What's new

Khâu Vai - Hà Giang - Lang thang đêm chợ tình

Dear các pác!!!

Vậy là topic của chúng ta trên "Tìm bạn đồng hành" đã hoàn thành nhiệm vụ. Giờ đây chúng ta vào đây để chia sẻ những xúc cảm, hình ảnh sau 6 ngày lang thang Hà Giang nhé (mà có phải chỉ riêng Hà Giang thôi đâu, còn cả Tuyên Quang, Cao Bằng, Phú Thọ ... nữa chứ).
Cảm ơn cả nhà về chuyến đi...(beer) (beer) (beer)
 
Đi trên những con đường khéo cả năm chả nghe thấy tiếng xe máy, đường thì rất trơn trượt nhưng bù lại thì cảm giác rất phê. Thỉnh thoảng lại gặp 1 chỗ có vũng nước, bùn lầy & phải rất chi là thận trọng thì mới có thể đi qua được những chỗ như thế. Đang mải miết đi thì bỗng trước mặt hiện ra 1 ngôi nhà, quả thật là ngôi nhà rồi, ngôi nhà của người kinh, rõ ràng mà, thấy được ánh sáng le lói cuối đường hầm rồi pà con ơi. Nhưng không phải các pác ah, đó chỉ là cái trường nằm ở bản thôi, đứng lớp là 2 cô gái 1 người Tuyên Quang & 1 người Hà Giang rất chi là xinh đẹp, cùng với 1 lũ học trò nheo nhóc. Lúc này em mới thấy tiếc là lúc đi ở Mèo Vạc đã cho mấy đứa học sinh đi đường mấy quyển sách, bút chì màu … Ước gì lúc này còn nhỉ, chắc là sẽ lấy được chút cảm tình của mấy cô giáo xinh đẹp đây. Nghĩ đến 2 túi kẹo gừng còn trong ba lô, em liền lấy ra chia cho tụi nó. Chia xong 1 lúc tự dưng giật bắn người vì tiếng quát của 1 oanh vàng nào đó, hichic, Nghĩa chia kẹo kiểu gì mà có cháu vẫn chưa có đây nè? Trời ơi, làm gì còn kẹo mà chia nữa hả bà trẻ? Có mấy cái con chia hết rồi ah, con có biển thủ cái nào đâu cơ chứ, hichic. Chuyện trò thăm hỏi cô giáo 1 tẹo thì được cô trả lời rất dễ thương là: Đường đó em đi 1 lần rồi cạch đến già. Hichic, cha mẹ ơi, vậy là “bị bọn người kinh nó lừa rồi”. Đường quang không đi, quàng phải bụi rậm rồi. Cô giáo là người miền núi còn cạch đến già, chắc con phải cạch đến 10 đời mất. Hichic, nghĩ là nghĩ thế thôi, nhưng đâm lao đành phải theo lao thôi, vậy là cả lũ lại tất tả lên đường cho sớm. Chạy được 1 đoạn thì gặp 1 pác lâm tặc đi đi đốn gỗ, lại dừng lại hỏi đường về bản Nậm Ban, sau 1 hồi chỉ ngược chỉ xuôi thì cuối cùng tụi em cũng biết được nên rẽ lối nào để đi bản Nậm Ban.Đường đoạn này cũng khá đẹp, vậy là lao đi bỏ lại những câu cười vui vẻ cùng khuôn mặt ngơ ngác của tên lâm tặc. Một lũ hâm lại lao đi, hăm hở.
P1000673.JPG


Chạy loăng quăng 1 tẹo thì cũng đến được bản Nậm Ban, lại dừng lại nghỉ ngơi & hỏi đường, tranh thủ làm cái bánh trứng lót dạ, đói lắm rồi. Không những thế, còn chụp cái ảnh nữa chứ, keke.
P1000693.JPG


