What's new

Đồng Cao: Trời xanh – Mây trắng - Nắng vàng và….

Hức, viết lại vì topic bị mất do admin chuyển dữ liệu!

Lộ trình: Hà Nội - Chũ - TT An Châu - Bản Gà - Đồng Cao - Đồng Băm - Cẩm Đàn - Chũ - HN
Thời gian: 1,5 ngày



Mỗi bước chân đi qua mỗi tỉnh, đều đem lại cho tôi những tình cảm khác nhau. Những mối quan hệ, những con người vừa lạ lại vừa quen….. Bắc Giang là một trong những tỉnh luôn đem tới cho tôi những xúc cảm ấm áp, yêu thương. Tình bạn – tình thương và cả sự sẻ chia trong những hạnh phúc dịu nhẹ.

Xế chở tôi vun vút trên trục đường quốc lộ 1A đi Bắc Giang. Xế mới – biết tới hắn trước khi xuất phát vài phút, nên chẳng buồn nói năng chi. Những ký ức về Bắc Giang – về những người bạn dần xâm chiếm tôi…….

IMG_5149-1.jpg


……Dạo đó cũng cuối năm, S.kiên được BQT BGO cùng BTC chương trình Tết cho trẻ em làng trẻ khuyết tật ở Dĩnh Kế giao trọng trách đưa đón tôi về Bắc Giang với vai trò: tư vấn – hướng dẫn và…tham gia cùng các bạn trẻ Bắc Giang. S.kiên đi nhanh lắm, như xế của tôi bây giờ vậy. Hai đứa lạ lẫm, tôi lo sợ với tốc độ chóng mặt, bạn cười trấn an: “Đừng lo, tớ đã nhận nhiệm vụ đưa đón bạn nên cứ yên tâm về sự an toàn nhé!”.

Tiếp đón 2 đứa tôi ở Làng trẻ là các bạn trẻ thành viên diễn đàn bacgiangonline.com. Ở BGO, tôi chỉ quen cậu Nam Vương – admin forum và anh Đắc Quang – người song hành cùng tôi trong BTC chương trình. Bữa cơm thân mật ăn mừng sau chương trình thành công khiến tôi dễ dàng quen biết nhiều bạn thành viên khác. Ăn uống xong lại cafe tít tầng 5 của 1 trung tâm thương mại (mà tôi chả để ý tên). Đó là dịp cuối năm, 31/12, các bạn cứ giữ tôi ở lại chơi, gọi là…đón năm mới. Trường Adv mời mọc nhiệt thành và lên kế hoạch cho buổi tối thác loạn overnight. Tôi thích thành phố về đêm, sau chút đắn đo, tôi đã đồng ý ở lại – giữa những người chỉ ít giờ trước đó thôi, hoàn toàn xa lạ!

Kế hoạch của Trường adv không như tôi nghĩ, sớm tan vỡ khi bóng tối dày đặc hơn…. Như hiểu được tâm tư của tôi, Kenny nhiệt thành mời tôi về nhà bác ấy ngủ nghỉ. Sự chân thành cảm kích của Kenny làm tôi không thể từ chối. Vì anh Đắc Quang có gia đình, em Nam Vương mất hút từ sớm, dường như tôi không còn sự lựa chọn nào khác cho giấc ngủ!
Đêm ấy, lần đầu tiên tôi ngủ ở nhà người con trai lạ!

Từ bữa ấy, tôi và Kenny chơi thân với nhau hơn. Kenny cao ráo, sành điệu, đẹp trai, nhà giầu; không ít cô mê hoặc cả trong đời thực lẫn ảo! Tôi tìm thấy sự tin tưởng, bình yên khi chia sẻ với bạn ấy. Tình bạn chúng tôi vẫn nhẹ nhàng cả trên văn đàn lẫn đời sống thực. Chất giọng của Ken bình dị, sâu sắc. Tôi quen nhiều bạn hơn. Và tình cảm bạn bè – anh chị em cứ lớn dần, trong sáng – bình an vô cùng….

Sau chương trình đó, thi thoảng tôi có trở lại Bắc Giang làm chương trình từ thiện – của tôi và của 1 số chương trình…… Và Kenny, vẫn luôn là người bạn nhiệt tình dẫn đường và hỗ trợ thông tin cho tôi.


Xe xuôi về Chũ, thẳng tiến trên trục đường quốc lộ 31 - nhích lại gần về Sơn Động – nơi tôi bỏ lỡ 1 chương trình cùng các bạn BGO – nơi có con dâu Hà Nam là người đẹp xứ sơn cước – nổi tiếng 1 thời trên các phương tiện đại chúng. Trong trí tưởng tượng của tôi, Sơn Động là nơi nắng gió, nghèo khó, toàn núi và đá…
 
Lại thêm một ngã ba. Tôi nhìn thấy ánh đèn của nhà dân phía dưới, rất gần thôi, ở cuối con dốc đá lởm khởm này, cả tiếng chó sủa nữa….

