nhungmuahoabolai
Phượt tử
Đà Lạt Cà phê:
Cũng như các thành phố khác ở Việt Nam, quán cà phê là địa điểm giải trí phổ biến của mọi người. Cà phê Dalat cũng đa dạng loại hình: cóc, chòi, sang trọng, thông thường hoặc lãng mạn...phân bổ rải rác khắp nơi từ trung tâm đến vùng ven . Ở đây tớ chỉ nói tới dạng cà phê có nhạc sống, kiểu như phòng trà ở Saigon nhưng quy mô nhỏ, ấm cúng hơn.
Nhạc được hát ở những quán này chủ yếu là dòng Nhạc Trịnh, Ngô Thụy Miên, Vũ Thành An, Phạm Duy...Có một số quán mà nhiều bạn cũng đã biết: Cung Tơ Chiều, Mộc, Diễm Xưa, Cung Đàn Xưa, Eros, Phố Núi. Như nhiều người, mình cũng ấn tượng với Cung Tơ Chiều bởi không gian, không khí ở đây. Quán cheo leo trên đỉnh đồi, trang trí đơn giản với nến và những bộ gế dài cũ. Mình nhớ mãi một lần, khi đi ra từ Cung Tơ Chiều, nhìn xuống cả thung lũng đầy sương, quan lại nhìn quán bơ vơ trên đỉnh đồi lại vang ra những bài nhạc Trịnh giữa khuya...một cảm giác thấy cô đơn, liêu trai kinh khủng. Nhưng quán này chỉ dành cho những người thích nghe nhạc, thích những dòng nhạc trên thôi; nếu bạn cần một nơi để tám chuyện với bạn bè thì k nên chọn vì cô chủ quán không cho khách nói chuyện ở đây và đồ uống cũng rất ít, chủ yếu rượu Vang, Trà Đào hay Artichote. (NO)
Một quán nữa mà mình cũng thích đó là quán Mộc. Trước đây quán nằm ở đường Hai Bà Trưng, trang trí toàn bằng gỗ và rất đơn giản (chắc vậy nên mới tên Mộc). Sau này thì chuyển về nằm ở tầng hầm của Quán Song Vy (đường Quang Trung), phong cách Dalat xưa với biệt thự Pháp. Giờ không bít còn đó không nữa. Mộc cũng phục vụ dòng nhạc trên nhưng với những chàng ca sĩ tóc dài, lãng tử lắm :L
Cũng như các thành phố khác ở Việt Nam, quán cà phê là địa điểm giải trí phổ biến của mọi người. Cà phê Dalat cũng đa dạng loại hình: cóc, chòi, sang trọng, thông thường hoặc lãng mạn...phân bổ rải rác khắp nơi từ trung tâm đến vùng ven . Ở đây tớ chỉ nói tới dạng cà phê có nhạc sống, kiểu như phòng trà ở Saigon nhưng quy mô nhỏ, ấm cúng hơn.
Nhạc được hát ở những quán này chủ yếu là dòng Nhạc Trịnh, Ngô Thụy Miên, Vũ Thành An, Phạm Duy...Có một số quán mà nhiều bạn cũng đã biết: Cung Tơ Chiều, Mộc, Diễm Xưa, Cung Đàn Xưa, Eros, Phố Núi. Như nhiều người, mình cũng ấn tượng với Cung Tơ Chiều bởi không gian, không khí ở đây. Quán cheo leo trên đỉnh đồi, trang trí đơn giản với nến và những bộ gế dài cũ. Mình nhớ mãi một lần, khi đi ra từ Cung Tơ Chiều, nhìn xuống cả thung lũng đầy sương, quan lại nhìn quán bơ vơ trên đỉnh đồi lại vang ra những bài nhạc Trịnh giữa khuya...một cảm giác thấy cô đơn, liêu trai kinh khủng. Nhưng quán này chỉ dành cho những người thích nghe nhạc, thích những dòng nhạc trên thôi; nếu bạn cần một nơi để tám chuyện với bạn bè thì k nên chọn vì cô chủ quán không cho khách nói chuyện ở đây và đồ uống cũng rất ít, chủ yếu rượu Vang, Trà Đào hay Artichote. (NO)
Một quán nữa mà mình cũng thích đó là quán Mộc. Trước đây quán nằm ở đường Hai Bà Trưng, trang trí toàn bằng gỗ và rất đơn giản (chắc vậy nên mới tên Mộc). Sau này thì chuyển về nằm ở tầng hầm của Quán Song Vy (đường Quang Trung), phong cách Dalat xưa với biệt thự Pháp. Giờ không bít còn đó không nữa. Mộc cũng phục vụ dòng nhạc trên nhưng với những chàng ca sĩ tóc dài, lãng tử lắm :L