What's new

Fansipan 16-19/06/2011-Những ngày mây mưa trên đỉnh [Cát cát]

254876_1892430708408_1170739849_31973242_8029891_n.jpg


Những ngày khó quên của nhóm THÍCH LÊN ĐỈNH gồm 22 thành viên.

Dàn hàng (thiếu 2 mem đang xếp đồ là Chính và a Sinh) (NO)

5852623460_9ebd16d373_b.jpg


Ngồi chờ thủ tục với các chú kiểm lâm
5852069941_4153d2f259_z.jpg


Khởi hành ,bác Tùng mặt phúc hậu nhá :))

5852624256_ea65c38402_z.jpg


Cây cầu đầu tuyến

5852623974_9c9c386a4d_z.jpg
 
Last edited:
Và tiếp theo anh Cangchiho đến từ Bồ Đào Nha. Cái áo mưa của anh chú mượn mà chẳng trả công anh gì cả. Lúc anh đòi thì van xin anh mãi, thằng cu láo thật dám lừa cả anh. Hài nhất là lúc xuống đi cùng Bác già hai ae chứng kiến một loạt bỏ của chạy lấy người, vứt hết tất cả tất chống vắt, tất ni lông, áo mưa, gang tay... A cũng cho nó làm lại ở giữa đường Trạm Tôn rồi.
IMG_2238.jpg

Tiếp theo là cu Hùng anh hai miền nam đang show body
IMG_2079.jpg

Với một bước xuống vực thế này. Cảm ơn vì đã ra về an toàn, dù không mấy người còn lành lặn hẳn. Ơn giời khi đứng cách mép vực này có 1 bước, may mắn là không có cơn gió nào bay qua nếu không sẽ có phần tiếp theo của chiếc là cuối cùng. Đi đầu tiên là ông ở góc ảnh. Chàng trai buôn người đến từ HN. Sự liều mạng của bác ấy vì nghệ thuật làm ae hết hồn, vì lúc ấy sợ nên quên ko kịp chụp pô ấy.
IMG_2305.jpg

Để có nụ cười chiến thắng này bao vất vả đã nằm lại phía sau bước chân. Với một chút máu chơi của tuổi trẻ, chán ngắt cảnh bon chen thường ngày, với sự không hình dung nổi những vất vả và nguy hiểm của Cát cát. Họ lên Fan với khát vọng khẳng định cái tôi trong mỗi con người mình. Chỉ với duy nhất là "sống bằng niềm tin" là có thể chinh phục Fan, họ đã làm được. Bạn có thấy những nụ cười có nét phảng phất giống nhau không? Nụ cười của những kẻ đã nghĩ tôi đã chinh phục được Fanxipan. Nụ cười đã bỏ lại tất cả vất vả và khó khăn ở lại phía sau. Cuộc sống liệu có mấy lúc có được nụ cười ngọt ngào như vậy?
IMG_2302.jpg

IMG_2307.jpg
 
Cảm ơn những con người này đã nhiệt tình chăm lo tạo điều kiện cho chúng tôi có một chuyến đi an toàn.

