What's new

Hà Nội - Huế : Hành trình bất ngờ- cảm xúc khó gọi tên

Lay hoay,háo hức chuẩn bị hàng tháng trời cho chuyến đi Y Tý đầy mong đợi, về với mây, với gió , hãy sống như là gió nhưng đừng để gió cuốn đi - luôn tự nhủ với chính mình như thế, và lần này sẽ được hội ngộ với gió mây rồi vậy mà đến phút chót lại rút, có lẽ mình không có duyên với Y Tý phải không? tự nhủ với chính mình - mình không đi Y Tý muôn đời vẫn nằm đó đợi mình - nhất định rồi, đây có lẽ sẽ là người tình chung thủy và bất tử nhất của nó đấy, nên cứ yên tâm rong chơi vậy khi nào đến duyên sẽ được hội ngộ. Dù là người từ bỏ nhưng cảm giác hối tiếc bắt đầu có cơ hội sống để len lỏi trong khắp ngõ ngách tâm tư, nó bám chặt với dòng máu chảy quanh người như một vật ký sinh khó chịu.
Và rồi Huế đến thật bất ngờ như cái phao cứu sinh để nó bám víu vào, không kịp suy nghĩ nó vội vàng tìm cách nghỉ việc để đi với ý nghĩ sẽ nhanh chóng quên Y Tý, quên những chờ đợi, mong mỏi đến ngày được đi. Như thế nó duyên với Huế phải không?

19h ngày 26/4/2012 : Bần thần ra trà đá off bàn giao Y Tý, oh hóa ra đoàn lại thừa xế kìa vậy mà vẫn không quay lại vì trong đầu với một mớ hỗn độn không biết mình nên làm gì nữa giữa một bên là lời hứa , một bên là sự lôi kéo của các ôm nhiệt tình và tận cùng là sự thất vọng .....
Đúng lúc đó leader nhà mình gọi cafe gặp gỡ, chả muốn đi nên từ chối vì đằng nào mai chẳng gặp leader nhỉ
Về đến nhà không biết nên làm gì và lại ôm máy tính đến gần 2h sáng một nhóm khác í ới gọi " phượt từ thiện Hà Nội - Huế không " một lời mời cực hẫm dẫn với chi phí 1350k, hù đểu thế chứ sao lại gọi đúng lúc đang dao động thế này ? Lại suy nghĩ, lại đấu tranh tư tưởng , và cảm thấy rất mệt mỏi , chẳng nhẽ lại đào ngũ sang với nhóm này , lúc đó hiện lên dòng chữ của leader " Kiểu này phải độc hành rồi :| " như một lời than thở và lời hứa của nó với leader sẽ chắc đi và chính điều này đã níu nó lại, ể oải không muốn làm gì nên quyết định đi ngủ, trong đầu lại hiện lên phương án " hay tắt điện thoại đi để không liên lạc được và rồi sẽ không đi cùng nhà mình nữa" đúng là tham lam thật ý, lúc này ngồi gõ những dòng này lại hiện lên lời nói của xế " bản chất cùa con người là tham lam và lười biếng " - haha,
Cũng may nó còn chút tỉnh táo để không tắt máy mặc dù trong thâm tâm rất muốn thế, cuối cùng chẳng ngủ được chút nào , đúng là tự mình làm khổ mình, lại bò dậy soạn đồ cho chuyến đi và lên dây cót tinh thần cho chính mình - cứ đi rồi sẽ đến cho dù ngày mai sẽ thế nào.
Gần sáng leader gọi điện chắc lúc này gọi để dậy chuẩn bị đi sợ nó ngủ quên đây mà, tự làu bàu với chính mình sao leader cẩn thận thế cơ chứ và cuối cùng cũng gặp được leader với tâm trạng bất cần , haha, chắc đọc những dòng này leader nhà mình oải lắm nhỉ , không khéo lại lẩm bẩm biết thế cho nó ở nhà luôn chứ cho đi làm gì chỉ tổ vướng víu và lắm yêu cầu ( ah đoạn này là nhớ đến lúc đòi đi bằng được trong cái nắng chói chang ở Huế ý mà )
Ra gặp đoàn được chào đón bằng nụ cười rất tươi và ấn tượng của xế khác ( sau này sẽ là xế của mình ) tạm ổn hơn một chút ( lúc này phải cám ơn xế lắm ý vì đã cho nó một chút tinh thần để đi ), cơ mà tinh thần vẫn không lên nhiều lắm, khác với chuyến đi khác nó hào hứng lôi máy ra chụp cảnh mọi người chuẩn bị rồi chằng buộc đồ , lần này chẳng muốn làm gì nên không chụp - (giờ lại tiếc vì không có ảnh đưa vào đây này ) . Hix đã chán cộng với giờ giấc cao su của mọi người làm nó thêm bức bối - oh không dám thể hiện ra hay cáu loạn lên như mọi khi vì nó hiểu nó đang ở đâu đang đi với những ai mà, lại tự nhủ - hãy để đây là chuyến du lịch, nghỉ ngơi đúng nghĩa, quẳng hết những trách nhiệm, lo lắng và công việc cho người khác đi và cố gắng thực hiện suốt điều này trong chuyến đi .
Cuối cùng thì cũng lên đường .
 
