What's new

[Chia sẻ] Chuyện nhặt ở UK

Tớ Zorzo đăng ký tên ở Phượt đã lâu. Thậm chí ban đầu còn là Mod, cũng có dịp xóa được 1 bài (chả nhớ của ai khà khà) rồi thấy mất màu chả biết lúc nào. Cơ bản do tớ toàn vào đây hóng chuyện chả chịu hoạt động gì. Xem các bác Dudi, anh Già, anh Net, bạn Chit, bạn Toet, bạn Xu, em Black, em Rosy, bạn v.v. viết bài ác liệt mà tớ cắn rứt quá. Phần vì cũng thích viết bài, phần vì dữ liệu trong máy cũng lưng lưng mà chả biết để làm gì, tớ nghĩ đem chia sẻ chắc sẽ tốt hơn. Topic đầu tiên tớ mở ở Phuot này tự dưng thấy bỡ ngỡ ghê :)

Cách đây mấy năm khi công việc đang suôn sẻ, tớ chẳng có mảy may ý định đi Tây bao giờ. Đời nhiều khi xoay một cái không tính trước được, tự nhiên rũ toẹt mọi thứ ở nhà bay đi UK, may đến giờ vẫn sống. Thời gian như chó chạy, thoáng cái tớ đã ở UK ngót 1 năm. Cũng chả biết sẽ ở đây thêm bao lâu: 1 năm? 3 năm? 5 năm để xin cư trú? Hay lâu hơn nữa? Chịu.

Cái tính ham đi đủ cho tớ đi lên xuống, ngang dọc cái đảo này, thậm chí tiền tiêu cho đi đủ mua mấy đời máy ảnh, mà vẫn cứ phải dùng cái cũ. Cái nhìn của tớ chắc khác bạn Chit với cái đầu nghiên cứu, khác bạn Xu bạn Kẹo Mút như những người du lịch ngắn ngày. Tớ để mắt đến những gì tớ quan tâm, tớ lang thang chui rúc nhiều xó xỉnh, tiếp xúc với cả mặt trước và sau của UK, nên những câu chuyện nhặt có khi nhăng nhít không đầu không cuối, các bạn đừng cười.
 
Last edited:
Tớ tin rằng sau này tớ sẽ nhớ London và UK lắm. Dù sao nó cũng là một quãng đời quá nhiều kỷ niệm.

Cái nỗi nhớ của Zorzo thì chắc chắn là sẽ có rùi, nó sẽ còn ám ảnh cậu trong từng giấc mơ nữa cơ. Như tớ đây, xa London 2 năm rùi mà lúc nào cũng mơ ước được quay trở lại 1 ngày nào đó, mong muốn điên cuồng í, nơi đó tớ đã có bao nhiêu kỉ niệm (ví dụ là tớ đã kiếm được 1 tấm chồng rất là ưng ý khi học ở UK đấy, he he)
 
Tớ tin rằng sau này tớ sẽ nhớ London và UK lắm. Dù sao nó cũng là một quãng đời quá nhiều kỷ niệm.

Cái nỗi nhớ của Zorzo thì chắc chắn là sẽ có rùi, nó sẽ còn ám ảnh cậu trong từng giấc mơ nữa cơ. Như tớ đây, xa London 2 năm rùi mà lúc nào cũng mơ ước được quay trở lại 1 ngày nào đó, mong muốn điên cuồng í, nơi đó tớ đã có bao nhiêu kỉ niệm (ví dụ là tớ đã kiếm được 1 tấm chồng rất là ưng ý khi học ở UK đấy, he he)
Đúng là tuyệt cú mèo! Thế chồng phtuan hiện vưỡn đang ở UK à :)) (j/k)
 
@Phtuan. Hì bây giờ tớ đã thấy nhớ rồi. Mùa đông ở đây xấu xí, xám xịt, lạnh lùng, khô khan, ẩm ướt, ngày ngắn ngủn, làm tớ nhớ mùa hè quá. Mà tên nick của bạn nghe cứng cáp nhỉ, thế mà lại có chồng :p. Chồng bạn là người ... nước nào thế?

@Cvn (NO) (LD)
 
Đi ăn đồ Ý.

