What's new

Bị cấm bay từ Malay qua Sin- Hành trình 10 ngày đáng nhớ

Đã 7 tháng trôi qua kể từ chuyến đi ấy nhưng tôi vẫn thường xuyên theo dõi Phượt và thấy rằng thông tin không bao giờ là thừa nên cũng hí hoáy gõ lại ít kỉ niệm hi vọng nó có ích với anh chị em nhà Phượt. Toàn bộ bài viết là những cảm xúc và kinh nghiệm cá nhân của tôi nên nếu nó không đồng điệu với suy nghĩ, kinh nghiệm của ai đó, hi vọng mọi người thông cảm và bỏ qua nhé:D

Phần 1:: Gà mờ bị lạc ở Malay

Tết âm lịch 2012 tôi có đến 10 ngày nghỉ phép và tất nhiên là không thể ở nhà rồi. Nhưng đi đâu, đi đâu đây? Myanmar và Tibet luôn luôn ám ảnh tôi nhưng vé máy bay để đi Myanmar thì làm tôi khủng hoảng( cả đi và về đã 14 triệu VND). Quay qua tìm cơ hội khác để biệt xứ ngày tết thì nó đến. Chả là hôm trước, lang thang tám với bà chị trên Face về việc có nên đi Malay hay không vì Air Asia mới mở đường bay giá rẻ từ Đà Nẵng đi Kualar Lumpur( Thoạt đầu, tôi chỉ nói cho vui vậy thôi vì Malay và Sin là những quốc gia hiện đại và đắt đỏ vốn không phải sở thích của tôi), hôm sau, tôi nhận được tin nhắn từ U.N- con bạn tôi hay được xếp ngồi chung khi thi học kỳ hồi cấp 1 vì có trùng tên:
-” Ê mi, qua Malay thì ở chỗ ta nè, tết ni ta không về”.
Oh, con nhỏ này tôi chỉ mới gặp lại nhờ add facebook cách đây 3-4 tháng và biết sơ sơ là nó đang làm việc ở Malay. Tuyệt rồi, qua đó có bạn, vậy thì book vé đi Malay thui( 3,100,000VND cả đi và về, và nên book online skybus chỉ 8RM vì ở ngoài mua lẻ thì 1 chiều đã là 9RM). Thế là 2 đứa tối nào cũng bàn bạc, U.N còn giúp tôi book vé máy bay cho 2 đứa đi Sin vào tối 21/1/2012. Mặc dù nhỏ bạn đã đề nghị đi bus nhưng tôi vốn máu cảnh nằm bụi ở sân bay Changi như dân phượt thường làm, vậy là khăng khăng đòi đi máy bay( vé máy bay 69RM: 1 tiếng, vé bus tới 50RM rùi: đi 5 tiếng)-chọn máy bay cũng đáng mà.

-20/1/2012( thứ sáu), hớn hở tha hành lý nặng 7 kg( theo qui định của Air Asia) ra sân bay Đà Nẵng với sự hộ tống của mẹ và em tôi. Thấy mẹ lo ghê lắm nhưng tôi thì rất khoái vì thấy mình chững chạc hẵng ra, hơn nữa ỷ qua bên kia có bạn nên honk vấn đề gì. Qua cửa kiểm tra hành lý không được mang chất lỏng nên nước uống sẽ bị tịch thu hết.Vào trong sân bay mới của Đà Nẵng ngồi chờ, giá nước suối chai nửa lít là 30,000VND( bik cách chặt chém nhỉ), quyết định nhịn và để dành sang uống nước Malay.haha=))

