What's new

Cực Đông - Một đám Đông đi chịu Cực 02.09 - 04.09.2011

attachment.php



Trước hết cho em gửi lời cảm ơn chân thành tới tất cả các thành viên của đoàn mình, đã đi rất nhiệt tình, biết cách chờ đợi mòn mỏi ( đợi tàu) và xông pha rất hăng hái ở các thể loại leo dốc - vượt rừng - bò ghềnh - nhảy ghềnh- tìm đường:)) Nhờ thế em trở thành chủ thớt ham chơi và rất bê tha ở các thể loại ( loại nào cũng đu theo). Đặc biệt là anh Thống Ròm - tour guide bất đắc dĩ cho chặng lầm đường lạc lối mà em cực kỳ ấn tượng cộng với hâm mộ đoạn lạc đường ấy mới chết chứ.

Một điều nữa là cảm ơn cả nhà bỏ qua cho em nhìu nhìu thứ, vẫn yêu quý em thật nhiều ( tự AQ phát đấy ạ) dù chuyến này em hơi vớ vẫn nhiều tẹo...

Yêu mọi người nhiều nhiều nhé:x

P/s: Phần miêu tả tường thuật nhường mọi người thật đấy nhé. Em chỉ chém được gió thôi ạ:D

Link topic tìm bạn đồng hành: https://www.phuot.vn/threads/23759-Đi-cực-Đông-từ-tối-01-04.09.2011


Topic đã được gởi đăng bởi BDK, 16/9/2011
 
Last edited by a moderator:
Chuyến nhảy ghềnh này, mới biết thế nào là gọi đò :D tuy đã cố gắng phát huy tối đa ngón nghề "hú" sở trường, rồi cũng làm mọi cách có thể, mà chả thấy chiếc thuyền nào đáp trả :(( Thế là cả nhóm lại ráng nhảy ghềnh tiếp.
Cũng may sao, đến khoảng hơn 18h, chú Ba xuất hiện.
Thấy cứu tinh xuất hiện, anh em mừng khôn tả. Cả nhóm tranh thủ nghỉ ngơi và hỏi han chú Ba sao tìm được. Còn riêng tớ, vì trời đã chạng vạng, lại khá mệt, nên tranh thủ nằm dài trên đá chợp mắt chút lấy lại sức. Lúc tỉnh lại thì trời đã tối hẳn, cả nhóm phải dùng đèn pin mang theo để tìm đường đi tiếp. Nhưng vì đã có chú Ba, nên cảm thấy yên tâm. (Nếu không có chú Ba, chắc tối hôm đó, nhóm 10 người phải ngủ lại trên ghềnh đá rồi :(()
 
Len qua khe đá hẹp


Rùa nhà ta chắc đang khởi động, chờ lên thớt đây

Đoạn này em choáng nhất. Đi từ đầu đến cả 1 đoạn ghềnh dài ko sao, nhưng đến lúc chuẩn bị bò qua cái khe này tự nhiên bị ngợp, nghĩ đến cái cảnh mình lỡ may trượt chân, mặt va vào đá thì ôi thôi.... Lúc đó, ráng tìm con đường nào khác để xuống cho an toàn, nhưng chẳng tìm ra. "Cả đoàn và 3 bạn nữ đã qua rồi, chẳng lẽ còn lại mình mình đứng đây? Trời lúc đó cũng gần tối mà còn cả chặng đường dài fai đi nữa. Họ đi được chẳng lẽ mình ko đi được..." Nghĩ, nghĩ và gián đoạn cỡ 5 phút, nhà rùa ì ạch bò qua khe đá và đến đích với cảm giác rất chi là Yo-mostttttttttttt!!!! hihi
Đoạn này đặc biệt cảm kích mọi người đã ở bên và cổ vũ nhà rùa sang tới bờ bên đó. :L
 
Lúc tỉnh dậy thấy chú Ba dẫn mọi người đi ngược lại, vì chú bảo đi tiếp đường đó sẽ ra vách đá dựng đứng, không thể đi được =)) May mà gặp chú Ba đó nhé, không là ăn cám cả đám:D
Đây là ở góc nào đây mọi người?

