What's new

[Chia sẻ] Liên Xô - Moscow - Kiev - hoài niệm và đương đại

Nhắc đến Liên Xô cũ với các địa danh như Moscow, Leningrag, Kiev, Kharcop luôn làm cho nhiều bậc trung niên, lão niên Việt Nam những hoài niệm và niềm kính trọng. Rất nhiều người Việt trẻ cũng mong được đến Moscow 1 lần nhưng ước mơ đó nghe chừng không phải ai cũng thực hiện được. Tôi là người được đào tạo thành người biết làm việc như một trí thức từ chính mảnh đất ơn tình này. Tôi gặp nhiều bạn bè từng cùng học và rất nhiều người muốn đến thăm lại đất nước anh hùng và bi tráng, thăm lại quảng trường Đỏ lịch sử nhưng nhiều người không thể đi được do nhiều lí do khác nhau, có khi chỉ vì lí do lãng nhách là sợ mất an toàn! Rồi có người già yếu, bệnh tật, thậm chí đi về thế giới bên kia mà vẫn chưa thực hiện được ý đồ thăm lại nước Nga.
Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của mình qua chuyến thăm lại nước Nga nghĩa rộng (bao gồm cả thành phố Kiev nơi tôi học đại học) trong 6 ngày tự túc tự đi.
 
Thưởng thức 4 mùa thu vàng tại St Peterburg hay những đêm trắng mờ ảo bên dòng Neva quả là diễm phúc "trời cho", hoangvanphuong75 à. Năm ngoái, khi du hí vòng quanh Châu Âu, cảm giác bất an xuất hiện khi đến Đông Berlin, Prague, Pudapest và chỉ an tâm trở lại khi sang đến Vienna. Từ lạc hậu mà tôi giành cho nước Nga của Putin là muốn nói về nếp sống văn minh trong xã hội cũng như cách hành sử của...chính quyền.

Khi du học hay du lịch tại các thành phố lớn, những trung tâm văn hóa, nghệ thuật, lịch sử như St Peterburg (Paris, London, Berlin, Roma, Florence, Vienna, San Francisco, Kyoto, Bejing...),ngoài những danh lam thắng cảnh, bao giờ tôi cũng giành thời gian thích đáng đến các bảo tàng và xem biểu diễn nghệ thuật, đó là chưa kể đến thưởng thức ẩm thực.

Không rõ bác Kimvanchinh có kịp ghé qua các bảo tàng Hermitage (Cung điện Mùa Đông) và Русский музей không? Và cũng chả hay, bác có đi xem ballet tại rạp nổi tiếng Mariinsky Theatre (Кирова) không?
 
Nói đến Hermitage và quần thể quanh nó là nói đến di sản của nhân loại, niềm tự hào của nước Nga, các bạn yêu du lịch người Châu Âu cũng phải kính nể, chứ không riêng người Việt mình đâu.
Nếu ai đã có dịp ghé lâu đài Pháp và Đức thì sẽ hiểu nơi ở của đế chế Nga Hoàng nó bành trướng và sa hoa như thế nào, còn mấy bác cùng thời ở Pháp và Đức như Quan thôi. Nhưng tất cả chỉ là quá khứ và lịch sử. Các bạn yêu du lịch chỉ nên quan tâm điều này, và đã đến được Nga thì nên vào Hermitage và quần thể quanh đó.
 
Thưởng thức 4 mùa thu vàng tại St Peterburg hay những đêm trắng mờ ảo bên dòng Neva quả là diễm phúc "trời cho", hoangvanphuong75 à. Năm ngoái, khi du hí vòng quanh Châu Âu, cảm giác bất an xuất hiện khi đến Đông Berlin, Prague, Pudapest và chỉ an tâm trở lại khi sang đến Vienna. Từ lạc hậu mà tôi giành cho nước Nga của Putin là muốn nói về nếp sống văn minh trong xã hội cũng như cách hành sử của...chính quyền.

Khi du học hay du lịch tại các thành phố lớn, những trung tâm văn hóa, nghệ thuật, lịch sử như St Peterburg (Paris, London, Berlin, Roma, Florence, Vienna, San Francisco, Kyoto, Bejing...),ngoài những danh lam thắng cảnh, bao giờ tôi cũng giành thời gian thích đáng đến các bảo tàng và xem biểu diễn nghệ thuật, đó là chưa kể đến thưởng thức ẩm thực.