10 giờ 30 lên máy bay thì 13 giờ 30 đến KL( giờ Malay sớm hơn Việt Nam 1 tiếng), túm lại là bay mất 2 tiếng. Sân bay LCCT( Low Cost Terminal) rộng lớn ,đông đúc. Việc đầu tiên là phải đổi RM để mua sim và gọi cho U.N rùi mò về chỗ con nhỏ và đi tung tăng, viễn cảnh quá hấp dẫn. Sau khi đã đổi 50USD sang RM( 1USD=2,84RM) mà sau này mới biết bị hớ vì tỷ giá tại các quầy đổi tiền khi ra khỏi hẳn khu hải quan tốt hơn nhiều, tôi mon men lại chỗ quầy bán Sim của Tune Talk- thằng này được Air Asia quảng cáo dữ lắm nè- và Digi, cuối cùng tôi quyết định chọn Digi( 18,5RM với 3,5 RM tiền sim và 15 RM balance cho phép gọi) vì Tune Talk chỉ có gói 30RM trở lên( ở có 10 ngày mà mua sim đó thì hơi phí).
Lật quyển sổ bảo bối gồm tất cả điện thoại và địa chỉ liên lạc ở Malay, Sin ra, tôi gọi cho U.N nhưng lại giọng nam trả lời, sân bay ồn ào nên tôi không nghe rõ lắm và bảo sẽ gọi lại. Lão già sau đó tự động gọi lại cho tôi và hỏi tôi từ đâu đến, tôi bảo từ Việt Nam và đang cần tìm U.N vì tôi sẽ về khách sạn 3K U.N ở. Tôi nghe loáng thoáng lão trả lời U.N bận gì gì đó nên tôi chỉ cố bảo cho lão hiểu là lão hãy chuyển máy cho bạn tôi rồi hẹn lão sẽ gọi lại. Không nói chuyện được với bạn, tôi bắt đầu thấy mệt và cô độc giữa sân bay ngột ngạt, đông đúc và quá lạ lẫm này. Chuyện gì xảy ra nếu tôi không liên lạc được với U.N , mà sao lại là giọng nam trả lời tôi. Tôi tự trấn an rồi leo lên Skybus màu đỏ đã book online để về KL Sentral. Ngồi cạnh tôi là một cô bé người Malay, tôi cố gắng bắt chuyện để tìm kiếm thông tin nhưng những câu trả lời nhận được chỉ là”may be”,haizz. (NO)
Nản, tôi móc điện thoại ra và thấy mấy cuộc gọi nhỡ của số U.N , tôi đã vui mừng nghĩ là U.N liên lạc lại với tôi nhưng không, vẫn giọng lão kia trả lời và trơ trẽn hơn, lão yêu cầu tôi gửi hình và địa chỉ khách sạn cho lão. Tôi tái mặt, thở gấp và hét lên”why?” thì chỉ còn nghe tiếng tit tit bên kia đầu dây. Tôi quay sang cô bé bên cạnh để tìm kiếm sự hỗ trợ, để xác nhận có thể nào đường dây bị lạc tín hiệu không nhưng lại chỉ nghe”may be” một cách hờ hững. Ui chao, một ấn tượng khó chịu về đất nước hồi giáo này bắt đầu định hình trong đầu tôi. Sau 45 phút trên bus( bus ở đây đua tốc độ vì đường xá cực tốt nhưng giờ đó không phải vấn đề tôi quan tâm), tôi tới KL Sentral và say xẩm mặt mày, phần vì bối rối và phần bực mình cô bé khi nãy.X(

Tôi như lọt thỏm giữa KL sentral đông đúc với đủ sắc dân, người choàng khăn đủ màu , người mặc nguyên bộ đồ đen lết đất( A rập), người da đen, người da trắng, nhiều nhất là các tốp Trung Quốc đứng tám với nhau. Tôi cố tìm các bạn choàng khăn đủ màu mà tôi nghĩ là dân Malay để hỏi về khách sạn U.N và số bus U63 mà bạn tôi đã dặn tôi phải đón. Càng hỏi tôi càng hoảng vì không ai biết gì về khách sạn này và cũng không ai trả lời được xe bus U63 tôi đang cần tìm có thể đón ở đâu. Nhìn một hàng dài đang xếp hàng đến quầy vé, tôi cũng xếp và chờ đến lượt để hỏi địa chỉ tôi cần đến, 2 người phòng vé nhìn đường tôi muốn đến là Subang Yaja thì chỉ thẳng qua cổng xe lửa Komutek. Tôi mệt mỏi lắm rồi vì rõ ràng U.N chỉ là phải đi bằng bus U63, giờ đi bằng Komutek là thế nào. Mọi thông tin mà tôi nhận được ở nhà sao lại hoàn toàn sai lệch thế này, còn thêm việc gặp lão già hồi chiều càng khiến tôi lo sốt vó. Giờ mà tôi không tìm được U.N thì chuyến đi Sin coi như bỏ và tôi phải ở lại đất nước cho tôi ấn tượng chẳng mấy tốt đẹp ngay từ đầu này đến 10 ngày với 100 đô la Sin và 150USD trong người sau khi tôi đã đổi 50USD kia sang RM.:(
 
Mình quên 1 thông tin quan trọng : người hỏi tụi mình mấy cái vé này nọ ko phải là hải quan, mà là nhân viên hãng Jetstar chiều đi từ HCM - SIN.
Trường hợp này rất giống chủ topic, bị hỏi vé về mà ko có. Tuy nhiên mình có, chỉ là hãng khác thôi (về bằng AirAsia)

