What's new

Lệ Giang - nơi tôi sẽ còn quay lại...

Tôi đã nghe nhiều về Lệ Giang, những con đường lát đá, chiếc lồng đèn treo cao và những trải nghiệm đầy thú vị. Cái ngày mơ về Lệ Giang là những chiều mưa tháng 8/2010, sau đó lên kế hoạch rủ rê vài bạn đồng hành xuất phát vào tháng 10/2010, tôi nghe mùa thu ở Lệ Giang đẹp lắm mà. Nhưng vài trục trặc khách quan đã xảy ra, nghĩ rằng giấc mơ về Lệ Giang đã trở nên xa vời...Ai mà ngờ, tháng 03/2011 tôi đã tạm gác lại tất cả, lên đường đi tìm đến Lệ Giang - nơi mà tôi sẽ còn quay lại...

attachment.php

Phần 1: Hướng về Hà Khẩu

Sau khi đi xe Phương Trang từ Rạch Giá lên Sài Gòn vào lúc chiều ngày 17/03 thì tôi đã có được vài tiếng ngủ trước khi lên đường đi bụi sang đất Trung Quốc. Tôi ngủ ké nhà bác bên Hương Lộ 2, mới tờ mờ chừng 4h sáng thôi là điện thoại của tôi báo thức inh ỏi. Lượt chuông thứ 1, thứ 2…với tay tắt máy….đến lần thứ 5 tôi mới quyết chí bò dậy, hehe!

Đồng hồ chỉ gần 5h sáng, giật mình, vì quên mất tôi phải đến sân bay trước giờ khởi hành 30 phút. Giờ bay của tôi là 6h30 sáng mà! Cuống cuồng đánh răng, rửa mặt và gõ cửa phòng bà chị họ nhờ chở ra sân bay dùm. Thiệt tình tôi không muốn hành người khác thế đâu, nhưng không kịp gọi được taxi rồi, taxi mà vào đến rồi chở tôi đi không khéo lại trễ giờ bay luôn!

Cuối cùng cũng đến được ga nội địa Tân Sơn Nhất (TSN) lúc 6h sáng, gặp bà chị bạn đồng hành duy nhất của chuyến đi này. Sau đó, chúng tôi lại tiếp tục chạy maratong vào cửa check in, vừa đẩy hành lý vào xếp hàng thì cô nhân viên sân bay phát loa hỏi “còn hành khách nào đi Hà Nội chuyến bay Jetstar lúc 6h30 sáng không ạ?”, tôi giơ tay ngay. Cô ấy kéo dải băng phân cách ra cho tôi được ưu tiên làm thủ tục kèm theo nhắc nhở rằng lần sau quý khách phải đến sớm trước 30 phút, haizza! Trước tôi có 1 cô tây tóc vàng nữa, nhưng cô ấy ra hiệu cho tôi check in trước đi, tôi gật đầu cảm ơn và nhanh chóng làm xong thủ tục.

Cong mông chạy lên tầng làm thủ tục soi an ninh thì thấy khiếp vì 1 hàng dài người dằng dặc, tôi đang trễ chuyến mà! Loa phóng thanh vẫn vang inh ỏi báo hiệu cửa bay sắp đóng, hết cách tôi đành phải chạy lên hàng trên cùng xin phép 2 ông “khoai tây” cho tôi làm thủ tục trước, 2 ông gật đầu. Hành lý tôi soi trót lọt, nhưng bà chị thì bị dính lại bởi cái tripod, quá cận giờ, không còn cách nào mang tripod theo nên đành gửi lại ở sân bay cho người nhà lại lấy.

Vừa kịp đến lúc cửa bay chuẩn bị đóng, nhưng tôi thấy sau tôi còn có 2 ông khác còn trễ hơn cơ. Vậy ra chúng tôi chỉ là 2 trong những hành khách cuối cùng của chuyến bay hehe! Tôi đôi khi hay vậy lắm, trễ giờ bay hoài nhưng lần nào cũng đến kịp lúc. Chắc có kinh nghiệm chạy maratong nên không đến nỗi, lần này coi như tập thể dục buổi sáng thôi. Sân bay này nhỏ, chạy vài bước là tới chứ hồi bên Changi, tôi chạy muốn tụt quần ấy chứ :))!

