What's new
Đường xá khá sạch sẽ & ngăn nắp, người dân mua bán tấp nập đủ các mặt hàng làm tôi hoa hết cả mắt. Tôi cứ thế đi lang thang khắp ngỏ ngách của con trấn này chụp hình.

P1080096.JPG


Phải thừa nhận 2 nơi chỉ cách nhau một cánh cửa nhưng nó khác quá. Mọi thứ bên này thật đẹp & nguy nga. Tôi cũng bắt gặp khá nhiều đoàn người việt du lịch mua sắm tại nơi này. Khi tôi vào một cửa hàng người bán hàng còn nhầm tôi là người hoa, sau một hồi chào hỏi & tư vấn thì mới biết tôi là người Việt thì mới phì cười nói rằng tôi khá giống người Hoa.

P1080107.JPG


Gần 1 giờ trưa tôi bắt đầu đòn xe quay lại bến sông để qua đò. Tôi bị hai thằng chặn lại hỏi tiền, tôi không biết đó là tiền gì nhưng nó cứ nằng nạc bắt đóng tiền. Tôi không đồng ý với diều đó nên sau một hồi nói qua lại thì tôi cũng nhảy lên đò qua sông mà không trả tiền cho bọn nó.
Việc đầu tiên khi tôi lên tới bờ là tấp vào một quán nước vỉa hè. Tôi đem thắc mắc của mình ra hỏi thì bà bán nước cho biết đó là tụi đầu gấu Trung Quốc, tụi nó bảo kê bến đò & mổi người một lần qua là 50 ngàn. Tụi nó hoạt động biệt lập với tụi chèo đò & sẵn sàng làm liều nếu không được trả tiền. Tôi cảm thấy hơi rùng mình, may quá đã về tới bên này rồi.

P1080109.JPG


Tôi tìm được một quán ăn ngay sát bờ sông Hồng để ăn trưa & nhìn qua hướng Trung Quốc. Trong lòng còn biết bao nhiêu câu hỏi mà chưa có câu trả lời.

P1080110.JPG
 
Tối bắt đầu xuất phát, bỏ lại Lào Cai trong cái nắng gay gắt, con đường dẫn về Hà Nội khá đẹp & rộng. Tôi cứ thế chạy mãi cho đến khi thấy cái lốp xe không được bình thường, thì ra cái lốp bị thủng. Tôi dắt bộ mãi rồi cũng tìm ra chổ vá nhưng lại không vá được chiếc tay ga. Sau một hồi gọi điện hỏi cách và tôi cũng làm liều & chạy chiếc xe về lại Lào Cai tìm chổ vá. Thật may mắn cho tôi khi đi đường rừng không bị thủng.

P1080112.JPG


Chặng đường về Hà Nội của tôi thấy sao nhẹ nhàng & thong thả, tôi cứ thể thả nhẹ tay ga ngắm cảnh bên đường, khung cảnh bình yên cùng đàn trâu no cỏ trở về làm tôi thấy nhẹ nhỏm trong lòng. Đang chạy tà ta với tốc độ 60km/giờ xuống khúc quanh dốc, bên cánh trái là sông, phía bên phải là một con mương sâu thì bất ngờ phía trên kia một con Contener dải ngoằng lao ầm ầm tới. Tôi canh khoảng cách & khe hở đủ vượt qua đoạn cua rồi kéo ga lao tới, chiếc "Công" cũng cứ thế lao tới rồi nó bất ngờ lấy đầu lần qua tay phải. Trong tích tắc tôi biết chắc khe hở đoạn cua không đủ cho tôi lách qua, tôi nhắm mắt bóp thắng & chờ kết quả. Cú ngã là tôi & xe văng xuống đường nằm sát bên con mương, tôi kịp tóm lại cái đuôi của xe lôi lại. Chiếc "Công" thấy vậy cũng làm lơ đạp ga chạy mất.

P1080116.JPG


Tôi chạy xe đã nhiều, mọi cung đường chinh phục cũng không ít nhưng với cung đường Tây Bắc này tôi đã nằm đường 2 lần, Phải thừa nhận cung đường này quá nguy hiểm & chỉ một sự sơ xuất thì việc mất mạng là điều hoàn toàn có thể.
Tưởng rằng mọi thứ đến đó là xong nhưng không phải vậy. Tôi chạy thêm được 20km nữa thì tắc đường, xe tải nối một hàng dài không đi được từ lúc 3g chiều. Hết cách tôi đành tấp vào khách sạn ăn uống & ngủ một giấc thật ngon.
Sau khi về tới Hà Nội tôi trả xe cho bạn, tội nghiệp nó nhìn con xe mà muốn khóc, thôi thì cảm ơn bạn hiền nhiều nhé! Chặng đường về Nam tôi có ghé về Nghệ An quê ngoại mà bao năm rồi tôi chưa về thăm. Tôi ghé thăm đền Cuông ngôi đền thờ Thục Phán An dương Vương.

