What's new

Bị cấm bay từ Malay qua Sin- Hành trình 10 ngày đáng nhớ

Đã 7 tháng trôi qua kể từ chuyến đi ấy nhưng tôi vẫn thường xuyên theo dõi Phượt và thấy rằng thông tin không bao giờ là thừa nên cũng hí hoáy gõ lại ít kỉ niệm hi vọng nó có ích với anh chị em nhà Phượt. Toàn bộ bài viết là những cảm xúc và kinh nghiệm cá nhân của tôi nên nếu nó không đồng điệu với suy nghĩ, kinh nghiệm của ai đó, hi vọng mọi người thông cảm và bỏ qua nhé:D

Phần 1:: Gà mờ bị lạc ở Malay

Tết âm lịch 2012 tôi có đến 10 ngày nghỉ phép và tất nhiên là không thể ở nhà rồi. Nhưng đi đâu, đi đâu đây? Myanmar và Tibet luôn luôn ám ảnh tôi nhưng vé máy bay để đi Myanmar thì làm tôi khủng hoảng( cả đi và về đã 14 triệu VND). Quay qua tìm cơ hội khác để biệt xứ ngày tết thì nó đến. Chả là hôm trước, lang thang tám với bà chị trên Face về việc có nên đi Malay hay không vì Air Asia mới mở đường bay giá rẻ từ Đà Nẵng đi Kualar Lumpur( Thoạt đầu, tôi chỉ nói cho vui vậy thôi vì Malay và Sin là những quốc gia hiện đại và đắt đỏ vốn không phải sở thích của tôi), hôm sau, tôi nhận được tin nhắn từ U.N- con bạn tôi hay được xếp ngồi chung khi thi học kỳ hồi cấp 1 vì có trùng tên:
-” Ê mi, qua Malay thì ở chỗ ta nè, tết ni ta không về”.
Oh, con nhỏ này tôi chỉ mới gặp lại nhờ add facebook cách đây 3-4 tháng và biết sơ sơ là nó đang làm việc ở Malay. Tuyệt rồi, qua đó có bạn, vậy thì book vé đi Malay thui( 3,100,000VND cả đi và về, và nên book online skybus chỉ 8RM vì ở ngoài mua lẻ thì 1 chiều đã là 9RM). Thế là 2 đứa tối nào cũng bàn bạc, U.N còn giúp tôi book vé máy bay cho 2 đứa đi Sin vào tối 21/1/2012. Mặc dù nhỏ bạn đã đề nghị đi bus nhưng tôi vốn máu cảnh nằm bụi ở sân bay Changi như dân phượt thường làm, vậy là khăng khăng đòi đi máy bay( vé máy bay 69RM: 1 tiếng, vé bus tới 50RM rùi: đi 5 tiếng)-chọn máy bay cũng đáng mà.

-20/1/2012( thứ sáu), hớn hở tha hành lý nặng 7 kg( theo qui định của Air Asia) ra sân bay Đà Nẵng với sự hộ tống của mẹ và em tôi. Thấy mẹ lo ghê lắm nhưng tôi thì rất khoái vì thấy mình chững chạc hẵng ra, hơn nữa ỷ qua bên kia có bạn nên honk vấn đề gì. Qua cửa kiểm tra hành lý không được mang chất lỏng nên nước uống sẽ bị tịch thu hết.Vào trong sân bay mới của Đà Nẵng ngồi chờ, giá nước suối chai nửa lít là 30,000VND( bik cách chặt chém nhỉ), quyết định nhịn và để dành sang uống nước Malay.haha=))