Không rõ bác Kimvanchinh có kịp ghé qua các bảo tàng Hermitage (Cung điện Mùa Đông) và Русский музей không? Và cũng chả hay, bác có đi xem ballet tại rạp nổi tiếng Mariinsky Theatre (Кирова) không?

2 lần sang châu âu gần đây (2012,2014), tôi đều ghé thăm lại những nước cộng sản cũ như đức, Tiệp, Hung, nga, ucraina, estonia. Cốt để chiêm nghiệm quá trình chuyển đổi trở về của những nền văn hóa và nền kinh tế. ấn tượng và thu hoạch là vô giá đối với tôi.

Lần này, khi ghé St petersburg 3 ngày, vợ chồng tôi chủ yếu đi thăm các lâu đài và vườn hoa chính vào mùa hè - mùa đẹp nhất, nơi mà trước đây tôi mới ghé thăm vào các mùa khác và trước đây chưa được phục chế, trang hoàng đẹp như ngày nay.

Về văn hóa, ngoài việc ghé thăm các nơi như phố arbat (khi thăm Moscow), nebskyi, tất nhiên khi thăm lại nga tôi đã ghé thăm lại Trechiakov (ở Moscow) và hermitage (SPT). Vợ chồng tôi còn ghé thăm rạp hát Evrova trên đại lộ nevskyi xem một bộ phim 2 tập để nhớ lại thời xưa khi ở nga thì nguồn phim ảnh Pháp - mỹ là nguồn gần như chủ lực để tìm hiểu văn hóa phương Tây. Rất tiếc là sau hơn 20 năm không dùng tiếng nga, tôi không thể nghe hiểu như hồi trước....

ấn tượng mạnh nhất là một bảo tàng nhỏ tôi xem ở Prague; bảo tàng cộng sản, nơi lưu giữ những bức tượng đồng của một thời oanh liệt (họ gọi là thời buồn tham, cùng các hình ảnh và hiện vật một thời để nhớ và suy ngẫm...

Ngày xưa, khi chúng ta (từ này tôi đung để chỉ những ai có suy nghĩ giống tôi) bước ra thế giới từ một cái lồng sắt nhỏ sang một bầu trời lớn hơn nhưng bầu trời đó vẫn trong một cái lồng sắt to hơn bao trùm, chúng ta đã tưởng rằng thiên đường là Krasnaya ploshad, là Alekxandro Platz. Ngày nay, khi cơ hội và thời cuộc cho phép chúng ta đến được các thiên đường đích thực hơn, tư duy và tầm nhìn của chúng ta đã cho phép biết nhận ra chân lý về thiên đường và địa ngục chính xác hơn.

khi đi xe bus từ Hung sang áo, rồi từ áo về Zchek, nhìn cảnh vật đồng quê và khung cảnh xã hội khi bạn đi qua những thành phố lớn, thị trấn nhỏ... bạn sẽ thấy người hung, người Zchek họ buồn biết chừng nào khi họ bị tụt hậu so với ngừoi anh em cùng dòng sông Danoup...

ấy vậy mà chân lý đơn giản đó thôi vẫn phải trả bằng máu và những giằng xé đắt giá ở từng con người, từng quốc gia, từng dân tộc.... , trong đó không loại trừ dân tộc Việt
 
Đọc các bài của anh, tôi thấy chúng ta có những suy tư khá tương đồng.
Các nước Đông Âu cũ và "ông anh cả" (Nga) lẫn "ông anh thứ (Tàu) đều tụt hậu về kinh tế, văn minh...; đời sống của người dân bình thường không thể bì với dân các nước phát triển.
Đương nhiên VN, Cuba, Bắc Triều tiên đâu có ...ngoại lệ.
Là người có nhiều duyên nợ với LX, hẳn anh Kimvanchinh tâm đắc với phát biểu tràn đầy tinh thần dân tộc của Tổng thống Ukraine, Petro Poroshenko “...Chúng ta, một dân tộc từng bị chia cắt từ quê hương Châu Âu, nay đang trên đường trở về nhà. Một lần và mãi mãi.”
Khoảng cuối tháng 8 - đầu tháng 9, liệu có thể gặp anh ở Hà nội?
 
