What's new

Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi - Java gần, Bali xa, Sulawesi tít tắp

Hành trình trên xứ vạn đảo của tôi chỉ mang tính chất kể lể vì điểm đến đã quá quen thuộc, mức độ thông tin cung cấp cũng cũ kỹ và nghèo nàn vì những gì tôi biết thì các bạn trên phuot biết gấp 1000 lần. Các chuyến đi hoàn toàn không đúng nghĩa “phượt” vì chẳng mang tính chất phiêu lưu, không hề phủi bụi, rõ ràng chẳng có tí nào là phượt nhưng cứ hãy để tôi kể về Vạn đảo trong mắt tôi…

… là mưa rào Bali chợt đến chợt đi

Đảo Bali cùng cơn mưa rào trong đêm đón tôi mệt nhoài sau một ngày lăn lê nằm ngồi và hai chặng bay. Mệt chủ yếu vì chờ đợi nối chuyến tại LCCT – KL (sân bay mang tầm vóc bến xe này bây giờ đã trở thành quá khứ). Đại bản doanh của AirAsia vô cùng ấn tượng với những dãy hành lang ngoài trời hun hút từ máy bay đi vào nhà ga và ngược lại, luôn tấp nập hàng dài những hành khách tay xách nách mang ra vào liên tục. Rạc cẳng mới tới được terminal cũng là lúc đã thấu hiểu tại sao vé của AirAsia rẻ. Hải quan tại LCCT khá hiền hòa, chỉ hỏi 1-2 câu về lý do nhập cảnh là đóng dấu lăn tay rồi đi. Đỏng đảnh quen du lịch hưởng thụ như tôi lần đầu tiên trải nghiệm cảnh khổ phải ngồi bệt dưới sàn nhà ga vì ghế ít người nhiều, quán xá cũng không còn chỗ trống để có thể tạm nghỉ chân trong 4 tiếng chờ chuyến bay kế tiếp. Wifi free của LCCT chạy với tốc độ rùa 3 cẳng, gần như không thể lướt web. Tôi cứ lãng đãng sà vào các thể loại shopping chán chê lại tiếp tục rảo bước trước cửa Starbucks để canh ghế trống, vật vã hơn là ngồi luôn trước cửa để xài ké wifi, nhân duyên này giúp tôi có thêm người bạn phương xa, Reginna cô gái Indo gốc Hoa hoạt bát hồn hậu, sau khi nghe lịch trình thì Reginna cho tôi biết hung tin về núi lửa Kelud ở Đông Java tuôn trào, điều này ảnh hưởng đến cuộc hành trình của tôi sau này như thế nào, xem hồi sau sẽ rõ. Ba bạn nhỏ đồng hành lại bay xen kẽ với tôi do không mua vé cùng lúc nên khi các bạn đến LCCT thì tôi lại tiếp tục một mình đến Bali trước.

Choáng ngợp với độ đẹp to sạch của sân bay Ngurah Rai – Denpasar Bali sau cú shock bến xe miền Tây LCCT cùng quyết định chỉ đổi đúng 20$ đủ tiền đi taxi về ks và mua sim đt vì tỷ giá tại sân bay quá thấp cho dù anh nhân viên đổi tiền đẹp trai có nhìn tôi bằng ánh mắt hồn hậu thân thương. Nhẹ lướt qua các quầy taxi sân bay vì tin tưởng vào khả năng tìm taxi Bluebird của mình. Dù bạn tôi (đang sống tại Jakarta) đã dặn đi dặn lại chỉ trả tối đa 50k cho đoạn đường từ sân bay về Kuta, nhưng anh taxi sân bay khăng khăng giá 100k. Taxi Bluebird giờ này lại không vào tận nhà ga đón khách còn tôi thì đã rã rời lúc 11h đêm nên đành gật đầu nhanh chóng. Co ro trong taxi, mưa ngoài trời vẫn tuôn và ánh nhìn của tôi cứ ngấu nghiến thu hết mọi điều mới lạ nơi xứ xa.

