What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Chào chú!
Con biết đến diễn đàn Phượt cũng khá lâu rồi nhưng phần lớn chỉ tham khảo thông tin cho những chuyến đi chứ cũng chưa bao giờ post bài ( có lẽ cũng là 1 cái dở ). Hôm nay tình cờ đọc được topic của chú lại muốn viết cái gì đó, nhưng không liên quan đến chuyện phượt. Những địa điểm cô chú đã đi chắc cũng không phải xa lạ với những ai "thích cái sự di chuyển" nhưng đối với con nó đem đến những cảm xúc khác, những cảm xúc về cuộc sống, về cách sống và về kinh nghiệm sống. Đọc những chia sẻ của chú con cảm thấy thanh thản, nhẹ nhõm. Qua những lời chú kể thì con vẽ ra trong đầu hình ảnh một người viên mãn trong cuộc sống, dù có thể chưa làm được hết những hoài bão khi còn trai trẻ, nhưng bây giờ đang hạnh phúc và hài lòng với những gì mình có. Thêm nữa là tinh thần lạc quan, yêu đời và ung dung tự tại nên có thể "nhấm nháp" từng khoảnh khắc của cuộc sống qua lăng kính của 1 người có nhiều kinh nghiệm sống. Nhưng trên hết là chú có được 1 người vợ, một người tri kỷ, một người bạn đồng hành trên mọi cuộc hành trình, trên đường đi phượt cũng như trên hành trình của cuộc đời. Có lẽ đó là niềm hạnh phúc lớn nhất phải không chú? Đó chỉ là những cảm nhận của con khi đọc topic của chú, nếu có gì không đúng chú bỏ qua cho. Con chỉ bằng nửa số tuổi của chú nhưng nhiều khi lại cảm thấy mất phương hướng và lòng tin vào cuộc sống hôn nhân vì những đổ vỡ đã trải qua.Nhưng qua những chia sẻ của chú con lại cảm thấy có thêm lòng tin vào cuộc sống, biết rằng cuộc đời vẫn đẹp, chỉ do đôi mắt mình không đủ sáng để thấy nó đẹp mà thôi. Chắc ngày mai con sẽ bắt đầu đi tìm 1 "yếu nhân" ngồi phía sau để không còn độc hành nữa. Nãy giờ con nói lan man quá rồi, chúc gia đình chú sẽ mãi mãi hạnh phúc và yên lành như bây giờ.
 
Chào keith,
Trước tiên tôi phải nói ngay với cháu điều này:trên đời,ngoại trừ cái chết,thì cái gì cũng có thể thay đổi được,huống hồ gì cái "cảm giác mất phương hướng và lòng tin";tuy nhiên,rất vui vì cháu đã "thấy lại cái đẹp của cuộc đời".Nếu cháu đã xem "The last samurai"thì thấy Người Hiệp sĩ vẫn bình thản thưởng thức cái đẹp của anh đào bên chén trà,trước khi lao vào trận chiến cuối cùng mà ông biết chăc chắn mình sẽ chết!Cháu ơi,dẫu rằng cuộc sống ngoài kia vẫn còn quá nhiều nỗi đau oan khuất,quá nhiễu những bất cập đáng ghê;nhưng nó vẫn có những cái đẹp khiến ta vẫn thấy vui khi còn tồn tại trên cõi đời này.Hãy tự mình tìm thấy những cái đẹp ấy!
Rất cảm động khi cháu đặt câu hỏi,giống như câu khen tặng :" Nhưng trên hết là chú có được 1 người vợ, một người tri kỷ, một người bạn đồng hành trên mọi cuộc hành trình, trên đường đi phượt cũng như trên hành trình của cuộc đời. Có lẽ đó là niềm hạnh phúc lớn nhất phải không chú?"
Biết trả lời sao,chỉ muốn "nói nhỏ" với cháu câu này:chúc cháu tìm được một "yếu nhân"như ước muốn,rồi cùng nhau "rong chơi" thêm mấy chục năm còn lại trên đời,lúc đó,cháu sẽ thấy"2 ta luôn cần có nhau",dù cuộc rong chơi có lắm nhọc nhằn.
Chúc cháu vui và luôn tìm thấy cái đẹp của cuộc đời.Thêm nửa,hãy cười với những người mình gặp,gần 100% cháu sẽ được tặng lại một nụ cười!
Doigiaymoi.
 
con cũng là dân miền tây,thấy 2 bác đi phượt ,con muốn xách balo đi như 2 bác quá, nhưng khổ con không có thời gian với lại con cũng chưa tìm được một nửa kia cua mình,thôi con xem ảnh của 2 bác để rồi có thời gian con cũng sắp xếp đi phượt như 2 bác vậy, con chúc 2 bác sức khỏe và thực hiện nhiều chuyến đi nhiều nữa!
 
