Nheva
Phượt gia
Tôi cũng thắc mắc như bạn, tại sao ta lại bỏ hệ thống tời cáp để dùng đg bộ vừa tốn vừa nguy hiểm, lại ko thân thiện với môi truờngNhư em đã kể ở trên, sau khi tiếp quản và bỏ hệ thống vận chuyển quặng bằng tời, mình dùng hệ thống đường bộ. Để từ chân núi lên đến đỉnh, đoạn đường quanh co theo núi rất nguy hiểm có độ dài khoảng 10km. Đã có nhiều xe lao xuống vực và người bỏ mạng trên con đường này. Năm ngoái, lúc đi ở đoạn này thấy các mảnh nhựa vỡ tung tóe tại một khúc cua tay áo. Sau xuống núi mọi người kể có vụ xe lao xuống vực, đi đứt một mạng người.
Mới đây vào công tác trong xi măng Nghi Sơn (Tĩnh Gia , Thanh Hoá), tôi thấy ngưòi Nhật ( liên doanh với VN ở đây) đã xử lý vụ khai thác đá cũng đúng như ngưòi Pháp ở Thái Nguyên vậy, chỉ có điều quy mô và kỹ thuật hoành tráng hơn mà thôi. Và kết quả thì tuyệt vời. Họ làm 1 đuòng băng tải dài gần 11km để chuyển đá khai thác từ Hoàng Mai (Nghệ An) sang Nghi Sơn, công suất =300 xe tải mỗi ngày. Như vậy đỡ phải mua xe, xăng, đỡ hỏng đuòng, rồi tai nạn, đỡ bao nhiêu lao động, và đặc biệt là bảo vệ môi truờng. Tuyến băng chuyền này chạy qua núi đồi ruộng đồng rất thân thiện, cũng chẳng tốn mấy diện tích (vì nó chay trên cao, cách mặt đất khoange 4m), chỉ cần 2 tram ở 2 đầu điều khiển = nhấn nút điện, thật tiện lợi nhẹ nhàng
Mình bỏ cái Bản Thí phí quá nhỉ. Không dùng thì cũng nên bảo tồn nó như một di tích , di sản chứ. Ở nhiều nước họ vẫn làm các tour thăm mỏ cũ đấy
Hy vọng bạn Nguời rừng sẽ mở đầu hay ho cho trò này
Tks bạn vì topic rất thú vị