Dừng xe, tôi với Hải cầm đèn pin đi thám thính. Đoạn dốc không biết có phải do sạt lở không hay chỉ là đoạn đường hiếm hoi cho số ít dân đi qua, vì nhìn những mỏm đá này, ắt hẳn không có người đi lại nhiều. Càng đi càng thấy sâu và xa…. Hai chị em quyết định quay trở lại và tiếp tục hành trình.
SDC10394.jpg


Cái dốc này làm tôi nhớ đến 1 đoạn xuống dốc khi đi đường Du Già trong đêm tối với một xế mới đi phượt – khi đường chỉ có 2 đứa. Xế ấy tên Việt – bằng tuổi tôi nhưng bạn ít đi xe máy đường dài. Lại vớ phải cung Du Già, xóc, đi trong bóng tối, đèn xe yếu. Gặp đoạn xuống dốc, bóng tối đen đặc, hun hút, làm tôi giật mình. Sợ. (Vì tôi vốn dĩ sợ bóng tối mà). Việt không dám phi xe đi tiếp, tôi lần mò theo ánh đèn xe chiếu đi dò đường xem….bóng tối đen ấy là gì, có đi được không. Lại gần hơn, thì chỉ là đoạn dốc con con thôi, phi xe qua tốt….
Đến lúc này, cái đói bắt đầu gạ gẫm các xế. Mấy anh em tranh thủ lúc nghỉ lôi mì tôm sống ăn tạm….. Nghe tiếng nhai đến là ngon lành! Làm gói mì tôm sống cầm chừng, thêm tí nước mát lành nữa…. Thế là cầm cự được đến lúc ăn….đêm !
SDC10392.jpg

(Dừng chân, thám thính xem….đi hướng nào ta?)

Đi được chừng 2km, lại tới ngã 3. Cái ngã rẽ sao mà hóc búa đến thế chứ ! Theo đúng kiểu ngày trước bị sạt lở cộng với việc chăn thả trâu bò thành ra gọi là đường cũng được mà gọi là vũng cũng được. Nó là sự kết hợp hoàn hảo của tự nhiên với con người. Ôm cùng xế còng lưng đẩy xe lên đoạn mà dựng được xe. Rẽ trái là lên dốc – cái đường đất đồi không tưởng nhưng cả đoàn vẫn bố trí người đi thăm dò xem …có đúng là đường đi xe máy đc không. Rẽ phải là đoạn đường gồ ghề lởm chởm, khẳng khiu như mọi đường xấu khác…… Một vài ý kiến đưa ra đòi hạ trại. Nhà Cáo Hằng + Ngọc Anh đi tìm chỗ bằng phẳng mà cấm kiếm đâu được mảnh đất con con để hạ trại!
SDC10384-1.jpg
 
Thiên đường hay mặt đất??

Vậy là sau chuyến thăm dò tình hình, đoàn xe lại tiếp tục về miền đất hứa. Cứ đoạn nào là trung chuyển giữa núi và đồi thì đường dễ đi hơn, thấy phấn chấn hẳn lên. Xe Trường và Minh đi trước…..chả hiểu thế nào, chúng nó hét toán lên : Tới rồi, có đất bằng phẳng rồi !!!! Bốn xe lao tới tiếng la hét, ôm nhảy phắt xuống xe, leo lên cái mảnh đất xinh yêu bằng phẳng cứ như trong mơ. Có tiếng ai đó thốt lên :
- Mảnh đất này dành cho mình hay sao ý !
- Như là mơ ấy các bạn ơi !
-……….
Mấy đứa tôi quá khích nhảy nhót loạn lên……xế cũng mừng lây ! Phi xe lên xếp thành hàng rồi….hạ trại !!!! Đó là lúc 21h45. Nếu tính toán theo lời cậu bé dẫn đường, thì có thể 1 tiếng hoặc 2 tiếng nữa chúng tôi sẽ tới đích. Nhưng….cả tôi và Hải đều hiểu tình hình sức người lúc bấy giờ.

Công tác hạ trại, chuẩn bị đèn sáng, thực phẩm nhanh chóng đc các xế ôm triển khai.
IMG_5215-1.jpg

IMG_5194-1.jpg

Xế tôi bảo, hắn không tin ở Bắc Giang lại có con đường như thế này, những nơi như thế này. Nếu đặt hắn ở đây – trên những đồi núi này, hắn sẽ nghĩ đang ở Tây – Đông Bắc – 1 nơi nào đó xa xôi, chứ không phải là Bắc Giang – cách Hà Nội có hơn 100km thôi………….
Cả đoàn tôi, chẳng ai tin mình đang ở Bắc Giang. Khái niệm dành cho BG thật khác.
IMG_5207-1.jpg


Trong nháy mắt lều đã dựng xong, thực phẩm đã sẵn sàng chờ lửa lên là tới công đoạn làm chín.
SDC10406.jpg

SDC10410.jpg


Mọi người tự giác, mỗi người mỗi việc. Các xế quen tay nên có vẻ đảm đang hơn các ôm…. Bữa tối muộn, trước 24h nhanh chóng được triển khai để kịp chúc mừng sinh nhật Minh. No nê với đủ chất dinh dưỡng….. Nào gà nướng, dạ dày nướng, xúc xích nướng, nem nướng, thịt bò/ lợn nướng…. Quá thịnh soạn cho chuyến đi như thế này!