Mới lướt trên phuot, nick của một bạn tên là Doun, trích ra cho 2 bác bớt căng
"...phuot thì phuot bụi thì bụi, không có nghĩa là bún mắng cháo chửi cứ phi vào ăn nhé" trên thông tin du lịch miền bắc.
Các bác bôn ba nhiều nếu ở được bên í thì các bác đã ở rồi. Theo em biết là không ai cấm hay cản các bác.
Chỉ ngại một ngày nào các bác lại thèm món bún mắng cháo chửi. Như em người miền nam, mộc mạc xa xôi phải tốn tiền bay ra xem đấy. Thiết nghĩ cuộc đời vậy mới vui, người nam nhớ cái rét miền bắc, bắc thì mong cái nắng của miền nam, thơ văn vẫn bay bổng vậy mà.
Có dịp các bác dẫn Tây vào các quán nói trên xem sao, cũng là dịp tốt để làm thông dịch. Văn minh chắc không có nghĩa là những người ăn trong quán đó là không văn minh. Không thì sao họ có đất sống nhẩy. Thế giới này bao la quá, các bác thì quá nhỏ bé.
 
Mới lướt trên phuot, nick của một bạn tên là Doun, trích ra cho 2 bác bớt căng
"...phuot thì phuot bụi thì bụi, không có nghĩa là bún mắng cháo chửi cứ phi vào ăn nhé" trên thông tin du lịch miền bắc.
Các bác bôn ba nhiều nếu ở được bên í thì các bác đã ở rồi. Theo em biết là không ai cấm hay cản các bác.
Chỉ ngại một ngày nào các bác lại thèm món bún mắng cháo chửi. Như em người miền nam, mộc mạc xa xôi phải tốn tiền bay ra xem đấy. Thiết nghĩ cuộc đời vậy mới vui, người nam nhớ cái rét miền bắc, bắc thì mong cái nắng của miền nam, thơ văn vẫn bay bổng vậy mà.
Có dịp các bác dẫn Tây vào các quán nói trên xem sao, cũng là dịp tốt để làm thông dịch. Văn minh chắc không có nghĩa là những người ăn trong quán đó là không văn minh. Không thì sao họ có đất sống nhẩy. Thế giới này bao la quá, các bác thì quá nhỏ bé.

Bác hoangvanphuong75 (không biết gọi là bác hay là chú cho phải đạo) quả thật là người mộc mạc thật.

Người Nga có câu: về sự ngon miệng không nên tranh luận.
Volttaire có câu: tôi không đồng ý với quan điểm của anh nhưng tôi sẽ bảo vệ đến chết quyền được nói lên ý kiến của anh.
Tôi đã xem một số triển lãm nghệ thuật, thấy lằn ranh giới giữa văn minh và lạc hậu, giữa thiên đường và địa ngục nhiều khi chỉ là một khoảng cách khó nhận biết.
 
Thank bác đã có ý, em chỉ bằng tuổi em thôi.
Trên diễn đàn này có lẽ bác là phuoter hạnh phúc nhất đấy. Hãy là những người phuot chân thiện mỹ và trân trọng những gì cuộc đời này đã dâng tặng cho bác và gia đình bác, đừng đánh mất nó.
Bác chẳng còn chỗ nào để đi, đã đi hết rồi! Ah bên Nga có tour cho người ra khỏi trái đất đấy. Chúc bác vui khỏe.
 
Tôi lại tiếp tục kể về những ấn tượng và hoài niệm về St Petersburg.

Nước Nga nói chung và St Petersburg nói riêng vẫn gây cho những người Việt kể cả những người chưa biết đến nước Nga và những người trăn trở với nó, coi nước nga như ân nhân, như cái nôi đào tạo mình thành người, những người kiếm lợi ở nước nga cho mình và dòng họ... những suy tư trái chiều.