Sau khi hỏi đường về Hà Giang kĩ lưỡng, tụi em lại tiếp tục lên đường, lần này thì đường khá hơn chút xíu, có chỗ đường rộng & ô tô có thể đi được, nhưng nhiều chỗ cũng rất trơn trượt, bánh xe cứ quay tròn. Đoạn này do phải mắm môi mắm lợi lái xe nên em không chụp được nhiều ảnh lắm. Đi đến 11h45 thì tụi em gặp được đường nhựa. Oai, bao nhiêu mệt nhọc tan biến, cảm giác sống sót tràn ngập trong người, đoạn đường kinh hãi đã qua, vậy là thoát rồi. Nhưng chưa mừng được bao lâu, nhìn thấy tấm biển báo xanh xanh, đầu tiên em cũng không để ý lắm vì nó ghi chữ gì đó to lắm (em cũng chả nhớ nữa vì khi đọc đến dòng chữ nhỏ xíu bên dưới thì hồn đã siêu phách lạc rồi), bên dưới là hàng chữ nhỏ hơn với chữ cuối cùng là huyện Mèo Vạc. Cha mẹ ơi, con vẫn ở Mèo Vạc, sau 5h chạy lông bông trong rừng con vẫn chưa ra khỏi 1 huyện của Hà Giang. Huyện gì mà to thế nhỉ, đi hoài không ra. Mệt mỏi, chán nản nhưng mà nụ cười trên môi mỗi người thì không bao giờ tắt, dừng ở đâu là rộn ràng cả 1 góc trời luôn. Sau 1 hồi hàn huyên thì thấy có 1 anh dân tộc phi xe máy rất ngầu, tụi em liền chặn đường hỏi thăm đường về Hà Giang. Về Hà Giang đường nào hả anh? Đường này, chỉ tay ngược lên trên. Xa không anh? Khoảng 25km nữa là đến Mèo Vạc, rồi từ Mèo Vạc đi về Hà Giang. Hả, con lạy hồn, hồn ơi con vừa đi từ Mèo Vạc về đây đó ah, giờ hồn xui con về Mèo Vạc nữa để chết hả?Nhìn nụ cười méo xệch của cả đoàn mà cảm thấy vui quá trời. Hỏi đường ngược lại đi đâu, đi về Cao Bằng. Vậy là mở bản đồ ra “soi” tiếp. Thôi thì đành về Cao Bằn rồi xuôi về Hà Giang cũng được, chứ giờ mà về Mèo Vạc nữa thì có mà điên, khùng chứ không phải bình thường nữa rồi. vậy là xuống dốc, xuôi theo dòng sông Niệm dọc đất Cao Bằng. Đường đẹp nên ai cũng đi nhanh, rất nhanh, lúc này không còn tâm hồn để ngắm cảnh thơ mộng với 1 bên là vách đá, 1 bên là dòng sông đỏ ngầu nữa. Kể cả khi đi qua đoạn có 1 cái ô tô đang “bơi” cả đoàn cũng chả buồn dừng lại để xem xét & chém giớ (như vụ cái xe tải chẹt nát bét 2 cái xe máy ở Đồng Văn nữa). Chạy hoài, chạy mãi, đi qua những con đường rất đẹp như là mới được làm xong để dành riêng cho tụi em đi ý. Đến 1 cái cầu, cảm giác mệt mỏi, tụi em ngồi giữa cầu nghỉ ngơi, tranh nhau ăn khô bò, phô mai, bánh & uống nước. Lúc này thật sự là đói, quá đói. May mà lúc sáng có nắm xôi không thì lúc này đây có lẽ bước đi không nổi chứ đừng nói là chạy xe. Sau khi chia nhau những thứ linh tinh đó, tụi em lại lên đường đi tiếp, đường còn dài lắm, không biết khi nào tới nơi đây. Chạy đến 1 thì trấn sầm uất thì chúng em dừng lại tìm chỗ ăn trưa, bữa trưa là cơm rang. Đói lắm rồi, ăn trưa thôi (lúc đó đâu đã là hơn 1h rồi thì phải).
(Còn nữa).
 
Rõ ràng là với áp lực phải về Tuyên Quang càng sớm càng tốt để ngày hôm sau còn về Hà Nội kịp chuyến bay tối, nên dù dọc con đường ... "bị bọn người Kinh nó lừa" thì cảnh khá đẹp, mướt mát hơn những ngày trước rất nhiều, nhưng ảnh cực ít... Mót lắm đc mấy tấm chụp ở Nậm Ban, lúc cả nhóm nghĩ chân...

