What's new

[Tổng hợp] Hà Tây, từ quá khứ lại về quá khứ

Thế là từ 1/8/2008, không còn tỉnh Hà Tây nữa.

Vốn xa xưa, không có địa danh Hà Tây, thì giờ không còn Hà Tây, cũng đâu có gì là lạ ?

Thế nhưng, dường như người ta đã quen thuộc với miền đất đó, đến nỗi giờ mất đi, cũng thấy một phần chua xót và cô quạnh.
 
bên bờ sông Nhuệ

Theo đường 32, qua Cầu Giấy rồi Cầu Diễn.

Ngày xưa hồi bé hay về vùng Tây Mỗ chơi với người cậu. Ông cậu có căn nhà vách bằng đất bên bờ sông Nhuệ, ở vùng Tây Mỗ. Chỗ đó gần một trạm bơm lấy nước sông Nhuệ vào đồng.

Hồi ấy bé quá chẳng nhớ gì nhiều, chỉ nhớ là khu vườn của cậu lan xuống sát mép sông, trồng ngô, trồng mía. Vườn trên trồng dưa lê, cà chua. Mùa ngô thì bà ngồi rang ngô trong bếp, bốc ngô mới rang nóng mà ăn, thích lắm. Nhưng chỉ để nguội đi thôi là ngô rắn lại khó nhai.

Buổi chiều ngồi trong vườn nhìn xuống những người chèo thuyền dọc sông Nhuệ, chầm chậm, chầm chậm, cứ nhìn thấy thuyền này đi hút khuất sau rặng cây, thì lúc sau lại có thuyền khác chèo qua. Ông cậu và mấy ông anh hàng xóm nhảy ùm xuống sông bơi qua bơi lại. Chiều hết thuyền thì gạn nước sông đánh phèn dùng đánh răng rửa mặt, và khi hết nước mưa thì cũng làm nước ăn luôn.

Rồi ngày cùng hai anh nhà hàng xóm dẫn chó ra đồng bắt chuột. Vì là thằng trẻ con nên chỉ đứng ở trên bờ ruộng. Rồi về các anh nướng thịt chuột cho ăn, mặc kệ bà cấm tiệt không được ăn thịt chuột.

Nhớ ngôi nhà một người quen gần đó, có cái giếng không có thành. Buổi chiều tối họ lấy tấm ván đậy lên, còn ban ngày để hở hoang hoác thế; trẻ con sợ chết khiếp.

Đã có những ngày tuổi thơ, đuổi lợn sổng chuồng, đuổi bắt con cáo chui vào vườn bắt gà... bên bờ sông Nhuệ.

Và lần nào về cũng bị lây rất nhiều chấy từ mấy bà chị hay chơi cùng. Trứng chấy trắng cả đầu ra...

Sông Nhuệ ngày xưa giờ có còn thế không?

(Bác CVN vào confirm phát nhờ ?)
 
Hí hí, bác CVN người Hà Tây có khác, sao bác không viết về quê hương bác đi nhỉ ?
He hê, mỗi người mỗi tài. Tớ không có khiếu viết. Nhưng tớ hiểu về quê hương tớ nên thấy sai chỗ nào thì góp ý chỗ đó thôi.
 
Sông Nhuệ đoạn chảy qua Hà Đông hơi bị sạch điẹp đới bác cvn, hai bên sông liễu rủ lãng mạn nhé :D, nhớ hồi bé em đi cào hến với bố, mỗi ngày cũng được một chậu con, gọi là đi cùng cũng chỉ ngồi trên bờ nhí nhố thôi. Hồi ấy nhiều hến ăn không hết còn mang đi bán, ha ha...ngày xưa mình từng đi bán hến :)), còn cho bọn vịt ăn hến nhiều đến mức bọn ấy béo mú béo mầm. Một lần bố em quăng cái cào hến ra xa rồi tuột tay, văng đi mất, tiếc của cụ bơi ra vớt lại, tý thì chết đuối...chẹp...cái ngày xưa...
 
Sông Nhuệ đoạn chảy qua Hà Đông hơi bị sạch điẹp đới bác cvn, hai bên sông liễu rủ lãng mạn nhé :D, nhớ hồi bé em đi cào hến với bố, mỗi ngày cũng được một chậu con, gọi là đi cùng cũng chỉ ngồi trên bờ nhí nhố thôi. Hồi ấy nhiều hến ăn không hết còn mang đi bán, ha ha...ngày xưa mình từng đi bán hến :)), còn cho bọn vịt ăn hến nhiều đến mức bọn ấy béo mú béo mầm. Một lần bố em quăng cái cào hến ra xa rồi tuột tay, văng đi mất, tiếc của cụ bơi ra vớt lại, tý thì chết đuối...chẹp...cái ngày xưa...
Ừ, mình cũng nhớ sông Nhuệ doạn chảy qua Hà Đông. Dòng sông tuổi thơ của mình!
 