Last edited:
Có vài bắp ngô nó khuân về ăn sáng tạm vậy rồi cả đoàn dắt díu nhau lên chùa Thiên Mụ, vừa đi vừa kể cho xế nghe chuyện cái xe, chuyện nó lơ đãng quên mở khóa làm bao nhiêu người vất vả.

Chùa Thiên Mụ hay còn gọi là chùa Linh Mụ nằm trên đồi Hà Khê, tả ngạn sông Hương, cách trung tâm thành phố Huế khoảng 5km. Chùa Thiên Mụ chính thức khởi lập năm Tân Sửu (1601), đời chúa Tiên Nguyễn Hoàng -vị chúa Nguyễn đầu tiên ở Đàng Trong. Đây có thể nói là ngôi chùa cổ nhất của Huế.

Chùa Thiên Mụ có lẽ là nơi linh thiêng nhưng nó gắn với một lời nguyền nghiệt ngã, những ai yêu nhau mà lên đây cùng nhau sẽ bị chia lìa, chẳng biêt lời nguyền này có ứng nghiệm không nhỉ? nó cũng rất muốn biết nhưng không có cách nào để thử cả, hi cá nhân nó sẽ không tin lời nguyền này đâu. Lời nguyền này xuất phát từ câu truyện sau.

Chuyện kể rằng, khi chúa Nguyễn vẫn còn cai trị vùng Đàng Trong, và tình yêu đôi lứa vẫn còn nằm trong sự sắp đặt của cha mẹ, có cô gái con nhà quan danh giá, xinh đẹp đem lòng yêu một chàng trai mồ côi, lại nghèo khó. Mối tình vụng trộm của họ như con thuyền trắc trở không bến đỗ vì bị gia đình nhà gái ngăn cấm quyết liệt.

Quá đau khổ, đôi trai gái cùng nhau ra sông Hương tự vẫn, vì những tưởng sống không đến được thì chết sẽ bên nhau mãi mãi. Nhưng trớ trêu thay, khi trái tim chàng trai đã ngừng đập dưới đáy sông Hương sâu thẳm, cô gái lại may mắn dạt vào bờ và được những người địa phương tốt bụng cứu sống. Gia đình cô gái tìm về, ép nàng lấy một vị quan nhất phẩm trong triều mà họ đã nhắm từ trước.

Thời gian trôi qua, cô gái cũng dần nguôi ngoai nỗi buồn về người yêu cũ, thuận lấy chồng và sống một cuộc đời vinh hoa. Chờ người yêu mỏi mòn không thấy, oan hồn chàng trai uất hận cho số phận bất trắc của mình, bèn lang bạt vào chùa Thiên Mụ ngự trước mặt sông Hương, thề độc sẽ phá những đôi tình nhân đến đây viếng chùa. Có lẽ vì tích đó mà người ta truyền miệng nhau rằng, những ai còn cô đơn đến đây thành tâm cầu nguyện sẽ gặp được người thương, còn nếu có người yêu mà dắt nhau tới chùa, ắt sẽ chia lìa tan tác.