Cứ đi đi, đi rồi sẽ đến… Đến khi được nằm xoài trên giường khách sạn thì tôi mới thấu hiểu câu nói này hơn bao giờ hết. Chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ đặt chân lên đất nước này, ít nhất là trong thời điểm ấy vì thật sự là tôi không hề có kế hoạch cho chuyến đi này, cuối cùng lại quyết định nhanh, vạch ra hành trình nhanh, đặt vé máy bay và khách sạn chỉ trong một buổi sáng trước ngày đi một tuần. Cho dù drap giường khách sạn có hơi đen và cũ, cho dù toilet hơi nhỏ và thiếu tiện nghi thì giờ đây tôi cũng đã ở trên xứ đảo thiên đường đã được đặt tên. Phải nói rõ tuy là thanh niên lâu năm nhưng tôi không có kinh nghiệm đi nước ngoài nhiều, mới lòng vòng vài nước Đông Nam Á phổ biến và chỉ đi cùng gia đình trong những chuyến du lịch hưởng thụ.


Đêm ấy mưa Bali dịu nhẹ làm tan chảy mọi mệt mỏi trong tôi…

Khách sạn nhỏ xinh, view từ phòng nhìn xuống mát rượi



…là hoàng hôn Bali nóng ấm bên bờ Ấn Độ Dương

Không thể nào quên được những ngày nắng vàng trải dài trên mọi nẻo đường chúng tôi qua, đối với tôi trời Bali chẳng đâu xanh hơn thế. Cho dù chúng tôi có thờ ơ khám phá Bali theo một cách lười nhác thì những ấn tượng về Bali cứ theo tôi suốt khắp mọi nẻo đường trên đất nước này, đi đến đâu nhìn thấy gì tôi cũng so sánh liên tưởng với những gì tôi đã gặp ở Bali, chắc có lẽ là do Bali là nơi đầu tiên tôi đặt chân khi đến xứ này.

Hoàng hôn cháy rực bên bờ Ấn Độ Dương là cảnh sắc đậm nét nhất mà tôi ghi được tại đây. Mặt trời ở đây hình như to hơn, nóng hơn mặt trời ở bất kỳ nơi nào khác. Lạ ở chỗ mặt trời xuống gần sát đường chân trời rồi mà vẫn thấy sáng, vẫn thấy ánh sáng của vầng thái dương đó tỏa lan. Tôi cứ đứng mãi trên vách núi đền Uluwatu mà tắm mình trong không gian ảo diệu dưới ánh hoàng hôn, sát ngoài kia là Ấn Độ Dương xanh màu ngọc biếc rầm rì vỗ vào vách đá.




Đến khi trời chưa kịp tối hẳn đã thấy ánh lửa bập bùng cùng tiếng trống của điệu múa kacak tiếp tục thổi hồn vào ngôi đền nằm cheo leo vách đá, nhỏ bé trước đất trời nhưng bao trăm nay nay vẫn mang trọng trách canh gác Bali khỏi linh hồn quỷ dữ từ phía đại dương. Kiến trúc cổng chẻ đôi này có thể bắt gặp ở bất kỳ nơi nào trên đảo, như là một thực thể không thể tách rời của Bali vậy.



Hoàng hôn trên Tanah Lot lại là một trải nghiệm tuyệt vời khác. Không choáng ngợp vì vách núi cao, nhưng lại sững sờ vì một phần linh thiêng của Bali lại có thể nằm chênh vênh giữa dòng thủy triều của biển cả. Đại dương mênh mông tràn ngập xung quanh, vừa ôm ấp vỗ về vừa truyền thêm sức mạnh thần thoại từ lòng biển khơi. Bản thân tôi cũng tràn ngập niềm tin khi dẫm chân trần trên đá, ngước nhìn lên ngôi đền mấy trăm năm tuổi mà nguyện cầu cho sự an vui tự tại đến với mình và người thân. Mặt trời buông mình xuống biển, vạn vật xung quanh thấm đẫm ánh vàng. Ngũ quan được vận dụng rõ nét, mắt ngắm tuyệt tác thiên nhiên, chân chạm sóng đá đại dương, mũi ngửi mùi biển mặn, tai nghe tiếng sóng đập tung bờ đá.



Còn sót gì nhỉ, à vị giác đang nhấm nháp bánh kue này. Vị gần giống với bánh ít hay bánh quy của miền Nam, đặc biệt hơn ở chỗ nhân bên trong lại là nước đường. Lủm nguyên cái bánh vào miệng, vỏ bột dẻo thơm cộng với vị dừa béo cùng tan ra, thấm vào nhân nước đường, cảm giác thiệt là Bali đó mà...