Đang ở trên ghềnh đá, nhưng được chú Ba gợi ý, nên quyết định đi tắm suối. Nhưng dù có mệt mỏi, cũng phải để Lady first :(( Thế là 6 anh em phải ở lại trên núi canh chừng đồ đạc.
Lady first cũng được, canh đồ đạc cũng xong, nhưng mà cay cú mỗi vụ vì sao anh em ở lại mà chú Ba lại được xuống núi với chị em :((?
Thôi thì tranh thủ ăn chút ít lót dạ và lấy sức, cũng may có chút bánh trái còn dư lại lúc chiều
 
Hoãn cái sự sung sướng của mọi người tý xíu:). Em gửi mọi người danh sách liên hệ của đoàn mình ( mạn phép mọi người public một vài thông tin nhé:) ) và công tác thu chi. Số tiền dư của đợt này, tối CN đi off - em mời cafe hén. Đoàn HN có vào uống bia ko:D

http://www.mediafire.com/?13tu2u1cv7de3m8.

Thân,
 
" Chú Ba ơi, chú có thấy tụi con giỏi ko ạ:D"

"Uh, tụi mày giỏi nên mới làm tao ra nông nổi thế này=))"


Thật sự giờ về nhìn lại hình lúc nhảy ghềnh, em mới thấy hãi:D. Vậy mà lúc đi cứ một hai lăn lộn, bò toài đủ thứ, chắc bản thân miềng bị thừa vitamin liều hồi nào tới giờ:)
Mà lúc đấy có muốn tham gia Hôi những người bỏ cuộc thì cũng chả có ai đưa miềng về. Nếu lỡ dại nói ra có mà bị ném đá chét hoặc bị đạp xuống ghềnh luôn ko chừng!!

Lúc mới khởi hành em hơi buồn một tẹo, một lòng thương nhớ đám zai chiến hữu của em cơ..Vừa đi vừa ấm ức, cảm giác xa lạ hờ hững lắm ( là riêng em thôi), có lúc còn nghĩ quẩn biết thế chả đi chuyến này :))

Đi rồi mới biết các anh zai đoàn mình hơi bị tuyệt vời nhé, galang - tốt bụng - chu đáo và cả đẹp zai nửa hìhi. Rất chi là bồ kết:x

Thương các anh zai từ những câu dặn dò: "Từ từ thôi em nhé..Đưa tay đây anh nắm..Đưa balo đây anh mang cho..Em đứng đây đợi để anh đi dò đường đã nhé.."

Thương anh bomcuoi kê vai đỡ em xuống những khi em ngập ngừng, đắn đo ( khúc đấy em ngố thiệt anh bomcuoi nhỉ )..Thương cả anh zai kê chân cho em bước qua.

Thương cái cảnh các anh zai chia nhau 1 quả trứng và để dành 03 quả trứng cho mấy chị em gái ăn lấy sức hành quân chặng về:((.

Phải nói thêm là chị em chúng em lúc đấy hoàn toàn tin tưởng, một lòng một dạ đi theo các anh đấy ạ. Nếu ko tin nhiều như thế, chắc em đã xơi vài cú ngã oành oạch rồi:">

Giờ em thay đổi rồi ạ:x
 
Last edited:
Sau màn tắm tiên của 4 em gái, nhóm quyết định đi tiếp. Chú dẫn đi ngược lên đỉnh núi, rồi xuống xuyên qua rừng cây. Nhưng phải mất một hồi mò mẫm hơn 30 phút, chú Ba mới tìm được chính đạo.
Tình cảnh bấy giờ đã chuyển từ giai đoạn "Thanh niên chỉ có một con đường, và chỉ có một con đường, đó là làm cách mạng" sang giai đoạn "Đảng lãnh đạo và soi sáng con đường cách mạng cho thanh niên" =))

Tranh thủ nghỉ chân, đợi chú Ba đi dò đường

Đây là vẻ mặt rạng ngời của mọi người khi đã ra khỏi rừng và gần đến đích

Lặng yên nghe tiếng sóng biển

Bác Bomcuoi tranh thủ tận hưởng sự tự do chăng?


