Còn một đoạn ngắn nữa thôi hành trình sẽ kết thúc, cũng phải thôi có kết thúc mới có mở đầu, và nó sẽ bắt đầu những hành trình khác, lại gặp những người bạn khác, chuyến đi này sẽ trở thành ký ức, nó phải viết phải lưu lại vì nó sợ trong bộn bề cuộc sống thế này thời gian sẽ phủ bụi lên mọi thứ. Chẳng có cái gì tồn tại mãi mãi với thời gian đâu kể cả tình yêu, làm gì có tình yêu nào bất tử họa chăng chỉ có trên phim ảnh, sách báo, truyện thôi. Hay tại nó không có niềm tin vào tình yêu nên nghĩ thế nhỉ, haha.
Sau một hồi lằng ngoằng trên các con phố ở Huế ( mà theo như lời của xế nó thì rất giống Hà Nội ) cả đoàn đã tìm được nhà nghỉ. Đây là điểm dừng chân cuối cùng rồi ,chiều tối mai sẽ phải chào Huế thôi, cảm giác rất khó tả bởi vì nó không muốn kết thúc chuyến đi, thời gian lúc này trôi nhanh thật, một chút bần thần, tiếc nuối lại xuất hiện, nó thật đúng hẹn đấy, ở cuối chuyến đi nào nó cũng xuất hiện như thế. Tự nhủ gác lại nhé đi chơi và tận hưởng Huế đã.
Nếu hỏi nó về đồ ăn của Huế thì nó sẽ chẳng trả lời chính xác được đâu, chắc tại nó thích chơi hơn là những món ăn nên không thể trả lời được, mà nói theo cảm tính của mình thì chỉ đúng với mình nó thôi. Bữa tối đầu tiên của cả đoàn là món chay theo sự chỉ dẫn nhiệt tình của leader, mỗi người sẽ cảm nhận khác nhau về bữa tối này , còn nó không có bình luận gì cả, không gian ở quán ăn chay này rất ổn, có một cái gì đó thanh thoát- hay do món ăn đem lại
Rời quán chay mục tiêu tiếp theo là chè Huế, có thể gọi đây là món ăn mầm đá cũng được, mỗi người một yêu cầu, một loại chè nhưng cuối cùng chỉ được phục vụ có 2 món chè thập cẩm và hoa quả- tại quán quá đông phục vụ không kịp đây mà. Chè ở đây khá rẻ và cũng ngon ( khổ nó lại không thích đồ ngọt ) nên chỉ nhận xét được có thế thôi. Lúc này lại nhớ nét mặt cau có của xế khi giằng cốc chè ấy ( chẹp chẹp chắc lúc đó xế nhìn thấy ngứa mắt quá nhỉ - haha) nó vội vàng chuồn sang hàng đối diện với những đặc sản của Huế với mục đích mua một chút về làm quà cho mọi người, đây là lần thứ 2 nó mua đồ về vì biết chắc khi về ô tô sẽ khuân chứ không phải là nó, còn trong các chuyến đi thế này nó thường nói vác được cái thân về là may rồi.
Hậu quả của trận oanh tạc ở quán chè này
Ảnh Nguyentronganhs
Sau khi dạ dày đã được thỏa mãn cả đoàn kéo ra cầu Trường Tiền, cây cầu về tối thật huyền ảo với những khúc màu thay đổi, Sông Hương hiện ra trước mắt, nói một cách thật lòng thì nó không thấy Sông Hương đẹp như nó tưởng tượng rồi, hay tại trời tối nhìn không rõ nhỉ. Lên thuyền và đi thôi, trên sông những bông hoa sen nhân tạo sáng nổi bật nhìn cũng lấp lánh, xa xa là cầu hiện ra, nhìn một cách tổng thể thì cũng đẹp đấy chứ, uh vẻ đẹp của sự nhân tạo- nó lại khắt khe rồi hay tại nó thích những gì thuộc về tự nhiên hơn. Ngồi trong thuyển thấy bức bối với không gian chật hẹp bó buộc chắc vì thế nó không thấy mọi thứ đẹp, cái nó muốn là ra hẳn ngoài, lên hẳn phía trên để phóng tầm mắt rộng hơn cơ, lại bắt đầu so sánh, tàu ở đây không như ở Vịnh rồi- không có tầng trên để phơi nắng phơi gió, để nhìn ngó mọi nơi.
Một vài hình ảnh về cầu, hoa và đèn,
Ảnh Nguyentronganhs
Rời Sông Hương cũng không còn sớm nữa, khoảng 22h hơn thì phải, trong khi chờ đợi mọi người lấy xe nó được đi bộ trên cầu Trường Tiền, mà cũng có được thong thả đi và ngắm đâu chứ, uh thì vội vàng vì mọi người đang đợi bên kia cầu, nó và laeder cứ lặng lẽ đi với vài câu trao đổi thì phải, nó muốn cảm nhận Huế một cách trọn vẹn nhất theo cách của mình.
Đúng là ở Huế không có sự ồn ào, mọi thứ cứ trầm lặng, đường phố đã vãn người, nhà nhà đã đóng cửa- một nét riêng của Huế nhỉ, nó cứ tự thắc mắc, Huế là một thành phố du lịch đấy thế mà nếp sống ở Huế vẫn không thay đổi chút nào, vẫn chậm chậm yên bình như nó vốn có, cái ồn ào của du lịch không chen vào được, nó lại rất thích điều này.
Ảnh Nguyentronganhs
Lượn khắp Huế rồi cũng phải về để cho các xế nghỉ ngơi chứ- nếu chỉ theo ý của riêng nó thôi thì chắc chắn nó sẽ không về sớm như thế đâu- nó nhìn thấy sự mệt mỏi hay chán nản gì đó của xế mình và tự nhủ thôi về thôi mà không yêu cầu hay đòi hỏi gì nữa. Nó tự thắc mắc sao xế lại thế nhỉ - hôm sau nó đã nhận được lời giải thích .
Kết thúc một ngày với lời hẹn hò của 5 người trong đoàn, sáng mai dậy sớm đi phá Tam Giang, không hiểu tại sao lúc đó nó muốn xế của nó đi lắm mặc dù nó đủ sức để đi một mình, xế hứa sẽ đi nhưng nó biết xế sẽ bỏ cuộc thôi vì thế nó chuẩn bị mai nó sẽ là xế, nó không muốn bỏ cuộc chỉ vì không có xế. Đi ngủ với trạng thái mơ màng vì sợ dậy muộn không kịp chuyến đi- chắc em H cũng thế nhỉ, thấy dậy mà không cần ai gọi thì phải.