 
Re: Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi

Về vấn đề tiền tệ ở Jakarta

Đúng như bạn Pinky nói, đổi tiền ru pi Ìndonesia (IDR) ở các nước khác thì tỷ giá không tốt. Ví dụ như Va đổi hai chục đô Sing ở phi trường Changi chỉ được 1SGD=8600 IDR trong khi trên mạng tỷ giá thấy luôn sấp xỉ 9200.
Trong túi lúc rời Changi có ngần ấy tiền IDR thấy cũng ổn vì Va tính mua vé xe buýt Damri 40000 IDR về ga Gambir, từ đó lấy taxi về KS ở khu Tomang Mandala chưa đầy 2Km chắc chừng 20000-40000 IDR, ăn tối chừng 40000 IDR rồi sáng bắt taxi đến chổ nào gần đó đổi tiền tiếp. Theo lời bạn Pinky là tỷ giá ở phi trường không tốt bằng đổi ở shopping center nên Va cũng không đổi tiền khi tới phi trường Jakarta (Soekarno Hatta).

Va cũng bắt đúng taxi Bluebird như hướng dẫn của bạn Pinky. Bác tài già không biết tiếng Anh, may mà Va có chép địa chỉ ra một tờ giấy đưa cho bác, Bác xem rồi chạy lòng vòng, chút chút lại dừng xe xuống hỏi người này người kia. Taxi Bluebird giá mở cửa cũng rẻ 7500 IDR và tính ra cước cũng không mắc vì xe ở Indonesia rẻ, xăng cũng được nhà nước trợ giá nhưng bác già cứ chạy lòng vòng như thế nên sau gần 2 tiếng đồng hồ Va phải trả gần 80000 IDR. Khi xuống xe bác cứ "sorry, sory" mãi ra chiều tao không biết đường, mầy thông cảm nhé (?). Thực ra dừng xe đi hỏi những người dân địa phương bác không thèm mang tờ giấy có tên và địa chỉ khách sạn, Mãi cuối cùng Va bực quá cầm tờ giấy xuống đường hỏi thì người địa phương nói KS này ở ngay kia. Bác tài chạy đến đó là Va thấy ngay KS. Dù vậy nhưng thấy bác già nên thôi trả đủ tiền taxi. Thật mệt và đói. Các bạn nhớ nên lấy sdt khách sạn nhé. Va book Ks qua Agoda và bận quá ko ktra kỹ voucher Agoda gửi cho mình: không có sdt KS.. Trong trường hợp tối qua không tìm được KS đã book thì thật rắc rối.

Vụ taxi làm bể kế hoạch sáng hôm sau, Trong túi còn hơn 10000 IDR nên Va không dám bắt taxi nữa. Trời mưa lất phất, Va đi bộ về hướng Monas tìm chổ đổi tiền. Khu Tomang này chỉ toàn công ty, ngân hàng, trụ sở không thấy shopping center nào. Có một money changer gần KS nhưng lại đóng cửa. Đi một hồi không thấy thêm money changer hay shopping center nào, mua bắt đầu nặng hạt thêm< Va lủi vào một ngân hàng. Anh tiếp tân còn trẻ rất lịch sự, mời nước uống rồi nói anh chờ đi, còn hai người nữa đến lượt anh. Trước Va chỉ có hai người thôi nhưng không hiểu sao quầy đổi tiền làm việc rất chậm chạp. Trong thời gian chờ Va hỏi thăm linh tinh và anh tiếp tân nói ở Indonesia anh không xài ngoại tệ để mua sắm hay trả tiền dịch vụ được đâu. Các quầy đổi tiền trên phố thường làm việc sau 10h. Tất cả phải trả bằng IDR.

Thấy quầy đổi tiền làm việc chậm quá anh tiếp tân chạy đi gặp ai đó trong quầy rồi chạy ra cầm một tờ giấy nói để tui giúp anh cho nhanh, anh cho mượn passport để điền vào form này. Va nói Va để passport ở KS rồi (sợ mang theo mất) thì anh nói rất tiếc anh không có pasport thì không đổi tiền ở ngân hàng được đâu, có thể ra money changer thì họ dễ dàng hơn. Ôi trời mất hơn nữa tiếng chờ. Anh tiếp tân nhiệt tình đưa ra đường hỏi người bảo vệ chổ đổi tiền gần nhất rồi nói anh đi theo hướng đó vậy vậy. Va cám ơn rồi đi theo hướng anh tiếp tân chĩ nhưng đi mãi mà chả thấy money changer ở chổ nào, trời mưa lất phất, đường vắng người không biết hỏi ai.