Cả nhóm kết thúc chuyến nhảy ghềnh vào lúc khoảng 20h. Hehe, vẫn còn nhớ lúc đó, ai đo cao hứng hát vang bài "Đường đến đỉnh vinh quang", tớ và em Hiền cũng tham gia hóng hớt & nghêu ngao vài câu

Cùng trèo lên đỉnh núi cao vời vợi
Ðể ta khắc tên mình trên đời
Dù ta biết gian nan đang chờ đón
Một trái tim vẫn âm thầm
Ta bước đi hướng tới muôn vì sao

Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng
Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai
Ðường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió
Lời hứa ghi trong tim mình
Vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao

Ôi, nhớ lại cái cảm giác lúc đó, bây giờ vẫn còn lâng lâng :)
 
Hehe, đây rồi 1 em cá đuối =)) Tuy thế nhưng thấy ống kình máy ảnh là rạng ngời liền :D


Ứ ư tấm này là em dàn cảnh "cá nằm trên đá" đấy chứ mới khúc này sao đã đuối đc chị em nhỉ :D
 
Cả nhóm kết thúc chuyến nhảy ghềnh vào lúc khoảng 20h. Hehe, vẫn còn nhớ lúc đó, ai đo cao hứng hát vang bài "Đường đến đỉnh vinh quang", tớ và em Hiền cũng tham gia hóng hớt & nghêu ngao vài câu:

Cùng trèo lên đỉnh núi cao vời vợi
Ðể ta khắc tên mình trên đời
Dù ta biết gian nan đang chờ đón
Một trái tim vẫn âm thầm
Ta bước đi hướng tới muôn vì sao

Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng
Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai
Ðường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió
Lời hứa ghi trong tim mình
Vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao

Ôi, nhớ lại cái cảm giác lúc đó, bây giờ vẫn còn lâng lâng :)

Đúng là còn lâng lâng thật, không còn chút xíu mệt mỏi nào nữa khi mà ta đã nhìn thấy đích đến, nơi mà mọi người đang vẫy gọi. Dù đã hát nhiều lần nhưng chưa khi nào bài hát này lại được hát lên từ con tim mình nồng nàn nhiệt huyết đến như thế. Vượt qua một hành trình dài, ta đã được nhận biết bao điều, được nhìn ngắm cả một biển trời đẹp không sao tả nổi, được đồng hành với những con người sống với lửa trong tim, được thêm một lần chinh phục bản thân... để rồi được biết thêm thế nào là hạnh phúc! Cảm ơn mọi người đã cho em có được những điều vô giá ấy, em sẽ nâng niu cuộc hành trình của mình đến từng phút giây một.

Nhắc đến lúc tắm tiên, lại thấy thương các anh trai, 6 người chia nhau 1 quả trứng để dành cho các chị em 3 quả; lúc đi về em cứ áy náy mãi vì nước lợ quá, không lấy được miếng nào cho các anh uống cả mặc dù biết các anh trên này chờ nước mang lên.
Cảm ơn anh vikingtrung với ống kính không ngừng nghỉ, giúp mọi người giữ lại những khoảnh khắc ngàn vàng...
Cảm ơn anh biendaikho đã quyết đoán đưa đoàn chinh phục một cung đường tuyệt vời vốn vẫn còn là ẩn số...
Cảm ơn anh Akay, anh bomcuoi, anh lcd_wandere, anh caocuong_bk đã hết mình hỗ trợ chị em tụi em trên con đường gian nan và luôn dũng cảm lao thân đi mở đường cho cả tốp... (anh AKay ơi, khúc em dẫm lên chân anh có đau lắm không ạ?)
Cảm ơn 3 chị gái tuyệt vời hagatini, rua85 và chị Linh đã kề vai sát cánh bên em trên chiến tuyến vốn trước giờ chỉ dành cho nam nhi nhé...
Đặc biệt cảm ơn chú Ba, người mở lối chỉ đường, soi sáng con đường Cách mạng cho tụi con với lòng hiếu khách và nhiệt tình mà có lẽ con không cần diễn tả thêm gì nữa...
Cảm ơn mọi người ở trại vì đã thương mà không trách tụi em vì ham hố rồi về trễ, để cả nhà phải chuẩn bị hết tất cả thức ăn rồi ngồi chờ thấp thỏm...
Em cảm ơn chị Tâm vì cái ôm thật chặt mà chị dành cho em khi về tới trại, dù lúc đó mồ hôi em đầm đìa, nhưng cái ôm đó làm em ấm lòng biết bao nhiêu...

Ôi, mới tới đây của hành trình thôi mà mình đã nhận được nhiều quá, còn những anh chị khác nữa, chắc là em phải để dành đến hồi sau, vì đơn giản, hành trình của chúng ta mới đi được một nửa thôi đúng không nhà mình?! :L
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,668
Bài viết
1,171,079
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top