Những ngày khó quên của nhóm THÍCH LÊN ĐỈNH gồm 22 thành viên.
Dàn hàng (thiếu 2 mem đang xếp đồ là Chính và a Sinh) (NO)
Ngồi chờ thủ tục với các chú kiểm lâm
Khởi hành ,bác Tùng mặt phúc hậu nhá )
Cây cầu đầu tuyến
Last edited:
Thôi, giải tán, ra ngóng các bác porter dao thớt. Thịt, rau quấn lấy nhau, đè lên em mỳ tôm đang trần chuồng tơ hơ nằm trong lòng anh bát nhựa, nóng bỏng khiêu gợi kinh khủng.
Định bụng sẽ sát cánh bên caca trợ giúp Thu tỉ tỉ- chốt cung 2.700m- 3.143m nhưng leo được một đoạn, tốc độ rùa làm nó oải, chân tay bủn rủn, rũ rượi... Không ổn, cứ thế này, chắc chắn nó sẽ gục. “Tự lo cho mình là giúp đồng đội”, nó xin phượt trước với Hòa đại ca
Bắt đầu cuộc chiến trên đất địch, A.Hai- xạ thủ nhà Thích vén áo che súng trong lúc chờ từng tên nhảy vào tóm, đấm, cắn, vật,…cục tam giác. Kết thúc màn đánh lẻ, chuyển sang đánh hôi: hai đứa chưa đủ, bốn đứa vẫn thiếu, bảy đứa trọn bộ, một phát tấn công thằng fan…chết này, đỡ đi… vì mày mà nhà tao tiền của tiêu tan, mồ hôi vài lít, chân sưng tay xước, bác tao bỏ vợ, anh tao đá bồ, chị tao thất nghiệp, tao bật u thầy, em tao trốn học,...
Bóng Ánh sư huynh rồi Hiều leader, B.Sinh, Tuấn Thu, Thúy Toàn, Thắng Ngọc…“Nhanh nhanh, lên diệt thằng này cho em”. “Láo lắm, dám đập em và A.Hai mới sợ…”. B.Sinh ra mặt đuổi giặc “dựng nước giữ nhà” nhưng không ăn thua, rồi Ánh sư huynh đầu đội nón chân đạp fan rung chuyển một vùng nhưng vô tác dụng, vậy mà A.Béo chỉ một mồi lửa đốt trụi fan… Win win….ăn mừng cuộc tổng tấn công mùa hạ 16-19/06, Thu tỉ tỉ phất cờ, Quang caca châm tửu…anh em nhà nó ôm nhau cười ròn- nụ cười sau bao nỗ lực...
môi thâm như xìke, người lạnh run lẩy bẩy
Ngày bốn, fan ơi... tao nè...sợ chưa?
6h40, trời sầm, mưa thối đất thối cát, nhà Thích lên đường truy lùng đỉnh fan. Định bụng sẽ sát cánh bên caca trợ giúp Thu tỉ tỉ- chốt cung 2.700m- 3.143m nhưng leo được một đoạn, tốc độ rùa làm nó oải, chân tay bủn rủn, rũ rượi... Không ổn, cứ thế này, chắc chắn nó sẽ gục. ..
Ngày bốn, fan ơi... tao nè...sợ chưa?
…Tại đó, Thu tỉ tỉ ý chí cao nhưng bất lực, nghĩ đến lượt về- hoang mang khóc tu tu… Khóc đi cho nguôi để bước tiếp…chứ biết làm sao…(giờ mới thấm: chiến fan ý chí thôi là không đủ)…