What's new

Điều điên rồ nhất bạn đã từng làm trong đời

Mơ ước đi vong quanh thế giới trong 180 ngày bằng con xe cà khổ của Tiệp Khắc với vốn tiếng Anh = 1-

Mơ ước thì không được tính điên rồ bác ợ, phải thực hiện rồi cơ việc điên rồi mới tính
 
Mình thì từng uống rượu say với mấy ông bạn, vào bar ngồi, xong rồi ra biển tầm hơn 11 PM và thi bơi ... naked, có 6 người tất cả, nhưng hình như chỉ có 3 là bơi naked. Một lúc mải mốt quay lại, lạnh sống lưng vì không có ai sau mình cả. Lúc ấy mới thấy sợ, vội quay vào bờ ngay.
(Phải mấy năm sau mới nghe tin có vụ chú gì diễn viên trẻ, uống rượu rồi bơi ở hồ Hale tới sáng hôm sau mới lên)
 
Em thì nghĩ thế này, cái gọi là điên rồ hay gắn liền với nguy hiểm. Đã biết là nguy mà vẫn làm thì mới gọi là điên rồ ?!
Em thì lúc làm ko có nghĩ, khi đã làm mới thấy mình điên hoặc làm rồi về mọi người biết và nói mình điên, ngẫm nghĩ lại thấy mình điên thật.
Lâu quá em ko nhớ rõ hình như hơn 5 năm trước, do đọc báo Tuổi Trẻ thấy 02 bài viết về cánh đồng Washabi ở đà lạt, loại cây đó trước đây ko có trồng đc ở VN, nay đã trồng thành công ở Đà Lạt và 1 trang trại nghiên cứu, nhân giống, trồng các loài hoa nằm dưới thung lũng trong khu vực sân bay Cam Ly.
Thế là trong 1 chuyến đi Đà Lạt với nhóm bạn, em 1 mình thuê xe honda chạy vào khu vực Cam Ly (vì rủ ko đứa nào đi), em nhớ khi đó đường xuống Suối Vàng vẫn chưa làm xong và chưa có KDL Thung lũng Vàng. Em đi lúc 13h và dự tính trễ nhất là 16h là sẽ về đến trung tâm Đà Lạt, vì em biết trong khu vực đó trời mau tối.
Lúc đi em quên kiểm tra xăng, vì nghe bác xe ôm nói xăng dư đi về, lúc đó em chưa có kinh nghiệm
Thời điểm đó Đà Lạt bắt đầu lập đông nên đường đi đẹp khỏi nói, đủ loại hoa khoe sắc, em vừa chạy vừa hỏi thăm người địa phương, kể cả dân tộc...Rồi ko biết ma đưa lối quỷ dẫn đường thế nào em đi mỗi lúc 1 sâu xuống thung lũng. Đường đi thì dốc đứng lại rất hẹp,có những đoàn là đường cấp phối, 2 bên toàn là rừng. Càng chạy càng xuống sâu, trời mỗi lúc mỗi lạnh, nhìn đồng hồ mới 14h30 mà trời đã dần tối, lúc em bắt đầu cảm thấy sợ thì ngước nhìn lên chỉ thấy toàn cây, xung quanh ko 1 bóng người...ngó xuống thấy cây kim xăng ko hề di chuyển vừa sợ hết xăng, vừa sợ ma, lại lo xe bể bánh vì đường xấu quá...Ko biết do sợ quá hay do lạnh mà e lạnh sống lưng, tê cứng người nhưng phải cắn răng mà chạy.
Kết quả của lần điên rồ đó không thấy nơi trồng washabi đâu nhưng đã gặp được trang trại nuôi nai, trồng đầy hoa, đặc biệt là hoa hồng to bằng cái chén, cánh dầy thật đẹp, trong trang trại chỉ có duy nhất 1 anh kỹ sư, nghe nói hôm đó chủ nhật mọi người nghỉ hết. Anh ấy nói sao em gan quá dám đi đi đường rừng. Lúc về em theo đường anh ấy chỉ nên đỡ sợ hơn. Lúc lên tới đường nhựa tưởng thoát nạn ai ngờ gặp 2 chiếc honda với 4 anh dân tộc nhìn như tướng cướp, đang phóng vèo vèo thấy em bất thần rú lên quay xe lại đuổi theo em..em lại thêm 1 phen hú vía.
Về đến ks là hơn 16h30, mặt trắng bệch, chủ ks và bác cho thuê xe hỏi sao về trễ có bị gì ko, nghe em kể lại mọi người la oai oái, chị chủ ks nói, số em may, chứ gặp ông kỹ sư có máu 35 coi như em toi, hay mấy ông dân tộc ko dọa mà làm thật thì...giữa rừng rú nó có giết chết cũng chẳng ai tìm ra.
 
Còn điều điên nhất mà mình làm là tự nhiên vào cái topic này đọc mấy cái bài chả ra đâu hết cả :(

Trời, giật cả mình.... Có gì nhầm lẫn không vậy ta? Quả này đêm nay 2 mắt cá chân lại thức chong chong, mất ngủ mất thôi!
 
Mình có 2 điều điên rồ nhất đã làm trong 2 tháng nay.

1. Tin rằng ai xung quanh mình cũng tốt.

Thậm chí có người còn tin ngay người ta từ ngày đầu tiên gặp. Cực kỳ điên rồ...

2. Cho một người (tất nhiên cùng giới) chỉ quen trên mạng về nhà ngủ nhờ mấy ngày. Thậm chí còn đi làm trước, giao cả nhà và chìa khóa cho người ta...

Giờ đang bị mọi người dọa: Cả tin , nhẹ dạ quá!

Viết vào đây để chia sẻ cái nỗi sợ trong lòng.

Thôi thì tự an ủi: Cuộc sống là tấm gương. Mình sống tốt và mọi người sẽ sống tốt lại với mình...
 
Điều diên rồ nhất mà mình từng làm là đi qua sông trên một cái cầu mới chỉ lao mấy thanh dầm.

Năm 1992 khi từ Đồng Tháp về TP.HCM qua Mộc Hóa, trên đường đi có một cái cầu đang làm, xe cộ phải tăng bo bằng một cái phà bé tẹo bằng gỗ. Xe cộ thì xếp hàng dài dằng dặc, trời thì nắng đổ lửa mà không có chỗ trú. Mình mon men lên chỗ cái cầu đang làm, thấy người ta đã lao được 3 thanh dầm. Bề ngang mỗi thanh độ 50-60cm nhưng ở giữa có 2 hàng râu sắt chĩa lên khoảng cách chỉ đặt vừa bàn chân.

Chả biết ma xui quỉ khiến gì mà mình cứ thế mà đi trên thanh dầm cầu. Mình cũng đủ khôn để không nhìn xuống bên dưới mà chỉ nhìn thẳng đằng trước. Đi gần nửa thì thấy phía sau có tiếng la ơi ới, mình vẫn đi luôn. Khi sang đến bên kia mấy người công nhân bảo đã có mấy người đi như thế mà ngã xuống sông chết nên bình thường họ trông chừng rất cẩn thận, mới xểnh ra chút là đã có kẻ điên như mình rồi.

Hic, hồi ấy mới ngoài 20, nghé không sợ cọp chứ bây giờ thì ...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,677
Bài viết
1,135,088
Members
192,374
Latest member
abc8netim
Back
Top