10 giờ 30 lên máy bay thì 13 giờ 30 đến KL( giờ Malay sớm hơn Việt Nam 1 tiếng), túm lại là bay mất 2 tiếng. Sân bay LCCT( Low Cost Terminal) rộng lớn ,đông đúc. Việc đầu tiên là phải đổi RM để mua sim và gọi cho U.N rùi mò về chỗ con nhỏ và đi tung tăng, viễn cảnh quá hấp dẫn. Sau khi đã đổi 50USD sang RM( 1USD=2,84RM) mà sau này mới biết bị hớ vì tỷ giá tại các quầy đổi tiền khi ra khỏi hẳn khu hải quan tốt hơn nhiều, tôi mon men lại chỗ quầy bán Sim của Tune Talk- thằng này được Air Asia quảng cáo dữ lắm nè- và Digi, cuối cùng tôi quyết định chọn Digi( 18,5RM với 3,5 RM tiền sim và 15 RM balance cho phép gọi) vì Tune Talk chỉ có gói 30RM trở lên( ở có 10 ngày mà mua sim đó thì hơi phí).
Lật quyển sổ bảo bối gồm tất cả điện thoại và địa chỉ liên lạc ở Malay, Sin ra, tôi gọi cho U.N nhưng lại giọng nam trả lời, sân bay ồn ào nên tôi không nghe rõ lắm và bảo sẽ gọi lại. Lão già sau đó tự động gọi lại cho tôi và hỏi tôi từ đâu đến, tôi bảo từ Việt Nam và đang cần tìm U.N vì tôi sẽ về khách sạn 3K U.N ở. Tôi nghe loáng thoáng lão trả lời U.N bận gì gì đó nên tôi chỉ cố bảo cho lão hiểu là lão hãy chuyển máy cho bạn tôi rồi hẹn lão sẽ gọi lại. Không nói chuyện được với bạn, tôi bắt đầu thấy mệt và cô độc giữa sân bay ngột ngạt, đông đúc và quá lạ lẫm này. Chuyện gì xảy ra nếu tôi không liên lạc được với U.N , mà sao lại là giọng nam trả lời tôi. Tôi tự trấn an rồi leo lên Skybus màu đỏ đã book online để về KL Sentral. Ngồi cạnh tôi là một cô bé người Malay, tôi cố gắng bắt chuyện để tìm kiếm thông tin nhưng những câu trả lời nhận được chỉ là”may be”,haizz. (NO)
Nản, tôi móc điện thoại ra và thấy mấy cuộc gọi nhỡ của số U.N , tôi đã vui mừng nghĩ là U.N liên lạc lại với tôi nhưng không, vẫn giọng lão kia trả lời và trơ trẽn hơn, lão yêu cầu tôi gửi hình và địa chỉ khách sạn cho lão. Tôi tái mặt, thở gấp và hét lên”why?” thì chỉ còn nghe tiếng tit tit bên kia đầu dây. Tôi quay sang cô bé bên cạnh để tìm kiếm sự hỗ trợ, để xác nhận có thể nào đường dây bị lạc tín hiệu không nhưng lại chỉ nghe”may be” một cách hờ hững. Ui chao, một ấn tượng khó chịu về đất nước hồi giáo này bắt đầu định hình trong đầu tôi. Sau 45 phút trên bus( bus ở đây đua tốc độ vì đường xá cực tốt nhưng giờ đó không phải vấn đề tôi quan tâm), tôi tới KL Sentral và say xẩm mặt mày, phần vì bối rối và phần bực mình cô bé khi nãy.X(

Tôi như lọt thỏm giữa KL sentral đông đúc với đủ sắc dân, người choàng khăn đủ màu , người mặc nguyên bộ đồ đen lết đất( A rập), người da đen, người da trắng, nhiều nhất là các tốp Trung Quốc đứng tám với nhau. Tôi cố tìm các bạn choàng khăn đủ màu mà tôi nghĩ là dân Malay để hỏi về khách sạn U.N và số bus U63 mà bạn tôi đã dặn tôi phải đón. Càng hỏi tôi càng hoảng vì không ai biết gì về khách sạn này và cũng không ai trả lời được xe bus U63 tôi đang cần tìm có thể đón ở đâu. Nhìn một hàng dài đang xếp hàng đến quầy vé, tôi cũng xếp và chờ đến lượt để hỏi địa chỉ tôi cần đến, 2 người phòng vé nhìn đường tôi muốn đến là Subang Yaja thì chỉ thẳng qua cổng xe lửa Komutek. Tôi mệt mỏi lắm rồi vì rõ ràng U.N chỉ là phải đi bằng bus U63, giờ đi bằng Komutek là thế nào. Mọi thông tin mà tôi nhận được ở nhà sao lại hoàn toàn sai lệch thế này, còn thêm việc gặp lão già hồi chiều càng khiến tôi lo sốt vó. Giờ mà tôi không tìm được U.N thì chuyến đi Sin coi như bỏ và tôi phải ở lại đất nước cho tôi ấn tượng chẳng mấy tốt đẹp ngay từ đầu này đến 10 ngày với 100 đô la Sin và 150USD trong người sau khi tôi đã đổi 50USD kia sang RM.:(
 
