What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Không có sao,đâu vẫn còn đấy,không loãng được,có comment của người đọc là Cô chú thấy vui rồi.Đúng là năm nay lũ về không có nước,làm nhiều nông dân sống nhờ lũ thất thu.Chắc năm sau lũ sẽ lớn,mà cũng có khi hổng lớn vì tụi Tàu chận nước hết rồi.Hu hu...
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Tôi chạy vòng qua con đường khác thì gặp một quầy bán trái cây lưu động bày hàng trên xe tải nhỏ bên vệ đường,giống như ở Thái Lan,thầm nghĩ bán trái cây kiểu này thì “sang “hơn Việt Nam nhiều!

attachment.php


Rồi lại gặp một đám hội chợ kiểu “lô tô” bên mình với nhiều gian hàng bán “đủ thứ”,xanh đỏ,tím,vàng….Tôi ngừng xe dựng chung với một dãy xe 2 bánh khác,rủ bà xã bước vào “hòa nhập” cái không khí vui chơi “bình dân nông nghiệp” đó .Bà xã nói hổng ai coi chừng xe sao,tui nói xứ Lào chứ hổng phải như “mình” đâu,chắc hổng sao,cả chục chiếc xe đang bỏ “đại”mà có ai thèm trông giữ!He he, “xứ” thái bình cửa thường bỏ ngỏ,đêm năm canh an giấc ngáy o…o..!

attachment.php




Chúng tôi thử đi một vòng,chẳng khác mấy với kiểu “hội chợ lô tô” bên mình,nhưng không có lô tô.Mặt hàng nổi bậc trong các quầy đồ chơi là đủ thứ “súng nước” màu sắc sặc sở,có cả “kẹo bông gòn”xanh, đỏ “dụ khị” con nít!

attachment.php


Rời khu “hội chợ”,tôi tà tà trở về khu “hành chánh”nơi có cái Hội trường,xây dựng theo lối kiến trúc đặc trưng của Lào ...

attachment.php



Hội trường tỉnh Attapeu.

…rồi tiếp tục len lỏi qua các con đường khác.Không có phố xá chập chờn quảng cáo,không có cà phê nhạc vổ ầm ào và thật ngạc nhiên,chẳng thấy bất cứ một khẩu hiệu hoan hô hay cổ vủ nào được treo hay dựng trên đường phố,cơ quan.Kể cả như hôm nay,bắt đầu lễ Tết Bun Pi May,vậy mà cũng chẳng có lấy 1 “băng đơ rôn” đỏ thắm nào “Mừng Tết thành công,Mừng….”,thật đáng ngạc nhiên!Chỉ có những người Lào hiền hòa qua ánh mắt,chơn chất trong nụ cười và thật dễ thương qua cái chắp tay chào nhau khi gặp mặt !Chỉ có những con đường rộng rãi,sạch sẽ,không thấy bóng của bất cứ nhân viên công lực nào.Chỉ có những ngôi nhà lặng lẽ,khang trang trong một tỉnh lỵ êm đềm,bình yên đến…buồn tẻ !

attachment.php



Sau cùng,chúng tôi trở về nhà nghĩ cất xe,thả bộ qua quán cơm Việt Nam bên cạnh,để ăn tối.Bửa ăn tốn 80.000đ tiền Việt.Quán rất “xập xệ”,thức ăn lại không ngon ,giá cả như thế thì hơi mắc so với chất lượng bửa ăn .Từ bây giờ,mọi chi phí sinh hoạt phải tính theo “kiểu” Lào,nghĩa là gần gấp 3 lần Việt Nam ,”bét” nhất cũng gấp 2 lần,như bửa ăn “đạm bạc”vừa rồi.
Ăn xong,chúng tôi trở về nhà nghĩ,chuẩn bị mọi thứ cho lộ trình sắp tới,rồi ngủ sớm.Trong lúc bà xã đang trò chuyện với con gái vừa gọi lại,tôi nằm nghĩ miên man về một hạnh phúc an phận,hiền hòa đang tràn đầy trong cái thị xã nhỏ bé này.Cái hạnh phúc của những con người,cả giàu lẫn nghèo, có vẻ không cần “giành giật miếng sống” của nhau để phải làm điều bất chính.Cái hạnh phúc của những tâm hồn chân chất,ngay thật,tôn trọng lẫn nhau một cách rất tự nhiên như bản chất người Lào.Cái hạnh phúc không cần “tô vẻ” bằng các khẩu hiệu xanh,đỏ treo,dựng khắp đường khiến chỉ làm “bẩn” thêm quan cảnh chung quanh!
Đêm Attapeu êm đềm buông xuống trong cái nóng Hạ Lào chợt mới vừa quen;nhưng mõi mệt sau một ngày vất vã,khiến chúng tôi chẳng khó để ngủ quên!
 
Con đoán Lào có nhiều người Việt lắm thì phải, vì hình Bác chụp toàn có phiên âm tiếng Việt từ hồi Bác qua cửa khẩu tới giờ?
 
Không có sao,đâu vẫn còn đấy,không loãng được,có comment của người đọc là Cô chú thấy vui rồi.Đúng là năm nay lũ về không có nước,làm nhiều nông dân sống nhờ lũ thất thu.Chắc năm sau lũ sẽ lớn,mà cũng có khi hổng lớn vì tụi Tàu chận nước hết rồi.Hu hu...
Doigiaymoi.

Vâng, đúng thế chú ạ, lúc cháu chạy đến Châu phú, Châu đốc ngồi uống nước thấy bà con địa phương cũng than là lũ năm nay kém quá, chả cá tôm gì đc mấy. May lúc lên Búng bình thiên vẫn còn đc thưởng thức mấy món từ cá linh non.
Mấy tấm hình hôm nhà cháu đi Tam đảo tuần trước, vội quá quên máy nên chụp toàn bằng Đthoai nhưng được cái nóng hổi, hì hì

Nhìn từ sân khách sạn ở thị trấn Tam đảo. Một khúc đường lên thị trấn.

attachment.php


Thu hoạch su su cuối vụ.

attachment.php


Cuối con đường nhỏ

attachment.php


Đường xuống, chụp từ trên xe

attachment.php
 
Đúng như thế,Sunny,mà phần lớn ở vùng Bình Trị Thiên,bây giờ nhiều người giàu lắm.Rồi cháu sẽ đọc thấy trong những bài tới,những người giàu nhất nhì Lào lại là người Việt...và là người Việt rất Lào,nhan hậu,dễ thương!
 
cháu phục cô chú sát đất. cháu đang ngồi chèm bẹp hóng chuyện của cô chú
Chúc cô chúc vui, khỏe và có nhiều chuyến đi thú vị
 
Chào cô chú
Đọc bài của cô chú mà cháu thấy phục quá. Cháu là thợ lặn,đi công tác thường xuyên mà chắc cũng chưa đi được như cô chú.Nếu có dịp,cháu sẽ mời chú đi lặn biển với cháu một chuyến
 
Tội nghiệp suquan quá, hóng chuyện của cô chú mà cháu phải ngồi chèm bẹp thì làm cô chú ...ôi thật là cảm động.Mà này,nhớ để cái laptop trên đế có quạt cho nó mát nghe.Cảm ơn cháu.
Doigiaymoi.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,360
Bài viết
1,175,379
Members
192,068
Latest member
shbet188us
Back
Top