What's new

[Chia sẻ] Đi tìm Đế chế đã mất

P1: Từ giấc mơ tới hiện thực

Say mê với những miền đất lạ, đắm chìm trước những di sản mà loài người để lại. Kẻ phiêu bạt không muốn ngồi một chỗ hưởng thụ cuộc sống, khi đa số mọi người tính toán đổi nhà, mua xe.... Thì tôi lại đứng trước tấm bản đồ, đánh dấu những vùng đất chưa đến được và lập kế hoạch lên đường.
Nam Mỹ hay Mỹ la tinh, cái tên cũng đã đủ gợi lên trí tò mò của phượt thủ. Từ thánh địa Machu Picchu cho tới những con đường bụi bặm. Từ lối sống hoang dã của con người nơi đây cho tới những bộ ngực vừa đi vừa nhún nhảy như muốn bật ra khỏi chiếc áo pull của các cô gái bất kỳ lúc nào. Những điếu cigar được cuộn tròn trên ngón tay kẻ lãng tử hay ly rượu vang Chile sóng sánh như nước mắt của người Inca - khóc cho một đế chế đã mất. Tất cả những thứ đó thu hút trái tim và đôi chân tôi về nơi đây
Cái kế hoạch đi Nam Mỹ này đối với tôi cũng hết sức tình cờ. Trong thời gian đi phượt ở Nga bị gãy chân, ngồi ngắm tuyết rơi qua cửa kính chán chê. Tôi lôi đt ra tìm đọc một thứ gì đó. Vô tình đọc được cuốn "Lost city of the Incas" của Hiram Bingham (cũng là người tìm ra thánh địa này). Buổi tối tôi bàn với bạn đồng hành của tôi, thế là 2 thằng "Oh! Zee!" Bắt tay vào xây dựng kế hoạch cho đi Nam Mỹ vào năm tới.
Đối với một thằng đam mê văn hoá, lịch sử như tôi, trước khi đến một quốc gia nào, một công trình nào cũng phải tìm hiểu về nó trước. Thế nên khi về Vietnam việc đầu tiên là tìm những sách về Nam Mỹ để đọc. Nhưng tiếc thay, sách về Nam Mỹ cũng không có nhiều, ra hàng sách toàn thấy những tiểu thuyết mùi mẫn rồi cướp, hiếp giết.... Vậy là muốn đọc về nó, muốn tìm hiểu về nó phải đọc từ bản gốc. Lại cắn răng lên amazon.com ship mấy cuốn sách về đọc và tìm hiểu. Tránh trường hợp mình đến đó, đứng đó nhưng không biết nó là cái gì.
Cái chân què của tôi lành chậm hơn là tôi tưởng nên kế hoạch lại phải delay thêm gần 1 năm nữa. Sau khi trekking những con đường khó khăn tại Vietnam, cảm thấy cũng đã đủ sức khoẻ cho việc đi Nam Mỹ. Tôi bắt tay vào xây dựng kế hoạch
Việc đầu tiên là lập team đi, ngoài tôi và người bạn đồng hành đi cùng nhau từ Nga cần tuyển thêm vài người nữa. Khi chúng tôi bắn tin đi phượt Nam mỹ, có rất nhiều người muốn join cùng. Sau khi qua vài lần sát hạch chúng tôi cũng lập được 1 team gồm có 4 người toàn là những phượt thủ lão luyện. Nhưng có lẽ may mắn nhất cho chúng tôi là có được một người anh cả của nhóm. Bác này đã từng học ở Cuba 6 năm nên biết thông thạo cả 2 thứ tiếng Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Như vậy là quá đủ cho chuyến đi rồi.
Hết online rồi offline họp bàn phân chia công việc. Ông anh cả được nhận nhiệm vụ book vé máy bay, người bạn đồng hành đi từ Nga với tôi nhận nhiệm vụ book khách sạn, tôi nhận nhiệm vụ xin Visa vào các nước. Còn 1 ông nữa thì lăng xăng hỗ trợ anh em.
Họp bàn xong cũng ra được cái kế hoạch 45 ngày và budget khoảng 10.000 USD cho chuyến đi. Lại phải thu xếp công việc và quan trọng là cày ra cho đủ số tiền đó.
Đi Nam Mỹ, một mảnh đất xa lạ, một nền văn hoá khác biệt. Cách VN mình đến nửa vòng trái đất. Và quan trọng nhất là cực kỳ nguy hiểm. Nên tất cả bạn bè và người thân ai nấy cũng đều can ngăn tôi đi. Nhưng một thằng đã ngồi uống rượu trên Golan, đã từng xẻ dọc bờ tây sông Jordan đi vào vùng cài răng lược giữa Palestine và Israel. Hay lên vĩ tuyến 38 biên giới giữa Triều Tiên và Hàn Quốc. Thì cái chuyện đối mặt với nguy hiểm ở Nam Mỹ ư? Quá nhỏ. Nghĩ vậy nên tôi quyết chí ra đi. Xét cho cùng cuộc sống luôn phải đối mặt với hiểm nguy. Khi tham gia giao thông ở VN mình mà mỗi năm còn chết tới hơn vạn người thì những hiểm nguy kia chỉ là chuyện nhỏ đúng không các bạn? Hơn nữa cái máu xê dịch nó cũng ngấm vào tôi, khi đọc những dòng của cụ Nguyễn Tuân mượn từ Paul Morand làm lời đề từ cho truyện " Thiếu quê hương" "Ta muốn sau khi ta chết, có người thuộc da ta làm chiếc vali".