P1080205.JPG


Tương truyền khi xua sau khi bị phương bắc xâm lược, biết mình mắc mưu An Dương Vương lên ngựa chở theo Mị Châu phi ngựa ba ngày ba đêm không nghỉ thì tới được nơi này. Sau khi ngài & Mi Nương chết người dân nơi đây lập đền thờ & có giếng Trọng Thủy nằm trên một ngọn núi khá cao. Tôi nhìn lên lại thấy núi, hai chân thấy sao vẫn chưa hết mõi đành chịu đứng nhìn mà không lên xem.

P1080210.JPG


Đền là một khu đất không lớn, nằm sát bên đường quốc lộ 1A. Có gian nhà thờ chính & các gian phụ xung quanh.

P1080211.JPG
 
Nơi này là điện chính của đền.

P1080212.JPG


Đúng ngày khai mạc Lễ hội đền Cuông năm 1995, trong khi mọi người đang nô nức ngắm nhìn màn cưỡi ngựa diễu hành của một nông dân, thì bất ngờ, con hạc to, trắng toát tựa như đại bàng hạ cánh trên tay người cưỡi ngựa. Hàng ngàn ngươi ngắm nhìn, và hạc cũng liên tục vẫy cánh khoe sắc”. Với sự xuất hiện của con Hạc trắng có rất nhiều tranh cái, nhưng sau đó ý kiến thống nhất rằng con Hạc trắng là hóa thân của Mỵ Châu về tham gia lễ hội cùng mọi người. Sau đó, Hạc được rước vào đền, cho đậu ở một nơi trang trọng, có không gian thoáng để người người chiêm ngưỡng. Tuy nhiên, đúng một ngày sau khi Lễ hội kết thúc, hạc cũng chết

P1080213.JPG


Hằng năm người dân nơi đây tổ chức lễ tưởng nhớ công ơn & cái chết bi thảm của An Dương Vương vào 3 ngày 14, 15, 16 tháng 2 âm lịch. Lễ hội thu hút khá nhiều dân địa phương & khách tham quan tham dự.

P1080218.JPG


Với tôi đền Cuông vẫn là sự kì bí gắn liền với biết bao câu chuyện bí ẩn chưa có lời giải.

P1080220.JPG
 
chắc vía bác nặng nên làm vỡ lốp xe chứ hài cốt gì :LL

Xe vừa lên hết con dốc cuối cùng đề tới đỉnh thì "Bùm". Mọi người trên xe ai nấy thở dài ngao ngán rồi than thở. Tôi thì lúc này cũng không thể than vãn gì được vì có than thì cũng đến thế. Nhanh tay lục balô lấy đèn pin nhảy xuống xe cùng với tài xế vất lộn với cái lốp.

Với kinh nghiệm chạy xe tải đường trường khá lâu tôi cũng biết chút ít về lốp xe, nhưng lần này thì tôi không thể hiểu nổi tại sao nó lại nố liên tục và cùng một ví trí. Tôi cùng với tài xế kiểm tra rất kỹ bánh xe, hoàn toàn không có dấu hiệu nóng hay bị cọ sát. Cái lốp xe còn khá mới, các gai còn đầy đủ nhưng cú nổ làm cho cái lốp vỡ tan tành. Tài xế nói với tôi rằng có thể trên xe chở hài cốt, trong trường hợp này tài xế xe nên đem hài để lên ghế ngồi tử tế, coi đó như một hành khách cũng cúng cơm, nước, nhang đèn đầy đủ thì người ta phù hộ cho mình đi tới nơi về tới chốn. Bản thân tài xế từng bị 2 chuyến như thế. Tôi nghe xong không khỏi rùng mình và thấy lạnh sống lưng, nhìn lại phía sau toàn rừng núi & một màu đen.

Xe lại tiếp tục chạy, cẩn thận hôn khi xe vừa xuống chân đèo nhà xe đã dừng xe bên đường làm mát lốp, rồi mới ghé quan ăn cơm tối. Chặng đường tiếp theo khiến tối cảm thấy yên lòng vì cứ tưởng nước đã làm mát lốp, tuy nhiên chỉ được thêm 30km nữa thì chiếc lốp ngay vị trí đó lại nổ thêm một lần nữa. Cánh nhà xe lúc này cũng không còn kiên nhẫn được nữa hét toáng trên xe để truy tìm hài cốt.