Cuối cùng cũng ra được đường lớn, Va nhìn thấy tháp Monas xa xa. Sau này đến được chổ money changer, họ lại hỏi ID card, Va móc bóp lấy thẻ thư viện quốc gia đưa cho họ, họ không nói gì và cuối cùng Va đổi được tiền, Do đó đi đổi tiền ở Jakarta các bạn chú ý mang theo giấy tờ tùy thân nhé, không thì chắc phải nhờ người khác đổi dùm.

Về tỉ giá thì Va thấy trong shopping center nhỉnh hơn một chút thôi: 1USD ăn 12320 IDR so với ngân hàng và phi trường là 12260.

Bài học rút ra là nên chuẩn bị tiền IDR tương đối dư giả trong túi bạn nhé. Nếu không bạn có thể tốn thời gian không đáng có như Va đã bị (còn phải lội bộ hơn cây số dưới trời mưa coi như ...tốt cho sức khỏe đi :D). Ở Jakarta nhiều chổ không trả thẻ tín dụng được đâu.

Indonesian_Rupiah_%28IDR%29_banknotes2009.jpg


Tham khảo:

http://vi.wikipedia.org/wiki/Rupiah
 
Last edited:
Re: Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi



@Yogyakarta. Trái mây (hình như VN gọi theo tiếng Thailand thì phải). Trái này có nhiều trên đảo Bali và cả đảo Java. Giá bán cũng bằng ở VN, giá 20k IDR/kg ở trước cổng Prambanan, mua xong chưa kịp ăn sáng hôm sau đi vội bỏ quên nguyên túi






Đây là quả Salak, giá bán ở chợ Ubud là 8K-10K IDR / 1kgs, ăn rất ngon.

Tên Việt Nam gọi là quả da rắn (vì vỏ như da rắn). Nhưng ở miền bắc không thấy bán quả này.

Nếu có dịp quay lại Indo, bạn nên ở Ubud lâu lâu một chút, đặc biệt hay ho :)
 
Re: Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi

Về vấn đề tiền tệ ở Jakarta
Cuối cùng cũng ra được đường lớn, Va nhìn thấy tháp Monas xa xa. Sau này đến được chổ money changer, họ lại hỏi ID card, Va móc bóp lấy thẻ thư viện quốc gia đưa cho họ, họ không nói gì và cuối cùng Va đổi được tiền, Do đó đi đổi tiền ở Jakarta các bạn chú ý mang theo giấy tờ tùy thân nhé, không thì chắc phải nhờ người khác đổi dùm.

Về tỉ giá thì Va thấy trong shopping center nhỉnh hơn một chút thôi: 1USD ăn 12320 IDR so với ngân hàng và phi trường là 12260.

Bài học rút ra là nên chuẩn bị tiền IDR tương đối dư giả trong túi bạn nhé. Nếu không bạn có thể tốn thời gian không đáng có như Va đã bị (còn phải lội bộ hơn cây số dưới trời mưa coi như ...tốt cho sức khỏe đi :D). Ở Jakarta nhiều chổ không trả thẻ tín dụng được đâu.

Ai ya ya vậy là đổi tiền ở Jakarta phải có giấy tờ tùy thân sao? Mình đổi tiền rất nhiều lần ở Bali, Yogyakarta, Tangerang thì chẳng ai hỏi han gì cả, chỉ cần đưa tiền qua đưa tiền lại thôi. Lại thêm một điểm quan trọng cần ghi vào sổ tay du lịch Jakarta.

Và đúng là ở Indo họ không chấp nhận thanh toán bằng ngoại tệ khác, chỉ IDR và IDR mà thôi.

Kể tiếp chuyện Jakarta đi bạn Va...
 
Re: Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi

Đây là quả Salak, giá bán ở chợ Ubud là 8K-10K IDR / 1kgs, ăn rất ngon.

Tên Việt Nam gọi là quả da rắn (vì vỏ như da rắn). Nhưng ở miền bắc không thấy bán quả này.

Nếu có dịp quay lại Indo, bạn nên ở Ubud lâu lâu một chút, đặc biệt hay ho :)

Ui trời thế mà bà bán hàng ở Yogyakarta ban đầu còn đòi mình giá 40k IDR/kg, mình trả luôn 20k, hèn gì bán ngay.
Mong được quay trở lại Bali quá, mình cũng thích Ubud lắm, nếu được nhất định sẽ dạo hết mọi ngóc ngách nơi đó.
 