Mà khi đọc lướt qua topic này thì thấy lo lo vì nguyên nhân bắt mua vé khứ hồi.
Theo thông tin mình nhận được thì đi từ Malay qua Sin khó khăn vì Sin là đất nước phát triển nên người ta sợ nhiều người nhập cảnh sẽ ở lại đây, vì vậy mới có chuyện đòi vé khứ hồi. Còn nếu bạn đi từ Sing qua Melaka( bằng bus đúng không) thì dễ hơn nhiều. Hơn nữa chắc chắn bạn đã có vé khứ hồi từ Sin về Việt Nam nên nếu bị hải quan Malay hỏi lúc từ KL về Sin thì đưa vé này ra là ổn mà.
 
Mình đi từ Sing bay sang Malay chỉ book vé 1 chiều >>> em nhân viên của Tiger gặng hỏi "Mày có định quay trở lại Sing ko, khi nào trở lại Sing?" >>> mình trả lời luôn "Tao bay sang Malay rồi từ Malay về thẳng nước của tao luôn, ko thèm quay lại Sing đâu". Vậy nên nếu book vé máy bay 1 chiều từ Sing - Malay thì yên tâm là ko bị làm khó gì đâu, chiều ngược lại thì hên xui, chắc do bạn chủ top đi 2 nước này lần đầu tiên nên mới bị làm khó á... Kinh nghiệm khi đi du lịch book vé 1 chiều là show ra cho nhân viên check in hay bị hỏi, còn hải quan nhìn passport của mình chắc thấy đóng nhiều dấu đi-về từ Sing rồi nên chẳng thèm hỏi gì cả :))
 
Phần 6: Quay trở lại Malay với những cảm xúc mới

Lần quay trở lại Malay này tôi đi với Dung-đứa bạn thân và hai bà chị hội ngộ ở Singapore nên tâm trạng yên tâm và thoải mái hơn rất nhiều mặc dù U.N đã trở về trước nên nhóm chúng tôi toàn là lính mới trên đất Malay.

Xe đi từ Sin lúc 2 giờ 30 chiều và qua Melaka lúc 7 giờ nhưng trời Malay chỉ mới nhá nhem tối. Lúc qua biên giới thì thủ tục nhập cảnh khá đơn giản.
Rất may hôm đó bọn tôi gặp ông chủ Lee- người Hoa- của Kota Lodge hotel đang đích thân đi tìm khách quanh trạm bus. Mới nhìn ai cũng tưởng là nhân viên vì ông mặc quá giản dị nên cả đám thấy tội ông cụ và lục tục leo lên xe. Từ bến xe về Kota Lodge hotel mất khoảng 15RM( giá này rẻ) vì các taxi xung quanh đều lấy 20 RM là thấp nhất. Khách sạn này nằm gần khu phố đi bộ nên nhìn chung cũng tiện mặc dù chất lượng tương ứng giá bèo của nó.
Đi bộ từ khách sạn ra có một khu ẩm thực và với châm ngôn” sống để ăn”, nhóm tôi thử hầu hết các món địa phương ở đây nhưng không ngon, vì ẩm thực không phải điểm nổi bật của Malay.
Món satay- y chang nem lụi hay còn gọi là nem nướng ở Việt Nam
400420_375051702511023_1937930758_n.jpg


Mee goreng( mì xào)- ăn tạm ổn
421800_375051992510994_1454959888_n.jpg


Ở Melaka buổi tối có chợ đêm đông vui tại khu phố Tàu và họ treo đèn lồng như Hội An nhưng hầu hết hàng quán cũng đóng cửa lúc 10-11 giờ đêm .
Một ngôi nhà tôi chụp trong khu phố cổ
432161_375052885844238_593443400_n.jpg

Quang cảnh phố phường ban đêm nhìn như Hội An những tối thắp đèn lồng nhưng Melaka rộng lớn hơn
424960_375052615844265_210997814_n.jpg