Tớ không thể vô lối mà trả vờ rằng ở LD tớ không ăn uống gì (@Vìu-2008). Vì thế entry dưới đây sẽ là mô tả một trong những bữa tối gần đây của tớ. Dù không có ý xấu gì nhưng khuyên độc giả vẫn nên lót một cái giấy thấm trước bàn phím để đề phòng rủi ro bất ngờ.

Hôm 21-11, sở dĩ tớ nhớ như in ngày hôm đó không phải vì món Ý rất ngon, cũng không phải hôm đó là ngày thắp đèn trên phố Bond Street, mà hôm đó là kỷ niệm … ngày cưới của hai vợ chồng tớ. Tiện thể nói thêm hôm đó đúng ngày thắp đèn trên phố Bond Street. Bạn nào quan tâm đến việc mua sắm hàng hiệu cực cao cấp ở London chắc chắn biết cái phố này, nơi mà những khách hàng của nó thường xuyên là các triệu phú (tiền bảng Anh). Lễ thắp đèn ở Bond, với đèn trang trí rực rỡ, tuyết giả phun cả phố, hàng chục điểm chơi nhạc được tổ chức đánh dấu kỳ lễ hội Xmas đã đến. Vì đi chơi mang theo máy ảnh nên mới có ảnh chụp bữa tối đới. Hẹ hẹ, hôm nào tớ có báo cáo về cái phố này sau.

Quán Ý này có cách phục vụ và bố trí hơi khác lạ. Khách phải tự ra quầy gọi món, bù lại món ăn được làm ngay tại chỗ sau quầy bằng những anh chàng người Ý cao to râu mờ mờ da nâu cười tươi rất nguy hiểm. Bù lại các anh nhanh tay nhanh chân xào nấu thoăn thắt cũng vui mắt vui mũi. Cái quán ý đây. Cái lò to Elextrolux ở góc là lò nướng Pizza.

_MG_2979.jpg




Ăn quán Ý dĩ nhiên Pasta là chủ đạo. Pasta tên Ý nên tớ chẳng nhớ, gồm có một ít đậu, rau củ gì đó thái nhỏ, carrot, tôm biển, sốt tôm, phó mát. Anh chàng Ý hai tay làm suất cùng một lượt, mùi xào tôm bốc lên tươi rói. Bưng suất mì nóng hổi, trộn một thìa phomát bào và rau thơm, món mì trở nên thơm phức. Ngầy ngậy, dính vào miệng lưỡi bằng chất sốt kem và phomat chẩy mềm, kèm theo vị hải sản và tôm sần sật, chẹp, từng thìa pasta xoăn xoăn điệu đà màu vàng nhẹ quện chặt, cứ trôi tuồn tuột đến mức tớ quên phắt cả cái máy ảnh.

_MG_2972.jpg





Món khác là Pizza. Nghe cái tên thì rất quen nhưng lúc tớ nhìn thấy, cứ ngỡ họ làm nhầm. Lần đầu tiên thấy một cái Pizza trông giống cái bánh gối như thế, dĩ nhiên to hơn nhiều lần. Hóa ra đây là một cái closed pizza. Như mọi lần đi ăn khác, lúc nhớ đến cái máy ảnh thì đã làm mất một góc rồi. May lát cắt vẫn còn nguyên:

_MG_2971.jpg


Từng lớp hiện rõ sau màn bổ kỹ thuật. Một lớp nấm gì đó dầy hụ, màu vàng nhẹ, giòn giòn mền mềm, ngọt thỉu sóng đôi với những lát pepperoni cay cay mặn mặn cong tròn loáng mỡ. Làm một xiên thấy có cà chua tươi cùng một miếng thịt muối kiểu Tây ban nha (thứ thịt muối trong 12 tháng) dẻo quánh đỏ hồng, mỏng mảnh mịn màng. Cùng những thứ linh tinh gì đó gói trong lớp vỏ bánh nướng phồng, rắc chút herb thơm đến mức muốn hắt hơi (gia vị kiểu rau khô), tưởng chừng tớ có thể xơi hai cái liền trong một lúc. Xiên nào xiên nấy đều đủ để phồng má vì to, hít hà vì nóng và suýt soa vì sao nó lại thơm ngon đến thế.