Còn hải quan thì chả hỏi chả lấy cái gì ngoài passport và phiếu khai nhập cảnh. Mình cẩn thận nên đã lấy tờ khai nhập cảnh ghi từ lúc ở trên máy bay, đưa cái mẫu cho 2 đứa bạn (passport trắng tinh) điền theo, vậy mà 2 cô cậu vẫn điền thiếu. Hải quan nó kêu điền thêm cho đủ, rồi hỏi "Are you sure your choice is right ?" Trả lời yes , vậy là ok cho qua
 
@Mummim88: Bữa trước mình nhớ lúc đi từ Sin sang lại Malay bằng bus, mình cầm vé và phải show passport để cho đại lý Delima check nữa đó bạn mặc dù bạn mình đặt vé group cho tụi mình. Để tránh gặp phải trường hợp như bạn Zanyminh, chắc bạn dùng 1 thẻ tín dụng nhưng đặt tách ra 4 người thì sẽ có 4 tên trên vé:) Hồi mình đi lên xe họ cũng không yêu cầu phải ngồi đúng chỗ vì xe khá vắng và bạn có thể di chuyển sang chỗ mình thích.
 
Mình thấy bạn chủ topic thậm xưng hay quăng lựu đạn quá đáng. May mắn cho bạn là xuất phát từ Đà Nẵng, từ TpHCM thì với 150 usd va 100 đô Sin xin lỗi nhân viên sân bay không cho bạn ra đến cửa máy bay chứ đừng nói chi được bay. Hy vọng qua topic các bạn đừng đi Phượt kiểu stupid của bạn này. Nếu không gặp được Donald thì chắc bạn đủ tiền ngủ 01, 02 đêm khách sạn rồi ra Lãnh Sự Quán VN tìm đường về. Bao nhiêu topic, bao nhiêu thông tin những thành viên khác đã viết trên Phượt bạn nói đã đọc mà còn bị thế này thì xem lại trình độ đọc hiểu của bạn đi. Hay ho gì cái kiểu nhận xét về người dân sở tại bằng cái giọng điệu như vậy. Bạn có thống kê được hàng năm có bao nhiêu cô gái VN bị Sin va Malay từ chối nhập cảnh không? Nhập gia tùy tục, quốc có quốc pháp, đến nước họ thì phải tuân theo luật của họ. Bao nhiêu người không bị cấm bay riêng bạn thì bị thì nên xem lại mình. Vài lời hy vọng bạn đủ thông minh để hiểu, nếu bạn thích mình phân tích điểm stupid của bạn tiếp.
 
@locnguyenlv: Qui định của nước ta chỉ có giới hạn số tiền mặt mang theo chứ không hề qui định số tiền tối thiểu nên bạn đi từ thành phố Hồ Chí Minh bị chặn lại thì mình có thể hỏi nguyên nhân không?:shrug: Bạn có thể chia sẻ cho mọi người cùng biết.
Mình đã thuê phòng đôi ở khu China town chỉ với 36RM( khoảng 250,000VND như bạn thấy trên bài lúc đi với chị bạn sau này) thì việc bạn nói mình chỉ ngủ được 1,2 đêm thì chắc bạn tưởng mình ở resort chắc.
Mình viết bài này không phải để nói rằng mình quá thông minh nên mới đi du lịch kiểu như vậy mà do đam mê nên mới đi thôi bạn ạ. Còn việc mình kể chuyện xảy ra với mình thì cũng muốn mọi người sau đó rút ra kinh nghiệm chứ không phải chỉ trích, xỉa xói "stupid" này nọ bạn nhé. Nếu mình không viết bài này ra thì sẽ có thêm nhiều bạn có thể mắc sai lầm hoặc gặp trở ngại như mình. Bạn không hiểu được thiện chí của người viết mà ăn nói kiểu đó thì không xứng với tinh thần mà nhiều bạn bè phượt đang xây dựng đâu.GET OUT,PLEASE!
 
Chúc mừng chủ thớt đã có chuyến đi hơi vất vả nhưng thú vị, cái quan trọng là sau nhưng chuyến đi như thế này bạn sẽ " khôn" hơn rất nhiều. Bạn sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn với những chuyến đi trong tương lai.
Cá nhân mình đã ở cả Sing và Malay, nói thật vẫn thik du lịch Sing hơn, mỗi tội đắt, nhưng lại rất an toàn. Malay thì rẻ hơn, nhưng nhiều điều rất luộm thuộm, an ninh ko an toàn, bẩn, dễ bị móc túi, nhất là khu china town trên kuala lumpua, bản thân mình đã bị hải quan Malay ở Jorho trấn lột mất 30rm khi đi xe bus từ kuala về Sing, mình vẫn nhớ tên thằng đó là Naris, hì hì, may lúc đêys mình nhanh trí, ko thì còn bị mất nhiều tiền hơn.
Chúc bạn luôn mạnh khỏe và có thếm nhiều chuyến đi thú vị- an toàn!
 