397327_375053235844203_306022669_n.jpg
 
Last edited:
*Ngoài ra sẽ được gặp các chú tài xế lái loại xe được trang trí đủ màu sắc này với tiếng nhạc ầm ĩ đặc trưng mà mỗi chuyến dạo quanh lấy đến 30RM nhưng vẫn thu hút rất nhiều du khách. Ban ngày vẫn có xe này nhưng theo tôi đi ban đêm có đèn màu đặc sắc hơn( tôi thuộc dạng" nhà nghèo anh em đông nên chưa được thử các bạn nhé.hihi^^)
399811_375052439177616_221255546_n.jpg

*Khách sạn có kiến trúc đẹp nên tôi chụp hình nhưng hôm sau mới biết từ bờ sông, có thể thông qua khách sạn này đi về đường chính và thoát xa mùi nồng nặc của con sông bị ô nhiễm khá nặng ở Melaka. Tôi chạnh lòng nghĩ tới chùa Cầu Hội An với con kênh cũng gánh chịu tình trạng này và lo lắng cho các công trình cổ đang bị con người phá hoại bằng nhiều cách.
420567_375052079177652_1283163727_n.jpg


26/1/12:
Ban ngày chúng tôi đi bộ đến trung tâm thành phố( mất 10 phút) để lên ngọn đồi do người Bồ Đào Nha khám phá vào thế kỷ 15. Trên đỉnh đồi vẫn còn chứng tích của nhà thờ Thánh Paul được người Bồ Đào Nha xây dựng vào 1521.
*Một thị trấn nhỏ được nhìn từ trên đỉnh đồi
395864_375057292510464_964903525_n.jpg

*Bảo tàng biển được xây dựng như chiếc thuyền buồm Flora de la Mar của Bồ Đào Nha bị đắm ngoài khơi Melaka khi xưa và vé vào bảo tàng hình như 3RM/người.
417141_375056249177235_739291795_n.jpg

Quán này được các bạn giới thiệu là quán đặc trưng thu hút du khách đến Melaka nên tôi cũng vào thử nhưng thức ăn không thấy ngon như lời đồn.
432051_375056139177246_2113003657_n.jpg

Đi tới 2 giờ chiều cả đám quay lại khách sạn thu dọn hành lý để vác ba lô ra nhà thờ trung tâm đón bus. Khu vực trung tâm nổi bật với nhà thờ màu đỏ này.
404537_375056629177197_2102407222_n.jpg

Khu vực này quạ kêu inh ỏi và liên tục thả phân xuống nên tốt nhất là phòng thủ dù hoặc mũ nếu không muốn bị dính chấu. Nghe nhân viên khách sạn nói khoảng nửa tiếng sẽ có bus nhưng chờ lâu quá nên bọn tôi mon men hỏi giá taxi( 22RM/4 người) nên lại chờ. May quá xe bus vừa tới lúc 4 giờ và giá vé chỉ có 1,5RM/người đi về bến xe. Ở đây cũng có tình trạng xe dù như ở Việt Nam vì xe chạy lòng vòng quanh nhà thờ cũng 2 lần cho đủ khách rồi mới tiến về bến xe trung tâm.

Từ bến xe trung tâm, dễ dàng mua vé xe đi khắp nơi của nhiều hãng khác nhau, vé Delima Express hình như rẻ nhất vì từ Melaka đến KL chỉ tốn 9 RM. Sau hơn 2 tiếng đồng hồ ngồi bus từ 4 giờ 30 đến 7 giờ( trời vẫn sáng như 4 giờ ở Việt Nam), chúng tôi đã tới trạm xe bus ở KL và khá choáng ngợp trước qui mô của nó.
424005_375061245843402_1645269891_n.jpg

