Nghỉ ngơi khoảng nửa tiếng thì chúng tôi phân công công việc, chuẩn bị đón buổi tối trên đỉnh cao nguyên. Các bạn nữ thì chuẩn bị đồ ăn, 02 nam thì phụ bắc lều và 3 nam còn lại thì có nhiệm vụ rất quan trọng là đi kiếm củi. Mặc dù mới 4h chiều nhưng trời có vẻ âm u, mới lấp ló một chút nhưng rồi lại trốn tiệt sau những đám mây màu xám, cộng với những luồng gió lạnh khiến chúng tôi bắt tay nhanh vào công việc.
Một chút màu sắc bắt mắt.
Tận dụng còn chút củi sót lại, lửa đã được nhóm lên.
Trên đỉnh không một thân cây lớn, ngoài những đám cỏ dại mọc ngang thân người nên việc kiếm củi phải đi sâu xuống phía dưới. Ba thanh niên với đầy đủ dao, rìu và dây thừng được phái đi. Không khí lạnh trên núi cao cộng với trời sập tối nhanh báo hiệu một đêm dài trên đỉnh. Vì vậy, việc kiếm củi sẽ trở lên quan trọng để muốn có một đêm quây quần và vui vẻ, hơn nữa, củi còn phải đủ để phục vụ nấu nướng sáng mai. Những thanh củi nhỏ dọc đường đi được chúng tôi gop lại khi đã đủ một chuyến thì được mang lên phục vụ cho việc nhóm lửa.
Trong khi tôi vẫn đang mò mẫm trong rừng để kiếm củi thì trên đây mọi người thế này đây hic hic
Trên đường đi lấy củi thì tôi có gặp anh chàng này đang quay về đây, hỏi han dăm ba câu và kịp gửi lời "good luck" cho nhau
Việc kiếm củi không hề đơn giản, để giữ được lửa cháy lâu thì cần những thanh củi đủ to. Vì vậy, nhóm tôi đã tìm mãi mới thấy một cây đã chết khô, ba anh em thay nhau chặt ra khúc. Mồ hôi thấm ướt vai áo và cái lạnh xứ rừng sâu không kịp ngấm vào chúng tôi. Nếu như việc chặt củi đã vất vả thì việc vác củi leo dốc về lại khó gấp đôi. Mỗi người một khúc, đôi chân đã mỏi nay như muốn khuỵ xuống vì leo dốc đứng. Nếu như lúc leo lên đỉnh cứ 10 bậc lại đứng nghỉ thì lúc vác củi đây, cứ 3 bậc là phải dừng lại đủ thấy sự cố gắng đến ngường nào. Và việc kiếm củi đã lấy của chúng tôi 1 tiếng đồng hồ.