attachment.php

Đôi chân thần kỳ, trễ mà không trễ :D
 
Last edited:
Lệ Giang - nơi tôi sẽ còn quay lại... (P.8)

@hanahan: Oai oai, tí quay lại sửa "In god we trust" haha, cảm ơn ma đêm nhiều! :D. Anh bạn Tiểu Đinh giờ đang làm việc trong 1 hostel ở Lahsa rồi, hắn đang cày thêm để được đi tiếp hehe. Nghe bài hát ấy cảm thấy nhớ quá, mà viết bài Lệ Giang thì lần nào cũng nghe... Sắp tới được sổ lồng sang Macau, sướng nhé hanahan, ta hận hehe!!!

:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::​

Phần 8: Hoàng hôn ở Vạn Cổ Lâu

Cuốc bộ trên đường về Dayan từ công viên Hắc Long Đàm thì tôi bắt đầu thấy đói, chiều rồi mà, nhưng nếu dừng lại ăn uống nữa thì sợ trễ không kịp leo lên lầu Vạn Cổ mất. Nhịn, đi tiếp, đi ngang một gian hàng bán đá bào nhỏ, tiệm chỉ có một anh TQ đứng bán, tay thoăn thoắt gắp lấy gắp để nguyên liệu như rau câu, rồi cái gì giống sương sáo nhà mình ấy, có thêm đậu và các loại thạch dâu, thạch khoai môn, si rô….Tôi không lao vào hỏi giá ngay mà đứng đợi thêm một người khách lại mua, thấy cô ta xí xồ rồi anh chủ bắt đầu gắp lấy gắp để đủ thứ hầm bà lằng, nhưng trông rất ngon (chắc tại đói hehe), đến khi tính tiền thì tôi ngạc nhiên là chỉ tốn có 3 tệ cho đủ thứ. Sau khi thấy cô ta thanh toán xong thì tôi mới bắt đầu tiến lại hỏi mua (vì nhiều chỗ sẽ lấy giá khác cho khách du lịch, đặc biệt là khách nước ngoài nên muốn ăn đồ ăn bản địa thì bạn cứ im im nhìn người bản địa họ mua và thanh toán xong nhé, khi đó mình sẽ biết giá để khỏi bị chặt chém), tôi cũng hỏi giá và anh ta nói đúng giá lúc nãy cô kia thanh toán, thế là chị em tôi tha hồ chỉ chỏ đủ thứ hầm bà lằng mà không sợ tào tháo rượt haha!

Mỗi người đang ôm lấy 1 ly đá bào ú ụ tiến về lại Dayan thì trời bỗng nổi gió to, rất to, cuốn bay đất cát, lá cây mịt mù, mấy tấm biển hiệu trên đường cũng bay ngược về phía chúng tôi. Ăn chút xíu mà cũng không yên nữa, trời đánh tránh bữa ăn mà ta haha! Mọi người chạy vào các góc khuất để tránh gió, không hiểu sao lúc đó chị em tôi cứ băng băng mà đi, miệng vẫn chóp chép hưởng thụ ly đá bào (có khi lẫn cát bụi rồi) siêu ngon, mấy người dân nhìn chúng tôi trô trố trông đến mắc cười. Sau khoảng 10 phút thì trời yên trở lại, Lệ Giang vậy đó, hiểu mi rồi!

Rác ở đây luôn luôn có 2 thùng để phân loại giữa tái chế và không tái chế, mấy lần tôi để ý những đứa nhóc ở Lệ Giang bỏ rác vào thùng, tôi thấy chúng đứng nhìn một lúc rồi vứt rất đúng thứ rác cần phân loại. Vậy là có thể hiểu lũ nhỏ ở đây được giáo dục rất tốt về rác thải môi trường, chẳng bù cho cái công viên quê tôi, cỏ xanh người đẹp vậy mà vứt rác tùm lum cho dù là có thùng rác “không cần phân loại” kế bên, dễ dàng cho họ vậy rồi mà không ý thức gì hết!

