What's new

[Tổng hợp] Hành trình xuyên ASEAN: Việt - Lào - Thái - MaLai - Sing bằng xe Vespa

Đến hẹn lại lên, cứ tháng 4 về là anh em vespa lại lên đường. Năm nay, nhận lời mời của tham dự ngày hội của Vespa Mã lai vào ngày 21/4, tổ Hưu trí sẽ lên đường vào ngày 14/4. Chuyến đi dự kiến kéo dài trong 2 tuần, từ 14/4 đến 30/4.

ASEAN.jpg




Lịch trình như thế này.
Ngày 1 (Thứ 7 14/4): Hanoi Cầu treo: 420Km
Ngày 2(Chủ Nhật 15/4): Cầu treo –Vientiane: 400Km
Ngày 3(Thứ 2 16/4): Vientiane – Korat: 400 km
Ngày 4: (Thứ 3 17/4) Korat – Bangkok: 300 km
Ngày 5: (Thứ 4 18/4)Bangkok tour
Ngày 6: (Thứ 5 19/4)Bangkok – Hatyai: 1100 km (đi tàu)
Ngày 7: (Thứ 6 20/4) Hatyai – Ipoh: 300 km
Ngày 8: (Thứ 7 21/4)Tham gia ngày hội vespa Mã lai tại Ipoh

Picture1.png


Hành trình dài khoảng 4.000 km xuyên 5 nước Đông Nam Á gồm Việt Nam - Lào - Thái Lan - Malaysia - Singapore của 10 thành viên câu lạc bộ Vespa cổ Hà Nội sẽ diễn ra trong 15 ngày, từ 14/4 đến 28/4.
Nói về ý tưởng thực hiện hành trình, anh Đặng Ngọc Lâm, Trưởng đoàn kiêm Phó chủ tịch câu lạc bộ Vespa cổ Hà Nội cho biết, bắt đầu từ tình yêu với xe Vespa, nên mọi người muốn tìm hiểu về vẻ đẹp, thiết kế, màu sắc cũng như sự hài hòa tổng thể và công năng sử dụng của nó. Ngoài ra, hành trình này cũng để chứng minh cho mọi người thấy rằng, xe Vespa không phải là xe chỉ để đi uống cafe vào mỗi dịp cuối tuần, không phải là xe dạo quanh thành phố hóng mát, mà xe Vespa có thể thực hiện được những hành trình tương đối lớn.

_VBN6766.jpg


Anh Lâm cũng chia sẻ, trước đây, câu lạc bộ Vespa cổ Hà Nội từng đi những chuyến rất dài, những chuyến đi xuyên Việt, xuyên Đông Dương, và lần này sẽ cố gắng đi tới nhiều nước hơn, được giao lưu với nhiều nền văn hóa hơn. Đây cũng chính là lý do họ quyết định tổ chức một chuyến đi như thế này.

Thành viên trong đoàn tham gia chuyến đi này rất đa dạng. Có người làm viễn thông, có người làm về công nghệ thông tin, có những anh kinh doanh buôn bán và có cả những họa sĩ. Trong đoàn có tổng cộng 10 xe lên đường, trong đó có sáu xe Vespa PX, một xe Vespa Sprint và ba xe Vespa tay ga do Piaggio Việt Nam tài trợ là GTS, LX và Vespa S.

_VBN6763.jpg


"Giao lưu, chia sẻ kinh nghiệm cũng như niềm đam mê với tất cả thành viên chơi xe Vespa của các nước bạn là mục tiêu chính của anh em trong câu lạc bộ Vespa cổ Hà Nội. Rất may, chúng tôi có quan hệ thân thiết với câu lạc bộ Vespa Viêng Chăn (Lào). Một may mắn khác là thời điểm này trùng với tết Lào, vì thế, anh em cũng đã lên kế hoạch để giao lưu giữa hai đoàn. Khi đến các nước khác là Thái Lan, Malaysia và Singapore, đoàn cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ từ các câu lạc Vespa của nước bạn", Trưởng đoàn Đặng Ngọc Lâm cho biết sơ qua về các hoạt động trong chuyến đi.