_MG_3616.jpg


...nước đã ngập đồng...
_MG_3621.jpg


...những mảng lúa non trông mơn mởn làm sao... :D
_MG_3627.jpg


Thế nên: em có 1 ước ao, em có 1 khát khao là ... ngắm lúa chín =))
 
cunghg-caobng-tuyenquang.jpg


Giờ mới có thời gian vẽ lại cung đường của chúng ta đi ngày vui nhất mà thiếu Giàng a Giáng và cặp cô dâu chú rể đưa nhau về trên xe khách. Ngày đó theo đồng hồ xe tôi thì đi được gần 370 km
Mèo vạc - lũng phìn (16km) - mậu duệ: 27 km
Mèo vạc - Mậu long: tới km 23 - rẽ trái đi 11km đến Mậu Long
Mậu long- Bản Tổng: 17km
Bản Tổng - Nậm Ban: 14km
Nậm Ban - Niêm sơn 18km tới ngã 3 thì cách Mèo vạc 25km
Ngã 3 Niêm sơn -Quốc lộ 34: 27km
Chạy qua cầu niệm dọc sông Nho quế qua cầu lý bôn đến ngã 3 sông Gâm
rẽ trái đi cao bằng, rẽ phải cách Hà Giang 96 km -Đất cao bằng.
Đi tới quán ăn trưa tại chợ Bảo Lâm/ Cao Bằng - 6km; 90km cách Hà Giang chạy tiếp xuôi sông Gâm
Chạy tiếp đến khi đến Bắc Mê cách HG 60 km thi đi thẳng nahang 30km (20km duong nhua 10km duong dat), rẽ phải qua cầu sang Bắc Mê (Nhà căng - Bắc mê).
Nahang -huyện nahang 77km (đường giờ mới làm các bác nhé đỡ ê mông vì được sóc) - nicol thủng xăm.
Nahang-Tuyên quang: 110km

Vậy tổng chúng ta đã đi từ 6h25' đến 24h 30' là 370km

kỷ lục: từ 6h25' đến 12h 30' là 25km cách mèo vạc
 
Thông báo là hôm qua nhóm ngoài bắc đã off khẩn cấp để giải quyết vụ mực của Giàng A Giáng từ vụ Trainning Honeymoon ở quan Lạn về, do nhóm uống nhiều và khuya, nhắc đi nhắc lại đến Ôm của tớ viết tiếp vụ Nahang kinh hoàng lên, Ôm của tớ đã lên giường đi ngủ từ 20h mà không ngủ được ngồi dậy xúc miệng hết 1 xị rượu đế Chuối hột và thêm 1 xị rượu Gò đen để viết ngay ký sự Nahang và gửi ngay trong đêm không thèm chờ rượu Ngô nữa, trong khi anh em ngoài này Uống rượu ngâm thuốc HG lại không hết. giờ Tôi đã hiệu đính lại và chờ load ảnh lên để phục vụ bà con.
 
Vậy là hôm qua cả nhóm miền Bắc lại off lần nữa tại 100 Trấn Vũ, buổi off có thêm 1 thành viên mới là Ms Hoa, sinh năm 1986, rất xinh xắn, là bạn của Ms Giàng A Giáng & Mr Lình A Lính. Trong buổi off đã giải quyết hết hơn 10 con mực Quan Lạn, 10 chai bia Hà Nội, 1 chai rượu ngâm của pác Xom & 1 vài thứ linh tinh khác nũa. Buổi off diễn ra vui vẻ & rất thành công. Tiếc là không có các mem tại miền Nam. Dự tính buổi off tiếp theo sẽ đựoc tiến hành khi Mr Khựa từ Đài Loan trở về. (off để lấy quà của Mr Khựa mà, nếu Mr Khựa có đọc được những dòng chữ này thì nên chuẩn bị quà cáp đầy đủ nhé).
 
Công nhận Giàng A Giáng rất khéo chọn mực nha. Ngon thế cơ chứ lị. Nghĩ lại mà vẫn nuốt nước miếng nè.
Và......cả nhóm đang mong ngóng quà từ "Đài Noan" trở về. Hí hí.
 
Báo cáo kết quả của 2 xị rượu đế:

Tác Giả Hồng Vy.

Na Hang Kinh Hoàngï

Phải mở đầu cho đoạn đường này bằng một lọat từ “Choáng, ê ẩm cả người, tái xanh mặt mũi”, ổ gà có, ổ voi cũng có, đường đèo có, đường sình cũng có, đường mòn có, đường rừng cũng có, đường đê có, đường đá cũng có, đi bộ có, vượt đèo, lội suối cũng có… ố là la la đủ thứ cảm giác lẫn lộn. Nghe mọi người bảo đoạn đường đã đi qua hơn 365km, nhưng ngồi tính lại theo lịch trình của Bác Xom2009 thì tụi mình đúng đã đi được 370 km. Nể chưa? Tất cả chỉ vì 3 từ “ Đi Đường Tắt”