IMG_2065.jpg


IMG_2095.jpg


IMG_2092.jpg


IMG_2070.jpg


Buổi tối hôm cuối cùng ngủ ở rừng, khi ăn cơm xong tôi mò sang lán của các Poter để ngủ vì bên này các chú các bác vẫn đang chén chú chén anh say xưa.
Tôi thực sự không nghĩ là thù lao của họ lại như vậy. Tôi vẫn cứ nghĩ họ rất khỏe nhưng khi hỏi một chú em, một câu nói rất thật thà là mệt lắm, nhưng phải đi thôi. Họ không có túi ngủ như chúng ta, tất cả nằm sát nhau không chăn đắp tự lấy hơi ấm của nhau. Có bác lấy luôn tải mang thức ăn cho chúng ta thừa ra rồi chui vào như chúng ta dùng túi ngủ vậy. Đi mệt thế mà tối các bác vẫn đan quạt được mới kinh chứ.
Khi tôi về Trạm Tôn, dù không muốn nhưng tôi luôn là người đi cuối cùng. Dù hai chặng lên là do tự nguyện về chốt. Cả đoạn đường lên dù dốc cao còn cố từng tí, từng tí một rồi qua, nhưng đoạn xuống là sự thể hiện bất lực của bản thân. Dù đã dùng gậy đả cẩu bổng pháp không ai trong đoàn có thể dùng gậy điêu luyện như thế (dùng cả 6 buổi vẫn một em gậy đó, hết dùng tay phải lại sang tay trái không chút ngượng ngập) thế mà gót chân, ngón chân không thể chịu nổi sức nặng của cơ thể. Đoạn từ 2.800 đến 2.200 đã làm sưng tấy các đầu ngón chân, làm một bé móng chân vẫn đang chờ mọc lại. Cộng với buổi trưa ko có thịt bò cùng thịt gà như mọi hôm năng lượng chỉ với bát mỳ cùng hộp sữa là không đủ. Đúng như Bác già dự toán bữa ăn cuối là mết nhất. Với những chấn thương đó đoạn từ 2.200 về 2.000 là sự tra tấn bản thân, bào mòn hết tất cả các quyết tâm.
Điều mơ ước nhất trong đoạn đó là cần một liều mocfin giảm đau, nhiều lúc đã cố đánh lừa bản thân là sắp về đến rồi, lừa rằng nỗi đau đó nhỏ nhoi thôi nhưng cũng là bấy nhiêu lần thể hiện sự yếu đuối, đôi chân ko còn nghe theo ý nghĩ nữa. Đã bao lần muốn nhờ các potter mang hộ ba lô nhưng lại thôi, thôi vì xem sức chịu đựng đến đâu, vì ngại vì nhờ mang hộ balo chỉ là có thể là phụ nữ thôi.
Đã bao lần hô đi, đi, đi; đã bao lần hô go,go,go. Thậm chí có đoạn còn vừa thở vừa hát nữa chứ, nghĩ lại điên ko chịu được. Phục nhất là hai bác Già vẫn vừa đi vừa chụp ảnh.
Thật hài hước là người đi trước mình có lẽ cũng ko chỉ huy nổi đôi chân của họ nữa, dáng lả lướt đi như cơn gió thật buồn cười, tay và chân đánh lung tung, đúng là thân đi trước người lả lướt theo sau. Khổ thân thật tí nữa bị bán sang TQ chứ.
Khi về đến nơi vượt qua con dốc cuối cùng tất cả các potter đều ùa ra, mọi người đều cố đi về luôn riêng mình thì ngồi lại, ngồi lại vì đã cố vượt sức rồi, ngồi lại vì biết còn chỉ một ít nữa thôi nếu cố về luôn thì ko tận hưởng lại được cảm giác mình đã cố gắng những gì, đã đau như thế nào. Một loạt các potter đã hô cố lên, cố lên mới hài chứ. Một số còn định dìu mình nốt chứ, sự từ chối hiển nhiên xảy ra thôi, cả đoạn đường dài còn cố được huống chi còn mấy chục mét. Một vài phút nói chuyện với họ là những phút cuối của hành trình chinh phục fan với sự giúp đỡ của các bác. Cảm ơn những con người hiền lành và nhiệt tình, cảm ơn vì đã chặt hộ cây gậy đả cẩy bổng pháp về làm kỷ niệm.
 
Ngày rưỡi, em đi Bắc Giang trảy vải bị bọ xít tấn công sưng vều môi, ong châm 2 nhát buốt nhói nổi cục; leo "fan chị"-nguyên sơ chưa khai quật, con này thấp hơn em nó nhưng độ khủng gấp đôi, cướp của em một móng chân, cào rách ngón cái, đập chỗ da non ở chân mới mọc tươm tả; tuốt lúa mỏi nhừ cơ tay... Ngồi dưỡng thương, em nổ tí cho bằng con cháu họ Thích...