Đến gần chỗ tượng bác Mao thì thấy một quầy bán bánh chiên gì đấy khói nghi ngút trông ngon lắm, bánh làm bằng bột, tròn dẹt, phết lên gì đấy mà ăn vào thì vị lạ lạ mặn mặn không ngán chút nào. Tôi thấy trong Dayan có bán, 3 tệ/ cái, ngoài này bán có 2 tệ thôi! Không biết mấy người bán rong trong Dayan có nộp thuế gì không nữa, nhưng chắc chắn một điều ở đâu cũng vậy, trong khu du lịch thì giá luôn đắt hơn bình thường rồi. Vậy ai có đi chơi muốn ăn uống đúng giá thì chịu khó ra ngoài khu du lịch mà thưởng thức nhé! :D

Thế là về lại Dayan rồi, không khí phố cổ bắt đầu quay trở lại

attachment.php


attachment.php


Còn đây là hội những người "nguy hiểm" haha!

attachment.php


attachment.php


 
Last edited:
Lệ Giang - nơi tôi sẽ còn quay lại...(P.8 tiếp)

Từ Quảng trường Ngọc Hà thì đi về lại Quảng trường Tứ Phương, từ đây có đường đi lên Vạn Cổ Lâu nhé, có cả cái quầy thông tin du lịch ở đây dễ bề mà hỏi, nhưng lạ cái là bản đồ chả cho free gì hết! Lệ Giang trùm sò hehe. Chuyến này tôi chỉ mò bản đồ của LP khi định hướng, còn đến nơi thì cứ tủng xẻng kết hợp body language với người bản địa thì cũng đến thôi. Phố lúc này đông nghịt rồi, vừa đi vừa ngắm nghía đủ thứ.

Cửa hàng này có bắt mắt không?

attachment.php


Cười tươi rói, mặc cho e trong kia...xỉa xói haha

attachment.php


Những đứa bé dễ thương

attachment.php


attachment.php


Những vị tướng đang tuyển binh (mời khách đi ngựa hehe)

attachment.php


attachment.php


Và không thể thiếu những chiếc đèn lồng

attachment.php

 
Last edited:
Re: Lệ Giang - nơi tôi sẽ còn quay lại... (P.8 tiếp)

Về đến Quảng trường Tứ Phương thì tiếng nhạc “di da di da” của Lệ Giang lại vang lên, cái thứ âm thanh đó rất dễ làm chùn chân bao lữ khách. Chúng tôi cũng nấn ná một chút ở Quảng trường, ngồi ngắm mọi thứ như để ghi sâu thêm vào trí nhớ lẩn thân của mình những phút giây này, có ai biết được bao lâu mình sẽ trở lại, liệu còn có dịp ghé qua và đắm mình trong những cảm xúc tinh khôi của lần đầu tiên này? Ai mà biết được, những kẻ đã đi rồi thì luôn thèm khát những miền đất mới, đặc biệt là thế giới lại bao la…

Bắn tele từ xa mà vị khách Tây nhìn đúng vào ống kính hehe

attachment.php


Tổng hợp hài hòa của hàn huyên tâm sự, phiêu diêu và tự kỷ!

attachment.php

Rời Quảng trường Tứ Phương, chúng tôi rẽ lối trên những con dốc leo lên Vạn Cổ Lâu, tự nhiên lúc này mệt ghê luôn, thở cả bằng miệng, rồi thấy bà chị sao cứ đứng yên ở ngõ kia…tò mò chạy lên nhanh nhanh qua những bậc thang, ah thì ra lý do là đây.

Những cành đào trắng tinh khôi

attachment.php


attachment.php


Đi thêm một chút, gần chỗ bán vé vào Vạn Cổ Lâu lại thấy hoa đào

attachment.php


Ai đang phiêu đây? Hị hị

attachment.php

Leo lên những bậc thang, mua vé vào Vạn Cổ Lâu, 15 tệ/ vé nhé. Hôm nay ít khách lên đây bắn tỉa, không phải lo lên sớm xí chỗ, chúng tôi cứ lang thang leo lên cao lên cao. Thấy một cái bàn đá, xung quanh là những chiếc ghế bằng đá nốt, ghế hình thoi dẹt 2 đầu kiểu trong các phim cổ trang thường thấy. Cạnh đó là một cây đào phủ khắp nhánh trên đầu chúng tôi, cảnh thì đẹp quá mà trời Lệ Giang lại đỏng đảnh, trở gió kéo mây âm u. Bà chị tôi sợ mưa nên tranh thủ chạy xuống chỗ chụp để bắn ảnh bao quát Dayan. Tôi ngồi đó, bụng lại lên cơn đói, lôi trong cặp bà chị ra một thanh choco, dù choco đen nguyên chất rất ngon nhưng tôi bắt đầu thèm những hạt cơm, từ lúc rời Sài Gòn có ăn được hạt cơm nào trong bụng đâu.

