What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Chào nhanguyen007,
Xin cảm ơn nhanguyen,rất vui khi được tiếp các bạn tại Long xuyên,đ/c 21/5D Trần Hưng Đạo,ngay trên đường chính đi Châu Đốc,cách Sacombank khoảng 500m,phía Vàm Cống.Đt 0985001026.Nhân tiện,xin nhắc các bạn đã có nhả ý ghé chơi thì xin a lô trước theo số 0985001026.
Doigiaymoi.
 
Hôm nay cháu vào đọc topic của cô chú thật là phục. Ở tuổi cô chú ngoài lòng đam mê còn phải có sức khỏe. Cách chú viết và các thông tin chú chia sẻ đều rất hay. Cháu đặc biệt thích đoạn về tuyến đường sắt phan rang đà lạt. Tối nay cháu sẽ mở topic này để giới thiệu cho ba mẹ cháu đọc. Ba mẹ cháu lớn hơn chú một chút nhưng chắc sức khỏe thì không bằng. Nếu mà đi chắc sẽ phải chọn phương tiện khác chứ không thể đƯợc như cô chú. Cảm ơn cô chú và mong tiếp tục đọc tiếp các bài viết của cô chú. Chúc cô chú nhiều sức khỏe.
 
Xin chào rustynail,
Rất vui khi đọc comment của cháu,xin cảm ơn.Và cũng rất hân hạnh khi cháu giới thiệu bài viết với Ba Mẹ.Hy vọng rằng Ba Mẹ cháu sẽ thích thú và sẽ "rong chơi" ,dù bằng phương tiện gì,nhưng an toàn và vui là con cháu cũng vui theo.Cho Cô Chú kính lời thăm Ba Mẹ.
Doigiaymoi.
 
Chào diepdc,
He he,Ân Độ ư?...Chưa hề nghĩ tới cho...tới khi cháu gợi ý.Thấy thì xa thiệt,khó thể tới nơi.Nhưng xem một cái xa là gồm nhiều cái gần,là rất nhiều cái ngắn,thì chắc cũng hổng đến nỗi không thể vượt qua.Nhưng có 3 vấn đề cần là thời gian,tiền và quan trọng nhất là sức khỏe.Thôi thì cứ ...mơ thôi.Mà mơ thì chẳng chết thằng Tay nào,phải hông.Tuy nhiên,bác đang nhắm tới một điểm gần hơn,chắc chắn đầy thú vị,đó là :Myanmar,chỉ qua Cam,Thái thì tới thôi.Đang ấp ủ đây!
Cảm ơn cháu,
Doigiaymoi.

Chú đi ngay Muyanmar đi chú ạ, càng sớm càng tốt. Muyanmar đi tuyệt lắm nhưng họ đang phát triển rất nhanh và mặt trái của phát triển là gì thì chắc không nói chú cũng hiểu. Tuy nhiên ý tưởng đi bằng xe máy thì rất hay nhưng tại một số thành phố lớn thì họ cấm xe máy, ví dụ như Yangon. Chú nên cân nhắc lại. Theo cháu bay sang đó rồi dành sức đi thăm thú bên đó thì hơn.
 
Chào rustynail,
Rất cảm ơn cháu,nhưng...đi Myanmar đâu giống như đi Sè gòn,hể muốn đi ngay là đi được ngay!Đúng là chú cũng đang phân vân cái vụ Myanmar không cho xe máy lưu thông trong một số thành phố,nhất là có cho tạm nhập xe máy khi đi du lịch không.Mà thôi hơi đâu lo,chừng nào sắp đi thì tính,mà trước mắt thì chưa có điều kiện để đi.
Dù sao cũng cảm ơn cháu.
Doigiaymoi.
 
Last edited:
Giờ mới đọc được bài này của hai bác. Thật là khâm phục. Qua đây em học được cách viết bài của bác, viết chi tiết, rỏ ràng và súc tích, hay thật. Có khi sức viết còn dẻo dai hơn sức đi nữa chứ.

Hình của hai bác chụp đẹp quá, thấy được tp của cháu luôn.

Biết khi nào phấn đấu được như hai bác.

Chúc hai Bác và gia đình khỏe mạnh, hạnh phúc.

Dota
 
Chào dota,
Lâu lâu,nhận được một comment,điều đó thật thú vị,nó như liều "doping" làm hưng phấn cuộc sống,làm cồn cào cái nỗi khao khát rong chơi.Hôm nay là ngày 11 tháng 4,2013.Đúng một năm trước,vào giờ này chúng tôi đang nghĩ tại Pleikân,cách cửa khẩu Bờ Y không xa,đang "hồi hộp" chuẩn bị cho ngày mai qua biên giới,với bao lo nghĩ về khả năng được phép mang xe qua rồi những gì sẽ chờ đợi chúng tôi phía bên kia đường ranh 2 nước.Ôi,những kỷ niệm không thể nào quên được,mỗi lần nhắc đến là một lần "trở lại" với cảm xúc tràn lòng.Xin cảm ơn dota.
À quên,thành phố của cháu là thành phố nào?
Doigiaymoi.
 
Chào dota,
Lâu lâu,nhận được một comment,điều đó thật thú vị,nó như liều "doping" làm hưng phấn cuộc sống,làm cồn cào cái nỗi khao khát rong chơi.Hôm nay là ngày 11 tháng 4,2013.Đúng một năm trước,vào giờ này chúng tôi đang nghĩ tại Pleikân,cách cửa khẩu Bờ Y không xa,đang "hồi hộp" chuẩn bị cho ngày mai qua biên giới,với bao lo nghĩ về khả năng được phép mang xe qua rồi những gì sẽ chờ đợi chúng tôi phía bên kia đường ranh 2 nước.Ôi,những kỷ niệm không thể nào quên được,mỗi lần nhắc đến là một lần "trở lại" với cảm xúc tràn lòng.Xin cảm ơn dota.
À quên,thành phố của cháu là thành phố nào?
Doigiaymoi.

Thì ngay trong trả lời trên của Bác có tỉnh của cháu đó. Chà hôm nào có dịp về Long Xuyên đập phá nhé. Bác có dịp lên SG thì nhắn cho cháu, cháu mời cà phê nhé.
 
Xin cảm ơn dota về lời mời caphe.Rất hiếm khi đi Sgon lắm,muốn uống với dota thì gọi số nào?Còn thành phố quê hương của dota là Kontum?Tôi thích Kontum vì chưa kịp "ồn ào" như Pleiku.Tỉnh Kontum lại có một Măng Đen tuyệt vời,mà gần đây tôi chưa có dịp qua.Năm 2003 khi tôi đi ngang,thị trấn KongPlong không có người ở,suốt 2 đèo Măng Đen và Violak không có một chỗ dừng chân nào,ngoại trừ thị trấn không người KongPlong.Phải xuống tới Ba Tơ mới có chỗ uống nước.Bây giờ nghe nói Măng Đen thú vị lắm,là Đà Lạt của Tỉnh Kon Tum.
Doigiaymoi.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,098
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top