What's new

Khám phá Sơn Đoòng-Thấy yêu thêm khúc ruột Miền Trung

Cái tên Sơn Đoòng đối với những người hay đi và thích đi phượt có sức hút rất kỳ lạ. Đó là vì nó mới được phát hiện và công bố chính thức năm ngoái. Đó là vì nó to nhất thế giới. Đó là vì nó hầu như chưa có phượt gia nào đặt chân đến ngoài nhóm hỗn hợp của Hiệp hội Hang động Hoàng gia Anh (British Cave Royal Association-BCRA) và những người dân địa phương như anh Hồ Khanh. Điểm cuốn hút của nó còn là các bức ảnh, thông tin được công bố trên các phương tiện thông tin đại chúng với lời khẳng định chưa khám phá hết cái hang này, chưa biết hết về cái hang này và nhiều điều còn đang phải cần thời gian và tiền bạc để làm rõ hơn=)).

Trong bối cảnh đó, bạn thử nghĩ xem nếu bạn là một trong những phượt tử đầu tiên được đặt chân đến đây, được cắt rừng, lội suối, vượt dốc vượt đèo, được khám phá cái hang này thì cảm giác thỏa mãn sẽ như thế nào? Sẽ thấy yêu hơn dải đất Miền Trung nắng gió mà còn nhiều bí hiểm với những kỳ quan thiên nhiên chưa được biết tới. Và trên hết, thấy yêu hơn, tự hào hơn về đất nước Việt Nam mình.

Đoàn chúng tôi đi có đúng 20 người. Ngoài người dẫn đường, hậu cần và Kiểm lâm thì có thể kể là 12 phượters, trong đó có những người đây là chuyến đi đầu tiên. Mỗi người một cảm nhận, một quan tâm, một mong muốn trong chuyến đi này. Và cũng thật khác nhau trong cách mà họ chia sẻ thông tin về chuyến đi để đời, thám hiểm hang Sơn Đoòng và rừng Quốc gia Phong Nha-Kẻ Bàng.

Vì tiếp sau đây còn có thể có nhiều đoàn đi nữa nên tôi cũng muốn chia sẻ lại những cảm nhận và kinh nghiệm của mình trong chuyến đi này ngõ hầu giúp ích được thêm các thông tin mà mọi người cần. Đây hoàn toàn là những trải nghiệm cá nhân và có thể rất khác với các thành viên khác trong đoàn rất mong mọi người nhiệt tình bổ xung, chỉnh sửa. Tôi cũng cố gắng viết nhanh, tập hợp ảnh và thông tin cho topic được liền mạch:))

Qua đây, tôi cũng bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình đến bác Big và Cơ quan của bác đã giúp tổ chức công tác xin phép, hậu cần, hướng dẫn thông tin chu đáo, tận tình. Nếu các đoàn tiếp theo có bác đứng ra tổ chức, tôi nghĩ chắn chắn sẽ thành công không kém gì đoàn chúng tôi đã đi. Tôi cũng xin được cám ơn tất cả các thành viên trong đoàn. Họ là cảm hứng cho những bức ảnh tôi chụp, là nguồn động viên khi mệt mỏi. Họ đã giúp đỡ, chia sẻ các kinh nghiệm cá nhân của mình và các bức ảnh trong toàn bộ quá trình thám hiểm:L.

Tôi cũng xin phép nói rõ, các hình ảnh minh họa cho câu chuyện của mình được lấy từ nguồn ảnh tôi chụp. Tôi cũng xin phép sử dụng những hình ảnh của thành viên khác để làm rõ hơn câu chuyện. Trường hợp tôi dùng ảnh của các thành viên khác tôi sẽ chú thích rõ để các bác biết.



Điểm bắt đầu của hành trình. Ảnh bác Big

DSC06791.jpg


Từ trái qua phải: An QB, Bác Dugia, Bác BM, Big, Tenten, vợ bác Dugia, V. cô gái QB-bạn An QB, Hachip, Homeless, Mèo hoang, Sami, Hai anh dẫn đường, Bác Quang, Anh dẫn đường và Hồ Khanh. Ngoài ra còn 4 anh Kiểm lâm vào rừng cắm trại đợi đoàn từ hôm trước.

Nhưng thực ra, đối với tôi chuyến đi đã bắt đầu từ trước đó rất lâu rồi...
 