Để thực hiện được hành trình này, các thành viên không phải không gặp những khó khăn. Trước hết là thủ tục hải quan. Đây là một chuyến đi chưa có tiền lệ để đoàn tham khảo. Gần như các thành viên trong đoàn phải lên kế hoạch cho mọi việc. Tuy nhiên, mọi người cũng đã vận dụng hết hiểu biết, mối quan hệ để tối ưu hóa mọi sự chuẩn bị.

Tính đến thời điểm này, các thành viên câu lạc bộ đã mất khoảng 10 tháng để chuẩn bị cho chuyến đi, từ việc tìm hiểu thủ tục đi qua các nước, liên hệ với các quốc gia sẽ đi qua, chuẩn bị về sức khỏe, tài chính, chuẩn bị xe cộ thật tốt để đảm bảo di chuyển tốt trên một chặng đường dài.
_VBN6747.jpg


Chi phí cũng là một trở ngại, bên cạnh yếu tố thời gian. Số tiền dự trù để một thành viên tham gia hành trình vào khoảng 2.000 USD. Mặc dù vậy, với tinh thần là những người thích đi phượt, chi phí sẽ được các thành viên tiết kiệm đến mức tối đa.

Dự kiến trong ngày cuối của hành trình ở Singapore, đoàn sẽ gửi xe lên tàu thủy và di chuyển bằng đường hàng không trở về Hà Nội.

Còn tiếp
 
Last edited:
Bắt đầu từ đây mình sẽ lấy lại bài viết của các bạn Vespa kể về lịch trình trong 15ngày chi tiết cho các bạn theo dõi nhé
Trích nguyên văn bài viết của bạn Inox và ban Tuệ Khanh & Pankxo
Ngày thứ 2 cũng là một ngày rất nhiều niềm vui. em xin kể lại niềm vui thứ 2 của con Búa thần Nguyên Dờ vờ. Hy vọng là sẽ có bài học bổ ích ạ.

Niềm vui thứ nhất thuộc về ngài Một Phập như đã kể ở trên, niềm vui thứ 2 thuộc về ngài Nguyên Dờ Vờ. Số là ngài Dờ Vờ lần đầu tiên xuất ngoại qua Nào thấy đường sá rộng thênh thang mà không biết tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm bất ngờ mà phải những người đã từng đi mới biết được.

Trong khi các lão làng điềm tĩnh, nhẹ nhàng điều khiển chiếc xe bon bon ngọt ngào êm ái thì ngài Dờ vờ nhà ta bỗng nhiên nổi hứng phóng như chưa bao giờ được phóng. Ngài cúp cua đổ đèo như nghệ sĩ xiếc, ngài kéo ga đến khổ thân cái đồng hồ tốc độ vì cong cả kim và rồi điều gì đến cũng phải đến. Trên một cây cầu gỗ bắc qua con sông nhỏ, trong lúc trưởng đoàn tiếp cầu trên một lối dẫn bắng những thanh gỗ rải dọc theo cầu thì từ phía sau ngài Dờ Vờ ào ào gầm rú phóng lên với tốc độ cỡ 80 km/h trên lỗi dẫn phần bên trái của cầu. Nhưng! thật là đen đủi cho ngài là cây cầu này không giống như cây cầu trước đó mà ngài đã phi qua, phía cuối đường dẫn của câu cầu các thanh gỗ đã bị gãy so le, tình huống bất ngờ đó đã khiến Ngài Dờ Vờ buộc phải bẻ lái để chuyển hướng xuống phần sàn cầu phẳng phiu, ngài đắc thắng tột cùng quay lại phía sau và nhếch mép cười với tôi ra điều là chuyện nhỏ mà thường thôi.

Nhưng! Lại nhưng, chưa kịp vui mừng vì pha xử lý điêu luyện đến tầm Phát rồ à nhầm Pờ rồ thì trước mắt của ngài hiện ra cái hố nằm ở phần tiếp giáp mố cầu đen ngòm, rộng có đến hơn 50cm. Quá bất ngờ, ngoài điều ngài tính tới và chẳng còn các nào khác là ngài nhắm mắt phó mặc cho số phận đưa đẩy muốn đến đâu thì đến. Mọi người theo sau chỉ thấy một tiếng "Rầm" và sau đó cả xe và ngài bị hất lên cao chới với các mặt đất cỡ chừng 50-60cm. Những tưởng, những tưởng ngài đã ... nhưng hôm đó thật là quá may mắn cho ngài vì mới là ngày 15/4 còn lâu mới đến 27/7. Bằng hết sức bình sinh ngài Dờ Vờ đã không chế được chiếc xe hạ cánh an toàn ở tư thề quay ngang đường với yên xe PX 2011 lô lộ liễu ướt sũng nước. Mọi người trong đoàn thở phào, may cho ngài lắm đó.
 