Xin chào ngheoqua,
He he,cháu chọn cái nick thiệt là...rầu thúi ruột!Ngặt nỗi,bác rầu mà lại tức cười,vì nghĩ chắc cháu cũng "tếu" lắm chứ chẳng phải quá bi quan!
Này,chắc chắn con phải có chút thời gian nào đó chứ;dù có bận rộn vì công ăn việc làm cũng vẫn có lúc nghĩ ngơi,nó giúp con duy trì sức khỏe và phục hồi năng lực để tiếp tục công việc.Cháu hãy sắp xếp để được rảnh mà đi chơi,ít thời gian thì đi gần,có một mình thì đi một mình và nhờ thế có cơ hội để tìm được nửa kia.Xin cảm ơn cháu về lời chúc.
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

nhìn cuộc song 2 bác that thú vị,,,,mình sẽ như thế khi nghỉ hưu...
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào andre_nguyen,
Rất cảm ơn andre_nguyen về lời khen; nhưng đợi tới về hưu mới đi thì có lâu quá chăng? andre_nguyen còn bao lâu nửa mới hưu?Theo tui thì hể cứ thuận tiện thì "cơi",chừng nào hưu thì tính nửa,he he.
Doigiaymoi.
 
Cháu vẫn nhớ sau 1975, truyện chưởng Kim Dung bị coi là tác phẩm đồi trụy và bị cấm nên không phải dễ kiếm, có duyên coi cuốn 3 trước rồi có thể 1 năm sau mới có thể kiếm được cuốn 1 , Lúc đó thì những nhân vật cũng như nội dung truyện cứ lộn tùng phèo .Mặc dù vậy vừa coi lại vừa sợ truyện hết thì không biết kiếm tập kế tiếp ở đâu.Sau này , khi truyện chưởng được cho phép xuất bản thì xem khi gần đến tập cuối lại sợ truyện hết cứ mong truyện dài mãi.
Trong Tiếu ngạo giang hồ , ở tập đầu tiên Kim Dung giới thiệu cho người đọc về Phước Oai tiêu cục của dòng họ Lâm với môn tịch tà kiếm phổ vang danh thiên hạ và chàng công tử Lâm Bình Chi mà ai cũng nghĩ là nhân vật chính nhưng đến tập 2 thì Lâm Bình Chi dần dần mờ nhạt mà thay vào đó là chàng lãng tử Lệnh Hồ Xung .Tịch tà kiếm phổ mà võ lâm dòm ngó về sau đã bị đánh bại bởi độc cô cửu kiếm . Cái hay của độc cô cửu kiếm là không có chiêu thức gì mà dùng nguyên lý vô chiêu thắng hữu chiêu gọi là phá kiếm thức.
Chuyến đi của chú cháu xem cũng cảm thấy cuốn hút như xem truyện Tiếu ngạo giang hồ của Kim Dung (cứ mong dài mãi), ban đầu tưởng chỉ là Đà Lạt (Lâm bình Chi ) nhưng rồi lại dẫn người đọc qua Nha Trang rồi lên Pleiku ra tận Bờ Y, tưởng thôi dè đâu 2 nhân vật chính lại trôi dạt qua Lào , lang thang qua Cam ( Lệnh Hồ Xung ) trước khi trở về Việt Nam .Một chuyến đi đầy bất ngờ và ngẫu hứng cái kiểu vô chiêu thắng hửu chiêu.Một chuyến hành trình vừa đi vừa cười ngạo nghễ đúng nghĩa “ tiếu ngạo giang hồ “ .

Chúc chú và cô sức khỏe để tiếp tục các chuyến tiếu ngạo giang hồ đầy thi vị trong tương lai.
 
Xin cảm ơn trangngochanh,
Thật thú vị khi nghe cháu diễn tả cái sự theo dỏi chuyến đi của cô chú giống như xem chuyện chưởng Kim Dung. Điều ấy thực sự đã làm cô chú rất vui một cách...bất ngờ. Và thật sự tất cả những comment mà cô chú nhận được từ khắp nơi, xuyên qua các chuyến "lang thang" đã post lên phuot, là những món quà quý giá, rất đáng trân trọng.
Xin cảm ơn,
Doigiaymoi.
 
ui chà chà ! thật tuyệt vời với bản lỉnh ,đam mê , hai bác đã hoàn thành cung đường khó khăn vất vã . hoan hô hai bác , nhất là bác gái đã chấp nhận theo chồng suốt con đường chính ( đường đời ) với cả những con đường ngoài dự định ! chúc hai bác luôn khỏe và thêm nữa những cung đường
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,335
Bài viết
1,175,262
Members
192,054
Latest member
dulich_tuyenquang
Back
Top