Re: Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi

Điện ở Jakarta

Ở Jakarta và chắc ở toàn cõi Indonesia điện thể mạng là 220 V, 50 Hz như ở Việt Nam chỉ có điều là ở khách sạn hay nhiều chổ công cộng Va thấy họ chỉ dùng ổ và phích cắm kiểu châu Âu, 2 lổ tròn.

Khi đến khách sạn, Va tá hỏa vì dây xạc máy laptop, ipad, iphone, cục xạc pin máy chụp hình nhất nhất đều là đuôi dẹp. Cục ổ cắm kiểu worldwide adaptor hôm trước cho thằng bạn người Philippines mượn xong nó xách về nước mất tiêu. Lúc đó đã 9h tối không biết mua ở đâu cái adaptor, may sao cô receptionist cho mượn một cái.

Vậy các bạn nhớ lưu ý phích cắm của các thiết bị xài điện bạn mang theo khi đến Indonesia nhé, Khi cần thì tìm chổ mua cũng hết hơi.

Ổ cắm kiểu Schuko ở KS Va ở


Schuko_plug_and_socket.png


Terminal 2 của phi trường Soekarno-Hatta cũng có nhiều chổ để bạn xạc điện thoại. Đó là những trung tâm bằng nhôm, kiếng gồm nhiều hộc nhỏ có khóa bạn cho điện thoại vào, cắm điện xạc xong khóa lại, cầm chìa khóa đi ăn, một tiếng sau quay lại và cầu thánh Allah là điện thoại của bạn vẫn còn ở đó,
 
Last edited:
Re: Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi

Đi lại ở Jakarta

Thời gian ở Jakarta tuy ngắn nhưng Va đã sử dụng nhiều loại phương tiện khác nhau: bús Damri, taxi, bus Transjakarta, bus hợp tác xã, xe ôm, xe lửa trên không.

Vấn đề giao thông cũng là chuyện hot ở Jakarta vì thường xuyên tắc đường, chậm đường. Ngay tối từ sân bay về dù đã 8 h30 nhưng Va thấy đường vẫn tắc.

Tại sao bị tắc đường? Jakarta và Sài gòn có nhiều nét tương đồng như dân số Sài gòn ít hớn dân số Jakarta khoảng một triệu nhưng diện tích nội ô Jakarta lại lớn hơn Sài gòn. Trong quá trình phát triển cả hai thành phố dường như thiếu những quy hoạch dài hạn như không có metro như những thành phố đông dân như thế. Xét ra cơ sở hạ tầng của Jakarta tốt hơn Sài gòn với nhiều trục tollway, các đại lộ rộng rãi nhưng Jakarta có nhiều xe hơi hơn Sài gòn.Dân Jakarta cũng đi xe máy và trên phố cũng ít người đi bộ giống như ở Sài gòn (trừ khu trung tâm). Tuy vậy người đi xe không hay lấn lane, vượt đèn đỏ hay chạy vào đường cấm như ở VN.

Đi bộ:

Nói chung đi bộ ở Jakarta tùy khu vực như ở TP HCM: chổ thì lề đường rộng rãi, nhiều đường nhỏ thì lề bị chiếm dụng, lữ khách đành bước xuống lòng đường. Đi bộ ở Jakarta không phải là an toàn vì người Jakarta khi chạy xe cũng ít chịu nhường đường cho người đi bộ như ở VN. May mắn là ớ các ngã tư thường xuyên có mấy anh cảnh sát. Mấy anh này thấy dân nước ngoài lớ ngớ đi bộ thì hay bước ra giúp qua đường. Va hỏi tiếp tân khàch sạn đi bộ ra ngoài ban đêm có an toàn không thì hai lần đều được đáp là OK không sao đâu nhưng lần nào bước ra đường receptionist cũng kèm theo hai chữ "take care", không biết nên hiểu thế nào nữa. Sau này một bạn trẻ quen trên xe buýt nói "anh đi đứng cẩn thận nhé, nhất là điện thoại, túi xách". À thì ra bên Indonesia cũng có móc túi và cướp giật. hèn gì anh bạn mình toàn đeo ba lô ngược ra trước. Bài học: cảnh giác cao độ khi ra đường giống hệt như ở Việt Nam cho chắc ăn

Trong quá trình đi bộ bạn có thể trở thành một mục tiêu cho người khác theo dõi như chuyện Va sẽ kể cho các bạn nghe sau này. Do đó đi bộ là điều nên tránh (nếu có thể) ở Jakarta.
 