Cô khotinh sang topic này cancel lịch đi FAN tháng 8 đi, người ta ghi danh cô vào short-list đàng hoàng rồi kìa. [/URL]
Cô đi cung Trạm Tôn- Sín Chải mà Kova, cháu định rủ cô đánh quả lẻ tháng 8 hở???=))

Tại ga Trần Quý Cáp: Thắng nhắng méo mặt chờ tiểu đội 2
5873152454_e2870555cf_z.jpg


Ánh sư huynh và A.Béo tranh thủ "sâu hàng"-
5872593775_74c84630ee_z.jpg


Con gái và các bố già nhà Thích...
5873153352_4ba8ff9554_z.jpg


Cười sướng, B.Sinh hạ gục con suối...
5873147132_fbf90dfe38_z.jpg


Trần mình bán thân, Quang kaka hong áo chống hắc lào...
5872597273_76016c9280_z.jpg


Xoạc chân hạ trọng tâm, B.Sinh săn hàng...
5873149394_51274a037b_z.jpg
 
Last edited:
Ngày rưỡi, em đi Bắc Giang trảy vải bị bọ xít tấn công sưng vều môi, ong châm 2 nhát buốt nhói nổi cục; leo "fan chị"-nguyên sơ chưa khai quật, con này thấp hơn em nó nhưng độ khủng gấp đôi, cướp của em một móng chân, cào rách ngón cái, đập chỗ da non ở chân mới mọc tươm tả; tuốt lúa mỏi nhừ cơ tay... Ngồi dưỡng thương, em nổ tí cho bằng con cháu họ Thích...

Bộ ảnh khó tính độc đáo quá, mỗi tội hình nhỏ quá :)