Last edited:
Em xin tiếp tục cuộc hành trình của ngày thứ 2

Chúng tôi đã chạy trên đất Lào với cảm giác vừa nóng vừa lạnh. Nóng vì nhiệt độ ngoài đường lên đến 40, 41 độ C, hầm hập, hầm hập...Lạnh vì chúng tôi đi trên đường và thường xuyên được các bạn Lào đổ ào nước vào người. Rất may mắn chúng tôi được sống trong không khí tết của người Lào

Cuối cùng thì trời cũng đổ về chiều, cuối cùng thì cũng phải đổ xăng với giá khá cao, khoảng 28k vnd/l. Chúng tôi cùng vui với mấy bạn lào mến khách ở cây xăng, cùng uống bia, cùng nhảy nhót và đổ nước vào người. Chúng tôi tưởng được những phút giây thăng hoa ấy là một niềm vui và càng hăng say hơn trên con đường tiến về thủ đô. Vientiane còn cách chúng tôi 150km nữa thôi. Nhưng mà chẳng học được chữ ngờ, niềm vui này lại nối tiếp niềm vui khác khiến cho người đi cảm thấy nản lòng. Đầu tiên là chiếc xe GT 125ie sau khi đổ xăng thì lăn đùng ra chết ngóm, chẳng hiểu ra làm sao? Nó là chiếc xe hiện đại bậc nhất và oách xà lách nhất đoàn. Anh Kiên và cộng sự đã phải hì hục tháo lắp, xem xét nhưng xe chẳng nổ được mà xăng cũng chả lên. Tất nhiên anh là bác sỹ sửa xe cổ, giờ phải mó vào cái xe hiện đại âu cũng là cái khó. Nhưng không nổ là không nổ, không cần biết....:)). Hì hục, hý hoáy đến hàng tiếng mà không xong, k nổ, giờ chỉ còn mỗi cách là đưa lên xe tải để chở về Vientiane mà thôi. Chúng tôi đã liên lạc và nhờ vả được một anh người Lào tìm giúp xe tải...Đúng cái lúc mà dường như mọi sự đã phải như vậy rồi thì đột nhiên, với sự kỳ lạ của mình, em GT yêu quý lại nổ máy trong sự ngỡ ngàng và hân hoan của tất cả mọi người.

Thế là lại lên đường.

Thế là lại băng băng trên con đường thiên lý, dù có chậm mất hơn tiếng đồng hồ nhưng chúng tôi vẫn quyết phải đến thủ đô để ăn tết.

Xe cứ thế bon bon trên đường khoảng 30km thì niềm vui mới lại đến...
 
Chuyện tiếp về niềm vui ngày thứ 2. Lần này là Ngài Dũng công chúa.

Chuyện là sau khi con Búa thần Nguyên Dờ Vờ bị một đòn chí mạng đanh thẳng vào tính ngựa non hiếu thắng, cả đoàn tiếp tục di chuyển về hướng Vientian Capital. Các cụ bảo đánh rắn là đánh cho dập đầu nên em nhân cơ hội này xông lên cứ nhè đầu xe con búa thần mà vê ga ùn ùm khiến con Búa thần tiu nghỉ cứ tụt dần về phía sau đoàn.

Ngài trưởng đoàn dẫn đầu bị em áp sát liên tục buộc phải phá vỡ nguyên tắc giữ tốc độ đều 70km/h mà tăng tốc giữ đúng khoảng cách với người đi sau. Chạy được 1 chặp quay lại chỉ thấy còn 3 người trên tốp đầu gồm Ngài trưởng đoàn, em và con đao thần Linh Lé. Goi bộ đàm nhóm sau không nghe được chắc phải canh nhau ngoài 5km. Liên hệ điện thoại thì nhận được tin em Gi Ti Ét không nổ được máy đang gọi taxi tải Thành Hưng. Đợi thêm khoảng 40-45 phút nhóm trên quyết đinh quay lại để tìm nhóm dưới, đi được khoảng 20km thì gặp nhóm dưới chay lên với khí thế hừng hực như muốn giả phóng Vientian ngay trong đêm.