Suy cho cùng lời nguyền cũng có 2 mặt của nó đấy chứ. Ai còn cô đơn hãy đến đây nhé, vừa được tham quan du lịch vừa cầu được những gì mình muốn, nó không biết trước điều này để thử, hôm đó lại chẳng cầu xin điều gì cả- đi lang thang theo đúng nghĩa của nó. Nói vậy thôi nếu đã không tin thì chẳng nên thử làm gì.

Một số hình ảnh về chùa Thiên Mụ

DSC_0980.jpg


DSC_1007.jpg


DSC_1013.jpg


DSC_1005.jpg


DSC_0986.jpg


DSC_0993.jpg
 
Last edited:
Thời gian trôi qua, cô gái cũng dần nguôi ngoai nỗi buồn về người yêu cũ, thuận lấy chồng và sống một cuộc đời vinh hoa. Chờ người yêu mỏi mòn không thấy, oan hồn chàng trai uất hận cho số phận bất trắc của mình, bèn lang bạt vào chùa Thiên Mụ ngự trước mặt sông Hương, thề độc sẽ phá những đôi tình nhân đến đây viếng chùa. Có lẽ vì tích đó mà người ta truyền miệng nhau rằng, những ai còn cô đơn đến đây thành tâm cầu nguyện sẽ gặp được người thương, còn nếu có người yêu mà dắt nhau tới chùa, ắt sẽ chia lìa tan tác.

Suy cho cùng lời nguyền cũng có 2 mặt của nó đấy chứ. Ai còn cô đơn hãy đến đây nhé, vừa được tham quan du lịch vừa cầu được những gì mình muốn, nó không biết trước điều này để thử, hôm đó lại chẳng cầu xin điều gì cả- đi lang thang theo đúng nghĩa của nó. Nói vậy thôi nếu đã không tin thì chẳng nên thử làm gì.

Em cũng không biết trước là cả cầu duyên nữa chị ạ :(( Em mà biết thì....


Mí cả... chị đưa ảnh thế này thôi làm em suýt nhớ nhầm là anh D không nhảy ở đây ;)
 
Last edited:
gần cuối chặng đường rồi đấy, hồi ức về một chuyến đi sắp kết thúc. thật sự đã có rất nhìu kỷ niệm chỉ trong 5 ngày ngắn ngủi. 10 con người, 10 trạng thái cung bậc cảm xúc khác nhau góp phần làm nên thành công rực rỡ của chuyến đi :D
 
gần cuối chặng đường rồi đấy, hồi ức về một chuyến đi sắp kết thúc. thật sự đã có rất nhìu kỷ niệm chỉ trong 5 ngày ngắn ngủi. 10 con người, 10 trạng thái cung bậc cảm xúc khác nhau góp phần làm nên thành công rực rỡ của chuyến đi :D

Phải phải :))
 