Các bác sang xem vụ Y tý tuần trc e leo fan này : click here

252952_1875542886223_1170739849_31953178_2148883_n.jpg
 
Đoạn từ đỉnh về trạm nghỉ 2800m là một đoạn khá ấn tượng. Về cá nhân mình thì không có gì mất sức ở đoạn này, tuy nhiên đối với một số thành viên trong nhóm, đặc biệt từ trạm nghỉ trở đi, xảy ra nhiều biến cố mang tính bước ngoặt về mặt thể trạng.
Từ đỉnh đi xuống thì nhóm có bác Sinh, chú Ánh, chú Tùng béo. Trong nhóm, Nguyễn Thúy vẫn tỏ ra rất bền bỉ mặc dù ở đỉnh đã mất nhiều sức lực do mất nước, muối + 1 số chất đặc biệt khác :D đã có lúc phải dừng lại do chóng mặt (sau đó lấy lại sức thì lại đi rất trâu). Chị em nhà Thúy Toàn xin phép đi trước (khoảng 20’). Chú Hiếu muốn được chốt đoàn như thường lệ. Trong nhóm có Thu, Ngọc thể lực yếu nhất. Trong đoạn buổi sáng khi lên đỉnh, thấy Ngọc không nhỉnh hơn Thu về thể lực, tuy nhiên có phần nhỉnh hơn về khả năng bám đường và chọn điểm đặt chân, tay, các bước đi có ý đồ rõ ràng. Do vậy có vẻ Ngọc duy trì được thể lực tốt hơn Thu. Nhị vị cô nương này cùng với Tuấn, Thắng Nhắng yểm trợ, được Hiếu bọc lót ở sau cùng. Diệp và Thùy cùng đi trước đoàn 1 chút.
Đi xuống không mất nhiều thể lực, vấn đề lớn nhất là sức nặng của cơ thể dồn xuống bàn chân và đầu gối. Luôn phải hạ độ cao (thả cả người xuống 1 chân) và người dồn về phía trước, làm cho chân phải chịu một sức nặng lớn hơn nhiều lúc đi lại trên đường bằng. Việc bám đường cũng gây sức ép lên mũi chân, đặc biệt đối với ai đi giày chật, một số người đã bị bong móng chân (Tùng, Thúy...) Thêm vào đó, đoạn này là đoạn đầu tiên đi xuống, mọi người chưa quen nên cũng khó khăn hơn.
Cùng với Nguyễn Thúy, Ánh, Tùng, bác Sinh, Diệp, Thùy, trong nhóm có người đến trước người đến sau, tuy nhiên cũng về trạm nghỉ 2800m loanh quanh 12h. Khi về đến trạm, thấy chị em Thúy Toàn đã có mặt. Diệp và Thùy đến trước 1 lúc cũng đứng đó. Trong lán to ở trạm có 1 đoàn khác đang ăn uống ồn ào. Có thể đoàn này gây khó chịu cho mấy người cùng đoàn ta vì cách cư xử mà thấy Thúy Toàn Diệp Thùy vẫn đứng bồn chồn ở lán, không có dấu hiệu muốn ngồi xuống thay đồ đạc và ăn trưa. Trong lán ẩm ướt, bùn bết 1 lớp đen quánh nhớp nháp ở từng bước chân. Trong lán nhỏ các bác porter đang ngồi quanh đống lửa, đun nước cho đoàn pha mì ăn liền. Nhóm bác Đạt xuống trước vừa lên đường trước khi nhóm đến. Một số người đến trước cũng đang tranh thủ hong khô áo (quần và giày tất thì đằng nào tiếp tục đi cũng ướt vì phải lội suối nên không hong), chủ yếu để làm ấm cơ thể. Nhiệt độ khi đó có cảm giác xuống rất nhanh, ai cũng cảm thấy lạnh buốt.
Mọi người bảo nhau lột bỏ các quần áo ướt ở ngoài, tháo áo mưa, giày, tất để ở lán to. Một số gọi các bác porter mang mỳ sang lán to ăn nhanh, một số sang lán nhỏ để ngồi gần đống lửa vừa ăn vừa sưởi ấm. Sau khi chén xong bát mỳ, bánh gato và 1 miếng dưa đỏ (thấy cũng không đủ năng lượng cho bữa trưa và đoạn leo xuống vất vả sắp tới), mình mò sang lán nhỏ định bụng sẽ nhấm thêm ít nước nóng cho ấm người + hong khô áo thun mặc sát người (rất quan trọng vì áo thun ướt thân nhiệt sẽ theo đó giảm rất nhanh dễ gây cảm lạnh). Lúc này chị em Thúy Toàn đã xin phép đi trước. Nguyễn Thúy sau khi thay đồ ướt (quần kaki được thay = quần đi mưa) cũng phải nạp thêm năng lượng. 1 bát mỳ to toàn nước được đánh chén ngay cạnh đống lửa. Trong lán ngồi rải rác có các bác porter. Bác Sinh không ăn trưa và đang tranh thủ chợp mắt = cách ngủ ngồi. Nhìn tư thế, dáng vẻ của bác có vẻ khá “nghiêm trọng”, không rõ thể lực bác lúc đó thế nào ?! Có thể vì không ăn trưa mà bác không có đủ năng lượng, đoạn sau thấy thể lức của bác sụt giảm rõ, chỉ đến lúc gặp nhau ở suối (gần trạm 2200m) mới thấy bác tươi tỉnh chụp ảnh trở lại. Ngồi 1 lúc thì Hiếu đến. Hiếu cho biết nhóm sau có Ngọc và Thu (cùng Thắng, Tuấn) vẫn đang tụt ở phía sau, chắc 20’ nữa mới đến. Vậy là chú Hiếu lại 1 lần nữa không chốt được đoàn :D ngồi sưởi ấm 1 lúc (10’) thì nhóm Thu và Ngọc đến. Tình hình của Tuấn, Thắng, Thu khác bình thường, duy chỉ có em Thu là khá bi đát. Vì dính nước mưa, ngâm nước suối nhiều và bị mất sức, Thu nhiễm lạnh khá nặng, người run bần bật. Lúc ngồi bên đống lửa, thấy Thu người thì run lẩy bẩy, nước mắt chảy ròng ròng, cứ nghĩ rằng Thu khó có thể về Trạm Tôn trong ngày. Vậy mà cuối cùng lại về TT trong số những người sớm nhất. Thật khâm phục ý chí chiến đấu của em Thu. Cả bọn hong khô áo ướt, chuẩn bị lại tư trang, nạp thêm năng lượng (mỳ, miếng bánh gato nhỏ và 1 ít hoa quả) rồi tiếp tục lên đường xuống 2200m. Lúc này cả bọn tách nhóm ra thành các nhóm nhỏ (3 nhóm). Diệp, Thùy, chị em Toàn Thúy đi trước. Bác Sinh, bé Thúy, Tùng, cùng mình lên đường tiếp theo lúc 1h. Nhóm Thắng, Tuấn, Ngọc, Thu, Ánh chờ đi sau. Mình và Thúy đi khá nhanh, vượt xa bác Sinh và Tùng 1 đoạn, không có porter dẫn đường nên đến suối gần trạm 2200m bị lạc khá xa (sau hú porter dẫn đường quay về mất toi 45’). Gặp và cùng đi với bác Sinh, Tùng cùng 2 porter trong đó có bác Dành trong suốt đoạn về Trạm Tôn.

