MinhHai78
* HEll0_VIETNAM
Tuy chúng ta chỉ lần đầu gặp gỡ
Mà chừng như hạnh ngộ tự bao giờ
Mai dù xa nhưng lòng luôn vẫn nhớ
Mùi hương trà ánh mắt những vần thơ.
Đêm rơi lạnh ánh trăng treo mờ nhạt
Bước đường xa lòng man mác nỗi buồn
Cho ta gởi chút ân tình để lại
Và nỗi lòng của người khách tha phương.
Tháng mười ơi mây trắng phố tương tư
Mây vờn lên bóng mắt sâu tiềm thức
Anh cười hiền ..ướm hài son chừng mực
Chậm thôi anh ..nắng đuổi kịp ngôn từ.
Tháng mười gầy thơ tràn qua mắt lá
Phố chênh vênh sống lại cõi nguyên sinh
Bỏi vi đắng đem bao nguồn thơ lạ
Khuya chi cho đêm phố cựa mình.
Từ anh đi thơ cũng vào đoạn tuyệt .
.Phím lặng buồn nằm rũ cuối không gian
Tay thừa thải trăng tháng mười mòn khuyết
Vạn vật sầu trầm lặng để tang.
Mà chừng như hạnh ngộ tự bao giờ
Mai dù xa nhưng lòng luôn vẫn nhớ
Mùi hương trà ánh mắt những vần thơ.
Đêm rơi lạnh ánh trăng treo mờ nhạt
Bước đường xa lòng man mác nỗi buồn
Cho ta gởi chút ân tình để lại
Và nỗi lòng của người khách tha phương.
Tháng mười ơi mây trắng phố tương tư
Mây vờn lên bóng mắt sâu tiềm thức
Anh cười hiền ..ướm hài son chừng mực
Chậm thôi anh ..nắng đuổi kịp ngôn từ.
Tháng mười gầy thơ tràn qua mắt lá
Phố chênh vênh sống lại cõi nguyên sinh
Bỏi vi đắng đem bao nguồn thơ lạ
Khuya chi cho đêm phố cựa mình.
Từ anh đi thơ cũng vào đoạn tuyệt .
.Phím lặng buồn nằm rũ cuối không gian
Tay thừa thải trăng tháng mười mòn khuyết
Vạn vật sầu trầm lặng để tang.
Last edited: