What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Chào solix,
Mấy hôm nay bận đi đám lia lịa,từ quê rồi lên Sài gòn,suốt mấy ngày,không thể tiếp tục.Hôm nay cố gắng tiếp đây.
Cảm ơn cháu.
Doigiaymoi.
 
Chào binhbino,
He he,chắc là bạn nhầm ai đó rồi,dễ gì được hân hạnh lên Ti vi.Dẫu sao,cũng rất cảm ơn binhbino đã quan tâm.
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

11h36’.

attachment.php


Đường về quê đây rồi,quốc lộ số 2,đi ngang qua thị xã Takhmao,rồi sẽ dẫn chúng tôi về quê qua cửa khẩu Long Bình(An Phú,An Giang). Đoạn đường này chỉ dài khoảng 77km.

attachment.php


Vừa rời thủ đô Phnom Penh là chúng tôi bắt đầu vào địa phận tỉnh Kandal,cụ thể là quận TaKhmao.Thật ra,Kandal là môt tỉnh đặc biệt,nó bao quanh hoàn toàn thủ đô,có nghĩa là nếu ra khỏi Phnom Penh theo bất cứ hướng nào ta cũng qua địa phận tỉnh Kan Dal .Chạy khoảng 10km thì chúng tôi tới thị xã Ta Khmao,là tỉnh lỵ của tỉnh Kandal (Cần Đal).TaKhmao có nghĩa là “Ông Nội Đen”(hay là “Ông Ngoại Đen cũng được),tượng Ông được dựng tại ngỏ vào và ra khỏi tỉnh lỵ.

attachment.php

Tượng Ông Ngoại (Ông Nội cũng được) đứng,ở ngỏ vào thị xã TaKhmao,tại ngả 3 Q.lộ 2 và Q.lộ 21.

attachment.php

Một con kinh nhỏ trong thị xã TaKhmao.

attachment.php

Một góc thị xã TaKhmao.

attachment.php

Ông Ngoại ngồi.


Khi tới Ta Khmau,tại quảng trường ngã 3,nơi có tượng “Ông Ngoại Đen”,quốc lộ chia 2 nhánh: nhánh 1,rẻ phải đi Ta Keo,về cửa khẩu Tịnh Biên,nhánh còn lại là quốc lộ 21,con đường này sẽ đồng hành cùng con sông Bassac,rất nhỏ so với nhánh Mekong,về tới Việt Nam qua huyện An Phú chảy về Châu Đốc,Long Xuyên,Cần thơ với tên là sông Hậu.Còn nhánh Mekong thì về Việt Nam qua cửa khẩu Vĩnh Xương,Tân Châu và mang tên sông Tiền.

attachment.php

Chạy thẳng,Q.lộ 21 sẽ qua quận S’ang,quận Koh Thom và tới biên giới Việt Nam.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Càng rời xa Phnom Penh thì đường sá,nhà cửa càng gần giống Việt Nam,xen kẻ với những nhà sàn cao cẳng là những ngôi nhà mang dáng dấp Việt,thậm chí nhiều nhà gạch mới xây đã bê nguyên kiến trúc kiểu cọ rất Việt Nam.Từ quận Koh Thom (Cỏ Thơm) về biên giới chỉ còn vài chục cây số,vật liệu xây dựng mua ở An Phú hoặc Châu đốc có khi còn rẻ và gần hơn mua ở Nam Vang!

attachment.php



Dọc đường chúng tôi gặp vài đám cưới,cũng lều rạp,cỗng cưới giống Việt Nam,cũng ca hát nhạc nhít rầm trời.
12h58’,như thường lệ,để tránh cái nắng “đứng bóng” và để nghĩ mệt,ăn trưa chúng tôi dừng tại một quán nhỏ bên đường.Về hình thức bên ngoài nếu cô chủ quán không nói tiếng Khmer thì ở đây y hệt một quán nước nhỏ ở vùng quê Nam bộ.

attachment.php

Quán nước dọc đường,giống hệt quán ở miền quê Việt Nam.

13h30,con Daehan lại tiếp tục đoạn đường còn lại trên đất Chùa Tháp.Chúng tôi lần lượt qua các miền quê Campuchia rất quen thuộc với hình ảnh quê nhà,kể cả những ngôi chùa Phật giáo Tiểu thừa giống như vùng 7 Núi,Tri Tôn.Trời trưa,nắng quá nóng,nên dù có sốt ruột,chúng tôi vẫn phải dừng chân tạm nghĩ uống nước lấy “hơi” !

attachment.php

He he,ở đây có dịch vụ Trang điểm Cô Dâu,có khi người làm dịch vụ này cũng đã xuống Châu Đốc học nghề ?

attachment.php


attachment.php


attachment.php


Con đường 21 này,rõ ràng không quan trọng nên rất ít xe lưu thông,nhất là khi về gần tới biên giới.Lúc này cái nỗi nôn nao về nhà ngày càng lớn,nó khiến tôi cảm thấy “con đường như dài ra,đi hoài không thấy tới!” Cứ đoán chừng sắp tới rồi lại …chưa.Vài ba bận như vậy thì cũng có lúc …tới nhà.Khoảng 15 giờ thì chúng tôi tới biên giới.

attachment.php


Từ xa nhìn thấy thanh chắn quen thuộc,chúng tôi biết sắp sửa về tới quê hương.Cửa khẩu Long Bình này chúng tôi đã đi qua hồi 2005,sau 7 năm vẫn chẳng có gì thay đổi,chưa có cái cơ ngơi bề thế như Tịnh Biên(An Giang) hay Xà Xía(Hà Tiên).
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Như thường lệ,bà xã vào trạm cửa khẩu Campuchia làm thủ tục ,tôi ngồi chờ trên một băng đá của Cty Bảo vệ thực vật An Giang.Trên xứ người,cái băng đá này làm cho mình có cảm giác như đã về tới quê nhà.

attachment.php


Thủ tục rời Campuchia nhanh chóng hoàn tất,chúng tôi chạy tiếp một đoạn ngắn thì tới bến sông,trong lúc chờ đò tôi quan sát những hình ảnh cuối cùng trên đất bạn.So với năm 2005,thì cái thay đổi lớn chính là những cơ sở kinh doanh chung quanh.Một biển quảng cáo cho cái Casino Crown có đủ thứ từ nhà hàng,khách sạn,Spa…đã nói lên cái công nghệ làm tiền ở vùng biên mậu xa xôi này.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


Mà nào chỉ có một Crown,xít vô trong tôi lại thấy thêm cái Grand Dragon,đồ sộ như một căn cứ trú ẩn của một tay trùm nào đó.Những khối nhà bê tông vừa chắc chắn vừa kín đáo khiến tôi có cảm giác người nào khi đã lọt vào đây thì sẽ không còn đường thoát khỏi!

attachment.php


attachment.php


Tất cả chúng,cùng với các casino khác ở dọc biên giới phía Đông Campuchia này(theo thống kê trên hơn 1000km biên giới Việt-Cam từ KonTum tới Hà Tiên,có khoảng 80 casino,không kể các dịch vụ ăn theo!),đều nằm trên các làng xã của Campuchia,có nghĩa là các cơ sở này không phải mọc lên trên một chốn thị thành đông đúc dân cư,hay tại một "đặc khu" kinh tế,du lịch phát triển và như thế một điều thật dễ hiểu,đối tượng phục vụ (hay bị khai thác) chắc chắn không phải là các người nông dân chân lấm tay bùn trong phum,sóc hay anh chạy xe lôi,xe ôm Campuchia nào đó trên Vương quốc này.Tất cả các casino đều hướng vào những đối tượng đến từ Việt Nam,từ các đại gia thành đạt trong ngành thủy sản,lương thực,bất động sản…cho đến vài quan chức đương quyền biến chất,từ những nghệ sĩ,chân dài lẫn những thanh niên nông thôn mới lớn,gia đình vừa bán được chút ít đất đai,…Đã có quá nhiều thảm cảnh do các casino này mang đến cho những gia đình người Việt,vì nó đã khai thác đúng cái…lòng tham!
Ôi cái lòng tham vốn “vô hình” mà gây nên những hậu quả thật “cụ thể”.Cái lòng tham đã khiến nhiều người tán gia bại sản,hạnh phúc gia đình tan vở.Cái lòng tham đã khiến đất nước ngày càng kiệt quệ,bởi tài nguyên bị vơ vét từ rừng xuống biển,tiền của nhân dân trôi tuột đâu đâu khiến số nợ nầng được công bố nghe mà …chóng mặt!...
Bà xã vào một tiệm tạp hóa,mua vài lon bia Angkor,cho hết mấy đồng riel cuối cùng trước khi chúng tôi xuống bến,chờ đò qua sông.Tôi nhìn sang bên kia biên giới,những ngôi nhà sàn,những ngôi nhà kiểu dáng quen thuộc,đã cách xa hơn nửa tháng,khoảng thời gian không đủ lâu để nhớ,vậy mà bây giờ vẫn thấy lâng lâng một nỗi niềm của kẻ “trở về cố quận” . Ôi quê hương dẫu vẫn còn nhiều điều bất cập,vẫn còn lắm những nỗi buồn và những nỗi khó khăn;nhưng kẻ tha hương nào lại chẳng thấy rưng rưng khi chớm bước trở lại quê nhà !