Chân dung em Thu (ảnh bác Sinh)
Picture%252520133.jpg
 
@hachi: Chuyến đi của chú ý nghĩa và ảnh cũng đẹp nữa ! Ảnh vệt nắng cuối trời gì đó của chú ấn tượng quá! Nhưng anh thấy sao ít mây nhỉ ??? Hay các chú không chủ định đi săn mây mà chỉ tập trung vào làm từ thiện ?!

Có vẻ như quả này chú làm hàng chứ không phải chú xế nhỉ :D

249409_1875533165980_1170739849_31953168_5792997_n.jpg
 
@hachi: Chuyến đi của chú ý nghĩa và ảnh cũng đẹp nữa ! Ảnh vệt nắng cuối trời gì đó của chú ấn tượng quá! Nhưng anh thấy sao ít mây nhỉ ??? Hay các chú không chủ định đi săn mây mà chỉ tập trung vào làm từ thiện ?!

Vâng, vẫn ít mây thật.
Chuyến đi đó xác định là làm từ thiện nên có săn đc mấy cảnh đâu.3 ngày thì 2 ngày đi làm 6 điểm trường ,còn ngày cuối về Sapa luôn ah.
Ah, bức vệt nắng cuối trời e chụp lúc đang tắm tiên ở suối đấy :))
Đang tắm thì thấy cảnh đẹp quá, chạy nhông ra vác máy chụp luôn =))
 
hự...iem, Thu nè! :x
Sorry cả nhà vì bi giờ e mí thò mẹt ra. Chả là sau khi mây mưa trên đỉnh (Cát Cát) 1 ngày e lại típ tục mây mưa trên biển (Cửa Lò) nữa, nên e ứ vào chém vs các bác được. Hôm nay về nhà phát là e phi lên phượt hóng hớt lun, ko ngờ có mấy hôm thui mà nhà ta oanh tạc ác quá, làm e chóng hết cả mẹt!
Thú thật, mây mưa trên đỉnh Fan quá là hoành tráng, cảm xúc quá là mãnh liệt,.... nên khi về Cửa Lò, e chả có tí xúc động đậy j cả, chán ngắt! Và thế là trong 4 ngày "thân thể" e ở CL mà lòng dạ e thì lại cứ vẩn vơ trên đỉnh Fan mí chít chứ.hix......
Nhớ a Fan quá, nhớ a "Thích lên đỉnh" nữa........ :))
 
Đoạn từ đỉnh về trạm nghỉ 2800m là một đoạn khá ấn tượng. Về cá nhân mình thì không có gì mất sức ở đoạn này, tuy nhiên đối với một số thành viên trong nhóm, đặc biệt từ trạm nghỉ trở đi, xảy ra nhiều biến cố mang tính bước ngoặt về mặt thể trạng.
Từ đỉnh đi xuống thì nhóm có bác Sinh, chú Ánh, chú Tùng béo. Trong nhóm, Nguyễn Thúy vẫn tỏ ra rất bền bỉ mặc dù ở đỉnh đã mất nhiều sức lực do mất nước, muối + 1 số chất đặc biệt khác :D đã có lúc phải dừng lại do chóng mặt (sau đó lấy lại sức thì lại đi rất trâu).

