What's new

Hà Nội - Huế : Hành trình bất ngờ- cảm xúc khó gọi tên

Lay hoay,háo hức chuẩn bị hàng tháng trời cho chuyến đi Y Tý đầy mong đợi, về với mây, với gió , hãy sống như là gió nhưng đừng để gió cuốn đi - luôn tự nhủ với chính mình như thế, và lần này sẽ được hội ngộ với gió mây rồi vậy mà đến phút chót lại rút, có lẽ mình không có duyên với Y Tý phải không? tự nhủ với chính mình - mình không đi Y Tý muôn đời vẫn nằm đó đợi mình - nhất định rồi, đây có lẽ sẽ là người tình chung thủy và bất tử nhất của nó đấy, nên cứ yên tâm rong chơi vậy khi nào đến duyên sẽ được hội ngộ. Dù là người từ bỏ nhưng cảm giác hối tiếc bắt đầu có cơ hội sống để len lỏi trong khắp ngõ ngách tâm tư, nó bám chặt với dòng máu chảy quanh người như một vật ký sinh khó chịu.
Và rồi Huế đến thật bất ngờ như cái phao cứu sinh để nó bám víu vào, không kịp suy nghĩ nó vội vàng tìm cách nghỉ việc để đi với ý nghĩ sẽ nhanh chóng quên Y Tý, quên những chờ đợi, mong mỏi đến ngày được đi. Như thế nó duyên với Huế phải không?

19h ngày 26/4/2012 : Bần thần ra trà đá off bàn giao Y Tý, oh hóa ra đoàn lại thừa xế kìa vậy mà vẫn không quay lại vì trong đầu với một mớ hỗn độn không biết mình nên làm gì nữa giữa một bên là lời hứa , một bên là sự lôi kéo của các ôm nhiệt tình và tận cùng là sự thất vọng .....
Đúng lúc đó leader nhà mình gọi cafe gặp gỡ, chả muốn đi nên từ chối vì đằng nào mai chẳng gặp leader nhỉ
Về đến nhà không biết nên làm gì và lại ôm máy tính đến gần 2h sáng một nhóm khác í ới gọi " phượt từ thiện Hà Nội - Huế không " một lời mời cực hẫm dẫn với chi phí 1350k, hù đểu thế chứ sao lại gọi đúng lúc đang dao động thế này ? Lại suy nghĩ, lại đấu tranh tư tưởng , và cảm thấy rất mệt mỏi , chẳng nhẽ lại đào ngũ sang với nhóm này , lúc đó hiện lên dòng chữ của leader " Kiểu này phải độc hành rồi :| " như một lời than thở và lời hứa của nó với leader sẽ chắc đi và chính điều này đã níu nó lại, ể oải không muốn làm gì nên quyết định đi ngủ, trong đầu lại hiện lên phương án " hay tắt điện thoại đi để không liên lạc được và rồi sẽ không đi cùng nhà mình nữa" đúng là tham lam thật ý, lúc này ngồi gõ những dòng này lại hiện lên lời nói của xế " bản chất cùa con người là tham lam và lười biếng " - haha,
Cũng may nó còn chút tỉnh táo để không tắt máy mặc dù trong thâm tâm rất muốn thế, cuối cùng chẳng ngủ được chút nào , đúng là tự mình làm khổ mình, lại bò dậy soạn đồ cho chuyến đi và lên dây cót tinh thần cho chính mình - cứ đi rồi sẽ đến cho dù ngày mai sẽ thế nào.
Gần sáng leader gọi điện chắc lúc này gọi để dậy chuẩn bị đi sợ nó ngủ quên đây mà, tự làu bàu với chính mình sao leader cẩn thận thế cơ chứ và cuối cùng cũng gặp được leader với tâm trạng bất cần , haha, chắc đọc những dòng này leader nhà mình oải lắm nhỉ , không khéo lại lẩm bẩm biết thế cho nó ở nhà luôn chứ cho đi làm gì chỉ tổ vướng víu và lắm yêu cầu ( ah đoạn này là nhớ đến lúc đòi đi bằng được trong cái nắng chói chang ở Huế ý mà )
Ra gặp đoàn được chào đón bằng nụ cười rất tươi và ấn tượng của xế khác ( sau này sẽ là xế của mình ) tạm ổn hơn một chút ( lúc này phải cám ơn xế lắm ý vì đã cho nó một chút tinh thần để đi ), cơ mà tinh thần vẫn không lên nhiều lắm, khác với chuyến đi khác nó hào hứng lôi máy ra chụp cảnh mọi người chuẩn bị rồi chằng buộc đồ , lần này chẳng muốn làm gì nên không chụp - (giờ lại tiếc vì không có ảnh đưa vào đây này ) . Hix đã chán cộng với giờ giấc cao su của mọi người làm nó thêm bức bối - oh không dám thể hiện ra hay cáu loạn lên như mọi khi vì nó hiểu nó đang ở đâu đang đi với những ai mà, lại tự nhủ - hãy để đây là chuyến du lịch, nghỉ ngơi đúng nghĩa, quẳng hết những trách nhiệm, lo lắng và công việc cho người khác đi và cố gắng thực hiện suốt điều này trong chuyến đi .
Cuối cùng thì cũng lên đường .
 
