What's new

[Chia sẻ] Ba thế hệ đi tây

Đối với một số người khi nhắc tới từ du lịch thì đó là một cuộc đào thoát xa xỉ, một số người thì hứng thú với những trò chơi mạo hiểm mang đầy Adrenalin trong máu. Còn đối với một kẻ nông dân như em, cứ được giá lợn, bán đi vài lứa là em lên đường.


Ấy thế nhưng cuộc đi này của em không giống như những chuyến đi trước, đó là một mình em phải care cả đoàn. Mà đoàn phượt thủ này thì người nhiều tuổi nhất đã gần 80 còn trẻ tuổi nhất thì chưa đầy 15 tuổi.


Chuyến đi này của em cũng bị áp đặt nốt các bác ạ. Vào một ngày đẹp trời, cụ thân sinh ra em gọi em đến và nói: “Hè này dẫn bố mẹ đi Mỹ và Canada” Em giật mình tưởng nghe lầm hỏi lại: “Bố mẹ đi đâu ạ?”. “Thì Mỹ và Canada chứ còn gì”.

“Oh! My God!, trời Phật thánh thần ơi….”
Bố em, một người mấy chục năm tuổi đảng, từng đi công tác học tập ở các nước XHCN (Liên Xô, Cuba…) cứ tưởng cụ đòi đi thì phải đi Nga, Trung Quốc, bắc Triều tiên hay chí ít là Venezuela chứ. Ai ngờ cụ lại đòi đi Mỹ. Chết chết hay cụ lại tự diễn biến, tự chuyển hoá và suy thoái…như ngài tổng tịch vẫn nói trên TV. Nghĩ thế thôi nhưng em không dám nói ra (Nói ra có mà ăn ba cái vả cùng một “bài ca” bất diệt) nên câu nói của em là “Yes! Sir”


Cứ đăng cái ảnh ăn cắp đã, tính sau


 
Tại sao viên kim cương này nổi tiếng đến thế? Chẳng phải vì nó to, chẳng phải vì nó quá đẹp....mà nó nổi tiếng do nó bị lời nguyền các bác ạ.
Một hôm tay buôn đá quý người Pháp tên là Tavernier, đến Ấn độ. Thấy con mắt thứ 3 giữa trán của thần Shiva có đính viên kim cương đẹp quá. Liền leo lên bóc cmn ra. Hành động này là hành động báng bổ nên có lẽ viên kim cương bị nguyền từ đó.
Về tới Pháp Tavernier bán viên kim cương cho Hoàng đế Louis XIV. Sau khi kiếm được mớ tiền lòng tham chưa dừng lại, Tavernier lại đến Ấn Độ định kiếm thêm một viên kim cương khác. Nhưng trên đường đi tìm kiếm ngôi đền Tavernier bị lũ chó săn xé xác
Viên kim cương ở Paris, Hoàng đế cho đẽo gọt, mài dũa lại và đính nó lên cấy trâm cài áo. Lúc này viên kim cương nổi như cồn và có tới tận hai cái tên "Kim cương của Hoàng đế" và "mầu xanh nước Pháp" trong suốt thời gian ở cung đình Pháp nó được coi như là báu vật quốc gia.
Louis XIV sở hữu viên kim cương này chẳng bao lâu thì ông cũng tèo. Louis XV chẳng dùng mấy, mãi về sau ông đem ra cho hoàng hậu dùng thì lập tứ Thái tử tèo năm 1765 và hoàng hậu cũng tèo năm 1768.
Đến thời Louis XVI ông đem viên kim cương này tặng cho vợ là bà Hoàng hậu Marie Antoinette, nhưng cách mạng Pháp nổ ra và cả hai vợ chồng Louis XVI đều lên đoạn đầu đài. Nghe đồn lúc bị chặt đầu bà Marie Antoinette đeo viên kim cương này trên ngực và như vậy nó lại thuộc về tay đao phủ.
Đao phủ thì cần dek gì kim cương, hắn bán nó sang tận Anh. Sau đó hoàng hậu Tây Ban Nha mua lại. Muốn mài dũa lại nó nên hoàng hậu TBN đưa cho một nhà kim hoàn. Nhưng nó lại bị đánh cắp bởi con trai người thợ kim hoàn. Sau đó ngừoi thợ kim hoàn chết trong đau khổ và kẻ cắp (con trai ông) cũng tự sát chết.
Viên ki cương lại dạt về London và được sở hữu bởi gia đình quý tộc Henry Hope. Nhưng nó chỉ mang đến điềm gở, cháu Henry Hope là Francis Hope phá sản, vợ chạy theo nhân tình còn chính ông thì bị chết trong nghèo đói trước khi bán viên kim cương này cho Hoàng tử Nga. Cách mạng tư sản nổ ra, hoàng tử Nga bị giết chết. Viên kim cương lại rơi vào tay diễn viên ngừoi Pháp Lorens Ladue. Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào ông này tự sát luôn trên sân khấu. Người sở hữu tiếp theo của nó là Simon Montharides, ông này một hôm đang chở gia đình đi chơi, tự nhiên xe mất lái đâm vào vách đá làm cả gia đình chết. Vua Thổ Hamid II sở hữu viên kim cương có thời gian ngắn nhưng lại bị truất ngôi
Pierre Cartier đem viên kim cương tới Mỹ và bán cho bà MacLean. Nhưng kể từ khi mua nó bà MacLean rơi vào bi kịch. Con trai chết trong tai nạn xe hơi, con gái tự tử, chồng bỏ đi và à MacLean lên cơn điên và chết trong nhà thương điên
Năm 1949 một tỷ phú tên là Harry Winston mua lại viên kim cương này để tặng cho bảo tàng Smithsonian này. Ông Winston không ngoan mua xong mà không dám động đến. Giao cho người giúp việc đem nó giao đến bảo tàng. Nhưng ông giúp việc thì lại bị viên kim cương nguyền rủa. Ông bị gãy chân sau tai nạ xe tải. Vợ ông đột quỵ chết, con chó thế dek nào cũng vướng xích thắt cổ chết và sau cùng căn nhà của ông bị cháy trụi
Chẳng biết khi về Bảo tàng lịch sử tự nhiên này mấy ông giám đốc ảo tàng có đi cúng bái, yểm bùa gì không mà hơn 50 năm nay nó vẫn nằm im tại đây và chưa đem lại vận rủi nào cho bảo tàng này.
Hiện nay nó được bảo hiểm tới 250 triệu USD, và nếu nó mang lại vận rủi cho bảo tàng này. Người ta phải đem cho không đi thì các bác ở đây có đăng ký lấy nó không? :D riêng em thì chắc là không. Chưa thấy ghi nhận viên kim cương này có mang hoạ cho ngừoi chụp ảnh không? mà 6 hôm sau em gặp vận rủi, ngoài sự mất tiền (khá nhiều) còn lo gần chết. Câu chuyện đó em sẽ kể sau.