Ổn định với dạ dày, lấy lại sức. Mỗi người mỗi việc, người đi ngủ, người ngồi bên đống lửa nhỏ to tâm sự…………

SDC10418.jpg


Trong đoàn có 1 bạn có giọng nói rất giống Anh. Đã lâu rồi, tôi không còn được nghe giọng ấy nữa. Có cái gì đó thật nhẹ nhàng. Tôi muốn sms cho anh, tôi muốn kể với anh về chuyến đi, nhưng lại sợ anh mắng vì đi đêm hôm thế này.
Sms cho cậu bạn, kể về chuyến đi và bữa tối ở đây. Vừa giận vừa buồn cười.
Có cái gì đó, gờn gợn trong lòng……..

Càng về muộn sao khuya càng yên giấc. Một khoảng không im lìm, tĩnh lặng. Bầu trời đêm đen kít. Mênh mang như lòng tôi vậy……Những dấu chấm hỏi không lời giải đáp. Những con đường dang dở.

Sương đêm vô tình vương trên những nhánh cỏ. Len lỏi vào tim – thật lạnh
alone.jpg
 
Ngày thứ 2
Tìm về thảo nguyên


Sáng sớm trong rừng núi thật thú vị với muôn tiếng côn trùng. Không khí thanh khiết đến vô ngần! Tịnh không một bóng người. Mới 6h, tôi đã tỉnh giấc. Uể oải bò dậy. Đắp cho mấy xế chiếc chăn, các xế ngủ ngon lành, co ro mà…..chẳng còn cái chăn nào dư nữa!
Vệ sinh cá nhân, ăn sáng nhẹ xong, hai đứa tôi chuẩn bị "show hàng" với cảnh thiên nhiên rất đỗi tự nhiên.
Buổi sáng trên núi thật tuyệt! Gió mát lành lạnh. Bình yên. Dịu ngọt! Qua khảo sát, vẻ như khu đất thiên đường này cũng từng là nơi hạ trại của nhiều đoàn khác; bằng chứng là tôi tìm thấy một số rác thải từ môi trường văn minh xa hoa!
SDC10446.jpg

SDC10511.jpg

(Dương xỉ)
SDC10495.jpg

SDC10439.jpg

(Ba mái lều)
Mấy xế lác đác dậy, nhóm lửa café và mì tôm
SDC10449.jpg

Lục đục tất cả cùng dậy
IMG_5225.jpg

Sau giấc ngủ êm đềm trong rừng, trông ai nấy đều sảng khoái, phè phỡn ^^ :LL
 
…..
Sau khi điểm tâm xong, cũng như thăm thú quanh ngóc ngách nơi đây, đoàn lại tiếp tục lên đường tìm về vùng thảo nguyên trong những bài báo đã viết!
DSCF0944.jpg

DSCF0943.jpg

(Hải béo đam mê tín ngưỡng, cảm ơn Trời Phật về mảnh đất đã hạ trại ^^)
DSCF0950.jpg

(Hội người cao tuổi – mỗi người một vẻ, chừng như luyến tiếc nơi này )
DSCF0948.jpg

Chuẩn bị lên đường thôi
DSCF0952.jpg

Khởi động cho một ngày nắng đẹp
DSCF0955.jpg

(Xế tôi và anh chàng Cáo đực – dìm hàng tí he he)
 
Từ khoảnh đất bằng này, đường về Đồng Cao có vẻ dễ đi. Bằng chứng là nhìn con đường phía trước cứ bằng bằng, nhỏ xinh. Tôi và Hải thích lắm “giá cứ thế này thì thích nhỉ” (Mượn lời anh Chí Phèo).
SDC10529.jpg


SDC10526.jpg


Đi được chừng 100m thì….chị em tôi vỡ mộng. Bắt đầu đường lở, đá lởm chởm, đường eo thon hơn

SDC10532.jpg

SDC10533.jpg


Lại bắt đầu đây. Nhìn Hải vật lộn xe với đường mà khiếp, nên gặp đoạn khó đi, tôi đi "căng hải" cho nhanh và an toàn, để em ấy dễ chèo chống
SDC10534.jpg

Đường đi dường như chỉ có một hướng, nên khá nhẹ nhàng cho chị em tôi trong việc tìm đường về Đồng Cao.
Đường cứ nửa nạc nửa mỡ đan xen. Có những dốc cao gần như dựng đứng (thực tế nó là điểm giao giữa quả đồi này với đồi khác, vì đồi kia cao hơn nên người ta san đất xuống núi thấp hơn cho dễ di chuyển. Chính vì thế mà dốc cứ như thằng đứng).
Đi qua cửa ải này, đường lại vờ như dễ đi hơn
SDC10536.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,025
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top