What's new

From Fanxipan with love :)

Vậy là những ngày gian khổ, vất vả bên nhau đã qua, chúng tôi lại trở về với những guồng quay thường nhật của cuộc sống
Sở dĩ tôi lấy cái title là “khát vọng chinh phục” vì thực sự đây là chuyến đi KHÁT KHÔ cả họng mà hi vong chinh phục suýt trở thành ẢO VỌNG.
Làm sao quên được cái khát khô miệng khi lặn lội trong rừng tối để rùi đêm đó được tha hồ uống nước mưa khi ngủ
Làm sao quên được cái khát cháy họng trên đường Sín Chải đến độ ngậm cả Táo mèo, uống nước suối trong cái gáo đen xì (hình như lúc sau tôi mới thấy pà già để cái gáo gần máng lợn ???!!!)
Làm sao quên được cái khoảng thời gian mẹ kiếp khi leo từ 2200 đến 2800, hồn hển nhìn đít nhau, phờ phạc chửi rủa thầm, nhìn những khuôn mặt xuống núi rạng ngời mỉm cười nhếch mép động viên chúng tôi,
- kẻ thì “45 phút nữa, cố lên” chúng tôi hào hứng leo tiếp,
- kẻ sau “1 tiếng nữa, sắp đến rùi” chắc lúc trước do mình nghe nhầm, ko nản chí leo tiếp,
- kẻ tiếp thì “chỉ 2 tiếng nữa thôi” X(lúc này ngộ ra thì đã muộn, quay đầu bờ đã ở tít xa xăm, mà đích thì vô định phía trước, thời gian thì không những đứng yên mà có khi còn giãn nở vì Lạnh ????
Vất vả khó khăn chồng thêm nản chí, nhưng cuối cùng chúng tôi cũng vượt qua tất cả để thấy được nhiều điều tuyệt vời hơn, cao đẹp hơn…
Làm sao quên được TÌNH NGƯỜI trong những ngày này. Có thể tôi ko là kẻ yếu đuối nhưng thề rằng đã có lúc, tôi và 1 thằng nữa đã nghĩ đến những lúc chơi bời, ăn uống, ngủ nghỉ ở 1 đâu đó ngoài cái rừng Hoàng Liên chết tiệt này.. lúc đấy nhớ cơm mẹ nấu kinh khủng. Mà tôi dám chắc, mem nào trong đoàn cũng vậy thôi…. những gói mì tôm hay tô phở bay vào dải ngân hà lúc nào không hay. Đấy, chính những lúc đấy, dưới những khuôn mặt đen thui vì cát bụi, phờ phạc vì đói khát, vẫn lóe lên những tấm lòng nhân ái rất người, chúng tôi vẫn sẻ chia cho nhau nhiều thứ. Ko thỏa mãn ý nguyện được gặp VẮT, nhưng đoàn chúng tôi như phi đội VẮT, thay vì hút máu, chúng tôi hút socola, hút sữa, hút bánh kẹo, hút deepheat, hút nước… của nhau. Cảm ơn Q đã chia sẻ tô mì tôm, nửa tô mì tôm ấm áp hơn cả bát cháo dành cho chí phèo.. (chí phèo, thị nở là ai, tôi ko biết đâu nhá..:D)
Làm sao quên được ngoài tình yêu đồng loại, còn có sức mạnh của tình yêu đôi lứa, tôi may mắn đi sau khóa đuôi, thấy được những cái cầm tay ấm áp của người nắm và sự tin tưởng của người trao. Ôi tình yêu nơi núi rừng đã tiếp những hơi thở cho cô bé Hằng, cô bé Bi, cắn răng, cắn môi, cắn lợi, (cắn cả lưỡi??) chịu đau, ngạt thở mà bò lên đỉnh… Hạnh phúc, xúc động, ko có ai cầm tay, tôi đứng cầm cành trúc, ngắt lá cây, nhặt cục đá, mà 2 hàng lệ trào dâng.
Làm sao quên được nụ cười hiền dịu của pác Lanh,(c) pác như thần cây, mẹ rừng bao la rộng lượng ân cần chu đáo, âm thầm chăm lo đời sống ace trong đoàn. Cảm ơn pác vì những gùi hàng chất chứa bao nỗi vất vả của bọn dân thành thị phổi bò chúng em…
Và tôi tỏ lòng biết ơn mẹ rừng vĩ đại âm thầm đưa những cành cây, rễ cây đến những hòn đá nằm vô tình mà rất hữu ý, nâng bước tôi lên và đỡ bước tôi xuống, cứu tôi bao lần trượt chân, lỡ tay mà giờ toàn mạng tôi mới nhận ra.
Những ngày gian khổ bên nhau, ngoài Fan, chúng tôi đã chinh phục và vượt qua được những ích kỷ yếu đuối … của bản thân. Chúng tôi đã có được nhiều hơn là chỉ 1 cục INOX lạnh lẽo cô độc kia.(beer)
Và cuối cùng Làm sao để quên được mọi thứ đây, vì cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, và vì tôi biết rằng càng cố quên thì sẽ càng nhớ… Rồi thời gian cũng như những con sông khỏa lấp dần những kỷ niệm và nỗi nhớ, nhưng xin con sông kia đừng mãi chỉ là nước chảy đá mòn mà hãy miệt mài mang những giọt phù sa kỷ niệm bù đắp vào thời khắc đấy, thời khắc mà chúng ta cùng chung một niềm đam mê Phượt, cùng chung một cái đuôi Fan.:gun:gun
 