Viên kim cương được bày trên một cái giá, để trong hộp kính và quay 4 mặt cho bà con xem





 
Ngoài ra xung quanh viên kim cương Blue Hope này cũng có rất nhiều những viên kim cương khác mà toàn của các bậc đế vương cả

Đôi hoa tai này cũng là của bà hoàng hậu Marie Antoinette





Vương miện và vòng cổ là của Napoleon tặng cho hoàng hậu của mình là Marie Louise - nữ đại công tước nước Áo khi bà sinh con cho ông



 
Bảo tàng ở Mỹ này dị phết, cho chụp ảnh thoải mái, toàn kim cương, đá quý triệu đô cả mà chẳng sợ bọn trộm vào đánh dấu vị trí rồi ăn cắp. Hoá ra các bảo tàng khác họ ko cho chụp ảnh là gây khó khăn cho mình là chính, không quản được thì cấm các bác ạ. Chứ như cái phòng hổ phách mới làm lại trong Cung điện mùa hè ở Saint Petersburg thì có cái dek gì mà mất cũng không được chụp ảnh. Làm em phải chụp trộm, đến là nhục






 
Những loại đá này thì chịu, người nông dân như em chẳng biết là đá gì. Nhưng chắc giá của nó phải gấp cả trăm ngàn đàn lợn của em











 
Nhìn những đồ trang sức này giá trị cả triệu USD, em mới thấy nhiều người Việt mình nông dân vãi. Thích đeo vàng 24k, càng to, càng nặng càng chứng tỏ đẳng cấp, chứng tỏ nhiều tiền. Giống như cái cậu gì hôm trước bị bắt đó. Nếu quy một viên kim cương ở đây ra vàng chắc cậu đó đeo gãy cmn cổ.








 
Xem xét chán kim cương với chả đá quý em quay sang xem các loài động vật ở đây.
Châu Mỹ, trước khi con ngừoi đặt chân đến có một hệ sinh thái rất đa dạng với những con vật khổng lồ. Nhưng khi những người dân vượt eo biển Beringmang theo giáo, cung... đến đây các động vật dần dần tuyệt chủng, nhất là những con vật to lớn, sinh sản chậm nên dễ tuyệt chủng. VD nhưu con lười chẳng hạn, đến nay không còn nữa








 
Các loài cá








Con mực khổng lồ này phải dài đến chục mét, may mà phát hiện ra nó ở Mỹ chứ ở Vn chắc là nó từ biển vào thẳng quán nhậu rồi. Dân VN mình con dek gì chẳ g ăn, càng kỳ quái, càng to càng quý. Đến cả "cụ" rùa Hồ Gươm ngày xưa tèo cũng bị mậu dịch bắt lên rồi về nấu chuối đậu bán cho dân. Thế nên nhìn thấy con mực to như thế này dân mình chỉ chẹpk chẹp miệng rồi tiếc, chửi bọn Mỹ ngu không biết đường mà thịt





Còn đây là hàm cá mập



 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,430
Bài viết
1,175,888
Members
192,104
Latest member
lyhoangbaothy
Back
Top