Rời chùa Thiên Mụ cả đoàn tiến thẳng quán Huyền Anh để đáp ứng ông anh ruột của mình, lúc đó nó cũng chẳng biết ở đó có món gì mà leader phải mất công đi tìm và hỏi thăm như thế, với nó đi chơi thích hơn đi ăn, hi vì nó biết nó khó thích hợp với mọi món ăn ở các nơi nó từng đi qua, trời lúc này cực nắng, cái nắng đến gay gắt như muốn cản mọi người đi thăm Huế, lúc này nó đã thầm lo lắng rồi, nếu cứ thế này chắc nó sẽ phải làm xế với em H vì nó nhìn thấy sự mệt mỏi của một số người trong đoàn, cũng phải thôi trời nắng thế không oải mới lạ chứ nhất là phải lái xe nữa đến nó ngồi sau nhiều khi còn thấy mệt nữa là.
Vừa đi vừa tranh luận với xế cuối cùng cũng đến quán ăn rồi.
()
Nhìn nó nhìn món ăn với vẻ thờ ơ một chút, thôi không bình luận nữa nếu không lại theo cảm tính của mình mất. Nhìn mọi người trong đoàn ăn rất ngon nó thấy vui vui, nhớ món của leader nhiều gấp rưỡi nhé vì toàn là rau được bổ sung đấy .
()
Theo lời giới thiệu của leader cả đoàn sẽ được đến một nơi khá thú vị tuy nhiên lại xa, uh thì đi với nó lúc này chỉ có đi và đi thôi, hình như nó cố gắng tận hưởng mọi thứ của ngày cuối cùng này đấy, vội vàng và gấp gáp đó là tâm trạng của nó, lần nào cũng thế cứ gần kết thúc chuyến đi nó thấy thời gian như bị đánh cắp vậy. Vừa đi xế vừa giải thích cho nó nghe về đường dây 500v Bắc- Nam, lần đầu tiên nó được nghe và biết hơn một chút chứ trước đấy nó chỉ biết đó là đường dây tải điện thế thôi, lúc đó lại nghĩ sao xế mình biết nhiều nhỉ- đến tận bây giờ mới biết tại sao, hi. Đúng như các cụ nhà mình đã đúc kết " đi một ngày đàng, học một sàng khôn " nó đã học được rất nhiều điều thứ về cuộc sống do đoàn mình đem lại, học được cái bảo thủ, cẩn thận, chu đáo của leader, học được cách kiềm chế không nổi nóng trước mọi việc, học được cách chia sẻ mọi điều được coi là ổn nhất, học được cách phải biết từ bỏ một số yêu cầu của mình mà không cau có................
Hóa ra đường đến Huyến Không Sơn Thượng không xa như trong trí nhớ của leader tuy nhiên đường đang làm nên ai cũng bị nhuộm một lớp đỏ của bụi đường, nhìn mấy cái áo trắng tinh của các xế dành diện ở Huế là nổi nhất . Một khung cảnh bình yên hiện ra với rất nhiều hoa và hoa, nhất là hoa Lan, từng giò hoa đua nhau trong nắng, sống ở đây thật tuyệt vời, có lẽ đây là cái nó ấn tượng nhất đấy, còn phong cảnh ư? nó thấy rõ tất cả đều có bàn tay của con người sắp đặt, hi có lẽ nó thích những gì tự nhiên hơn. Loay hoay một hồi lâu với hoa mà nó chẳng chụp được gì cả. Còn cả đoàn thì đang say sưa nghe một vị sư trụ trì giảng giải mọi điều về cuộc sống thì phải. Chắc đấy là điều cũng để lại ấn tượng cho đoàn mình . Nhìn vị sư nó thấy một vẻ gì đó rất khó diễn đạt, có một vẻ gì đó rất khắc khổ nhưng thanh thản. Nó không chú tâm nghe giảng lắm, không phải vì coi thường đâu mà tại nó mải nhìn ngó xung quanh, và tại nó lười suy nghĩ chỉ đơn giản " Phật tại tâm". Lúc đó lại hiện lên trong đầu nó những " cha " mà nó tiếp xúc, hình như hình ảnh các cha luôn gần gũi với đời thường hơn một chút, cuộc sống của các cha thật đáng ngưỡng mộ như một vị vua không ngai với đầy đủ quyển lực và người phục vụ xung quanh, và nó bật cười vì sự so sánh khập khiễng đó. Nó nhớ nhất một lần nó tìm cách vào bằng được để xem buổi lễ và thấy " bánh thánh " trong đêm Nôel và nó từ chối được nhận với câu hỏi " con có biết mình đang phạm tội gì không " một câu hỏi không bao giờ có câu trả lời và " bánh thánh " nó nhìn thấy giống hệt phồng tôm mà nó thi thoảng ăn. Tóm lại dù với tôn giáo nào thì cũng hướng con người ta đến cái thiện.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
58,941
Bài viết
1,172,636
Members
191,789
Latest member
xoso66markets
Back
Top