Phải công nhận với bác là e Thúi bền bỉ thật.
Em nhớ ngày 3 là đi cuối cùng với em rồi bứt tốp lên đi đầu. Đoạn gần tới đích e ấy chạy như bay ấy :))
Lên đỉnh rồi thì cảnh nào cũng có mặt , ở trên đấy gần tiếng đồng hồ mặt mũi thì tím tái cả đi.
Lại nhớ đoạn tạo dáng thì phát hiện ra con vắt ở bắp tay em ấy.Sợ thật
Riêng e đoạn trên đỉnh cũng bắn phá ác liệt cả tiếng hồ bị dính nc mưa , lúc xuống tưởng cảm lạnh cơ.
Việc bị lạc đường do ko có porter dẫn , nhóm e cũng bị.
Nói chung là đoạn đi xuống khá thuận. Đáng ra lúc đó mọi người lên đi cùng nhau ko nên tách tốp

259864_1892384667257_1170739849_31973178_5871901_n.jpg
 
Đoạn từ đỉnh về trạm nghỉ 2800m là một đoạn khá ấn tượng. Về cá nhân mình thì không có gì mất sức ở đoạn này, tuy nhiên đối với một số thành viên trong nhóm, đặc biệt từ trạm nghỉ trở đi, xảy ra nhiều biến cố mang tính bước ngoặt về mặt thể trạng.
Từ đỉnh đi xuống thì nhóm có bác Sinh, chú Ánh, chú Tùng béo. Trong nhóm, Nguyễn Thúy vẫn tỏ ra rất bền bỉ mặc dù ở đỉnh đã mất nhiều sức lực do mất nước, muối + 1 số chất đặc biệt khác :D đã có lúc phải dừng lại do chóng mặt (sau đó lấy lại sức thì lại đi rất trâu). Chị em nhà Thúy Toàn xin phép đi trước (khoảng 20’). Chú Hiếu muốn được chốt đoàn như thường lệ. Trong nhóm có Thu, Ngọc thể lực yếu nhất. Trong đoạn buổi sáng khi lên đỉnh, thấy Ngọc không nhỉnh hơn Thu về thể lực, tuy nhiên có phần nhỉnh hơn về khả năng bám đường và chọn điểm đặt chân, tay, các bước đi có ý đồ rõ ràng. Do vậy có vẻ Ngọc duy trì được thể lực tốt hơn Thu. Nhị vị cô nương này cùng với Tuấn, Thắng Nhắng yểm trợ, được Hiếu bọc lót ở sau cùng. Diệp và Thùy cùng đi trước đoàn 1 chút.
Đi xuống không mất nhiều thể lực, vấn đề lớn nhất là sức nặng của cơ thể dồn xuống bàn chân và đầu gối. Luôn phải hạ độ cao (thả cả người xuống 1 chân) và người dồn về phía trước, làm cho chân phải chịu một sức nặng lớn hơn nhiều lúc đi lại trên đường bằng. Việc bám đường cũng gây sức ép lên mũi chân, đặc biệt đối với ai đi giày chật, một số người đã bị bong móng chân (Tùng, Thúy...) Thêm vào đó, đoạn này là đoạn đầu tiên đi xuống, mọi người chưa quen nên cũng khó khăn hơn.
Cùng với Nguyễn Thúy, Ánh, Tùng, bác Sinh, Diệp, Thùy, trong nhóm có người đến trước người đến sau, tuy nhiên cũng về trạm nghỉ 2800m loanh quanh 12h. Khi về đến trạm, thấy chị em Thúy Toàn đã có mặt. Diệp và Thùy đến trước 1 lúc cũng đứng đó. Trong lán to ở trạm có 1 đoàn khác đang ăn uống ồn ào. Có thể đoàn này gây khó chịu cho mấy người cùng đoàn ta vì cách cư xử mà thấy Thúy Toàn Diệp Thùy vẫn đứng bồn chồn ở lán, không có dấu hiệu muốn ngồi xuống thay đồ đạc và ăn trưa. Trong lán ẩm ướt, bùn bết 1 lớp đen quánh nhớp nháp ở từng bước chân. Trong lán nhỏ các bác porter đang ngồi quanh đống lửa, đun nước cho đoàn pha mì ăn liền. Nhóm bác Đạt xuống trước vừa lên đường trước khi nhóm đến. Một số người đến trước cũng đang tranh thủ hong khô áo (quần và giày tất thì đằng nào tiếp tục đi cũng ướt vì phải lội suối nên không hong), chủ yếu để làm ấm cơ thể. Nhiệt độ khi đó có cảm giác xuống rất nhanh, ai cũng cảm thấy lạnh buốt.