Tiếng Bác Xom2009 văng vẳng gọi: “dậy nào các Bác ơi, dậy mà chuẩn bị đi thôi”, nhắm con mắt bên phải, cố mở con mắt bên trái lên xem bây giờ là mấy giờ rồi, ối giời, mới có 5g thôi muh, ráng nướng thêm xíu nữa, 2 cái phòng tắm mà tới 18 người có nhu cầu, tới phiên mình thì còn lâu hehe nghĩ thế cũng tự sướng được một lúc, cũng tới lúc dậy ra khỏi giường. Nói thật chứ tối đó em có ngủ được xíu nào đâu, cửa thì không gài lại được, 6-7 chiếc xe để ngoài, đã vậy, trời lành lạnh, đang nằm trùm mềm thì có cái gì đó nhột nhột bò vào người mình, ngồi bật dậy, nhẩy xỏm ra khỏi giường, á… ôi cái mùi kinh khủng quá, hix một con gián…kinh quá, thế là thôi, thức canh xe cho các bác luôn. Các bác còn không biết cảm ơn em nữa 

Sàn qua sàn lại thì cũng đã 6 am, các xế thì loay hoay buộc đồ, các ôm thì đứng lóng ngóng cũng chẳng biết làm gì , Bác Hiền phát hiện ra 2 xe bán bánh mì và xôi mặn, thế là buổi ăn sáng của mọi người đã được quyết định. Có Bácthì ăn bánh mì, có Bácthì ăn xôi, ráng mà nuốt chứ ăn mà chẳng biết mình đang ăn gì. Vui nhất là cái trò, vừa ăn vừa vẩy tay chào Bác Phong và Bác Linh, do Bác Linh bị bệnh, THƯƠNG VỢ nên Bác Phong đành bỏ con xe của mình lên xe tốc hành để về HG cùng với vợ, mặc dù ai cũng biết là Bác ấy tiếc lắm nhưng biết làm sao được. Chẳng biết 2 bác ấy ngồi trên xe có bị say xe không thì mình không biết, chứ đứng dưới đây, vừa ăn bánh mì, vừa vẩy tay chào 2 bác ấy mà minh bị mỏi tay, mỏi miệng và bị chóng mặt luôn đó, cái xe đó nó cứ chạy vòng vòng cũng chẳng nhớ là mấy vòng nữa, chắc cũng trên dưới 10 vòng nhỉ? :)

đoạn đường tiếp như thế nào? có những khó khăn gì ?
Mời các bác đọc tiếp hồi sau....
 
Last edited:
Hehe, để ôm của em làm 1 bài thì mới thấy hết được cái kinh hoàng của những khúc đường ngày hôm đó, chị Nhung iu quí nhỉ ?
Hỉ, nộ, ái ố, rủa xả chắc đủ cả ý chứ ^^
 
Các bác miền Bắc cứ of ẹp, bia bọt, mực miết,...làm sao miền Nam chịu nổi đây :Dam

Trên đường về Mèo Vạc, lại bắt gặp ~ hàng rào đá mà tối đêm qua mình lướt qua vội vàng...
_MG_3584.jpg


_MG_3585.jpg


_MG_3600.jpg

Ko nhớ là 2 chị em đã xử lý 2 nhà này mất bao lâu mà khi về đến Mèo Vạc mọi người đã tắm táp, thay đồ gần xong Sình A Lính nhỉ. Ủa, mà được các bác phong là "đội tự sướng no.1" muh :D

Định đưa thêm màu xanh lúa non để bác Nicole thèm lúa chín nhưng mạng cty thì ..., còn ở nhà thì nhà em bị cắt điện thoại & in tẹt nét vì bác điện ko cho viễn thông móc dây nhờ, thả lòng thòng trước nhà, các bác ve chai thấy thế cắt bớt vài cọng giúp ra vào nên hỏng biết cọng dây nào nhà minh bị cắt nữa, nên chẳng post được hình :(

Hehe, để ôm của em làm 1 bài thì mới thấy hết được cái kinh hoàng của những khúc đường ngày hôm đó, chị Nhung iu quí nhỉ ?
Hỉ, nộ, ái ố, rủa xả chắc đủ cả ý chứ ^^

Á, văn vẻ của chị xếp vào loại ....Z em ah nên đợi mọi người viết, chị chỉ phát biểu cảm tưởng một tí cho cung Na Hang - Tuyên Quang khi ngồi sau xế là chú em, yên tâm nhé :gun
Mà chị nhớ đoạn Mậu Long - Na Hang máy của em nhiều hình ảnh sinh động lắm mà, post lên vài tấm nào, hay xóa hết rùi.
 
