What's new

Khám phá Sơn Đoòng-Thấy yêu thêm khúc ruột Miền Trung

Cái tên Sơn Đoòng đối với những người hay đi và thích đi phượt có sức hút rất kỳ lạ. Đó là vì nó mới được phát hiện và công bố chính thức năm ngoái. Đó là vì nó to nhất thế giới. Đó là vì nó hầu như chưa có phượt gia nào đặt chân đến ngoài nhóm hỗn hợp của Hiệp hội Hang động Hoàng gia Anh (British Cave Royal Association-BCRA) và những người dân địa phương như anh Hồ Khanh. Điểm cuốn hút của nó còn là các bức ảnh, thông tin được công bố trên các phương tiện thông tin đại chúng với lời khẳng định chưa khám phá hết cái hang này, chưa biết hết về cái hang này và nhiều điều còn đang phải cần thời gian và tiền bạc để làm rõ hơn=)).

Trong bối cảnh đó, bạn thử nghĩ xem nếu bạn là một trong những phượt tử đầu tiên được đặt chân đến đây, được cắt rừng, lội suối, vượt dốc vượt đèo, được khám phá cái hang này thì cảm giác thỏa mãn sẽ như thế nào? Sẽ thấy yêu hơn dải đất Miền Trung nắng gió mà còn nhiều bí hiểm với những kỳ quan thiên nhiên chưa được biết tới. Và trên hết, thấy yêu hơn, tự hào hơn về đất nước Việt Nam mình.

Đoàn chúng tôi đi có đúng 20 người. Ngoài người dẫn đường, hậu cần và Kiểm lâm thì có thể kể là 12 phượters, trong đó có những người đây là chuyến đi đầu tiên. Mỗi người một cảm nhận, một quan tâm, một mong muốn trong chuyến đi này. Và cũng thật khác nhau trong cách mà họ chia sẻ thông tin về chuyến đi để đời, thám hiểm hang Sơn Đoòng và rừng Quốc gia Phong Nha-Kẻ Bàng.

Vì tiếp sau đây còn có thể có nhiều đoàn đi nữa nên tôi cũng muốn chia sẻ lại những cảm nhận và kinh nghiệm của mình trong chuyến đi này ngõ hầu giúp ích được thêm các thông tin mà mọi người cần. Đây hoàn toàn là những trải nghiệm cá nhân và có thể rất khác với các thành viên khác trong đoàn rất mong mọi người nhiệt tình bổ xung, chỉnh sửa. Tôi cũng cố gắng viết nhanh, tập hợp ảnh và thông tin cho topic được liền mạch:))

Qua đây, tôi cũng bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình đến bác Big và Cơ quan của bác đã giúp tổ chức công tác xin phép, hậu cần, hướng dẫn thông tin chu đáo, tận tình. Nếu các đoàn tiếp theo có bác đứng ra tổ chức, tôi nghĩ chắn chắn sẽ thành công không kém gì đoàn chúng tôi đã đi. Tôi cũng xin được cám ơn tất cả các thành viên trong đoàn. Họ là cảm hứng cho những bức ảnh tôi chụp, là nguồn động viên khi mệt mỏi. Họ đã giúp đỡ, chia sẻ các kinh nghiệm cá nhân của mình và các bức ảnh trong toàn bộ quá trình thám hiểm:L.

Tôi cũng xin phép nói rõ, các hình ảnh minh họa cho câu chuyện của mình được lấy từ nguồn ảnh tôi chụp. Tôi cũng xin phép sử dụng những hình ảnh của thành viên khác để làm rõ hơn câu chuyện. Trường hợp tôi dùng ảnh của các thành viên khác tôi sẽ chú thích rõ để các bác biết.



Điểm bắt đầu của hành trình. Ảnh bác Big

DSC06791.jpg


Từ trái qua phải: An QB, Bác Dugia, Bác BM, Big, Tenten, vợ bác Dugia, V. cô gái QB-bạn An QB, Hachip, Homeless, Mèo hoang, Sami, Hai anh dẫn đường, Bác Quang, Anh dẫn đường và Hồ Khanh. Ngoài ra còn 4 anh Kiểm lâm vào rừng cắm trại đợi đoàn từ hôm trước.

Nhưng thực ra, đối với tôi chuyến đi đã bắt đầu từ trước đó rất lâu rồi...
 
Last edited:
Cuối cùng chúng tôi cũng về đến vòm hang cửa trước. Tôi nhìn sâu vào cái khe tối om nơi dòng suối ngầm chảy vào hang. Với tốc độ nước lớn khi lũ thì cái khe nhỏ kia chẳng thể tải nổi lượng nước dồn về cấp tập, khổng lồ. Do đó nước mới dềnh lên tìm tất cả những đường đi mà nó có thể đi được. Trên dải cát trong hang, tôi nhận ra có hai số 10-10 viết trên nền cát. Khi thấy các số đó, bạn rất tò mò muốn biết nó có ý nghĩa gì. Cuối cùng cũng biết đó là sinh nhật của một thành viên trong đoàn. Người nào thì các bác có thể tự đoán=)).


IMG_9057.jpg



IMG_9058.jpg



IMG_9060.jpg



IMG_9063.jpg



IMG_9064.jpg
 
Đoàn chia thành các tốp nhỏ chủ động quay về. Tôi đi một mình, nhẩn nha tìm lại trái tim trên đá. Tôi tìm khá lâu nhưng không thấy. Tôi chắc nó vẫn ở đó nhưng cát đã phủ lên do đó không tìm thấy. Muốn tìm phải gạt hết cát trên mặt đá đen bóng. Nhưng lúc này mệt rồi, người ngợm bẩn thỉu ngứa ngáy. Tôi muốn tắm, thay quần áo khô và ngồi bên bếp lửa ngửi mùi khói. Vậy nên tôi không đủ kiên nhẫn tìm. Hy vọng có lần sau vào hang thì tìm lại.


