What's new

[Chia sẻ] Chuyện nhặt ở UK

Tớ Zorzo đăng ký tên ở Phượt đã lâu. Thậm chí ban đầu còn là Mod, cũng có dịp xóa được 1 bài (chả nhớ của ai khà khà) rồi thấy mất màu chả biết lúc nào. Cơ bản do tớ toàn vào đây hóng chuyện chả chịu hoạt động gì. Xem các bác Dudi, anh Già, anh Net, bạn Chit, bạn Toet, bạn Xu, em Black, em Rosy, bạn v.v. viết bài ác liệt mà tớ cắn rứt quá. Phần vì cũng thích viết bài, phần vì dữ liệu trong máy cũng lưng lưng mà chả biết để làm gì, tớ nghĩ đem chia sẻ chắc sẽ tốt hơn. Topic đầu tiên tớ mở ở Phuot này tự dưng thấy bỡ ngỡ ghê :)

Cách đây mấy năm khi công việc đang suôn sẻ, tớ chẳng có mảy may ý định đi Tây bao giờ. Đời nhiều khi xoay một cái không tính trước được, tự nhiên rũ toẹt mọi thứ ở nhà bay đi UK, may đến giờ vẫn sống. Thời gian như chó chạy, thoáng cái tớ đã ở UK ngót 1 năm. Cũng chả biết sẽ ở đây thêm bao lâu: 1 năm? 3 năm? 5 năm để xin cư trú? Hay lâu hơn nữa? Chịu.

Cái tính ham đi đủ cho tớ đi lên xuống, ngang dọc cái đảo này, thậm chí tiền tiêu cho đi đủ mua mấy đời máy ảnh, mà vẫn cứ phải dùng cái cũ. Cái nhìn của tớ chắc khác bạn Chit với cái đầu nghiên cứu, khác bạn Xu bạn Kẹo Mút như những người du lịch ngắn ngày. Tớ để mắt đến những gì tớ quan tâm, tớ lang thang chui rúc nhiều xó xỉnh, tiếp xúc với cả mặt trước và sau của UK, nên những câu chuyện nhặt có khi nhăng nhít không đầu không cuối, các bạn đừng cười.
 
Last edited:
tớ chưa đi Anh bao giờ, nhưng nhớ là bọn Anh có cái bốt điện thoại trông rất riêng, thế mà bây giờ thay sạch.
 
Bác Zorz đang ở Ealing à? Saigon cũng tới Ealing centre mấy lần nhưng mà bây giờ cách Ealing 5 trạm là có Westfield Center to oạch rồi nhìn centre đâu cũng thấy chán. :D
 
Không, tớ đang Westminster, ngay gần cổng chính Regent's park, mặt trước là phố Marylebond, công viên Regent's park là... vườn sau.

@Anhminh: cái bốt ĐT màu đỏ ý vẫn còn nhiều đấy. Cả cái thùng thư màu đỏ bằng sắt to tướng có lẽ kiểu dáng từ thời cách mạng công nghiệp, vẫn còn nhiều. Tìm thấy ảnh tớ sẽ up lên.
 
@Vntuyen: Vâng bác ạ. Cái xe tour 2 tầng thì có tầng trên mui trần, khối hôm quan khách đang đi thì đột ngột mưa, mà chuyện đổ mưa ở London thất thường lắm, thế là quan khách đội ô cả hàng rất vui mắt.

Em sẽ viết riêng về bus sau.




Theo dự báo, hôm nay London sẽ có tuyết, phải rình chụp ảnh mới được. Hiện nay nhiệt độ ngoài trời đang là 0 độ, sờ tay vào cửa kính thấy lạnh cóng. Nhiệt độ trong phòng cũng hạ rất thấp. Rét quá.

Hôm 29-10 London có tuyết đầu mùa. Sáng dậy, thấy BBC hồ hởi thông báo, lần đầu tiên sau hơn 60 năm, London có tuyết sớm như vậy trong năm. Tớ tạt qua công viên. Tuyết rơi hồi đêm, một lượt rất mỏng trên cỏ, chắc chỉ vài tiếng nữa nắng lên là tan hết. May có cái máy ảnh bỏ túi, tớ tranh thủ ghi lại vài hình chia sẻ:

Trên kính xe:

IMG_0011.jpg




Chỉ một lớp trắng mịn mỏng manh trên cỏ:

IMG_0015.jpg




Hàng cây lá vàng 2 tuần trước, giờ đã rụng hết chỉ còn cành khô:

IMG_0013.jpg





Cận cảnh:

IMG_0012.jpg


IMG_0020.jpg
.



Một chút xíu gai gai lạnh: mình đã ở cái xứ này đến mùa tuyết thứ 2 rồi.
 
Đi bộ.

Hí hí, hôm trước tớ cắn răng chạy ra trong trời vừa mưa vừa tuyết vừa gió mạnh, tai đông cứng như đá, mà chụp được vài cái vớ vẩn vì tuyết mới rơi, mỏng quá chẳng ấn tượng gì.