Cả đoàn lại tiếp tục di chuyển, em trở lại vị trí chốt đoàn như thường lệ. Đến một đoạn đường có đông dân sinh sống bên đường em đột nhiên thấy phía trước ngài Dũng công chúa loạng choạng tay lái rồi xe cứ thế xoay ngang lao vào rãnh nước bên vệ đuờng, một đám bụi đỏ hình nấm như bom hạt nhân trùm lên mù mịt sau khi chiếc lầu xanh (LX) dừng lại. Từ trong đám bụi Ngài dũng đứng lên phủi bui trên áo và khủy tay rồi nhanh nhẹn dưng chiếc LX thiến lên lề đường. Rất may là bộ đồ Siêu nhưn giải cứu trái đất đã cứu khủy tay của Ngài trong tình huống này không thì lại giống con Đao Thần Fly thiến năm ngoái.

Phía trên đường một chiếc Ware nằm quay ngang chỏng trơ và một cụ già trạc 65 tuổi nằm ngã ngửa sõng xoài, máu trên đầu cụ chảy ra lênh láng cả đường. Ngỡ tưởng Ngài Dũng công chúa va phải cụ già nên em dừng xe bế cụ vào bên đường và lấy thuốc sát trùng băng bó cho cụ, thấy dân bên đường xúm lại bắt tay Ngài Kiên và ngài Dũng tíu tít em không hiểu chuyện gì sảy ra lúc sau mới biết là chiếc xe Ware kia tông phải cụ già và Ngài Dũng công chúa vì tránh cụ già ngã mà phải quang xe xuỗng rãnh cạn bên đường.

Nhóm cuối lại nổ máy lên đường, Đi thêm một đoạn thấy nhóm phía trước dừng lại, Ngài Kiên dựng xe hầm hầm tiến lại phía ngài Thanh Hói sạc cho 1 trận vì lúc Ngài Dũng công chúa ngã xe Ngài Kiên gọi khản cổ mà ngài Thanh dù thấy ngài Dũng công chúa mằm chổng 4 vó lên giời mà vẫn cắn đầu cắm cổ chạy không biết trời đất thế nào. Ngài rút mà đến thầy ngài sau này có mang Rally 180 cờ cờ ra chạy cũng bị ngài bỏ xa đến 20 cái cột điện trong vòng 30 giây.

Sau một hồi hỏi han, chất vấn cộng với tổng xỉ than mới hay thì ra là Ngài Hói suýt đâm vào cụ già ngã ra đường nên sau khi thoát ra hồn vía ngài đã lên tận mây xanh ngài phóng như bị chó đuổi bỏ ngoài tai tiếng goi khản cổ của anh em phía sau, lúc ấy trong đầu ngài chỉ nghĩ một điều làm sao chạy cho nhanh cho thoát kẻo mà bị bắt đền ở lại làm rể nhà cụ già bị ngã thì coi như đời ngài chấm hết. Ngài Hói chạy xa rồi trong đầu ngài chắc nghĩ thêm quả này mấy đứa chay sau là lãnh tất và ăn đủ rồi. Ngài Thanh Hói vui đến nỗi mà ngài chay lên gặp nhóm trên mặt ngài cắt không còn hột máo xanh như *** nhái, ngài căng thẳng vui mừng đên mức không thể thốt ra với mọi người là nhóm dưới gặp niềm vui gì.

Ngài rút đúng thời điểm đới, rút hay lém đó. Nhất ngài, Thua ngài luôn.
 
Niềm vui của em

Ngày thứ 2 của cuộc hành trình lay lắt trôi qua.
Nhiều niềm vui đã qua và tiếp tục đón nhiều niềm vui mới.