Last edited:
"thoát được các xế nhà mình thật sung sướng ( khéo các xế nhà mình cũng thầm nghĩ như thế mà không ai nói ra thôi )" Chuẩn quá chuẩn quá chị ah em không còn gì để nói haha. Về phòng mấy anh em nằm ngủ giường êm lại mát mẻ sướng biết nhường nào.
 
cũng may vì thế mà cái áo khoác của mình khô cong sáng hôm sau :D Một lần nữa cảm ơn Ôm tốt bụng nhá :))

Cả em nữa :)) được bạn ôm giặt cho sạch quá sau mấy hôm chinh chiến đầy bụi bặm. Biết thế gửi lun mấy bộ quần áo nữa cho ôm giặt luôn thể hihi
 
Trong các chuyến đi khái niệm về thời gian hầu như không có, chỉ biết có sáng, chiều, tối chứ ngày giờ năm tháng làm gì tồn tại. Hạnh phúc thật đơn giản , đó chỉ là chuyến đi với những trải nghiệm mới - đó là sự lang thang cùng những người bạn mới - được nhìn ngắm mọi thứ lướt qua mình. Mỗi người sẽ có khái niệm khác nhau nhưng với nó hạnh phúc chỉ đơn giản thế thôi.
Đây là chuyến đi duy nhất không có rượu kèm theo - không có những lời mời để phải khó khăn từ chối-và nhớ đến Hà Giang với những trận say sưa của cả xế và ôm, lúc đó nó cũng muốn biết cảm giác khi say sẽ như thế nào mà chưa dám thử, lúc nào đó cũng sẽ thử vì muốn cảm nhận được mọi vị của cuộc sống, mặm, ngọt, đắng, cay và cả chua chát nữa như thế mới trọn vẹn cuộc sống . Vì thế các xế nhà mình trong chuyến đi này rất ngoan :)) :D và nó rất thích điều đó.

Lướt qua cửa khẩu Lao Bảo và cuối cùng nó cũng chẳng hiểu, chẳng biết một chút gì về cửa khẩu này cả, uh thôi đành nhìn từ bên ngoài và cứ hình dung như nó muốn nhé

DSC_0574.jpg


Còn đây là nhà tù Lao Bảo, nằm ở phía Tây Nam Đường 9, cạnh sông Sê Pôn, thuộc địa bàn thôn Duy Tân, thị trấn Lao Bảo, đó là một trong năm nhà tù lớn nhất Đông Dương, đã giam cầm các nhà yêu nước, chiến sĩ cộng sản của vùng Trung Bộ. Với khí hậu khắc nghiệt, nạn muỗi rừng, lũ quét cùng với chế độ nhà tù hà khắc như: tra tấn dã man, lao dịch nặng nề; ăn uống tồi tệ, đau ốm không có thuốc men đã hành hạ thể xác con người đến chết dần, chết mòn…, nhà tù Lao Bảo trở thành địa ngục trần gian đối với tù nhân.