Last edited:
Cuối cùng 12h40, tức sau đúng 1 tiếng lần mò trong hang, chúng tôi đã đến được nơi cần đến, nơi cuối cùng của chặng đường dài. Là đích đến của những mong ước. Chúng tôi có một thỏa thuận với anh Hồ Khanh là chỉ đến bên bờ sông ngầm chứ không vượt qua bên kia. Chúng tôi không có dụng cụ để qua. Lần trước đoàn Anh qua được nhờ căng một sợi dây ngang qua. Giờ nếu liều mạng chúng tôi cũng có thể qua. Nhưng chúng tôi đã thỏa thuận và chúng tôi phải theo. Chúng tôi cũng không mạo hiểm mạng sống của mình để thỏa mãn sự hiếu kỳ, để đạt được much tiêu bằng mọi giá. Vậy là chúng tôi dừng lại đây. Như vậy cũng đã quá cả mơ ước rồi.


DSC_0144.jpg



IMG_5259.jpg



P3020187.jpg
 
Đứng bên bờ con sông ngầm, chúng tôi được chứng kiến những cảnh không thể nói bằng lời. Chỉ riêng việc được thấy con sông ngầm trong hang sâu cũng đã là một cơ hội hiếm. Để đến bờ sông, chúng tôi lần đến từ một ngách hang bên phải. Con sông ngầm chảy ra từ một vòm hang rộng bên trái. Ở đó một mặt nước rộng, phẳng thu lại ở một con thác nhỏ và chảy qua một khe với hai bờ dựng đứng. Chúng tôi đứng chụp những bức ảnh này từ bờ bên phải. Con sông này tạo ra một rào cản tự nhiên khiến chúng tôi phải dừng lại.



P3020186.jpg



IMG_0222.jpg



IMG_0224.jpg


Ảnh Sami
 
Đây là con thác nhỏ và cũng là những tấm ảnh cuối cùng của bác Dugia. Sau đó bác dùng một máy ảnh khác thay cho con G9 này nên chúng tôi không có ảnh. Một tiết lộ là bác Dugia còn nhiều đoạn video trong quá trình đi. Có lẽ đây là một trong những thước phim đầu tiên về cái hang này.


IMG_5261.jpg



IMG_5262.jpg



IMG_5263.jpg
 
Còn đây là những bức ảnh do Sami chụp. Nhờ đèn to chúng tôi thấy hầu như tất cả các khung cảnh xung quanh. Một điều lý thú là những con cá sống trong dòng sông ngầm. Chúng tôi đứng đây một lúc lâu mới quay về. Trong khoảng thời gian đó rất nhiều các đã ra chỗ nước lặng. Có con bé, có con to. Nhưng cuối cùng có một con rất to bơi ra. Cái đèn pin soi xuống nước có tán rộng hàng mét giúp chúng tôi nhìn rõ mồn một cá lớn cá bé. chúng lặng lẽ đến rồi đi, từng con từng con chứ không theo đàn.


IMG_0227.jpg



IMG_0228.jpg



IMG_0229.jpg


Ảnh Sami
 
Và đây, con cá đây. Nó to lắm vì nó choáng hết già nửa cái quầng sáng của đèn pin. Từ đền pin đến mặt nước xa 5-6 mét nên có thể thấy con cá rất to, phải dài cả mét. Cá sống trong hang không có ánh sáng nên mầu của nó cũng trắng. Nó có thật là cá trắng hay không tôi không dám chắc nhưng sự thật theo cảm nhận của tôi nó có mầu trắng. Như những bài viết về cá ở Phong Nha-Kẻ Bàng, vùng này có các khu hệ cá đặc biệt do chúng biệt lập với bên ngoài. Phải chăng con này cũng là một loài mới. Chúng tôi chụp ảnh và để nó đi và mong nó tiếp tục có cuộc sống tự tư tự tại nơi đây như nó vốn có.


