What's new

Lệ Giang - nơi tôi sẽ còn quay lại...

Tôi đã nghe nhiều về Lệ Giang, những con đường lát đá, chiếc lồng đèn treo cao và những trải nghiệm đầy thú vị. Cái ngày mơ về Lệ Giang là những chiều mưa tháng 8/2010, sau đó lên kế hoạch rủ rê vài bạn đồng hành xuất phát vào tháng 10/2010, tôi nghe mùa thu ở Lệ Giang đẹp lắm mà. Nhưng vài trục trặc khách quan đã xảy ra, nghĩ rằng giấc mơ về Lệ Giang đã trở nên xa vời...Ai mà ngờ, tháng 03/2011 tôi đã tạm gác lại tất cả, lên đường đi tìm đến Lệ Giang - nơi mà tôi sẽ còn quay lại...

attachment.php

Phần 1: Hướng về Hà Khẩu

Sau khi đi xe Phương Trang từ Rạch Giá lên Sài Gòn vào lúc chiều ngày 17/03 thì tôi đã có được vài tiếng ngủ trước khi lên đường đi bụi sang đất Trung Quốc. Tôi ngủ ké nhà bác bên Hương Lộ 2, mới tờ mờ chừng 4h sáng thôi là điện thoại của tôi báo thức inh ỏi. Lượt chuông thứ 1, thứ 2…với tay tắt máy….đến lần thứ 5 tôi mới quyết chí bò dậy, hehe!

Đồng hồ chỉ gần 5h sáng, giật mình, vì quên mất tôi phải đến sân bay trước giờ khởi hành 30 phút. Giờ bay của tôi là 6h30 sáng mà! Cuống cuồng đánh răng, rửa mặt và gõ cửa phòng bà chị họ nhờ chở ra sân bay dùm. Thiệt tình tôi không muốn hành người khác thế đâu, nhưng không kịp gọi được taxi rồi, taxi mà vào đến rồi chở tôi đi không khéo lại trễ giờ bay luôn!

Cuối cùng cũng đến được ga nội địa Tân Sơn Nhất (TSN) lúc 6h sáng, gặp bà chị bạn đồng hành duy nhất của chuyến đi này. Sau đó, chúng tôi lại tiếp tục chạy maratong vào cửa check in, vừa đẩy hành lý vào xếp hàng thì cô nhân viên sân bay phát loa hỏi “còn hành khách nào đi Hà Nội chuyến bay Jetstar lúc 6h30 sáng không ạ?”, tôi giơ tay ngay. Cô ấy kéo dải băng phân cách ra cho tôi được ưu tiên làm thủ tục kèm theo nhắc nhở rằng lần sau quý khách phải đến sớm trước 30 phút, haizza! Trước tôi có 1 cô tây tóc vàng nữa, nhưng cô ấy ra hiệu cho tôi check in trước đi, tôi gật đầu cảm ơn và nhanh chóng làm xong thủ tục.

Cong mông chạy lên tầng làm thủ tục soi an ninh thì thấy khiếp vì 1 hàng dài người dằng dặc, tôi đang trễ chuyến mà! Loa phóng thanh vẫn vang inh ỏi báo hiệu cửa bay sắp đóng, hết cách tôi đành phải chạy lên hàng trên cùng xin phép 2 ông “khoai tây” cho tôi làm thủ tục trước, 2 ông gật đầu. Hành lý tôi soi trót lọt, nhưng bà chị thì bị dính lại bởi cái tripod, quá cận giờ, không còn cách nào mang tripod theo nên đành gửi lại ở sân bay cho người nhà lại lấy.

Vừa kịp đến lúc cửa bay chuẩn bị đóng, nhưng tôi thấy sau tôi còn có 2 ông khác còn trễ hơn cơ. Vậy ra chúng tôi chỉ là 2 trong những hành khách cuối cùng của chuyến bay hehe! Tôi đôi khi hay vậy lắm, trễ giờ bay hoài nhưng lần nào cũng đến kịp lúc. Chắc có kinh nghiệm chạy maratong nên không đến nỗi, lần này coi như tập thể dục buổi sáng thôi. Sân bay này nhỏ, chạy vài bước là tới chứ hồi bên Changi, tôi chạy muốn tụt quần ấy chứ :))!

attachment.php

Đôi chân thần kỳ, trễ mà không trễ :D
 
Last edited:
(Bài copy post #83)

Tôi thấy mấy ông cụ ở vùng Lệ Giang này sướng lắm, chầm chậm phơi nắng, đi từ từ và ngó nghiêng đủ thứ, không sợ bị ai âm mưu đưa vào viện dưỡng lão cả hehe. Chẳng bù như cánh phụ nữ, nhất là người Nạp Tây, lúc nào cũng vội vội vàng vàng và dáng người lùn lùn ú ú như nhau với vẻ mặt hằn lên bao vất vả.