Một kỹ năng bị mai một khi sống ở UK là khả năng định hướng khi đi đường bằng cảm giác. Ở VN, do phải tự lái xe, lại chỉ có xe máy, nên cảm giác về phương hướng của tớ khá tốt. Ở đây không có, lại sử dụng phương tiện CC nhiều nên có vẻ khả năng định vị kém đi. Tuy nhiên một kỹ năng khác lại trở nên rất mạnh: đi bộ.

Tớ có kinh nghiệm trên 30 năm đi bộ. Không ngờ sang LD mới thấy mình như mới biết đi. Mà cũng hình như chỉ ở LD người ta mới đi bộ giỏi như thế. Họ đi nhẹ nhàng, không có chủ đích cố gắng, nhưng như lướt trên vỉa hè với một tốc độ đáng ngại. Ban đầu và kể cả bay giờ tớ vẫn không thể theo kịp người bình thường. May ra đi bằng các bà già, phải nhắc lại là may ra gì nhiều bà già cũng rất nhanh. Còn nếu so với thanh niên trung niên, nhất là khi họ đang đi vì công việc, thì phải đi 3 bước chạy 3 bước mới theo kịp.

Tớ bèn tập đi nhanh. Ban đầu là quan sát họ. Họ thường đi giày mềm, mặc dù nhiều cô đi giày cao, các anh mặc vét giày đen, vẫn có khả năng giữ nguyên tốc độ. Họ có bước chân dài hơn tớ. Cái này tớ đành cải thiện bằng cách cố bước dài hơn. Cuối cùng họ có nhịp bước nhanh, cái này tớ phải tập kỹ (mà vẫn kém hơn). Ban đầu khá mệt, mồ hôi toát ra sau chừng 5-10p. Bây giờ thoải mái giữ nguyên nhịp trong 30p mặt không biến sắc. Tốc độ đi bộ của tớ cải thiện đáng kể. Tớ nhận ra điều đấy khi gặp một số người mới ở VN sang, tớ đi nhởn nhơ rẽ ngang dọc, mang đồ giùm cho họ, vừa đi vừa chụp ảnh, mà cứ một lúc đã cách họ 15-20m, lại đứng chờ. Bù lại là tớ đi hỏng 2 đôi giày cho đến nay, và vẫn luôn bị những người khác lách qua để vượt lên dù mình đã khá cố gằng.

Thực ra không đi bộ nhanh cũng không được. Sang đường, đèn xanh chỉ xoẳn đủ cho việc tức tốc vượt qua, nếu đi chậm thể nào cũng phải đứng ở giải phân cách đợi lượt sau. Hay di chuyển trong ga tàu, trên phố đi bộ, đi chậm tự dưng thành một cản trở của cả dòng người. Bạn sẽ thấy thật kỳ, khi tự dưng mọi người cứ lách qua bạn để vượt.

Tại sao ở đây họ đi bộ giỏi thế? Do cuộc sống công nghiệp? Do phải tự đi sau khi rời phương tiện cc? do tính người? Một đứa người Pháp mới sang LD khá ngạc nhiên vì nhịp sống ở đây, nó lạ lùng bảo: ô, người LD chạy trên thang băng chuyền, vừa chạy vừa ăn? Nhiều người Việt, kể cả các bác các ông lẫn các bà các cô sang đây, vẫn quen lệ chỉ bước từ cửa đến vỉa hè là lên xe, vừa không có kỹ năng đi lâu bền, vừa mang theo những đôi giầy, bốt cứng cao tướng, thật khốn khổ. Được dịp nào đi thăm thú mua sắm độ 1-2 tiếng, quả là cực hình.

Kệ, cuối cùng tớ luyện được một thủ thuật quan trọng: Khinh Công. Thật là công đến tự nhiên thành.
 
Hic, chuyện đi bộ của bạn Zorzo tớ thích vì tớ cũng có quan sát tương tự và thường viện mình chân ngắn nên đi chậm hơn :D

Tớ nhớ là đã đọc 1 kết quả điều tra thì người Sing đi bộ nhanh nhất nhưng tớ ko cho là vậy

Hiện thì tớ tự xếp mình dạng đi bộ nhanh so với các bạn VN ở đây và các bạn đồng nghiệp địa phương, khi đi nhanh thấy rất sốt ruột với người đi chậm hơn :) Tuy nhiên vẫn bị coi là đi chậm so với các bạn địa phương nước Bắc Âu khác

Với tớ, cần phải đi nhanh vì lúc nào cũng thấy thiếu thời gian ;)
 
Tứ tự nhận ở VN thì tớ thuộc dạng đi bộ nhanh nhất. Chân tớ mà dài thêm hơn chục phân nữa thì tớ đi bộ nhanh phải biết ;). Đi bộ nhanh nhưng vẫn giữ được dáng vẻ khoan thai, không sấp mặt xuống, không tỏ ra cuống quít, lấp vấp... theo tớ không phải ai cũng làm được.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,668
Bài viết
1,171,079
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top