Hồi 2: Lại một lần nữa bị “người Kinh nó lừa”
Sau bữa trưa ăn cơm rang tại thị trấn Bảo Lâm, cả đoàn đi đổ xăng rồi hối hả lên đường, nghĩ đến việc quãng đường còn quá xa, cách Hà Giang những gần 100km nữa, rồi từ Hà Giang về Tuyên Quang còn 156km nữa, tổng cộng là 250km nữa, mà lúc đó thì đã 2h chiều rồi. Không ai bảo ai, tất cả đều cắm đầu cắm cổ chạy làm sao cho nhanh nhất, và em đã là người đi nhanh nhất, em luôn là người đi đầu. Phi 1 lèo đến Bắc Mê thì thấy có 1 ngã 3 đường với 1 bên là đi qua cầu để về Hà Giang (60km) & 1 bên là đường đi Na Hang với bảng chỉ dẫn là 30km, em là người đi đầu nên đành đỗ lại, vừa để chụp ảnh, vừa để chờ nhóm đi sau. Sau khoảng 15 phút vừa chụp ảnh, vừa chờ mọi người thì chúng em lại được lệnh lên đường & lúc này là chuyển hướng đi Na Hang chứ không phải đi phía Hà Giang nữa. Lúc này mọi người rất hí hửng vì có thể rút ngắn được quãng đường vì nếu như đi về Na Hang chỉ có 30 km, từ Na Hang về Tuyên Quang là 110km, như vậy chỉ có 140km chứ không phải là 220km như đi qua Hà Giang rồi về Tuyên Quang. Vậy là lại lên đường sau khi nghe đâu là từ đây về Na Hang có 30km trong đó có 10km đường xấu (đang làm). Đây là lần thứ 2 bị lừa (lần trước bị lừa khi hỏi đường ở Mậu Duệ).

IMG_2243.JPG


Quả thật, đoạn đường đầu rất đẹp, mọi người đi rất nhanh, phóng cứ vèo vèo, & em có cảm giác hình như cả đàon đang leo núi, nâng dần độ cao. Bởi càng đi em càng thấy lạnh, rồi khi không chịu được nữa em đã phải mặc áo mưa vào cho ấm để tiếp tục cuộc hành trình. Đi được một lúc thì cảm thấy bỏ xa đoàn quá xa nên em đành dừng lại để chờ mọi người, nhưng chờ hoài, chờ mãi cũng chả thấy ai nên em lại đi tiếp. Chạy thêm hơn 10km nữa, cảm giác gần như là đi 1 mình, em lại dừng lại chờ tiếp cả đoàn. Chờ 1 lúc thì mới thấy pác Thắng khựa đi lên, hỏi pác có gặp ai không thì chỉ nhận được 1 câu trả lời là gặp mỗi pác Cường đang chờ mọi người ở dưới chân đèo, pác Cường bảo pác Thắng cứ đi trước đi. Chờ chán chê, chụp ảnh nữa, mãi 1 lúc lâu em mới thấy đoàn mình tiến đến, không cho ai kịp nghỉ ngơi, em hô hào mọi người đi tiếp vì lúc đó cũng sắp tối rồi, hichic.
Lúc này đây, sau đoạn đường đẹp thì đoạn đường xấu đã xuất hiện, đường khó đi, đang được mở rộng. Lúc này thì cả đoàn gần như đã rất mệt mỏi rồi, đâm lao nên đành theo lao thôi, biết làm sao bây giờ, đi cũng dở mà ở thì không xong. Vậy là cả đoàn lầm lũi đi, đi & đếm ngược km.

Pic%20737.jpg


Mải miết chạy trên những con đường lúc thì đất đá, lúc thì toàn đá, lúc lại toàn đất, lúc thì nước, đất, bùn, đá trộn lẫn với nhau, trải qua gần như tột bậc của các loại cảm xúc. Mệt mỏi, khát nhưng cứ vẫn phải đi, đi, đi hoài, đi mãi, cũng chả biết là mình đi qua những chỗ nào nữa. Có lúc tránh cả chiếc xe công nông chở cây gỗ to đùng, đi giữa đêm khuya mà chả có đèn gì cả, hichic. Nhiều đoạn ôm cua không nổi vì chân tay cứng đờ, đành phó mặc cho xe chạy. Đến khoảng 8h tối thì chúng em đến thủy điện Na Hang (cách trung tâm huyện Na Hang 2km), vậy là dừng lại nghỉ ngơi chút xíu trước khi về Na Hang ăn tối (lúc này nhóm đi đầu đã đến được trung tâm Na Hang & đặt ăn cho cả đoàn).
IMG_2236.JPG