Trước đó tôi không tin lắm cái chuyện hài cốt kia, tôi luôn cho rằng có thể do cái lốp xe quá mòn nên bị nổ, Nhưng khi mượn được cái lốp dự phòng của xe khác thì tôi mới tin. Cái lốp của chiếc xe kia láng bóng, không có lấy một cái gai hay răng cao su nào hết, thế mà vẫn chạy phà phà. Cái lốp chúng xe mượn được cũng không tốt hơn là bao, nếu mà lau sạch có khi nó còn bóng hơn cả cái đầu ông sư
 
+ dân Phượt chính tông mà không tìm hiểu trước khi đi hay sao X(? hay ks này do công ty thuê nên mình hok thay đổi được !?(NO)

+ Hồi MN ra HN cũng bất ngờ trước sự thành công của kem Tràng Tiền . Hồi đó kem TT chưa trang trí lại mặt tiền đẹp đẽ và thuê nhiều vệ sĩ như vầy. Mọi người chen chúc nhau mua kem (trong nhà), rồi mới đứng ra ngoài vỉa hè ăn y chang như vầy :)

Nhớ Hà Nội quá !

Anh chàng thổ địa của MocNhan kể rằng, có nhiều du khách ngoại tỉnh , chỉ đến Hà Nội thưởng thức kem Tràng Tiền rồi về . Nhưng hok hiểu sao kem Tràng Tiền vào Sài Gòn hok nổi !? chắc do kem Bạch Đằng ngon hơn :))

Khách sạn tôi ở cũng là một nơi mà có thể nói là ở đại cho rồi. Vì giá cả thuê phòng khá cao điều mà tôi nhận được khi vào phòng là cái phòng hôi rình, chăn ra ẩm ướt & câu trả lời là vì thời tiết. Không có quạt để làm khô, không có đèn ngủ & đèn toalet, điều hòa mở được 15 phút rồi tắt vĩnh viễn. Chúng tôi cố gắng cho qua chuyện. Ngày hôm sau khi trờ về phòng thì phát hiện cái bóng đèn trong phòng cũng tắt vậy là chỉ còn một cái đèn sáng mờ mờ. Ngày cuối cùng chúng tôi ở thì phát hiện không có nước nóng để tắm luôn. Thực sự là không thể chấp nhận được cái kiểu kinh doanh như thế. Tôi lên tiếng thì chỉ nhận được câu trả lời "không biết" của chủ khách sạn. Thôi thì nhịn cho xong chuyện cho rồi.

Trong những ngày ở Hà Nội tôi được một số bạn bè chở đi chơi lòng vòng tham quan Hà Nội về đêm nào là nhà thờ lớn cố kính, hồ gươm rực rỡ hay cầu Long Biên trong âm thầm tĩnh lặng của thời gian... Chúng tôi lang thang qua từng con phố cổ, nếm thừ từng món ngon trong từng ngõ nhỏ ngoằn ngèo & sâu hun hút. Tôi ấn tượng nhất là khi được đi ăn kem Tràng Tiền, món ăn nổi tiếng bây lâu nay. Cái mà tôi ấn tượng là khi tới đó cả một con phố trời lạnh ngắt. Tất cả mọi người mỗi người một cây kem, đứng bên vệ đường ăn luôn. Tôi đã đứng ăn như thế & nhận thấy thật thú vị, cảm giác thật mới lạ. Có thể vì thế mà làm cho kem Tràng Tiền nổi tiếng chăng.
 
chắc vía bác nặng nên làm vỡ lốp xe chứ hài cốt gì :LL

+ dân Phượt chính tông mà không tìm hiểu trước khi đi hay sao X(? hay ks này do công ty thuê nên mình hok thay đổi được !?(NO)

Em chả biết có nặng vía hay không nữa nhưng lúc đi cũng như lúc về toàn hư xe thôi. Em cũng sợ ng ta phát hiện ra mà cho em xuống đi bộ thì chết.

Tìm hiểu thì có nhưng đi công tác mà bác, tiện công việc thì quất thôi chứ thuê chổ đúng phượt thì xa quá. Cộng việc chậm trể thì hết đi phượt luôn à. Nhiều khi chả muốn ồn ào. Nhịn cho qua chuyện phắn cho mau mà. :))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,685
Bài viết
1,135,237
Members
192,403
Latest member
Adikarilll
Back
Top