Mọi người bảo nhau lột bỏ các quần áo ướt ở ngoài, tháo áo mưa, giày, tất để ở lán to. Một số gọi các bác porter mang mỳ sang lán to ăn nhanh, một số sang lán nhỏ để ngồi gần đống lửa vừa ăn vừa sưởi ấm. Sau khi chén xong bát mỳ, bánh gato và 1 miếng dưa đỏ (thấy cũng không đủ năng lượng cho bữa trưa và đoạn leo xuống vất vả sắp tới), mình mò sang lán nhỏ định bụng sẽ nhấm thêm ít nước nóng cho ấm người + hong khô áo thun mặc sát người (rất quan trọng vì áo thun ướt thân nhiệt sẽ theo đó giảm rất nhanh dễ gây cảm lạnh). Lúc này chị em Thúy Toàn đã xin phép đi trước. Nguyễn Thúy sau khi thay đồ ướt (quần kaki được thay = quần đi mưa) cũng phải nạp thêm năng lượng. 1 bát mỳ to toàn nước được đánh chén ngay cạnh đống lửa. Trong lán ngồi rải rác có các bác porter. Bác Sinh không ăn trưa và đang tranh thủ chợp mắt = cách ngủ ngồi. Nhìn tư thế, dáng vẻ của bác có vẻ khá “nghiêm trọng”, không rõ thể lực bác lúc đó thế nào ?! Có thể vì không ăn trưa mà bác không có đủ năng lượng, đoạn sau thấy thể lức của bác sụt giảm rõ, chỉ đến lúc gặp nhau ở suối (gần trạm 2200m) mới thấy bác tươi tỉnh chụp ảnh trở lại. Ngồi 1 lúc thì Hiếu đến. Hiếu cho biết nhóm sau có Ngọc và Thu (cùng Thắng, Tuấn) vẫn đang tụt ở phía sau, chắc 20’ nữa mới đến. Vậy là chú Hiếu lại 1 lần nữa không chốt được đoàn :D ngồi sưởi ấm 1 lúc (10’) thì nhóm Thu và Ngọc đến. Tình hình của Tuấn, Thắng, Thu khác bình thường, duy chỉ có em Thu là khá bi đát. Vì dính nước mưa, ngâm nước suối nhiều và bị mất sức, Thu nhiễm lạnh khá nặng, người run bần bật. Lúc ngồi bên đống lửa, thấy Thu người thì run lẩy bẩy, nước mắt chảy ròng ròng, cứ nghĩ rằng Thu khó có thể về Trạm Tôn trong ngày. Vậy mà cuối cùng lại về TT trong số những người sớm nhất. Thật khâm phục ý chí chiến đấu của em Thu. Cả bọn hong khô áo ướt, chuẩn bị lại tư trang, nạp thêm năng lượng (mỳ, miếng bánh gato nhỏ và 1 ít hoa quả) rồi tiếp tục lên đường xuống 2200m. Lúc này cả bọn tách nhóm ra thành các nhóm nhỏ (3 nhóm). Diệp, Thùy, chị em Toàn Thúy đi trước. Bác Sinh, bé Thúy, Tùng, cùng mình lên đường tiếp theo lúc 1h. Nhóm Thắng, Tuấn, Ngọc, Thu, Ánh chờ đi sau. Mình và Thúy đi khá nhanh, vượt xa bác Sinh và Tùng 1 đoạn, không có porter dẫn đường nên đến suối gần trạm 2200m bị lạc khá xa (sau hú porter dẫn đường quay về mất toi 45’). Gặp và cùng đi với bác Sinh, Tùng cùng 2 porter trong đó có bác Dành trong suốt đoạn về Trạm Tôn.

Chân dung em Thu (ảnh bác Sinh)
Picture%252520133.jpg

Cám ơn bác Quang đã tâng bốc e lên tận mây xanh sau khi đã dìm e xuống tận "đáy bùn", và cuối cùng thì bác post được ảnh rõ là đẹp gọi là an ủi, làm e mát hết cả lòng cả dạ.:D
Cám ơn Bác Sinh đã chộp được bức này! càng ngắm càng iu. hí hí.....
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,677
Bài viết
1,135,088
Members
192,374
Latest member
abc8netim
Back
Top