Riêng vụ Khoa với Dũng chính thức đôi lứa chia đôi, chúng ta vỗ tay khen bạn nào ;)). Chúc mừng Khoa thoát đc tên biến thái thiểu năng và tự kỷ, nuôi 9 năm mới biết đc giới tính (theo lời Khoa). Chúc mừng Dũng thoát đc tên uống nửa chai rượu cao trăn, cũng nuôi 9 năm mới biết đc giới tính (theo lời Dũng). Tiếc cho 1 đôi trời sinh nhưng âu cũng là cái tô, sau chuyến leo Fan, cái bạn ý đã biết thế nào là tình yêu đích thực :)). Chị em nào có ý nhòm ngó Dũng hay Khoa thì mình review bạn Dũng nhé, chứ bạn Khoa uống nửa chai rượu cao trăn thì về chỉ có nước quét nhà và đập muỗi thôi, với cả bạn Dũng gả Khoa cho mình rồi. Bà để bà đập chứ bà không ăn :D
 
@all: em Hoag bị chị Quyen mượn cớ bắt vắt mà xé quần thang em , lấy thêm cả cái gì thì mình ko biết, nhưng hình như từ đấy trở đi Hoàng hờ hững với em Hằng lắm
@ Q: Q lấy được cái gì thì phải, thảo nào trên đường về cứ tủm tỉm, có cần gặp chị Thảo để xin thêm Foocmon ko???

@Milk: trình độ bơm vá mô kích của Milk là hơi kinh đấy, hôm nào tặng cho món quà đúng chất của Milk,,,, bọn anh chia tay nhau rùi,,,, đừng làm nỗi đau thêm dài nữa em,
 
Ặc ặc. nhóm này lên chém gió dã man quá. Lại lôi cả mình vào. (NO)Cần dùng thì phải xin thôi Q nhỉ. Xin chia buồn vì đôi "chời sinh" chia tay nhau. Thế là nhóm mình lại không có đôi nào mới mẻ à. (ngoài đôi chanh cốm). Chúc mừng vì e milk lôi được phu quân về nhé. Có lẽ em Khoa nên nhờ Hằng giúp đỡ nhỉ. :help Alô, ở đây tuyển thêm 1 chanh cốm chân dài. Nói đến lại nhớ, e Hằng tình hình thế nào rồi, sau khi bị ăn vỏ chuối của Dũng có sao ko thế? Mà sao Dũng dưa lại hay đi ăn chuối nhỉ???Khó hiểu quá.:shrug:
Q sau vụ này có vẻ thanh danh bị mai một quá đi. Tiếng tăm đồn thổi trở thanh hàng khủng rồi đấy nhé.:D
 