Ngồi một lúc chán chê, tôi cũng xuống tham gia chộp choẹt với bà chị, wow, cảm giác nhìn xuống từ trên cao thật là yomost! Cầu cho “bà” Lệ Giang đỏng đảnh cho thêm nơi này tí nắng cuối ngày mà chỉ thấy ánh vàng từ phía xa xa…

attachment.php

 
Last edited:
Xin lỗi chủ thớt cho mình hỏi, bác có thể liệt kê những cái lén bác dùng cho chuyến đi này được không? mình muốn tham khảo để mua. thanks . ^^
 
Xin lỗi chủ thớt cho mình hỏi, bác có thể liệt kê những cái lén bác dùng cho chuyến đi này được không? mình muốn tham khảo để mua. thanks . ^^

Trúng ý mình luôn :D

Bạn Tí cho mình biết bạn dùng máy gì, đem theo những Lens gì. Thật thà khai báo để mọi người học hỏi đi! Bạn Tí chụp đẹp quá làm mình ghen tị quá đi ^^.

Với là nhớ cho mình biết "tổng thiệt hại" cho chuyến đi này là bao nhiêu nhé. Đang dồn tiền để đi đây ^^ (Kiểu này chắc lãnh đạo Lệ Giang phải thưởng cho bạn Tí vì có công PR cho Lệ Giang)
 
Lười lười trả lời quá đi thôi, đang hóng đây, hóng thiệt hại của chuyến đi này (nếu rẻ chắc đi liền luôn, kaka), hóng cái bí mật đằng sau những tấm ảnh đẹp nữa!

Nhanh nhanh lười ơi!
 
@lakine, tikinrock & hanahan: cảm ơn các bạn :D, lười không phải dân rành máy ảnh, và cũng chẳng có máy ảnh pro để chụp, những bức ảnh trên 1 số được chụp bằng canon kỹ thuật số và 1 số được chụp bằng máy canon 550D của bà chị, có mang theo ống tele và macro nhưng vì lười không tìm hiểu nên hiện không biết những ống đó thế nào! Bà chị của lười thì rành hơn nhiều, khi nào gặp thì lười sẽ hỏi, vậy nhé! :D

Xuất phát từ Sài Gòn, tổng thiệt hại cho chuyến đi này khoảng 10tr/ người! :) tiêu chí tiết kiệm, tận dụng ngủ trên xe tàu trong khi di chuyển. Do lười đi từ Sài Gòn nên tốn tiền vé máy bay khứ hồi khoảng hơn 2tr rồi, nếu bạn ở miền Bắc thì đi sẽ rẻ hơn, mà có 1 điều nếu thời gian đi càng lâu sẽ càng rẻ ấy, một số tips dành cho ai thích đi bụi, lẻ tẻ (đi ít người), rẻ, bản xứ và thật tiết kiệm:

- Ngủ: hostel đặt trên hostelworld (ưu tiên thuộc YHA), nhớ xem đánh giá của mọi người về hostel để khỏi hớ nhé, hehe. Nếu ai thích lướt sofa thì có thể tham khảo http://www.couchsurfing.org/ , ưu tiên ở hostel để "tám" và tìm thêm nhiều thông tin cho chuyến hành trình của bạn, hơn hết là sẽ có thêm nhiều bạn bè quốc tế nữa! :D

- Ăn uống: ở các khu ăn uống của người bản địa, tránh ăn ở khu du lịch nhiều. Một số thành phố thì có thể đi xe bus ra ngoại ô ăn rất rẻ, hệt như Sài Gòn mình ấy mà (ăn ở quận 1 thì đắt chứ ra ngoài Bình Tân này kia thì rẻ). Nhớ xem người bản địa mua bán để khỏi phải bị người bán hàng chặt chém. Nên tạo cho mình thói quen quy đổi về tiền việt để so sánh giá cả, và kềm chế tiêu xài quá lố, tiền Việt mình đang ngày càng mất giá đấy!