Một vài ảnh đại diện ( rất nhiều ảnh chi tiết về nhà tù được leader đưa lên ở trang 7 )

DSC_0579.jpg


DSC_0587.jpg


DSC_0591.jpg



Nó trở thành một minh chứng cho tội ác của thực dân Pháp và sự đấu tranh bất khuất kiên cường của cha ông ta để lại cho chúng ta một đất nước tự do độc lập - càng đi nó càng thấy cái giá của tự do thật đắt, đã phải đổi lại bằng bao nhiêu xương máu của cha ông ta. Vào thăm nhà tù nó có cảm giác một chút gì đó của sự hoang tàn, vắng vẻ, cũng phải thôi sự hoang tàn do thời gian và bom đạn đem lại, còn vắng vẻ có lẽ do ít người đến và tham quan. Theo quan sát của chính nó ở đây cũng chỉ có vài ba người làm nhiệm vụ trông giữ, bán vé và hướng dẫn. Có thể cuộc sống sôi động, nhiều màu sắc ngoài kia hẫm dẫn người ta hơn hẳn. Cũng chẳng thế trách được vì đến ngay cả nó nếu không có chuyến đi này thì nó cũng không biết đến nhà tù Lao Bảo cơ mà.
 
Last edited:
Sắp tới em đi Huế, Đà Nẵng, Quy Nhơn, Quảng Ngãi, Đà Lạt, nếu có thời gian chắc em sẽ thử kiếm một vài nơi tham quan sau khi xong công việc. Muốn hóng hớt chỗ hồi ức của chị mấy chỗ đẹp đẹp :D
 
Lướt qua cửa khẩu Lao Bảo và cuối cùng nó cũng chẳng hiểu, chẳng biết một chút gì về cửa khẩu này cả, uh thôi đành nhìn từ bên ngoài và cứ hình dung như nó muốn nhé
.
.
.

Cũng chẳng thế trách được vì đến ngay cả nó nếu không có chuyến đi này thì nó cũng không biết đến nhà tù Lao Bảo cơ mà.



Chính xác :-bd
 
Lướt qua cửa khẩu Lao Bảo và cuối cùng nó cũng chẳng hiểu, chẳng biết một chút gì về cửa khẩu này cả, uh thôi đành nhìn từ bên ngoài và cứ hình dung như nó muốn nhé
....
Cũng chẳng thế trách được vì đến ngay cả nó nếu không có chuyến đi này thì nó cũng không biết đến nhà tù Lao Bảo cơ mà.

Nhắc đến Lao Bảo mới nhớ là ở Hà Nội gần 10 năm rồi vẫn chưa vào thăm nhà tù Hỏa Lò :| Hay cuối tuần này làm 1 chuyến nhà tù Hỏa Lò, Bảo tàng Chiến tranh, Hoàng Thành, Lăng Bác ...
 
Đây thật sự là chuyến đi về với lịch sử của nó, vừa viết lại hành trình của chuyến đi vừa tìm hiểu các nơi mình đã đi qua, nhờ đó mà nó hiểu biết hơn một chút về lịch sử của đất nước, quả thật lúc nó bước chân đến " Làng Vây " nhìn thấy chiếc xe tăng nó không hiểu mình đang ở đâu và tại sao lại có chiếc xe này, uh thôi chỉ nghe leader giới thiệu là : Làng Vây nhớ và thầm nhủ cứ để đó về nhà tìm hiểu vậy. nó cũng không dám chắc cả đoàn có ai biết rõ về Làng Vây và chiếc xe tại sao lại ở đây không trừ leader người đã lên cung cho chuyến đi này.
Giới thiệu qua một chút về trận đánh này nhé, đây cũng chỉ là một chút tư liệu để nó thêm nhớ về nơi mình đã đi qua

DSC_0605.jpg


Làng Vây nằm ở xã Tân Long, Hướng Hóa, Quảng Trị. Nơi đây, thời chiến tranh, địch xây dựng một căn cứ hết sức vững chắc, có hệ thống công sự ngầm kiên cố bằng bê tông với 4 đại đội biệt kích và thám báo tinh nhuệ chốt giữ.
Tiến đánh Làng Vây, quân giải phóng đã điều Trung đoàn 24 thuộc Sư đoàn 304, tăng cường thêm Tiểu đoàn bộ binh 2 thuộc Trung đoàn 101, Sư đoàn 325, thêm sức của Tiểu đoàn pháo binh 2, Trung đoàn 675, 2 tiểu đoàn công binh, 1 tiểu đoàn xe tăng, hai đại đội đặc công, 1 đại đội súng máy, cùng một trung đội súng phun lửa.