Đấy các cụ còn như thế, con cháu làm sao có thể hèn kém được. Nhấc mông lên và phi thôi các bạn.


Ảnh ăn cắp trên mạng và tất nhiên chưa được sự đồng ý của tác giả :))​



 
Ai là người xây Machu Picchu và để làm gì?


Người ta cho rằng Sapa thứ 9 Pachacuti (lại là ông này ;) ) đã ra lệnh cho xây Machu Picchu. Theo như Hiram Bingham thì Machu Picchu là thành phố thiêng liêng, nơi đây chủ yếu là Đền thờ, điện đài dành cho các nghi lễ tôn giáo và đào tạo các tư tế. Nhưng một số người về sau lại cho rằng không phải như vậy mà là Cung điện mùa hè của Pachacuti

Ông Pachacuti này thì giỏi giang lắm, đánh đông dẹp bắc mở rộng đế chế.... nhưng về ăn chơi thì ông này cũng là số 1. Ông cho xây cung điện tại Cusco, Ollantaytambo và trong mùa hè nóng bức các mỹ nhân của ông ấy kêu nhiều quá nên để chiều lòng các mỹ nhân Pachacuti cho xây cmn một thành phố để nghỉ mát và phải độc đáo

Khu vực này mưa nhiều, rừng rậm nhiệt đới, lại thấp hơn Cusco nữa, khí hậu khá mát mẻ. Nên Pachacuti chọn nơi đây để xây cung điện. Mà ông này chơi cũng độc, xây một thành phố vừa trọn miếng đất trên đỉnh núi, không thừa tý nào, giữa hai bên là vách núi thẳng đứng. Và ra lệnh cho các KTS thời đó làm sao phải xây được 3 khu: Khu thờ cúng, khu ở, ăn chơi và kho tàng bến bãi. Hơn thế nữa (chắc do sợ hoàng hậu lên đánh ghen :D ) nên ông bắt phải xây dựng một thành phố có thể phòng thủ được. Và ngày nay nhìn vào tổng thể kiến trúc của Machu Picchu thì Hoàng hậu có lên cũng chỉ có đứng ngoài mà khóc gọi chồng.

Nhưng đen cho ông Pachacuti này Machu Picchu đang xây dựng dở thì ông tèo. Nên công cuộc xây dựng alij truyền cho con ông là Sapa thứ 10 xây dựng tiếp. Đến thời Sapa thứ 11 không biết ông này có hưởng thụ được nhiều ở Machu Picchu hay không? Nhưng ông bị bệnh Đậu mùa và mang bệnh này về đó dẫn đến toàn bộ cư dân ở đây chết hết vì dịch bệnh rồi Machu Picchu thành thành phố bỏ hoang.

Sau đó hai anh em Huascar và Atahualpa chỉ mải đánh nhau tranh giành quyền lực mà quên mất Machu Picchu nên vô tình không ai biết. Machu Picchu bị rừng xâm lấn dần, rồi nuốt trọn vào lòng. Tránh sự nhòm ngó của kẻ thù để rồi mãi cho đến thế kỷ 20 mới mở ra cho loài người chiêm ngưỡng.

Chính vì thế nên Machu Picchu luôn bí hiểm và một trong những bí hiểm đó các bạn hãy xem trong cùng bức ảnh tôi chụp dưới đây khi xoay dọc ra thì khi các bạn nhìn sẽ thấy cái gì. Và đó chỉ là một trong những vô vàn bí mật mà Machu Picchu đang nắm giữ








 
Last edited:
Inca Bridge

Đứng ngắm toàn cảnh Machu Picchu một lúc. Tôi vòng sang đi xem cây cầu gỗ Inca, đó là 1 trong 3 cây cầu cũng là 1 trong 3 con đường vào Machu Picchu thời cổ đại.
Tôi bắt đầu chui vào những lùm cây rập rạp của rừng nhiệt đới. Đường đi khá trơn và khó đi do tối hôm trước có trận mưa. Đi một lúc thì vòng ra một con đường đất khá nhỏ chỉ rộng khoảng 70cm. Đi một đoạn nữa thì đến điểm check point. Đến đây bạn phải điền tên, tuổi quốc tịch số HC... rồi ký vào mới được đi tiếp. Lúc ra bạn lại phải ký lại. Sở dĩ họ làm như thế vì con đường này rất khó đi. Năm nào cũng có một vài ông khách trượt chân rơi xuống vực rồi tèo, nên đi trên con đường này cũng ghê răng ra phết.