attachment.php
 
Last edited:
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Giòng sông Bình Di,rộng khoảng trăm mét,là ranh giới tự nhiên giửa 2 quốc gia,nên chỉ mất chừng vài phút để chạy từ bờ này sang bờ kia.Một cơn mưa nặng hạt trút xuống ngay khi đò cập bến,như để rửa đi những bụi đường vươn bám mấy mươi ngày qua bên đất khách.Sau khi xong thủ tục tại biên phòng cửa khẩu Long Bình,chúng tôi đội mưa về ngay.

attachment.php


attachment.php


Bây giờ cũng mới khoảng 16h,nhưng tôi cứ lầm lũi băng mình trong cơn mưa ngày càng nặng hạt,lạnh lẽo ngoài trời nhưng đang nóng hổi “nỗi nôn nao về lại chốn xưa”.Đoạn đường còn lại,93km,thật sự xa hơn đoạn từ cửa khẩu tới PhnomPenh,77km,vậy mà tôi cảm thấy rất gần.

attachment.php

Long Bình – Cầu Cồn Tiên : 33,5km
Cầu Cồn Tiên – Long Xuyên :59,5km

Cũng may là sau khi qua khỏi thị trấn An Phú thì trời cũng dứt mưa,đường chật và đông người qua lại,trái ngược hẳn cái vắng vẻ của những con đường bên Lào và Campuchia,nên tôi phải cẩn thận hơn.
16h49’,chúng tôi tới xóm Chăm xã Đa Phước và 5 phút sau thì vượt cầu Cồn Tiên,bắc ngang 1 nhánh của Sông Hậu,chảy qua thị xã Châu Đốc.

attachment.php


attachment.php



Ăn vội cho xong,mỗi người một tô mì “Vách tường”, tại khu Bồ đề Đạo Tràng,chúng tôi lại tiếp tục 55km cuối cùng về Long Xuyên.

attachment.php


19h30’ ngày 22-4-2012,bánh trước con Daehan chạm ngay thềm nhà,nơi mà vào lúc 09h30’ ngày 30-3-2012,nó cùng chúng tôi bắt đầu cuộc “rong chơi” suốt gần 4000 cây số,qua nhiều vùng đất quen và lạ,với nắng gió và bụi đường cùng biết bao những cảm xúc,trãi nghiệm tuyệt vời …không dễ gì có được!

attachment.php



Và,bây giờ,tuyệt vời nhất là đứa cháu Nội vừa nhào tới ôm Ông Bà sau 24 ngày 10 giờ xa cách.

Viết xong tại Long Xuyên lúc 12h ngày 03-9-2012.
Hiệu đính lại và hoàn chỉnh lúc 21h10’ ngày 07-3-2013.
Doigiaymoi.

Xin thành thật cảm ơn các độc giả đã theo dỏi bài viết.
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Giòng sông Bình Di,rộng khoảng trăm mét,là ranh giới tự nhiên giửa 2 quốc gia,nên chỉ mất chừng vài phút để chạy từ bờ này sang bờ kia.Một cơn mưa nặng hạt trút xuống ngay khi đò cập bến,như để rửa đi những bụi đường vươn bám mấy mươi ngày qua bên đất khách.Sau khi xong thủ tục tại biên phòng cửa khẩu Long Bình,chúng tôi đội mưa về ngay.

attachment.php


attachment.php


Bây giờ cũng mới khoảng 16h,nhưng tôi cứ lầm lũi băng mình trong cơn mưa ngày càng nặng hạt,lạnh lẽo ngoài trời nhưng đang nóng hổi “nỗi nôn nao về lại chốn xưa”.Đoạn đường còn lại,93km,thật sự xa hơn đoạn từ cửa khẩu tới PhnomPenh,77km,vậy mà tôi cảm thấy rất gần.