Cụ ông này đi rất chậm, tôi đi 2 vòng quay lại vẫn thấy cụ ấy từ từ, từ từ nhởn nhơ ngắm, rồi dừng, rồi ngắm, hehe!

7.JPG

Bà chị tôi thấy ở đây cái gì cũng giông giống Đại Nghiên nên rủ tôi đi về hướng núi kiếm đường trèo lên. Nhờ vậy mà tôi mới thấy càng đi về hướng núi thì càng thấy trấn cổ rộng thật, nhiều đường rẽ mà tôi còn chưa kịp khám phá, nên mới nói những ai đi sau thì thuê hẳn chiếc xe đạp đi, đi cho bằng hết cái chỗ này, còn đi bộ như chúng tôi chắc phải vài ngày mới lòng vòng hết. Tuy nhiên, đi bộ khỏi lo mất của hahaha! Diễn đàn LP nói giờ xuất hiện đạo chích hơi nhiều ở Lệ Giang rồi nên du khách phải cẩn thận với tư trang của mình, và nhất là mấy thứ đi thuê keke!

Chúng tôi có đi ngang một xưởng vải Baltik rất đẹp

8.JPG

Lúc đi trên đường, chúng tôi cứ bị mời lên ngựa suốt, nhưng không có nhu cầu nên chẳng đi, và cũng chẳng biết giá bao nhiêu cho mỗi lần cỡi ấy. Ai muốn làm đại hiệp hành tẩu giang hồ thì nên đi bằng ngựa đi nhé, nghĩ đến cảnh mấy phim kiếm hiệp anh hùng hào kiệt cỡi ngựa 1 ngày đêm đi nghìn dặm gì đó thấy xạo quá, đúng là dân TQ nổ từ thời múa kiếm!

9.JPG
 
(Bài copy post #84)

Rẽ thêm vài rẽ, vòng thêm vài vòng, vẫn thấy những mái ngói xô nghiêng, những gian hàng thủ công, vài món ăn vặt đã trở nên quen thuộc…nhưng vắng quá, khách đi đâu hết cả rồi!

Có khi nào ăn nguyên xề bánh này trừ cơm không nhỉ hehe!

10.JPG


Những chú ngựa vắng khách cũng lững thững những bước đi trông buồn buồn

11.JPG

Chúng tôi cứ đi theo quán tính, rẽ tùm lum đường nên giờ ai mà hỏi tôi là để đến được chỗ này chỗ này trong Thúc Hà thì đi thế nào, xin thua thôi! Như ngã ba này chẳng hạn, nói là chúng tôi đi về hướng núi, nhưng cứ thấy là lạ keke

12.JPG

Tôi đọc đâu đó bên mấy diễn đàn là cứ bỏ qua Thúc Hà, vì nó y hệt Đại Nghiên, chẳng có gì khác! Nhưng cũng có người khuyên “bạn hãy dành một đêm nghỉ ở Thúc Hà”. Thật tiếc khi chúng tôi đã không nghỉ ở đây đêm nào cả, nhưng bù lại, chúng tôi đã khám phá ra những điều làm cho Thúc Hà trở nên “rất riêng” với Đại Nghiên…Hoặc có lẽ mùa xuân đã làm nó trở nên khác biệt đến thế, những màu hoa cải vàng, những con đường không người và những bức tranh thôn quê tĩnh lặng đến nổi có thể nghe được từng bước chân….

13.JPG
 
(Bài copy post #86)

@paven: cảm ơn những chia sẻ của Paven. Ngày thứ 3 này đúng là chửa kết thúc, đi chậm như rùa nhở hahaha! đang rảnh nên cố gắng post tiếp, mấy khi siêng đâu! Chỗ này bình yên thật, coi lại vẫn thấy nguyên cảm giác đó, buồn ngủ quá, khò khò hoho!

:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::​

Tôi nhớ chúng tôi lúc đó đã đi qua một chiếc cầu đá, vài người nài ngựa vẫn cố gắng ê a từng câu tiếng anh mời chúng tôi đi, nhưng những lữ khách này chẳng để ý lắm, đang tưởng tượng coi hai người phụ nữ Nạp Tây kia đang nhìn cái gì (nhiều chuyện ứa haha).