Trước tiên là mình xin chúc mừng chủ thớt vì bạn đã về nhà an toàn, công nhận phải có những lúc gặp khó khăn như vậy mới thể hiện được bản lĩnh và khả năng tự xoay sở của bản thân, mặc dù mình cũng thấy hơi sợ ^_^...

Vụ rắc rối của bạn Khoai an qua với nhân viên AA làm mình nhớ vụ mình gặp Hải quan Malay. Mình cũng muốn chia sẻ với các bạn chút kinh nghiệm ^_^. Số là chuyến hành trình của mình xuất phát từ Sing, sau đó đến Kul, rồi đi Langkawi, Penang và cuối cùng quay lại Sing. Lúc đầu đến Sing, Hải quan cũng có hỏi đi bao lâu, khi nào về, mình show vé khứ hồi HCM-Sing-HCM và book hostel nên ng` ta cũng ko khó dễ gì, cho qua luôn, quan trọng là từ Sing sang Kul, vào gặp Hải quan mình cũng show hết thông tin như lúc ở Sing nhưng họ nhìn thấy passport VN thì lại để ý khá kỹ, hỏi mình đến Malay làm gì, đi mấy ngày, sau khi ở Kul thì đi đâu, khi nào về lại Sing...nhưng khó chịu nhất là khi ông này biết mình là người VN thì chạy qua quầy của ông kia rồi rủ nhau 2, 3 ông xúm xính lại nhìn cái pp của mình, nhìn mình, rồi nói làu bàu j` đó bằng tiếng Malay mà mình nghe loáng thoáng VN, VN gì đó :(, mình bị kéo lại đến 15p trong khi 1 anh Tây đứng ở quầy bên cạnh đến đóng dấu cái cụp, chưa đầy 1p là đc qua, mình cũng nghe nói vụ này nên ăn mặc rất đàng hoàng: quần jean dài, áo thun dài tay...cũng may là cuối cùng cũng đc qua, mình chạy như bay ra khỏi quầy, nghĩ trong bụng cũng hơi bực bội nhưng vào thành phố gặp đc những người dân Malay tốt bụng thì mình cũng quên ngay ^_^. À quên, cảnh báo với mọi người thông tin này luôn nhé, mọi người đừng ham rẻ mà book phòng ở Backpacker Travellers Inn ở Chinatown nhé, lúc mình book thì chỉ có hơn 80k/đêm thôi nhưng chất lượng thật sự tệ, mặc dù ở chung phòng dorm với mấy bạn Tây nhưng phòng khá tối, cũ kĩ, mền gối cũng cũ nhàu, bạc màu...nói chung là chất lượng chỉ tối thiểu nhưng mình còn chịu đc, chỉ bực ở chỗ cái Inn này hay bắt chẹt khách, xài net tính tiền, tủ đồ cũng tính tiền và nhất là vụ check-in mình ko nhận chìa khóa phòng (công nhận lúc đó mình cũng lơ ngơ quên mất hỏi vụ chìa khóa), lúc check-out họ lại đòi trả chìa khóa, mình nói là mình ko có nhận thì sao mình phải trả, họ nói ko trả thì phải trả họ 15 Ringgit ~ giá ngủ 1 đêm, mình đòi họ check CCTV nhưng họ ko chịu, không phải là mình tiếc tiền gì mà chỉ bực bội họ làm việc ko rõ ràng, thái độ ko xem trọng khách...chút kinh nghiệm của mình, chúc các bạn có chuyến đi vui vẻ ^_^
 
May mắn cho bạn là xuất phát từ Đà Nẵng, từ TpHCM thì với 150 usd va 100 đô Sin xin lỗi nhân viên sân bay không cho bạn ra đến cửa máy bay chứ đừng nói chi được bay.
 
Bản thân mình là dân Đà Nẵng và mình cũng đã đi AA 2 lần từ sân bay Đà Nẵng và cả 2 lần đêu đc nhân viên đưa bảng tóm tăt ghi rõ điều kiện là phải có tối thiểu 500 USD (nhưng họ không kiểm tra), và cũng đã có 1 lần bay sang Sing từ tp HCM nhưng không nhân viên sân bay nào bắt buộc phải trình báo đem theo tối thiểu bao nhêu tiền cả
 
Có nơi họ bắt xem tiền mặt mang theo nhưng nếu Mình cầm theo thẻ visa thì họ cũng cho qua thôi nhưng ko phải nói gì , Mình ghét nhất mấy thằng hải quan Malay nhìn đã bẩn lại còn hay soi mói người việt và nó biết mình chửi mà ko làm được gì .
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,673
Bài viết
1,135,003
Members
192,357
Latest member
pvausashop765654
Back
Top