Tôi men theo con đường này đi tiếp, đường gập ghềnh khúc khuỷu một bên là vách đá, một bên là vực thẳng đứng, có những đoạn lại chẳng có lan can gì cả nên xác định trượt chân một cái là về với Mác - Lê luôn. Đoạn nào trơn trượt và khó đi quá người ta làm dây cable cắm vào núi để du khách có thể bám được vào mà đi. Luôn luôn có cảnh sát đi tuần trên con đường này không phải là chống bọn móc túi trộm cắp mà là để nhắc nhở những du khách có ý định crazy như đứng bên bờ vực selfie hay phá hoại di tích. Nhưng còn một nhiệm vụ đặc biệt hơn nữa của các CS này là nếu như có ông nào xảy chân mà rơi xuống vực thì họ còn đánh dấu tọa độ đó để sau này tìm xác. Vì nếu đã rơi xuống vực ở đây thì khả năng tìm thấy xác cũng rất khó

Thế nhưng không phải lúc nào CS hay cũng có nhiều người đi bộ ở đây có lúc tôi đi mãi chẳng thấy ai. Gặp một bạn Tây ngược chiều tôi bèn hỏi có đúng là con đường này dẫn tới Inca Bridge hay không? Được cậu ta xác nhận là cứ đi thẳng 20' nữa sẽ tới nên tôi lại cắm đầu đi tiếp.

Cây cầy này được làm bằng 2 cái ván gỗ, bắc qua một đoạn đường khoảng 6m. Nhìn thì thấy có vẻ vô lý vì sao họ không xây luôn con đường đi cho rồi. Mất công làm cầu làm gì? Nhưng chắc là vì lý do an ninh nên cây cầu được xây như thế. Và khi cần họ chỉ cần qua cầu rút ván là xong.
Tôi tiến đến sát cây cầu nhưng gặp một cái cổng và có cái khóa to đùng ở đấy.Có lẽ là do con đường này quá nguy hiểm+ với việc bảo quản cây cầu nên người ta không cho khách vào nữa

Quay ra bằng đường cũ, tôi gặp rất nhiều các du khách đang đi vào. Những câu "Hello", "Hola" lại vang lên và ai nấy cũng mất mấy giây dừng lại hỏi xem bạn kia từ đâu đến. Sau đó bao giờ cũng nở một nụ cười kèm theo câu chúc như "Have a good trip" hay "Good luck"... Bỗng nhiên tôi thấy nó khác với Vietnam mình các bạn à. Đi đến điểm nào gặp người lạ cũng phải khư khư cái túi, máy ảnh, điện thoại rồi nhìn mặt nhau hằm hằm. Nếu như vô tình va quyệt vào nhau hay nhìn đểu nhau một cái là cãi vã đánh nhau ngay. Có lẽ dân tộc mình là một dân tộc hung hăng nhất thế giới.







Bắt đầu chui vào dưới những tán lá cây rậm rạp







 
Last edited:
Đoạn này thì có lan can nhưng tuyệt nhiên không thấy bạn trẻ nào đứng lên trên lan can này chụp ảnh selfie ;)






Con sông Urubamba ôm lấy 3 mặt của Machu Picchu tạo cho nó một thế phòng thủ tuyệt vời



 
Những con phố với những người đi lại vội vã hối hả​





Ga Saint Lazare với những chiếc đồng hồ nổi tiếng





Trụ sở Ủy ban nhân dân Quận 5 :)






Khoa Luật Trường ĐH Sorbonne






Điện Pantheon - Nơi côn cất và tôn vinh các Vĩ nhân của nước Pháp









Quảng trường Concorde





Chiếc cột Obelique quà tặng của Ai Cập vẫn còn đó



Tặng cho cái cột để làm gì anh nhỉ?
 
Nhớ lại, lúc vào tôi gặp một ông khách người Chile. Hỏi ông ta "Where's road to the Inca Bridge?" Ông ta đáp lại "Ah! Only death road, go straight!" rồi cười khà khà. Tôi cũng cười phải nói là những người khách du lịch ở đây rất vui tính. Chứ nhưu ở VN mình có khi lại cho là "Mày rủa tao à" rồi lao vào đánh đấm.
Mà nhìn con đường này thì đúng là Death road thật




Lúc quay ra tôi gặp con llama này nó chắn ngang cmn đường. Không dám vòng qua vì một bên là vực nhỡ đâu con llama này nó lồng len mình ngã xuống vực thì bỏ mẹ. Xua, đuổi, xùy các kiểu có đà điểu nó dek chịu đi cho đang không biết làm cách nào thì có một anh cảnh sát đi ra cầm tai con llama kéo ra rồi quay ra chỉ một tay và nói với tôi "please!" tôi cám ơn anh cảnh sát rồi đi ra



 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,439
Bài viết
1,175,922
Members
192,105
Latest member
TonyPhat
Back
Top