Xuất phát từ Quảng Bình, ém quân trên rừng Trường Sơn, các đơn vị nhận lệnh tấn công Làng Vây từ đêm mùng 6-2-1968. Mở màn là pháo binh bắn tới tấp của quân ta, tiếp đó là bộ binh, đặc công, rồi xe tăng bỗng nhiên xuất hiện khiến địch co cụm khiếp sợ. Đến ngày 7-2-1968 quân ta chiếm được cứ điểm Làng Vây. Sự xuất hiện của lực lượng xe tăng đã làm quân địch hoảng sợ, bởi không tiên liệu được sự bất ngờ này. Đây là kỳ tích đưa xe tăng vào chiến trường của quân và dân ta bằng cách tháo rời các bộ phận của xe bí mật vào rừng sâu, lắp ráp và xuất trận.
Và đây là chiến thắng then chốt của ta trên đường 9 - Khe Sanh
Một số hình ảnh tự sướng của đoàn

Nhìn bọn tớ xinh không này

DSC_0622.jpg


Từ trên xe tăng nhìn xuống con đường xa xa

DSC_0627.jpg


Và leader bao giờ cũng vất vả nhất để lấy được ảnh đông đủ của cả đoàn

DSC_0609.jpg


Sau một hồi đi nhầm đường thì đoàn cũng tìm được sân bay Tà Cơn, ở đây có một chút đổ máu do thành viên trong đoàn bất cẩn, bỏ mặc bạn để tiếp tục lang thang chụp linh tinh với những vườn cà phê hoặc nhìn ngắm mọi thứ bên ngoài sân bay, chỉ riêng nó hiểu tâm trạng của nó lúc đấy, lúc này nó mới thấy mình thật khó tính.
Hai bên đường dẫn vào sân bay là vườn cà phê xanh mướt nhìn mãi chẳng thấy hoa hay quả gì cả, thôi đành lòng với màu xanh đầy sức sống trong thời tiết nắng nóng nhì
Em hay vườn cà phê nhiều sức sống hơn ?

DSC_0672.jpg


Lại đi copy một chút về sân bay Tà Cơn này

Nằm ở Bắc Đường 9, cụm cứ điểm Tà Cơn được xây dựng rất quy mô, gồm nhiều tiểu cứ điểm với công cụ kiên cố dày đặc và một sân bay cỡ lớn (sân bay Tà Cơn) dùng làm nơi cất và hạ cánh của các loại máy bay lên thẳng vũ trang, một số máy bay phản lực và chiến đấu. Sân bay có diện tích khoảng 10.000m2 được lát hàng ngàn tấn ghi nhôm và ghi sắt. Trong khu vực sân bay có trụ sở chỉ huy cứ điểm, đài chỉ huy sân bay, đài liên lạc...
Bảo vệ bên ngoài là một hàng rào dây kẽm gai bùng nhùng và những bãi mìn lớn... Với cách bố trí như vậy, sân bay Tà Cơn cùng các cao điểm kế cận đã hình thành nên một thế phòng ngự liên hoàn, cơ động được Mỹ - ngụy coi là một vị trí “cứng” nhất trong cả hệ thống phòng thủ chiến lược ở Khe Sanh.
Đầu năm 1968 ta mở mặt trận Đường 9 và đến năm 1972 đến 1975 khu vực Tà Cơn nằm dưới sự kiểm soát của ta.
Nơi đây còn lưu giữ máy bay, xe tăng và trở thành một điểm du lịch hẫm dẫn

DSC_0664.jpg


DSC_0661.jpg
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
58,941
Bài viết
1,172,646
Members
191,789
Latest member
xoso66markets
Back
Top