Last edited:
Re: Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi

Đi lại ở Jakarta


Taxi:
Taxi thường là lựa chọn hàng đầu của dân du lịch, Ở Jakarta nhiều bạn trên này đã đề cập nhiều đến taxi Bluebird và khi tới Jakarta Va còn được giới thiệu thêm taxi Express là những hãng uy tín ở Indonesia có mức cước gần như nhau.

Trong thời gian ngắn ở Jakarta Va đã dùng 5 lần xe Bluebird và 1 lần Express để đi lại.Một số điểm Va thấy các bạn cần lưu ý như sau:

1-Giao tiếp: mấy anh tài xế taxi ở Jakarta chắc chắn không nói được tiếng Việt và phần lớn họ cũng không nói được tiếng Anh và ngược lại du khách "tự đi" ngưởi Việt tuy phần lớn có thể nghe nói được tiếng Anh nhưng lại mít đặc tiếng bahasa Indonesia. Tuy người Indonesia cũng dùng mẫu tự la tinh cho chữ quốc ngữ của họ nhưng đừng quên nước Indonesia không phải là thuộc địa của Anh như Mã lai hay Singapore nên bạn cố diễn giải cho tài xế taxi Indonesia một địa danh của Indonesia đọc theo kiểu tiếng Anh thì là một tai họa. Tốt thì họ không hiểu bạn muốn đi đâu, xấu thì họ chở bạn đến một nơi không phải là nơi bạn muốn đến. Ví dụ bạn muốn đến khu Petojo là một nơi khá nổi tiếng ở Jakarta, bạn sẽ phát âm địa danh này ra sao đây? Tốt nhất bạn nên viết ra địa chỉ khu Petojo nơi bạn cần đến đưa cho họ,vì chỉ khi nào phát âm đúng theo họ là "Bấc tô chô" thì họ mới hiểu là bạn muốn đi đến khu Petojo.
Trong 6 lần Va đi Taxi thì hai lần bị lộn xộn về điểm đến do tài xế "không biết đường" hay "hiểu nhầm". Bạn sẽ phải tốn thêm tiền và mất thêm thời gian.

2- Tài xế Taxi Jakarta không bao giờ chịu trả lại đủ tiền dư như tài xế Singapore. Không biết đây có phải là luật bất thành văn, dạng như tip không? Va đi ra phi trường tài xế thối thiếu gần 20000 IDR lý do mới sáng không đủ tiền thối và lại "sory, sory" lia lịa. Bài học: Nên chuẩn bị đủ tiền lẻ để khỏi phải đợi trả lại tiền thừa (thối tiền).

3-Cố tình chạy lòng vòng: có. Giống như ở VN vì giá mở cửa thấp 7500 IDR nên tài xế cố tình chạy lòng vòng để kiếm thêm (2/6 chuyến).

4-Kẹt xe: xe đậu 1 chổ thì cũng tính 50000-60000 IDR/1 giờ.

5-Bắt Taxi: dễ tìm taxi nên KS bảo mày cứ ra đường đón. Đường Jakarta thường 1 chiều nên bạn cần hỏi tiếp tân sẽ đi về hướng nào. Nhiều tài xế taxi hút thuốc trong xe nên bạn cũng có quyền từ chối lên những xe này.



Túm lại: thì tài xế taxi dù Bluebird hay Express thì cũng lộn xộn, tuy là không có gì lộ liễu hay quá đáng nhưng cũng đủ gây khó chịu cho du khách. Taxi ở Indonesia rẻ và có thể là một lựa chọn tốt nếu bạn biết cách sự dụng nó và nên chọn ngoài giờ cao điểm.

15772188573_da0d10420f_b.jpg

Một ngả tư gần dinh Tổng Thống. Taxi Bluebird màu xanh

(còn tiếp)
 
Last edited:
Re: Indonesia - Vạn đảo trong mắt tôi

Mình sắp đi Jakarta trong dịp tết nguyên đán này nên những chia sẻ của bạn rất hữu ích. Chờ chia sẻ tiếp của bạn
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,143
Bài viết
1,173,961
Members
191,966
Latest member
quocve
Back
Top