Âu cũng là cái sự cho vào , rút ra ....

Đồng làng ... ngày xưa, toàn đi xúc cá về cho đàn vịt 15 con ( Mua được nhờ tiền bảo hiểm thân thể hồi lớp 4 ), đi đẩy lúa cho mẹ , đi soi chim đêm lúc sắp cắt hết lúa, đi đánh cá điện , đi học dập dờn trong rơm , trong khói dạ , đi chăn bò cùng mấy anh hàng xóm , rồi đi xe đạp thả diều cho nó bay .....
Đan Phượng quê em ... giờ sẻ ngang sẻ dọc cho mấy khu công nghiệp, cho xưởng bánh mì ngọt điếc mũi ... ngửi.... lại nhớ mùi đốt rơm đâu đó

Con đường 32 !!!! oằn mình giữa cuộc chuyển giao .....

Hà Đông- 3 năm học cấp 3 .... đủ dài để gọi là quê , là nhà .... Cái chợ HD cũ xục xịch, chặt chém ... Chợ hoa NHuệ Giang..... Sữa chua Bế Văn Đàn 500k/cốc....Cầu Đen (đã ngoẻo).... Nguyễn Huệ ....

Vẫn còn đấy thôi .... nói ra .... để cho Hà Nội thêm tự hào !!!!!
 
Quán Linh Tiên

Ngang đất Trạm Trôi, trong đám bụi mù, chợt nhìn thấy cái biển nhỏ đề : Linh Tiên Quán, nhớ ra một vùng cổ xưa.

Truyền thuyết kể rằng Quán Linh Tiên do Lữ Gia - tể tướng thời nhà Triệu, cho lập từ thế kỉ 2 trước Công Nguyên. Quán là nơi thờ phụng của Đạo giáo (hay đạo Lão), thờ Lão Tử hóa thân thành Tam Thanh. Trải mấy nghìn năm biến thiên lịch sử, thay đổi triều đại, luôn có những Đạo sĩ tu hành ở đây.

Nhưng rồi đạo sĩ chẳng còn, không ai coi sóc, Quán biến thành Chùa, chùa Linh Tiên. Nhưng chùa vẫn giữ nguyên các bộ tượng thờ Đạo giáo, chỉ thêm tượng Phật. Rồi lại cả tượng Nho giáo như Khổng Tử cũng được thờ. Thế là thành ra Tam Giáo đồng nguyên.

Vào thăm quán, nghe trống chiêng rộn rã. Thì ra đang có một buổi "tiệc" quan Hoàng Ba !!! Té ra chùa bây giờ lại còn là trung tâm tín ngưỡng thờ đạo Mẫu của người Việt nữa. Một bà đi lễ nói nhỏ : "Quán này thiêng lắm, hầu các ngài rồi cầu gì cũng được".

Thế là thành Tứ Giáo rồi, Lão, Phật, No, Mẫu cùng ngồi chung một tòa điện.

Cho nên trong quán, thấy cả tượng Tam Thanh, Ngọc Hoàng, Trấn Vũ, Cửu Diệu tinh quân của Lão; tượng Khổng Tử, Văn Xương của Nho; tượng Phật, Bồ tát, Hộ pháp, Thánh tăng của Phật; lại cả các mũ áo giấy của Mẫu. Vừa lộn xộn lại vừa hòa hợp một cách thú vị.


picture.php
 
Last edited:
Xuôi tiếp đường 32, chả mấy chốc gần đến Phùng. Rẽ phải, đi lòng vòng vào làng Đại Phùng, một làng cổ xưa đất Sơn Tây.

Làng Đại Phùng giờ cũng đã thay đổi hết rồi. Toàn nhà mới cả. Có cả một khu nhà ba tầng có vẻ dân thành thị về mua đất xây nhà, trông khác với kiểu dân quê có tiền xây lên.

Còn một chút này giữa làng: chợ làng họp ngay trước cổng đình, mấy hàng rau cá, dăm chục trứng gà

picture.php
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,687
Bài viết
1,135,248
Members
192,409
Latest member
u888netim
Back
Top