Quyên nổi cơn tanh bành lên rồi. Phen này hay rồi đây =)). Dũng dưa giờ hết giờ làm có khi phải nấp trong nhà vệ sinh tối mịt mới dám ló cổ ra về vì sợ quyên đứng chặn cửa cơ quan (trưa nay đã biết thế nào là giữa muôn trùng vây rồi, viện đến cả bu ở nhà cũng không thoát, giữa đường đánh bài chuồn cũng không xong :D). Mình đang tưởng tượng đến cảnh Quyên kéo tai Dũng lôi đi xềnh xệch, vừa đi vừa chửi, mặt hằm hằm =))
@Hoàng: Mình tưởng vắt của cậu đưa đi ngâm rượu rồi thì định hỏi nó có bổ ngang rượu ba kích không hay lại thành rượu cao trăn =))
 
Vua Fansipan tự sự
Dịp 30.4 vừa qua, Fan tiếp đón hàng trăm phượt tử. Fan khó khăn và hiểm trở, xa xôi và thấm đẫm hồ hôi dân phượt. Vậy mà, có một đội đã xóa tan cái thương hiệu hàng ngàn năm qua Fan đã tạo ra.
Ta tạo ra chặng đường xa mà chúng chẳng sợ, chúng cứ đi và cười đùa. Ta tạo ra tiếng rừng âm u, làm Fan thêm huyền bí, thế mà, chúng lại cười, cười rúc ríc, cười sằng sặc rồi cười vang núi rừng của ta. Ta lại mang cái nắng đến mà chúng lại cười tươi hơn cả nắng. Ta mang cơn mưa rừng làm ướt áo chúng, chúng mỉn cười đón mưa. Ta mang màn đêm lạnh lẽo với những ngôi sao cô độc, chúng ngắm nhìn và lại cười, lại đùa làm những vì sao của ta cũng nhấp nháy lên vì vui. Lạ thế cơ chứ…! Ta khoe mùa xuân tươi đẹp ở Fan, chúng thi nhau thu lại vào cái máy tí tẹo, tức thế. Ta tạo ra những đoạn đường hiểm trở, chúng nhìn nhau, rồi cười khích lệ, thế là chúng đi qua.
Ta rải mùa xuân, mùa hè, mùa thu khắp những nhành cây, ngọn cỏ trên dãy Hoàng Liên, vậy mà chúng lại biết ta còn có mùa đông và đi tìm nó. Sao chúng lại biết được ta cất dấu mùa đông trên đỉnh Fan chứ? lạ ghê, chúng tìm thấy và thì, thôi rồi, tiếng cười của chúng, tinh thần của chúng lại làm mùa đông của ta ấm lên mất rồi. Chúng đến rồi đi, tiếng cười vẫn văng vẳng quanh ta.
Ta thấy tức, thấy lạ rồi thấy hay nên đã cho chúng gồm 15 phượt tử vào hồ sơ mật của ta.;)
Fansipan.jpg

Vậy là sự nghiệp cai quản Fan của ta, danh tiếng của ta đã đổi thay, chúng dễ dàng vượt qua được những khó khăn ta giăng khắp nơi chỉ băng những nụ cười. Nay ta thông báo rộng rãi thiên hạ, nếu thấy đội Fan nào như vậy hãy thông báo cho ta, ta sẽ hậu tạ. Ta quyết truy hỏi, hỏi vì sao chúng cười giỏi thế. :D
 
Last edited:
Nhóm mình có lẽ rất và rất nên làm một ký sự leo Phan và cảm nghĩ về chuyến đi. Mọi người viết quá hay. Cảm động quá:L. Sau đợt này sẽ làm bản tổng kết và lưu lại những gì ace đã viết (chắc sẽ về ép plastic cho bảo quản được lâu hơn).
Ủa. Thế Q đã lên chức chị với H từ bao giờ thế? Từ khi bắt được vắt hộ H hả? Chắc sau vụ đó "tâm phục, khẩu phục" ?
 