P3020185.jpg


Ảnh bác BM
 
Trong hang sâu nhưng rất nhiều thiêu thân lớn nhỏ. Thấy ánh sáng chúng bâu lại đèn, bâu kín va ve trước mặt rất khó chịu. Mọi người giờ mới thấm mệt ngồi nghỉ bên bờ sông. Tôi cũng ngồi nghỉ và tắt đèn để không bị thiêu thân bu vào mặt. Anh Hồ Khanh nằm dài trên nền đá ẩm ướt. Tôi hỏi anh làm sao. Anh nói với tôi một câu "Nhọc quá" (Mệt quá). Hóa ra, những người chuyên nghiệp như anh cũng mệt chứ không phải chỉ có chúng tôi. Tôi cảm nhận được nét mệt mỏi trong dáng nằm của anh. Đi bằng sức của bản thân, ai mà không mệt kể cả người chuyên nghiệp. Chúng tôi theo anh vào được đến tận đây, thấy cũng có chút tự hào vì phần lớn chúng tôi đã vượt qua chính mình.



IMG_8977.jpg



IMG_8978.jpg



IMG_8979.jpg



IMG_8980.jpg



IMG_8981.jpg
 
Việc cuối cùng của chúng tôi là chụp chung với nhau một tấm ảnh. Tấm ảnh đầu chụp bằng máy của bác Quang Già nên vắng bác trong ảnh. Bức sau chụp ảnh cả đoàn bằng cách đặt tự động máy ảnh của Sami. Tôi cũng không hiểu sao các anh Kiểm lâm không chụp. Trong Hang Én chúng tôi có ảnh chụp của 16 người cộng bác BM đứng chụp là 17. Nay ảnh tự động chỉ còn 10. Như vậy không có 4 anh kiểm lâm, 01 bạn dẫn đường và đôi bạn trẻ Quảng Bình. Lúc này mới biết có thêm 02 bạn không đi đến đích. Vậy nên trong đoàn, chỉ còn một em gái duy nhất.


DSC_0146.jpg



IMG_0234.jpg


Để chụp ảnh, chúng tôi tập trung tất cả các loại đèn chiều ngược vào người để lấy sáng. Cuối cùng nhờ trời thương, chúng tôi cũng có được những tấm ảnh để đời.
 
Đến được đích rồi ai cũng mãn nguyện và khi quay ra cũng chả buồn chụp thêm ảnh. Quang cảnh, khi đi phấn kích bao nhiêu, lúc về lặng lẽ bấy nhiêu. Những tấm ảnh cuối cùng trong hang, cũng không rõ là chụp cái gì =)).


IMG_0236.jpg



IMG_0237.jpg



IMG_0239.jpg



IMG_8986.jpg


Chúng tôi để lại hòn đá hình thù kỳ lạ này lại trong hang, chỗ lưng chừng dốc.
Chụp tấm ảnh kỷ niệm trước khi đi. Có khi đây là lần cuối cùng nhìn thấy nó


Chúng tôi không ai bảo ai nhưng cố gắng tối đa không làm thay đổi bất cứ thứ gì trong hang. Chúng tôi là khách (có khi không mời mà đến) thì cũng tôn trọng nguyên trạng để lại cho những người đến sau.

Cũng nên kể chút cho đoạn kết có hậu khi ra khỏi hang. Như đã mô tả lúc xuống có thể dùng đũng quần, chứ lúc lên hoàn toàn phải dùng tứ chi lần mò là chính. Ở những đoạn dựng ngược, người nọ nối người kia bò lên. Đá trơn và mủn, có chỗ bám vào còn bong ra từng mảng chả nhờ cậy được gì. Có lúc nghĩ dại, không may có ai ở trên tuột tay rơi xuống thì lăn đi cả dây. Bỗng thấy lạnh xương sống, cảm giác phải trả giá cho những mạo hiểm thế này chợt ùa về khiến có chút hoang mang. Từng chút, từng chút một, khi 3 cái chi còn lại chưa vững thì cái thứ 4 chưa thể di chuyển. Có lúc phải vận dụng toàn thân, dùng cả vai, sườn, lưng để gồng để bám. Cứ như vậy chúng tôi vượt lên, hướng về nơi cửa hang mờ ảo.

Bỗng phía sau tôi có một tiếng bịch lớn, một người đã rơi. Rất may, bạn phía sau không ở vị chí đang leo mà trên một mỏn nghỉ đỡ được, nếu không không biết sự thể thế nào. Cú ngã làm chân tay đầy vết sây sát. Nó khiến mọi người phải cẩn thận hơn.

Leo đến hưng hang, tôi nhặt được một cây đèn pin. Hóa ra là cây đèn pin của một người thành viên bỏ lại trên đoạn dốc đứng. Lúc mang ra mới có người đến nhận là của mình và lấy lại=))
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,156
Members
192,343
Latest member
77winfun
Back
Top