IMG_2231.JPG


IMG_2208.JPG


Hơn 8h tụi em đến được trung tâm Na Hang, tạt vào 1 nhà hàng ven đường để nghỉ ngơi ăn tối, ai cũng mệt mỏi sau 14h liên tiếp đi xe máy với quãng đường hơn 270km. Từ đây về Tuyên Quang còn 110km nữa cơ, nghĩ vậy nên em giục mọi người nhanh chóng ăn uống để còn về Tuyên Quang cho sớm. Đến 9h hơn thì mọi người cũng đã xong xuôi, sau khi được ăn uống & nghỉ ngơi nên ai cũng khỏe hơn đôi chút, đổ đầy xăng & lại tiếp tục lên đường. Đến khi sẵn sàng thì 1 xe lại gặp sự cố thủng săm, vậy là lại mất hơn 15 phút vàng ngọc để khắc phục sự cố. Đến khi tất cả sắn sàng lên đường & đi được khoảng 5km thì trời bắt đầu đổ mưa, đầu tiên mưa cũng nhỏ thôi, nhưng to dần, to dần & phải dừng lại mặc áo mưa. Mặc xong xuôi, khi đi được 1 đoạn thì em thấy pác Phương & pác Châu dừng lại, chả hiểu làm gì, lúc đó đi cuối cùng là em nên em đành đỗ lại chờ 2 pác này, loay hoay phải đến 20 phút thì mới thấy các pác ấy xong xuôi, lúc này thì không biết là đoàn đã đi đến đâu rồi nữa, chỉ còn mỗi mình & pác Phương thoai, hichic, chết mất thôi, đường thì tối, trời thì mưa. Nghĩ vậy nên em lầm lũi đi, không dám đi nhanh vì an toàn là trên hết mà, lúc này đường ướt nên rất dễ bị trơn trượt, mà lúc này bị “xòe”thì coi như đi luôn. Nước mưa phả vào mặt, buồn ngủ, ê mông, tê cứng chân tay… Ước gì lúc này được ngủ 1 giấc thật thoải mái nhỉ? & rồi lại như đoạn sắp đến Na Hang, em vừa đi vừa đếm ngược km, đi qua không biết bao nhiêu địa danh, gặp không biết bao nhiêu nguy hiểm, những lần tưởng như “xòe” rồi, rồi những lúc vừa ngủ vừa lái xe … & rồi cuối cùng thì cũng đến được thị xã Tuyên Quang, quãng đường từ Na Hang về Tuyên Quang dài hơn 100km đã không nghỉ ngơi 1 tẹo nào dọc đường, cứ thể lầm lũi đi, đi & đi. Lúc đó khoảng 0:30 sáng rồi. Đi tìm khách sạn để ngủ, sau khi lượn lờ qua 3 cái khách sạn thì cũng tìm được 1 cái nhà nghỉ hợp lí, cả lũ hò nhau vào & vội vàng nhận phòng để nghỉ ngơi. Lúc này đồng hồ chỉ là 0:48, quãng đường em đi là 385km với tổng thời gian đi là 18h23 phút, 1 kỉ lục chạy xe của không chỉ riêng em mà gần như là toàn đoàn luôn. Vậy mà khi nhận phòng, tắm rửa xong rồi cũng có đi ngủ ngay đâu, lại tụ tập hàn huyên, nói chuyện & cười, cười & cười. Mãi đến 3h sáng thì phòng của em (pác Phương, pác Hải & em) cũng với pác Xom mới đi ngủ. Thôi, mình cũng đi ngủ thôi, vậy là 1 loạt kỉ lục ra đời, kỉ lúc 2 lần bị lừa, kỉ lúc đi 5h mà không ra khỏi 1 huyện, kỉ lúc đi 5h mà chưa đi được 80km, kỉ lục chạy 18h23 phút trong 1 ngày với 385km. Nhưng dù sao thì cũng đạt được mục đích đề ra từ hôm trước là về được đến Tuyên Quang. Chỉ còn ngày mai nữa thôi là về đến Hà Nội rồi, ngày mai với hơn 150km nữa thôi, đơn giản lắm, ngủ đi.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,686
Bài viết
1,135,247
Members
192,409
Latest member
bancadoithuongday
Back
Top