14.JPG


Ra là xem tivi rồi bỏ đi, ngày hôm nay còn dài với họ

15.JPG


Có một đôi đang chụp ảnh cưới trên cầu, nhưng chẳng buồn để ý đến họ, cái tôi để ý là cái “khách điếm” này đây!

16.JPG


Cũng đi tiếp nhưng không qua cầu hướng tay phải nhé, rẽ trái thôi, lúc này là nhớ đường nè hehe.

Hôm nay bán được bao xu?

17.JPG


Ngõ vắng...

18.JPG


Hạnh phúc chỉ đơn giản thế này thôi

lijiang18.JPG


Nhưng cũng có những kẻ cứ một mình

19.JPG

Chợt bà chị lại dừng, đứng sững sờ, động thái hệt như lúc nhìn thấy hoa đào ở Vạn Cổ Lâu ấy. Tôi vội lại xem, nhưng lần này lại khác, không phải hoa đào, mà là những thảm hoa cải vàng rực, óng ánh dưới ánh nắng chiều Lệ Giang...
 
Thank bạn vì đã có những trải nghiệm thú vị về chuyến đi hấp dẫn này. Tuy nhiên, những tấm hình bạn sử dụng có phải là hình thật của bạn không hay bạn sưu tầm từ người khác vậy bạn? Thank bạn nhé.
 
Thank bạn vì đã có những trải nghiệm thú vị về chuyến đi hấp dẫn này. Tuy nhiên, những tấm hình bạn sử dụng có phải là hình thật của bạn không hay bạn sưu tầm từ người khác vậy bạn? Thank bạn nhé.

Toàn hình thật đấy bác, trong đây chả ai lấy hình của người khác post lên làm gì cả, ko như các nhà báo toàn vào đây lấy ảnh và lấy thông tin về về viết đâu
 
@mrMilan: Sorry bạn thật sự mình cũng không muốn đem chuyện này đưa lên đây.Và mình cũng biết không phải ai cũng làm việc như vậy. Tuy nhiên, mình cũng muốn nói rõ, trước khi mình đưa ra câu hỏi này cũng có lí do của nó. Hiện tại, mình có một người bạn, bạn ấy không chơi Phượt.vn nhưng tình cờ 1 ngày nọ, bạn ấy vô tình vào và xem topic này và thấy hình của mình được đăng khi không có sự xin phép của bạn ấy. Mình xin đem lời hứa của mình rằng đây là chuyện thật 100%. Bạn mình đã rất khổ sở khi liên lạc với bạn đã up những bức hình này lên. Vì rõ ràng bạn này không những đưa bài ở trang này mà còn những trang khác. Sau khi bạn mình liên lạc được thì bạn chủ topic đã xóa 1 số ảnh cũng như xóa luôn facecbook và chặn bạn của mình. Sự việc càng nghiêm trọng hơn khi một lần nữa bạn mình đã cảnh báo bạn chủ topic nhưng vẫn không thấy trả lời.

Chính vì vậy, hôm nay mình đã báo cáo với mod và đang cần sự trả lời của bạn ấy. Mình xin lấy lời hứa của mình là chính xác 100%. Vì bạn mình vẫn còn giữ file gốc.
 
sorry bạn Lamtom, bạn nói sai ý của mình về việc liên lạc và file gốc thì mình có chép cho chủ topic :l Túm lại mình không thích hình của mình để tên của ng khác, bạn bè mình chơi trên phượt có hỏi ngược lại phải hình mình chụp không nên mình rất bực, đây không phải lần đầu. :l có 1 số tấm mình bán để in sách và triển lãm cá nhân :l
 
Hóa ra cuộc đời vẫn lắm thằng đểu, mình viết bài mà lấy hình của người khác thì luôn có chú thích là ảnh của ai và lấy ở đâu.
Tốt nhất khi post ảnh lên mạng thì chỉnh sửa một tí đánh dấu vào đấy
 
Mình sẵn lòng cho phép bạn viết bài chia sẻ hình ảnh của mình. Nhưng việc mập mờ quyền chủ sở hữu hình ảnh, và ghi cả tên '' người chụp ảnh'' vào đấy thì rõ là không tôn trọng mình.
Thói quen của mình ít khi cho tên vào bức hình, để cho ng xem cảm nhận hình ảnh hơn là cái tên của, dù rất nhỏ.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,120
Members
192,338
Latest member
inhopcartonh
Back
Top