attachment.php

Long Bình – Cầu Cồn Tiên : 33,5km
Cầu Cồn Tiên – Long Xuyên :59,5km

Cũng may là sau khi qua khỏi thị trấn An Phú thì trời cũng dứt mưa,đường chật và đông người qua lại,trái ngược hẳn cái vắng vẻ của những con đường bên Lào và Campuchia,nên tôi phải cẩn thận hơn.
16h49’,chúng tôi tới xóm Chăm xã Đa Phước và 5 phút sau thì vượt cầu Cồn Tiên,bắc ngang 1 nhánh của Sông Hậu,chảy qua thị xã Châu Đốc.

attachment.php


attachment.php



Ăn vội cho xong,mỗi người một tô mì “Vách tường”, tại khu Bồ đề Đạo Tràng,chúng tôi lại tiếp tục 55km cuối cùng về Long Xuyên.

attachment.php


19h30’ ngày 22-4-2012,bánh trước con Daehan chạm ngay thềm nhà,nơi mà vào lúc 09h30’ ngày 30-3-2012,nó cùng chúng tôi bắt đầu cuộc “rong chơi” suốt gần 4000 cây số,qua nhiều vùng đất quen và lạ,với nắng gió và bụi đường cùng biết bao những cảm xúc,trãi nghiệm tuyệt vời …không dễ gì có được!

attachment.php



Và,bây giờ,tuyệt vời nhất là đứa cháu Nội vừa nhào tới ôm Ông Bà sau 24 ngày 10 giờ xa cách.

Viết xong tại Long Xuyên lúc 12h ngày 03-9-2012.
Hiệu đính lại và hoàn chỉnh lúc 21h10’ ngày 07-3-2013.
Doigiaymoi.

Xin thành thật cảm ơn các độc giả đã theo dỏi bài viết.
Doigiaymoi.

Phải nói là tuyệt vời ... vì lẽ 2 bác cũng đã lớn tuổi ... lại phượt theo đúng nghĩa đen và nghĩa bóng ... nói chung là phải rất đam mê vì quãng đường đi quả thật là vất vả ... nhưng bao trùm lên hết các bác tìm thấy niềm vui trong những ngày tháng lang thang bên nhau mà có lẽ sau này cũng khó có dịp tìm lại được những ngày tháng như vậy ...!!!
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào Tuan_coi,
Rất cảm ơn và cũng rất cảm động khi đọc comment của bạn.Vâng,mọi thứ vẫn như vừa kết thúc,dẫu rằng nó đã qua rồi gần đúng 1 năm.Hôm qua,khi nhìn lại lịch thấy là 06 tháng 3,tôi nói với bà xã,giờ này năm rồi mình chuẩn bị cuộc rong chơi đây,vậy mà đã 1 năm,nhanh thật.Rất cảm ơn Tuan_coi.
Thân ái,
Doigiaymoi.
 
Quả là chuyến phượt đúng nghĩa.
Chúc cô chú thật nhiều sức khỏe để có những chuyến phượt và hồi ức đậm chất phượt để lại cho cháu con và cộng đồng phượt!
Theo dõi hồi ức từ đầu nhưng hôm nay mới hồi đáp do mãi cuốn hút theo từng trang viết mộc mạc, ví dỏm.
Xin được học rất nhiều kinh nghiệm của cô chú trên đường phượt.
Một lần nữa xin chúc sức khỏe cô chú, rất mong các hồi ức phượt tiếp theo của cô chú!
Thân!
 
Rồi cũng đã đến cái khúc này. Thật sự lúc xem cháu cũng muốn biết cái kết của hành trình này để cảm nhận cho đầy đủ - có bắt đầu và có kết thúc... Và nó đã đến... Nhưng bây giờ trong cháu lại trào dâng 1 cảm xúc khác... đó là "TIẾC NUỐI"... Dẫu biết rồi hành trình rồi sẽ kết thúc... nhưng cảm xúc ấy cứ mãi dâng trong lòng cháu... Cám ơn hai bác đã cho cháu quá nhiều cảm xúc từ hành trình vừa qua.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,338
Bài viết
1,175,284
Members
192,056
Latest member
Lyminhchung
Back
Top