@all: Vẫn trên tinh thần là cố gắng hết sức có thể. Khổ cho nhà em thế đấy, lúc thì chơi dài, nhưng lúc lại cong đuôi lên (mà thực ra đuôi em đã cong sẵn rồi đấy chứ ạ) hehe... Cả nhà cứ vui đi, nhưng có vẻ nhà ta tranh luận sôi nổi quá, em thấy rất vui, điều đó chứng tỏ nhà ta rất nhiệt tình. Keke...
@nhaconguoi: chị ui, em vẫn là chị H đấy chứ, em chỉ sợ sau vụ bắt vắt, nó lại đổi danh xưng là anh em thì em mới khổ. May mà em vẫn giữ được phong độ của một bà mẹ VN anh hùng. Kha kha...
@tuyphong: Đây nói cho mà biết nhé, đồng chí kích thích tớ rồi đấy. đã thế tới phải cố gắng đi ăn cho hết phần của đồng chí mới được.
@tomb: ko phải tự nhiên mềnh đi siêu thị đâu ợ. Tại lên cơn nghiện "linh đơn" của bạn tomb đấy chứ. Khổ nỗi mà lòng vòng mòn cả siêu thị cũng chả kiếm được. Đúng là "linh đơn" của tomb luyện nên chỉ có tomb có. Keke... Mai mốt bổ sung đây nhé. Thiếu ko chịu nổi.
@hoang: Chị đi họp tối để cho cái đầu nó sáng ra, tiếp thêm tri thức em ạ, mai mốt còn bật lại mấy bác áo vàng chớ. Hehe... chứ nào đâu kiếm xiền bù thì chít à.
 
Cả nhà à, tớ thấy lời nhắn của Chitto mà tớ sợ quá, sợ vì hổi ức của mình còn nhiều quá mà mới viết có 1 thôi à.
Đối với tớ, chuyến đi Fan như là đến với giấc mơ ý, tớ mơ lâu roài nhưng mãi mới có cơ hội để đi.
Fan diệu kỳ đã cho chúng ta những hồi ức thật đẹp và rất riêng của mỗi người.
Tớ bắt đầu chuyến hành trình bằng hình khí thế hừng hực này nhé!:D
DSC_0326.jpg
 
Hôm nay em dâu rừng cuối cùng trong 9 em dâu rừng mang về từ Fansipan đã chính thức nghẻo củ tỷ dù đã chăm bẵm, nâng niu, che chắn kỹ càng, bón phân tưới nước đầy đủ. Không tiếc cái công ra đào đất giữa trời nắng như 1 con dở người để trồng em hôm đầu tiên từ Fan xuống nhưng buồn tiu nghỉu. I như cái lần con mèo đầu tiên lăn đùng ngã vật ra chết vì thuốc chuột. Chỉ khác là lần này không rặn ra đâu nước mắt để khóc :D

Thế là lanh tanh bành giấc mơ trồng được 1 bụi dâu sum suê, xanh mướt, ai đến cũng hỉnh mũi tự hào khoe “dâu tao mang về từ Fansipan đấy”. Lanh tanh bành luôn hình ảnh tự tay hái những quả dâu chín mọng, cho vào cái tô thủy tinh trong vắt rồi mang đi mời mọi nguời. Cũng lanh tanh bành luôn cảm giác đêm khuya đi tưới nước cho từng em, sướng phát điên khi 1 em nào đó mọc thêm cái chồi mới.

Thực thể hữu hình cuối cùng nối giữa mình và Fansipan thế là đã đứt phựt phừn ****. Giờ chẳng còn gì ngoài 4,5Gb ảnh nhét đầy ứ ự trong ổ D con HP giẻ cùi và 14 gương mặt bè bạn ngày ngày vẫn chém gió ném gạch nhau kịch liệt.

Thì cũng đúng thôi, em chết cũng phải. Hotgirl thường chảnh và khó chiều. Huống hồ em chỉ quen ở nơi mát mẻ, trong lành, nắng nhẹ gió nhẹ. Hà Nội chẳng có cái thổ tả gì ngoài nắng như hun, chân người còn thành càng cua nữa là cây cối.

Âu cũng là cái tô.

Buồn ơi là sầu!:((
 
đã là cây rừng rùi mà còn chăm bẵm, nâng niu, che chắn thì sao lại ko chết...
mà bón phân gì, cây còn non mà xài nhiều phân vô cơ là hok tốt... phải chơi phân hữu cơ mà cụ thể là cái phân... , còn tươi ấy...
ko biết trồng cây lại còn nói xấu HN của nữa chứ....
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,676
Bài viết
1,171,063
Members
192,338
Latest member
senrilamaha74com
Back
Top