Sau khi cả đoàn hoan hỉ nổ máy được tràng khổng lồ Vespa GT, vơi quyết tâm cán đích Viên- Chăn trong đêm, các tràng "trai" tăng tốc trong chiều tàn bóng đổ.
Khoảng 4h30 chiều, lúc đi qua khúc đường khá tấp nập. Người dân vui vẻ đón tết với nước, với nhạc và với cả bia. Người Lao uống bia cả tết, chắc từ hôm qua đến hết cả ngày hôm nay nên tinh thần thăng hoa, phấn khởi. Người thì đi bộ đánh võng, người thì đi xe bốc dầu.. vui ơi là vui.
Bông nhiên có một tiếng “xoảng”. Một ông già đi qua đường đã bị một thanh niên đi hết tầm tốc độ Honda Wave Tầu đâm phải. Ông già lăn lộn từ tâm đường văng sát vệ phải đường. Tràng thanh viên và chiến mã Honda Wave Tầu văng qua vệ đường bên trái trượt dài chừng 30m. Với tay nghề lão luyện sau gần 2 ngày tập lái chàng Thanh - tóc mọc lộn ở cằm - phanh xe “kít”. Đít chiếc PX mà Thanh điều khiển rê chéo chừng 5 mét. Mặt Thanh tái mét sau khi tránh được ông già. Sau 2 giây trấn tĩnh Thanh đôi phần vênh váo vì mình vừa xử lý được trường hợp khó và tiếp tục rồ ga lượt tiếp. Một phần khiến Thanh chạy nhanh đến thế cũng là do sợ trách nhiệm.

Dũng TK đi ngay sau Thanh hói lập tưc bóp thắng phải của chiếc Vespa LX. Chiếc xe giảm tốc độ nhưng vẫn chưa giảm hẳn như mong muốn vì không bóp được thắng trái. Tay trái lúc này đang cầm camera nên đành phải giải quyết tình huống bằng 1 tay. Với tay lái mới trải nghiệm được 2 ngày, tôi tránh ông già đang nằm trên đường theo hướng đi sát lề trái. Không ngờ ông già tiếp tục lăn lộn qua gần hết lề đường. Lúc này tôi đành phải chọn giải pháp ngoặt xe xuống vệ đường sỏi răm đất đỏ. Khi lốp trước của xe tiếp cận với phần đường này, ngay lập tức đã trượt chéo, lât cả chiếc xe đổ sang bên trái. Chiếc xe tiếp tục văng trên vệ đường đất đỏ. Bụi bay mù mịt. Cảnh tượng hãi hung. Dũng TK chủ động văng người ra khỏi xe, tiếp đất theo kiểu karatedo lộn 1 vòng trong lúc không quên ôm chặt chiếc camera đang cầm ở tay trái. Kiên láng hoảng hốt lo lắng chạy ra phía tôi. Tôi lóp ngóp bò dậy. Kiên láng thở phào nhẹ nhõm khi thấy tôi không làm sao. Chẳng là hành trình này tôi vinh dự đi cùng toàn “vua chém gió” nên tôi có mặc thêm ít quần cáo cho khỏi lạnh, ai ngờ nhiều quần áo ngã nó có êm ai hơn hẳn. Cám ơn các anh “chém”.
 
Niềm vui của Vinh

Đi đằng sau, không được chứng kiến toàn bộ sự việc anh Vinh “rỉ” hoang mang trước cảnh tượng ông già nằm vật vã, máu đầu chảy be bét, xe tôi thì nằm vệ đương. Mặt Vinh tai tái, mồm miệng lắp bắp. Dân địa phương vây quay mỗi lúc một đông.

Vinh tưởng tôi đâm vào ông già nên vội bế ông vào lề đường và sơ cứu vết thương cho ông. Máu đầu chảy mỗi lúc một nhiều, trào cả xuông mặt. Vinh hoảng sợ, luống cuống lấy gạc rịt vội chỗ chảy máu, tay cuốn băng nhanh thoăn thoát như để hối lỗi với dân địa phương.

Khổ thân anh Vinh quá. Chắc bây giờ anh đã vượt qua được cơn chấn động tâm lý lúc đó. Sơ cứu xong, mắt Vinh đảo quanh, đứng đần, không biết đường mà nổ máy xe đi tiếp. Đoàn tiếp tục lên đường mà lạc mất anh Vinh. Tôi dừng xe chờ 20 phút mới thấy anh Vinh đuổi kịp. Hoá ra xe Vinh ….hết xăng.
 
Tôi lại tiếp tục ngày thứ 2 đầy niềm vui.