Như các bạn đi trước đã cảnh báo, các trạm giao thông ở Malay không liền lạc nên phải đi ra ngoài trạm bus này mới đến được các trạm LRT và taxi. Lúc đầu cả lũ lơ ngơ không rành nên lò mò vào một quầy nhỏ taxi hỏi có thể mua vé LRT ở đâu thì được các bạn gái bán vé trùm khăn bảo không có LRT đâu. Tuy nhiên, Khizanif- CS mà chúng tôi sẽ đến nhà tối nay hướng dẫn qua điện thoại là chỉ đi thêm vài bước nữa là tới LRT nên bọn mình cảm ơn rồi chuồn gấp, ở đây vẫn dễ bị ăn quà lừa như thường. Tôi cực kỳ cảm động khi thấy Khizanif đến tận trạm LRT và đón chúng tôi về nhà ông vì từ trạm này đến nhà ông mất tới 45 phút lái oto. Nhà ông là 1 căn hộ chung cư ở cách xa KL và có hồ bơi, căn tin. Ở Malay, tất cả nhà ở đều do nhà nước qui hoạch thành chung cư và người dân được vay mua nhà với lãi suất rất thấp ( hình như 4% trong vòng 10 năm). Nghe tôi bảo ở Việt Nam doanh nghiệp và người dân phải vay với lãi suất 17-20% trong ngắn hạn, Khizanif và K- một người bạn của ông làm việc ở May Bank- ngân hàng hàng đầu Malay và nay đã nghỉ việc để làm kinh doanh cực kỳ ngạc nhiên bảo sao dân mày giỏi thế. K làm trong ngành cung cấp suất ăn cho trường điểm( ở Việt Nam còn gọi là trường chuyên) và qua lời kể của ông chúng tôi được biết họ phải cung cấp theo thực đơn đáp ứng tiêu chuẩn dinh dưỡng do viện nghiên cứu của Malay đưa ra chứ không thể tự ý đưa thực đơn.
 
Last edited:
27/1/12:
Khizanif và K theo đạo Hồi nên sáng sớm ( khoảng 5 giờ) tôi giật mình tỉnh giấc vì tiếng tụng kinh la hét rất to vọng ra từ xung quanh mà có lẽ những căn hộ lân cận cũng dậy sớm cầu nguyện. Khu chúng tôi ở thuộc rừng núi và tiếng quạ kêu inh ỏi vào buổi sớm tinh sương quyện với tiếng cầu nguyện vang rền đem lại một cảm xúc khó mà diễn tả.

*Cảnh một góc thành phố KL trong sương sớm được chụp từ nhà của Khizanif
421389_375062049176655_1993120799_n.jpg

Ở Malay, hầu hết cửa hàng chỉ mở cửa lúc 9 giờ sáng nên 11 giờ, Khizanif lái xe đưa chúng tôi vào thành phố. Ông tình nguyện chở bọn tôi một tour quanh KL, chạy dưới tòa tháp đôi Petronas, đến cung điện của vua và hoàng hậu( mà ông bảo vua cũng làm kinh doanh), ghé ngang vườn chim,…hết 3 tiếng đồng hồ. Kiến trúc là một nét đẹp nữa khiến Malay càng đẹp lạ lùng và cuốn hút.

423984_375064285843098_457325028_n.jpg


429747_375063822509811_1389662851_n.jpg


428180_375064915843035_596596212_n.jpg


423885_375064069176453_868945438_n.jpg


419215_375064742509719_1260650014_n.jpg


Việc ông giúp 4 đứa ở trong phòng đôi của một khách sạn 3 sao ( Midad hotel) với giá phòng chỉ bằng một nửa( 100RM) cho 1 đêm bao gồm cả buffet khiến cả đám hào hứng. Lâu lâu nhà nghèo lỡ chơi sang nhưng tôi vẫn để địa chỉ này cho những ai có đủ điều kiện để ở những khách sạn kiểu này vì trên phượt cũng có nhiều bác có khả năng.(c)
No.8 Jalan Kampong Attap.50460 Kuala Lumpur
Tel: +603-2273 9999
Fax: +603-2273 9199
Email: [email protected]
Hôm sau có 2 người về lại Việt Nam nên cả đám quyết định di cư đến một chỗ rẻ hơn sau khi đã khảo giá quanh khu China town:
Petaling Hotel( 36RM/ 2 người)
121-123 jalan Petaling 5000KL
Tel:+603020789870
Email:[email protected]
Phòng nhỏ, có quạt , có nhà vệ sinh và phòng tắm, máy nước nóng lạnh công cộng và có bếp chung để mọi người có thể nấu nếu muốn. Bà chủ khá tử tế và có camera quan sát khu vực chung nên đối với tôi phòng vậy là khá ổn. Điểm đặc biệt của nhà trọ này là xe đi từ Putrajaja về thả chúng tôi ngay trước cửa nhà trọ.
 