Vì đứng xem lại chỗ, tớ biết trong cốc hoa quả rượu pha này có bốn quả dâu tây to tướng, dầm nhừ với một chút lá bạc hà, xóc đều trong cốc pha với đá bào, rượu rum. Chỉ một tợp, vị chua ngọt của dâu tây, cái mát lạnh của bạc hà được khuêch đại bằng hương rum, lan tỏa toàn khoang miệng khiến dịch vị tứa ra, tưởng chừng như được một tợp nước thần:

_MG_2973.jpg





Ngoài trời rét tầm 3 độ, trong quán ấm áp bên một cái lò sưởi bập bùng (dù có tính trng trí), thoáng chốc mọi thức ăn được chúng tớ kết thúc rất gọn

_MG_2980.jpg




Hợ, tráng miệng thì sao nhỉ. Chọn món có cái tên Death of Chocolate nhé (Chết vì socola? Socola Thần chết?). Miếng bánh socola dẻo quánh, anh phục vụ cắt bằng một sợi dây thép y như ta cắt bánh chưng, kèm một cốc sữa đặc nhỏ nhưng toàn là kem tươi sệt sệt. Xiên một miếng bánh, chấm vào cốc sữa để thưởng thức một màu nâu sẫm phủ một lớp kem trắng mịn, thả vào miệng để tận hưởng vị bùi béo của kem tươi và cái dẻo quánh dính răng của miếng socola đậm đặc, tưởng chừng tận hưởng cuộc sống cũng chỉ cần đến chết vì socola là cùng.

_MG_2975.jpg




Mình đúng là sống vì ăn.

Thêm thông tin nữa, hóa đơn thanh toán đâu đó tầm 30-35 GBP.

Để tớ thử tìm xem còn ảnh về món nướng Thổ nữa không, chẹp chẹp. Không thấy khéo phải đi ăn một bữa để chụp ảnh. Nhớ cái sốt kem sữa chua tỏi và bánh mì nướng Thổ nhĩ Kỳ quá đi.
 
@Phtuan. Hì bây giờ tớ đã thấy nhớ rồi. Mùa đông ở đây xấu xí, xám xịt, lạnh lùng, khô khan, ẩm ướt, ngày ngắn ngủn, làm tớ nhớ mùa hè quá. Mà tên nick của bạn nghe cứng cáp nhỉ, thế mà lại có chồng :p. Chồng bạn là người ... nước nào thế?

Hihi, chồng tớ là người VN thôi, thì nickname là tên tớ và chồng tớ í mà, a í cũng là du học sinh như tớ. Thế nên kỷ niệm tình yêu của bọn tớ ko hề có ở VN mà chỉ toàn là ở London, nhìn ảnh của các cậu, nhìn từng con đường góc phố làm kỷ niệm càng trào dâng. Ủng hộ nhiệt liệt bạn Zorzo viết tiếp bài về UK, lúc nào tớ cũng thấy UK đẹp vô cùng, kể cả là mùa đông lạnh giá. Bi h vợ chồng tớ đang làm việc chăm chỉ để dành dụm tiền cho 1 ngày quay lại UK hoành tráng
 
nhìn ảnh của các cậu, nhìn từng con đường góc phố làm kỷ niệm càng trào dâng. Ủng hộ nhiệt liệt bạn Zorzo viết tiếp bài về UK, lúc nào tớ cũng thấy UK đẹp vô cùng, kể cả là mùa đông lạnh giá. Bi h vợ chồng tớ đang làm việc chăm chỉ để dành dụm tiền cho 1 ngày quay lại UK hoành tráng


Ừ giả vờ chê mùa đông UK thế thôi, nhưng tớ thấy chính những cái ẩm ướt, những dáng người áo khoác dài đen cầm ô đen, bước đi vội vàng lầm lũi trên những con phố lát đá xám trong một tiết trời ảm đạm, cũng là một nét đặc trưng của London đấy chứ. Rồi những bất chợt nắng bất chợt mưa đỏng đảnh như một cô bé, dù London rất già cỗi. Thật vui vì các bạn có những kỷ niệm đẹp ở đây. Tớ sẽ còn viết tiếp nhiều về UK và London, ủng hộ tớ nhé (nhưng chắc phải 2-3 hôm nữa mới tiếp tục lại :)