Khi cú ngã của Dũng Tuệ Khanh chưa kịp hoàn hồn thì lại một việc nữa xảy ra khi trời chập choạng tối. Các xe vẫn nối đuôi nhau mà chạy, tốc độ có vẻ tăng thêm vì đường còn xa mà trời dần dần tối. Xe ngài Lâm đi dẫn đoàn, xe Nguyên đờ vờ đi thứ hai, xe Anh Thức thứ 3, xe tôi thứ 4...tốc độ giữa các xe vẫn được duy trì khá tốt. Đang đi tự nhiên xe Nguyên béo thấy đi kiểu xoắn quẩy, nhoằng sang bên trái rồi lại nhoằng sang bên phải, tưởng rằng anh Nguyên đờ vờ sẽ ... nhưng anh là một tay lái cừ khôi, ở đằng sau tôi thấy xe loằng ngoằng đánh lái rồi giảm tốc và dừng hẳn. Anh Nguyên DV đã bị xịt lốp, ăck, thật là họa vô đơn chí.

_VBN6964.jpg


Để tháo và lắp bánh xơ cua đối với anh Nguyên như một trò chơi, thật dễ hơn cả ăn phở, chỉ loáng cái anh đã thay xong bánh và lại có thể tiếp tục lên đường. Trời bắt đầu tối hẳn rồi, nhiều người dân hiếu kỳ đổ ra đường xem đoàn xe của chúng tôi và xem anh Nguyên Dờ vờ lắp bánh. Tinh thần của anh em bắt đầu xuống khi cả ngày vật vã với những niềm vui... Khi chúng tôi bắt đầu nổ máy để lên đường thì hỡi ôi, cái xe GT lại nằm vật ra, im lìm, không thèm động tĩnh gì... Chúng tôi quyết định đẩy xe về Pakading và quyết định ngủ lại thị trấn nhỏ này thay cho việc phi thẳng về Vientian. Trong ngày đầu tiên xa Tổ quốc, chúng tôi đã đón nhận biết bao nhiêu là sự kiện, nên quyết định nghỉ lại đây để tránh cho những niềm vui mới xảy đến. Mọi người bảo nhau: Chẳng hiểu hôm nay là ngày gì nữa.

_VBN6966.jpg


Thế là lên đường, một xe chở thêm người, một xe phải đẩy em GT, đường tối lắm rồi, thiêu thân cứ lao rầm rầm vào mặt nên cũng chả đi được nhanh, nhưng đi được hơn chục cây số nữa thì phát hiện ra xe Anh Nguyên lại có khả năng nổ lốp nữa vì bánh cọ xoèn xoẹt. Chỉ có mỗi các dừng lại và xem xét vấn đề: hóa ra là bánh cọ vào giảm xóc, hóa ra là sau cú nhẩy trên đường theo kiểu xoắn quẩy, xe anh đã bị cong ti giảm xóc, và nó cọ vào bánh. Thôi thì kiểu gì cũng phải mở ra để xứ lý rồi, nếu không thì chẳng thể đi tiếp được mặc dù Pakading chỉ còn cách vài cây số.


http://i273.photobucket.com/albums/jj216/pankxo/Asean trip/_VBN6968.jpg

_VBN6970.jpg


_VBN6972.jpg
 
Một thị trấn cũng không nghèo lắm, nhưng cũng chẳng kiếm ra chỗ ăn, bọn tôi ăn qua loa gói mỳ tôm và xôi. Tối ấy chúng tôi bay cũng các bạn Lào ở ven đường, cùng tắm, cùng té nước và cùng hò hét rất vui... Đây là kỷ niệm đẹp về một ngày phượt trên đất Lào

_VBN6973.jpg


_VBN6974.jpg


_VBN6975.jpg


Em xin tổng kết lại các niềm vui sau 2 ngày của cuộc hành trình.
1: Niềm vui bó máy của Thanh hói
2: Niềm vui ôm cua, đo đường của anh Thức.
3: Niềm vui không nổ được máy, đẩy xe Gt dọc đường.
4: Niềm vui tránh người, đo đường của Dũng Tk.
5: Niềm vui nổ lốp Continento của Nguyên béo
6: Niềm vui cong ti giảm xóc của Nguyên béo.
Ngày thứ 3 chuẩn bị đến. Niềm vui lớn nhất chuẩn bị đến.
Nhường phần kể chuyện cho anh Ngọc và Vinh.
 