- Di chuyển: trong vùng thì nên dùng local bus hoặc đi bộ, đi taxi khi có đông người đi cùng thôi! Lười ưu tiên đi bus và đi bộ, vừa khỏe mà vừa hòa nhập vào người dân mình sẽ học hỏi và thấy được nhiều nét văn hóa đời thường của họ. Nếu đi xa thì ưu tiên tàu hỏa trước nếu có nhé, nếu ai thích trải nghiệm thì có thể mua vé "đứng", ở đây không phải là đứng toàn tập đâu, mà là ở đâu trống thì ngồi, đến khi người có vé ghế đó đuổi thì mình đi sang khoang khác kiếm ghế trống ngồi tiếp đến khi nào tới thì thôi hehe!

- Vé tham quan: dựa vào khả năng "tám" của bạn để biết được nơi nào có thể trốn vé, trốn vé thường là cải trang sao cho giống người bản địa, hoặc đi đường khác, hoặc đòi hỏi sức lực hơn là tham gia "vượt chướng ngại vật" kaka :D. Nhưng nên cân nhắc kỹ nếu phải bỏ tiền mua vé ở nơi nào đó, có thể nó không được như quảng cáo đâu, China nổ lắm! Ưu tiên đi những nơi free, như viện bảo tàng chẳng hạn, bảo tàng của các bác Tàu hoành tá tràng lắm, xem thì mê chết đi được, tất nhiên là dành cho ai thích tìm hiểu lịch sử văn hóa hehe!

- Sự hòa nhập: đến một nước khác, nền văn hóa sẽ khác, bạn nên tìm hiểu ít nhiều về văn hóa của người bản xứ, nhập gia tùy tục mà. Hãy bình tĩnh nếu bị "sốc" văn hóa nhá hahaha, sau đó bạn sẽ quen rất nhanh mà thôi.

- Sức khỏe: Để tiết kiệm thì cần nhiều sức khỏe để còn đôi co với cò vé, sức trâu ngồi tàu xe, đi bộ đường dài... Nên chú ý sức khỏe nhiều nhất, rồi hãy lượng sức mà tiết kiệm cho khoa học!

- Cuối cùng, rất quan trọng, nên ghé thăm diễn đàn phượt thường xuyên hehe, lười thấy ở đây nhiều phượt thần, phượt thánh núp lùm lắm! Nhớ moi ra họ để còn... xin bùa, xin ngãi đi cho bình an :))

...Tạm thời nhiêu đó đã, giờ lười không nhớ hết, viết xong chắc sẽ tổng kết được trọn vẹn. Nhưng nếu bạn có cần thêm thông tin gì để lên đường thì cứ nói nhé, lười biết thì sẵn sàng chia sẻ! Chúc bạn đi càng nhanh càng tốt! :D
 
Last edited:
10 triệu, thế mình cancel vé HK để đi Lệ Giang vậy, bạn lười hổng viết hồi ức sớm hơn trước khi mình mua vé, u hu, hối hận quá, hối hận quá ;)
 
@hanahan: Sau khi đi về, lười còn nghĩ ra nhiều chiêu tiết kiệm hơn nữa hahaa! nhưng nếu đi China thì đi dài ngày cho đỡ phí, miền Nam ra mỗi lần đi là mỗi lần khó và tốn phí di chuyển trung gian khá nhiều. Chỉ có định phí là đắt thôi, còn biến phí như ăn uống thì còn rẻ hơn Xì Gòn ấy!
 
Mình cũng đã từng đi China thấy dân bên đấy hay lừa đảo vớ vẩn , cho nên mỗi lần Mình sang hay có ý nghĩ trả thù dân tộc :)) Cũng may lần nào đi cũng vào đọc bài của ACE phượt nhà mình để tránh , Có lần mình đi Quế Lâm tham quan công viên có Chùa trong hang đá sư Thầy còn xua tay đi Mình ko nói gì bỏ tiền công đức sư Thầy liền gọi vào hỏi rồi thỉnh giúp mấy tiếng chuông xong cứ hỏi í ới nhưng Mình chỉ biết cười vì ko biết tiếng ko biết câu : Om Mani Peme Hum , Các Thầy bên đó có hiểu được ko nhỉ :D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,288
Bài viết
1,174,894
Members
192,024
Latest member
MienPham
Back
Top