Làm cái ảnh chống spam. Chắc bạn có nhiều ấn tượng về mùa thu ở London lắm đúng không. Xin chia sẻ với bạn nhé, một người cũng yêu London. Ảnh ở Regents’ park

_MG_2793.jpg
 
Ai bảo ăn uốngở London là đắt đỏ nhờ Zorzo nhờ. 35bảng mà có bữa tối thịnh soạn thế. Thèm vãi, nhứt là cái quả "Chết mất vì Sô cô la" kia.

Rất thích đọc bài của Zorzo viết về UK, từng câu chữ dạt dào tình cảm, đúng là cuộc sống có lứa đôi cũng khác. Chịp
 
Công viên và đài thiên văn Greenwich

@Toet: madam lại hoạt động trở lại rồi đấy. Giá ở London ai bảo là không đắt. Nếu so thì phải so tương tương, quán sang so với quán sang, chợ trời so với chợ trời. Tớ chưa bao giờ dám đến những quán có xếp hạng cao ở London đâu, chắc trên 100GBP cho hai người là bình thường. Thường tớ chỉ dám đến những quán tầm 15 bảng mỗi người thôi. Quán Việt có khi còn rẻ hơn, tầm trên 10 bảng.


Kinh tuyến 0

Chưa từng sở hữu bất kỳ thiết bị nào có khả năng định vị (GPS), cũng không định chấm mút gì ở cái đất nước lắm sương mù này (mù sương là so với châu Âu lục địa thôi, chứ so thế nào được với HN), nhưng tớ vẫn chắc chắn đã chấm 1 cái vào 1 tọa độ chẵn: Kinh độ 0 ở đài thiên văn Greenwich.

Greenwich là một trung tâm ở đông nam London, nằm ở bờ nam sông Thames. Nhiều người Anh biết đến Greenwich với lịch sử về hàng hải và trường Hải quân Hoàng gia. Ở đây còn có trường đại học Greenwich nữa. Chính đài thiên văn, kinh tuyến gốc cũng như giờ gốc 0 là lấy tên từ địa danh lịch sử này.

Đài thiên văn nằm trên một quả đồi cao, giữa một công viên rộng chừng gần 1km2. Đứng trên đồi có thể thấy một vùng London rộng, trong đó tòa nhà Arena góc phải, bé tẹo cứ như có thể dẫm bẹt dưới chân.

Greenwich2.jpg




Khu nhà gần là trường Hải quân Hoàng gia, phía xa và bên kia sông là Canary wharf

Greenwich1.jpg




Trong sân cỏ của trường Hải quân, một chú nhóc tỳ say sưa với quả bóng. Nhóc sau này có định trở thành lính của Hoàng gia không nhỉ

Greenwich12.jpg




Đêm đến, khu trường vắng lặng nhưng chiếu sáng rực rỡ. Góc nhìn từ phía sông Thames:

Greenwich10.jpg




Góc trẻ em:

Greenwich5.jpg





Mấy chú lừa này để cho trẻ em thuê cưỡi. Giá 2 GBP một lượt. Lừa có lông được chải và vệ sinh sạch. Lông rất xù và mịn đẹp. Chúng nó hiền quá, tóm tai tóm mũi thoải mái chứ không như ngựa hơi tí là lồng lên.