Chuyện rằng, ngày thứ 3 của cuộc hành trình.

Lại nói về đám người ngựa ngựa người sau khi được tung bay, vui sướng thoải thích, được tắm trong thứ nước gì chả rõ của các bạn Lào, được uống bia lào và hò hét kiểu tiếng Lào ra tiếng í thì lăn quay ra cái gọi là giường trong cái hộp gọi là khách sạn. Sáng ngày ra mới bảnh mắt đã í ới gọi nhau dậy lên đường, í ới nói cười, í ới hút thuốc lào vã, chằng buộc đồ đạc, bắn chim, bắn cò... Mắt vẫn còn cay xè vì thiếu ngủ...

Vientine chỉ còn cách gần 200km. Ngài Sơn cốm, hôm nay phụ trách con GT 125ie vì hôm qua ngồi sau ngài khó chịu lắm, ngài chê Tùng béo e chã chạy chậm như rùa, và xử lý tay lái còn hơn cả mấy thằng mới tập đi, ấy vậy mà ở cái xóm nhà Kiên láng bác sỹ, Em Chã là thần tượng của các em trong xóm, mấy em mới lớn đi qua, mấy bà già đi lại thấy chàng Tùng béo đẹp giai đờ ríp xe chỗ nghĩa địa là lác cả mắt bên trái, bồ câu cụp mắt bên phải, trầm trồ khen ngợi, "ước gì mình được như anh ấy". Mấy chú thợ nhà ngài Kiên là thèm được như vậy lắm. Kết anh Tùng rồi đó!. Ngài Sơn cốm hí hửng chạy đi đổ xăng vì cả bình xăng hôm qua đã dồn vào can vì nghi xăng lào là xăng đểu (lại chỉ béo ngài inox). Chằng buộc xong cả bọn lại lên đường khi trời bắt đầu sáng tỏ. Dự định sẽ dừng chân ở Paksan, cách pakading khoảng 40km để ăn sáng. Trước khi đi còn kịp hỏi chú em phụ trách motel quán ăn trên Paksan, nghe nói có quán của người Việt, nghe nói còn có cả Lolotica nữa...Nghe đến mấy từ này tinh thần anh em phấn chấn lắm, xa đất nước đã 2 ngày rồi. Cái món kia như là quốc hồn quốc tuý, ngấm vào người hai tiếng "Quê hương" đầy thân thương, yêu dấu...

Nhoáng cái đã đến Paksan, thành phố nhỏ và bụi bặm giống như một thị trấn ở Việt Nam
Anh Dũng lao vào hàng bên đường để hỏi quán ăn, và ngài không quên mượn tạm quả súng để posse

_VBN6979.jpg


_VBN6978.jpg


_VBN6976.jpg


_VBN6977.jpg


_VBN6981.jpg


_VBN6981.jpg


_VBN6982.jpg
 
Loằng ngoằng lúc cuối cùng cũng tìm ra chỗ ăn. Hoa béo, chính hiệu con nhợn vàng

_VBN6984.jpg


_VBN6986.jpg


Biết bọn tôi đến, chủ quán còn sai gia nhân đem băng rôn ra treo trước cửa chào đón nồng nhiệt
_VBN6987.jpg


Ngó quanh thì thấy quanh đây còn khối quán ăn tương tự như Hoa béo. Thế mới biết người Việt mình đi đâu cũng đông vui cả
_VBN6983.jpg


_VBN6988.jpg


_VBN6994.jpg
 
Cũng phải có tý tửu cho nó nóng người lên xem nóng trong người có bằng cái nóng của Lào không

_VBN6995.jpg


_VBN6993.jpg


Ngài Sơn cốm rất chu đáo, mang cả cafe từ Việt nam sang để cho anh em uống nữa, đúng là nhà trồng được có khác
_VBN6989.jpg


Có lẽ là không có gì bằng quê hương thật, hương vị đậm đà của cafe quê nhà, làm cho chúng tôi cảm giác đang ngồi ở một quán ven đường nơi quê nhà chứ chẳng phải đất Lào xa xôi:)). Khung cảnh ở đây cũng chẳng khác gì VN là mấy
_VBN6992.jpg


_VBN6997.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,681
Bài viết
1,171,069
Members
192,340
Latest member
xjjrc
Back
Top