)...Nên tôi dành cả buổi sáng tìm thông tin về các địa điểm sắp tới tôi sẽ đi qua và đợi Huybui, người sẽ chia sẻ cùng tôi cung HCM-Cà Mau...

Khoảng 2hpm, tôi và Huy xuất phát từ HCM, chúng tôi mất khoảng 30 phút để dời khỏi trung tâm thành phố, ....Tôi không nhớ đã đến Cầu Mỹ Thuận lúc mấy giờ, vì đoạn đường này khá tẻ nhạt, chúng tôi chỉ đừng lại khi mệt và quá mỏi vì ngồi chiếc xe của tôi.

DSC_0072.jpg

Cầu Mỹ Thuận-gió thổi bay tóc và bụi đường. Phía sau là mặt trời, bên dưới là những thảm cây xanh mướt. Đây là hình ảnh dễ chịu đầu tiên chúng tôi nhìn thấy, sau khi trải qua đoạn đường dài toàn xe tải và khói bụi.
 
Re: Con đường tự do

Đoạn từ Cần Thơ đi Bạc Liệu thực sự đẹp, lúc đó khoảng 5-6h chiều gì đó, đường đã vắng xe chạy, mặt trời bắt xuống thấp dần và ánh hoàng hôn phủ tràn ngập những cánh đồng lúa hai bên đường đi. Tôi ngồi sau, dang rộng hai tay để gió thổi lật phật chiếc áo của mình, ngắm nhìn đàn cò đang sải cánh về tổ, tôi nhắm mắt và muốn gào lên: "I believe I can fly"...đúng lúc đó xe của chúng tôi băng qua ổ gà và tôi cứ nghĩ ...mình bay thật...

Tôi vẫn thích cái cách suy nghĩ mà người khác cho là ảo tưởng, đó là nghĩ và làm điều vượt quá khả năng của bản thân mình, như việc tôi nghĩ tôi có thể bay...Thì chẳng phải ngày xưa, có người nhảy từ trên đỉnh tháp Efen bằng đôi cánh tự tạo với mơ ước có thể bay được đó sao?. Chắc hẳn ngày đó, khối người nghĩ việc làm đó là điên rồ....Nhưng chẳng phải nhiều điều kỳ diệu trên Thế giới được tạo ra từ các ý tưởng điên rồ đó?...Nhưng quan trọng nhất vẫn là việc áp dụng ý tưởng này trong việc quản lý nhân sự và cuộc sống: Nếu bạn kỳ vọng nhân viên đạt doanh số 10 đồng, hay giao cho họ mục tiêu 12 đồng, và nếu họ đạt 11 đồng..đó chẳng phải là thành công?....

DSC_0076.jpg

Chúng tôi có bữa tối với chú rùa đồng này ở Sóc Trăng, nơi trước đây tôi có khá nhiều kỷ niệm thú vị, một phần gắn với món rùa đồng này:)
 
Last edited:
Re: Con đường tự do

NGÀY 7-BẠC LIÊU-CÀ MAU-ĐẤT MŨI-CÀ MAU-BÌNH THỚI

Chúng tôi dạy sớm chạy từ Bạc Liêu đi Cà Mau để kịp chuyến tàu cao tốc lúc 8h20. Khoảng 7ham, chúng tôi đến TP Cà Mau, thong rong tìm chỗ ăn sáng và uống cafe. Tôi thích cái cảm giác buổi sáng dậy không phải vội vàng như thế này. Trước đây, không mấy khi tôi uống cafe, và chỉ một cốc cũng khiến tôi đơ cả ngày. Nhưng vào trong này, ngày tôi uống đến 4 cốc:).

Tàu cao tốc chạy không theo giờ cố định, cứ đầy khách là chạy nên thật may mắn, chúng tôi ra sớm khoảng 30 phút nên còn vé. Tàu thấp và chật trội, tệ hơn nữa, tôi ngồi cạnh một mợ khá đầy đặn, mỗi lần bẻ cua thì mợ ý ép tôi, chỉ thiếu nước mặt tôi dính vào cửa kính. Nhưng không hề gì lắm, tôi thấy khá thú vị với ánh mặt trời gay gắt, hai bên rừng đước bạt ngàn, cảnh những đứa trẻ mặt áo phao, ôm cặp tíu tít đùa nhau ở bến tàu và vẫy tay cười khi tôi đưa máy ảnh lên chụp.

DSC_0080.jpg

Cà Mau-Cho chiếc xe của tôi nghỉ cả ngày vì chúng tôi chuyển sang đi thuyền từ Cà mau ra Đất Mũi

DSC_0093.jpg

DSC_0115.jpg

DSC_0125.jpg
 
Re: Con đường tự do

DSC_0083.jpg


DSC_0132.jpg

Tôi đọc đâu đó trong tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư, có đoạn đại ý như này: "Tàu đó thường quăng lên bờ những người khách du lịch xốc xếch, lử lả đường xa, họ cuống quýt ngắm rừng xanh ngời ngợi trên đầu, luýnh quýnh ngó những con thuyền dập dềnh thăm thẳm đằng phía biển. Nôn nả chạy ra mốc tọa độ chụp hình, hối nhà hàng dọn cơm ra. Vừa ăn vừa nhìn đồng hồ, tính xem thêm chén nữa thì có kịp chuyến đò trưa không. Vội vậy, nhưng ra vẻ mãn nguyện vì chụpp được cái hình ngay mốc tọa độ để về khoe với bạn bè, vì móc được cục đất khóc ồ ồ, ối giời ơi, đất thiêng của ta ơi, đất thương đất nhớ ơi. Sau đó thì làm thơ...."

DSC_0130.jpg

Huybui

DSC_0125.jpg

DSC_0123.jpg
 
Re: Con đường tự do

Khi đọc đoạn này, tôi không khỏi phì cười ..vì có đôi lần tôi cũng vậy, vội vàng đến và vội vàng đi và tưởng mình đã hiểu hết về nơi đó...Và rồi từ đó, tôi sống và cảm nhận cuộc sống một cách chậm nhất có thể....

Lúc chúng tôi đến Đất Mũi là vào khoảng 11h3o trưa, trời nắng chang chang, bụng thì đói cồn cào. Tôi sẽ không viết rằng tôi cảm thấy vô cùng xúc động, tôi muốn viết và sống với những suy nghĩ và cảm xúc chân thực nhất. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đến món cá nướng và bia ướp lạnh...Chúng tôi uống khá nhiều, còn gì tuyệt vời hơn thế...Những con sóng biển ngay ở phía dưới chúng tôi đang lăn tăn nối đuôi nhau chạy vào bờ, những con nhạn biển chao nghiêng, trời hơi oi nhưng chúng tôi vẫn chọn chỗ ngồi ngoài hành lang để chúng tôi có thể cảm nhận được nhiều nhất sự tuyệt vời của cuộc sống tự nhiên: có sóng, có gió và nắng thì luôn thừa thãi nơi đây; thức ăn ngon, thời tiết đẹp và các cô phục vụ thì hết sức dễ thương...Chúng tôi không vội vàng.

Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều và tôi chỉ nhớ tôi đã nói: " PHẢI LẤY ĐƯỢC NẮM CÁT Ở TAM GIÁC VÀNG"...Nó đa thúc đẩy tôi đi tiếp, thay vì quay về như dự định ban đầu
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,123
Members
192,340
Latest member
routermikrotik
Back
Top