Last edited:
Ban đêm dạo chợ phố tàu là cơ hội để mọi người mua sắm, thưởng thức đặc sản tàu( vịt, buffee rau, hambuger Mc Donald, satay,...).
*Mì đen: dĩa mì nóng sốt dọn ăn chung với tương ớt, chanh nữa
393927_2862426592433_1012764061_32408826_846889443_n.jpg

*Món cendong-như chè thốt nốt cốt dừa nhưng ngon hơn và là món giải khát phổ biến của Malay
421999_2862429432504_1012764061_32408830_1367516957_n.jpg

*Bánh ngọt Malay là một thứ không nên bỏ qua khi bạn đến đất nước này vì bánh mềm, mịn và như tan ra khi ăn vào miệng, đặc biệt bánh socola. Không hiểu sao bột mì ở Malay ngon lạ lùng vì nó xốp chứ không như bột mì Việt Nam mặc dầu tôi là tín đồ bánh mì có thể ăn nó thay cơm
402629_375068569176003_1932833541_n.jpg

Ở Malay có hẳn một nhà máy socola nên ngành công nghiệp socola khá phát triển ở đất nước này và tôi lập tức bị hớp hồn bởi những cửa hàng bán socola và trang trí bằng gấu bông thường thấy ở KL Sentral.
421449_375066685842858_2003460246_n.jpg

Nằm ở trung tâm China town, siêu thị MyDin là siêu thị bán sỉ với nhiều món hàng hấp dẫn bạn mua về làm quà và giá rẻ hơn hẳn các siêu thị khác.

29/1( chủ nhật): Còn lại 2 chị em tôi lang thang đi Putrajaya. Lúc đầu do không rành đường nên chúng tôi đi bằng LRT đến KL sentral rồi mua vé KLIA( hình như 11.5RM cho 1 vòng đi và 18.5 RM cho cả đi và về) nhưng tôi chọn mua 1 chiều vì không biết chắc giờ về. KLIA là tàu siêu tốc và khách hàng toàn khách du lịch vì giá vé khá cao so với mặt bằng phương tiện công cộng chung. Tới Putra Sentral là 11 giờ 30, chúng tôi tới quầy thông tin và được biết là tour tham quan Putrajaya đã khởi hành cách đây nửa tiếng và để đi tour tiếp theo phải chờ đến 2 giờ 30.
Pà con lưu ý là Tour Putrajaya chỉ được tổ chức vào thứ bảy và chủ nhật hàng tuần với giá 1RM và có bus chở bạn đi vòng quanh Putrajaya với hướng dẫn viên bản địa nói tiếng Anh.
Thời gian bus tour đón khách:
+ở Putrajaya Sentral( 11 a.m và 2.30 p.m)
+ở Putrajaya Square(11.30a .m và 3 p.m): Tôi đi cách này nhưng phải mua vé bus 0.5RM để đến Putra Square để mua tour tại đây.

Đến 3p.m mới có tour nên tôi có thời gian thăm thú rất kỹ xung quanh và lại gặp một rắc rối nho nhỏ:))
Kiến trúc nhà thờ hồi giáo( Putra Mosque- nằm ngay Putra Square) làm tôi nhớ đến những lâu đài Ba Tư :
420294_1869699640130_1770270221_905100_653890838_n.jpg


Lần mò một hồi, hai chị em vòng ra ngả sau nhà thờ và lon ton đi vào trong. Thấy vắng tôi đã hơi nghi nghi nhưng nghĩ trưa nắng ít người nên vẫn hồn nhiên như cô tiên đi vào sảnh hoành tráng của nhà thờ và bị nhiều bạn đội mũ hồi giáo trang phục nghiêm trang hét lớn bằng một ngôn ngữ mà tôi không rõ. Lúc đầu tôi nghĩ họ đòi tiền nhưng một bạn có vẻ tử tế tiến lại nói bằng tiếng Anh:
-“Mày ở đâu đến ?”
-Trả lời” Việt Nam” nhưng thấy bạn ấy lắc đầu nguầy nguậy tôi hiểu ý bạn ấy là”sao mày chui được vào đây”, tôi lia mắt ra lối bạn ấy chỉ thì thấy một dòng người đang đứng chờ ngoài cổng hoàng tráng( cổng chính kia rồi) với trang phục trùm kín từ đầu đến chân, tôi bắt đầu hoảng vì đang mặc short ngắn, áo phông nên rối rít xin lỗi và giả nai” Tao không biết nên vào bên hông kìa, không có biển hiệu gì hết nên tụi tao tưởng đường này, blap, blap, blap”…
*Tôi chụp luôn tấm ảnh nội qui vào Mosque để pà con theo dõi
427741_375068255842701_725536036_n.jpg