P3010094.jpg


Tấm ảnh này bác BM chụp chiều hôm trước. Hai cái tay kia chắc các bác cũng đoán được là của ai



IMG_9065.jpg


Trong hang sâu nhìn ra, hai cái cửa hang nước vào như hai đốm sáng lập lòe
 
Khoảng 16h20 tôi về đến cửa hang trước cũng là điểm tập kết của đoàn. Việc đầu tiên khi về đến là đi tắm. Suối mùa này nước cạn. Chỗ sâu nhất cũng chỉ đến bắp đùi. Phần lớn nam giới tắm cởi trần nước không ngập người cũng chả có gì đáng lo. Chỉ mấy thành viên nữ là ngại ngùng. Không biết khi đêm xuống có dám mò ra suối tắm không chứ trong cảnh trèo đèo lội suối mấy ngày không tắm thì cực cỡ nào. Chúng tôi ngược lại phía trên suối một chút để tránh cửa hang nơi mọi người ngồi. Thế là tắm. Nước mát lạnh nhưng lòng suối đầy cuội rất đau chân. Tôi phải đi cả dép xuống tắm. Tắm tiên giữa núi rừng cũng là một cái thú trong chuyến thám hiểm. Cái thú này, tôi chỉ kể đến đây thôi. Tất nhiên nước tắm đoạn trên lại theo suối chảy về phía cửa hang, lại rửa ráy nấu ăn. Chả sao. =)).


IMG_9068.jpg



IMG_9074.jpg



IMG_9087.jpg

 
Last edited:
Tối đó, rượu không còn. Cơm song bác BM mang ra một món snack thập cẩm gồm nho khô, kẹo bi... anh em chia nhau ăn, uống với nước chè và chuyện trò rất lâu. Đêm dần buông với cái lạnh của núi đá, mọi người phải mặc thêm cái áo cho đỡ lạnh. Câu chuyện xoay quanh việc nếu làn sau mà đi thì tìm cách nào qua được dòng sông ngầm để đi sâu vào bên trong. Rồi lần tới sẽ ăn cháo én...Thế rồi con tạo xoay vần, các dự định đến giờ cũng chưa thực hiện được.


IMG_9066.jpg



IMG_9067.jpg



IMG_9071.jpg



IMG_9075.jpg


Bên bếp lửa, vẫn có em gái cặm cụi đun nước nóng pha chè cho các anh
 
Tối đó, có một người lặng lẽ ngắm trăng nhớ về cố hương. Xa lắm ở đó có một người đang dõi theo vầng trăng Nguyên Tiêu, nhớ về một người. Cùng chung vầng trăng nhưng lại không liên lạc được với nhau. Trong nơi thâm sơn cùng cốc này, công nghệ hiện đại trở nên vô dụng. Chỉ có vầng trăng muôn thủa có thể là chiếc cầu nối giúp họ liên hệ với nhau, cùng nhớ về một câu thơ cũ:

Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường




IMG_0282.jpg



IMG_0289.jpg



IMG_0290.jpg



IMG_0293.jpg



IMG_0294.jpg


Ảnh Sami
 
Sáng sớm hôm sau, dù tôi dậy sớm vẫn thua mấy anh kiểm lâm. Tối qua, các anh đã ngược lên phía trên chỗ nước sâu thả lưới. Giờ hai anh hai tay lưới đã đầy cá lá cá. Nó là món ngon và tươi cho bữa cơm cuối cùng trong rừng. Chúng tôi ăn cơm chứ không ăn mì. Ăn cơm chắc bụng rất hợp với đi rừng, leo núi. Mà cũng rất sáng suốt chứ phải đến tối chúng tôi mới có bữa nhậu chia tay. Cá ở đây ăn không biết chán. Hôm qua tôi được một bát canh cá nấu kiểu Quảng Bình ngon ơi là ngon, thật nhớ đời. Cá nấu, cho ít dầu ăn, ớt bột, nước mắm và lá lốt đun kỹ. Cá nhừ, canh cá vị cay, thơm mùi lá lốt, nước ngọt mà không tanh, uống lúc còn nóng vào đến đâu biết đến đấy. Ôi, không kể nữa, chết thèm mất. Chả thế sau bát đầu còn chơi thêm mấy bát nữa:))


IMG_9076.jpg


Hai anh Kiểm lâm, mỗi anh một tay lưới


IMG_9077.jpg



IMG_9078.jpg
 
Buổi sáng cuối cùng trong rừng, khói mây mờ ảo. Mặt trời lên muộn hơn do nó phải vượt núi. Phía trong hang, mọi người cũng đã bắt đầu dậy, gói ghém đồ đạc chuẩn bị cho đường về. Tôi tranh thủ ghi lại những cảnh thanh bình bên hang Én trước khi bình minh lên.



IMG_9079.jpg



IMG_9080.jpg



IMG_9081.jpg



IMG_9082.jpg
 
Rồi những tia nắng đầu tiên cũng xuất hiện sau dãy núi. Chúng hiện ra sau đám mây mờ ảo, trên rừng chuối. Ở rừng mà được ngắm bình minh cũng không dễ vì nếu đứng dưới cây cối rậm rạp hay núi cao bao quanh sẽ không thể thấy được. Rất may chúng tôi ở trong lòng thung lũng, nơi con suối chảy qua nên khá bằng phẳng và quang đãng và không bị che tầm mắt. Vậy đây, những tia nắng đầu tiên báo hiệu hôm nay sẽ là một ngày nắng to.



IMG_9084.jpg



IMG_9086.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,125
Members
192,341
Latest member
Hb88compro
Back
Top