Greenwich9.jpg
 
Đài thiên văn nằm trên đỉnh đồi. Cái khung cảnh này tớ nhớ láng máng dáng dấp của nó trong sách giáo khoa lớp 4 lớp 6 gì đấy khi học về địa lý. Hai mấy năm sau tớ mới có dịp bước chân trên những thảm cỏ ở đây và tự tay chụp những bức ảnh này:

Greenwich6.jpg





Trong công viên Greenwich, cỏ xanh phẳng lì, hoa nở tưng bừng, thỉnh thoảng tớ cũng làm hàng tí:

Greenwich7.jpg





Hoa nở nhiều lắm. Hồi đó mùa hè:

Greenwich8.jpg





Một góc sân nhỏ của đài thiên văn được mở cửa cho khách tham quan, dĩ nhiên khu làm việc thì không. Tại vị trí kinh độ 0 có dòng chữ: Giao điểm của không gian và thời gian. Máu nhỉ, vừa kinh độ 0, vừa giờ GMT. May cho nước Anh thật, ngày xưa họ mạnh nên mới thiết lập được những thứ như thế chứ bây giờ thì đừng hòng. Mọi người tranh nhau chụp ảnh ở chỗ này, một bước bên Đông và một bước bên Tây:

Greenwich3.jpg





Kim chỉ hướng của đường kinh tuyến 0, khách nước ngoài đông nghịt xúm xít, người Anh thì chỉ ở dưới chơi thôi:

Greenwich4.jpg




Và hàng đêm, một tia laser xanh lét dài nhiều km xuất phát từ đài thiên văn, rạch bầu trời London theo đúng đường của kinh độ 0, đánh dấu điểm gốc của các kinh độ trên thế giới

Greenwich11.jpg
 
Kết thúc để sang trang, không có ảnh cho nhẹ

Trời rét!

Khi ở VN, tớ luôn thấy thích mùa đông hơn. Thậm chí tớ đã từng mong muốn được đuổi theo cái thứ vô hình đó (năm 2006). Nhưng ở đây thì mùa đông không dễ chịu cho lắm.

Đầu tiên phải kể là ngày ngắn tũn. Theo BBC thì hàng ngày mặt trời mọc lúc gần 8h sáng và lặn lúc khoảng hơn 4h chiều. 4 rưỡi chiều tối như 10h đêm. Cảm giác thời gian cũng bị co lại vì lạnh vậy.

Thứ nhì là tốn tiền cho thắp sáng đun nấu và sưởi. Tự dưng tần số đi nạp thẻ năng lượng tăng hẳn.

Sau là rét. Ra đường cứ phải áo quần khăn mũ giầy găng đầy đủ. Giữa trưa may ra được 5 độ, không cẩn thận cảm lạnh như chơi. Đấy là chưa kể sự chêng lệch nhiệt độ giữa trong nhà và bên ngoài, giữa đứng dưới nắng và trong bóng râm, rồi mưa phùn và gió gây ẩm buốt y như ở nhà rất khó chịu.

Nhưng vẫn có điều hay.

Cảnh vật thay đổi như dùng lệnh contrast của Photo Shop. Nắng và mây mù thay nhau nhuộm màu những toà nhà, đường phố và công viên từ gam xám xịt sang những sắc màu tươi rói.

Các bạn trẻ có dịp khoe những chiếc khăn len hay áo khoác cổ to tướng. Hình như năm nay ở London có mốt oversize, nếu đúng thì như tiền lệ, ở VN có thể sẽ phổ biến vào mùa đông sang năm.

Các bà các cô có dịp mặc những chiếc áo khoác dạ xanh đen dày, mà một chút gió để lộ màu vải kẻ đặc trưng của Burberry lại là một chút hãnh diện. Burberry là một thương hiệu cao cấp ở Anh, mỗi chiếc áo khoác thông thường có giá tầm 500-1000 bảng. Thế mà vẫn có nhiều người Việt sở hữu lắm. Giống Paris và Newyork về tính quốc tế, nhiều xu hướng thời trang trên thế giới được xuất phát từ cái thành phố thập cẩm này. Nhưng chính tại đây, mặc và sử dụng những đồ đồng bộ đắt tiền chưa chắc đồng nghĩa với việc sang trọng.

Hàng hóa, dịch vụ cho kỳ mua sắp cuối năm đang ở mức cao nhất, đường phố rực rỡ đèn hoa. Chúng tớ đã mua vé linh tinh cho kỳ nghỉ Xmas. Đi thăm Tower of London, xem nhạc kịch, đi trượt băng, một bữa tiệc Giáng Sinh. Việc đi Cu ba mong ước đành để lại. .

Giáng sinh sắp đến rồi.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,102
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top