Bạn này cũng trẻ nên có vẻ thông cảm và dặn 2 giờ nhà thờ mới mở cửa lại cho khách vào tham quan, lối đó là lối dành riêng cho tín đồ.
Hú vía, tôi với bà chị vội vã chuồn ra ngõ trước vì mấy bạn Hồi này buồn vui thất thường có thể làm thịt chúng tôi vì tội phỉ báng cũng nên. Hehe, dân Việt Nam có vẻ quen đánh du kích nên toàn hẻm hóc mà đi không nè, cũng may là trời nóng bức nhưng không phải trùm khăn mà vẫn xem được nhà thờ^^
 
Last edited:
Cảm ơn bạn thân mến đã post bài này, nhớ lại kỷ niệm về lần đầu tiên phượt, lần đầu tiên xuất ngoại, thật là vui, cảm xúc cứ ầm ầm kéo tới =))
 
Tôi đã tham gia tour Putrajaya với sự hướng dẫn nhiệt tình của một hướng dẫn viên già lụ khụ đã từng tu nghiệp ở Nha Trang 2 năm. Đến những điểm nổi tiếng xe bus lại tạm dừng cho du khách xuống xe để chụp ảnh. Cuối giờ ông cụ có xin tiền tip nên chúng tôi cũng gửi ông 2RM, gấp 2 lần giá tour nhưng thấy cũng đáng. Cách chính phủ Malay bán tour 1RM theo tôi rất hay vì nó không bao nhiêu nhưng du khách sẽ trân trọng chuyến đi hơn những gì miễn phí, tâm lý con người vốn là vậy;)
IMG_4822.jpg

*Hồ nhân tạo Putra rộng 650ha, là điều hòa khí hậu của cả khu vực Putrayaja
IMG_4812.jpg

*Văn phòng, nơi ở của thủ tướng, phó thủ tướng Malaysia là tòa nhà 6 tầng theo kiểu kiến trúc Hồi giáo có mái vòm củ hành lớn màu xanh ở giữa và 4 mái vòm củ hành nhỏ hơn ở xung quanh. Tất cả khách tham quan khu nhà và làm việc của thủ tướng đều không được mang túi xách, máy ảnh, máy quay phim. Người nước ngoài phải trình hộ chiếu.(trích trang du lich hoan my)
IMG_4790.jpg

4 giờ xe đưa cả đoàn về lại trạm KLIA ban đầu và tôi đón bus E1 chạy thẳng về China town chỉ tốn 4RM và bus này đậu ngay trước chỗ tôi trọ. Bà chị bị say xe nên kiên quyết về lại KL Sentral bằng KLIA. Rút“ cơm nguội” cho lần trễ máy bay trước và để tiết kiệm chi phí, tối đó tôi chia tay chị Quý và ra KL Sentral lúc 9 giờ vì Sky bus chuyến cuối cùng chạy lúc 10 giờ và ngủ lại tại sân bay LCCT để 4 giờ sáng hôm sau vào check in vì Air Asia không cho check in sớm.
Về nhà, vừa ngấu nghiến đĩa rau sống đến nỗi mẹ bảo” mày ăn rau như thỏ vậy hả con”, vừa nhớ đến những món ăn đầy màu sắc của Malay, những tấm khăn choàng phết đất, tiếng tụng kinh Ala, …tất cả ký ức về Malay sẽ không phai và biết đâu một ngày nào đó sẽ quay trở lại, Malay ơi.(BB)
 
Last edited:
Bạn Khoai An Qua cho mình hỏi : đi từ KUL sentral đến Putrajaya Sentral bạn đi bằng KLIA, nhưng có 2 loại, là KLIA transit hay Express (mình xem trên website LRT của KUL thì là TRANSIT)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,672
Bài viết
1,134,983
Members
192,357
Latest member
pvausashop765654
Back
Top