Ngay ở nước Nga nói chung hoặc hẹp hơn trong giới tài phiệt, giới hoạch định chính sách cũng đang có sự phân rẽ rõ rệt khi nhận định và nói gì đó về những gì đang diễn ra trên mảnh đất này.

Điều đó nói lên bản thân nước Nga và St Petersburg còn đang trong quá trình chuyển vận...

Tôi bước đi trên những con phố cũ kỹ, cổ kính của khu phố cổ, suy nghĩ mông lung về sự đổi mới của thành phố để có những lâu đài được tu sửa lại, những nhà thờ được tôn tạo và trao lại quyền lực tôn giáo của nó, những vườn hoa tráng lệ với chức năng không gian công cộng, những khu phố ẩm mốc và rêu phong chờ chương trình tu tạo mấy chục tỷ đô của thành phố...

Thành phố đã lột xác để được như ngày nay đón hàng năm hàng chục triệu du khách đến thăm, cao hơn rất nhiều so với hồi bao cấp. Nhưng những gì để St Petersburg trở thành một thành phố châu Âu thực thụ thì không thể tính hết được.

Bạn hãy đến một nhà ga sân bay hoặc bến tàu, hãy đi 1 cuốc taxi, hãy vào một nhà ăn nào đó, hãy lên 1 chuyến xe bus, hãy ngủ trọ ở một nhà trọ toàn dân Nga xem. Ôi, biết bao sự khác biệt...

Những gì mà triều đại Romanov với công lao vĩ đại của Pie đại đế làm cho nước Nga xích lại gần văn minh châu Âu và vị thế nước Nga trở thánh đáng nể ở châu Âu thì gần 100 năm qua người ta đã gần như phá hủy nó mà đến nay chưa có dấu hiệu phục hồi.

Nước Nga như chỉ còn những hoài niệm. Những người như tôi tìm hoài niệm về một thời Soviet đặc biệt. Những người đến Nga ngày nay thường tìm hoài niệm về triều đại Romanov với những cung điện, bảo tàng, vườn hoa tráng lệ bậc nhất nhì châu ÂU.

Đây là hình ảnh công viên nối nhà thờ chúa cứu thế với Vườn mùa hạ:



Chú ý ở các khu công viên ở St Petersburg đều có hàng rào thấp ngăn đường đi bộ với thảm có với luật bất thành văn là không được đi lên bãi cỏ. Điều này khác hắn với các công viên và vườn hoa cung điện bên châu ÂU không hề có hàng rào này và không cấm người dân sử dụng bãi cỏ để ngồi nghỉ chân, phơi nắng...



Thảm cỏ xứ ôn hàn đới tươi tắn và xanh mượt với các loài hoa dại khác với các thảm cỏ ở các xứ nóng hơn.



Dòng kênh nối đến Vườn mùa hè:






bên phải bờ mương là vườn mùa hạ rồi đây. rất tiếc là vườn này đóng cửa quá sớm (18h) nên không vào bên trong được




Đành nhìn lối đi và hàng rào vậy thôi



 
Nhìn lối vào và khu vườn từ ngoài cũng thấy sự chăm chút của chủ nhân. vé vào cửa 6$









Đi hết địa phận vườn mùa hạ, sang bên cầu bạn sẽ thấy 1 khu dân cư đặc trưng của St Pertersburg gồm những ngôi nhà 3-4 tầng bên các dòng kênh chằng chịt như Venice






Bạn sẽ đi bộ vòng về hướng nam về đại lộ Nevskii, đây là rạp xiếc có từ lâu đời rất nổi tiếng



Tôi đi bộ dọc kênh về đến Nevskii, ghé thăm và vào xem phim ở rạp chiếu phim Avrora. Âu cũng là để nhớ lại thời xưa hay đi xem phim rạp để biết văn minh phương tây.

rạp Avrora là một rạp phim đẳng cấp cao từ thời bao cấp: ghế kê thành đôi rất rộng và thoải mái ngả lưng. Văn hóa xem phim của người Nga thì vẫn là một đẳng cấp mà người Việt đương đại còn phải học lâu mới đạt. Lịch sự, trật tự tuyệt đối, sạch sẽ...

 
Một phố ngõ ngang của đại lộ Nevskii, được kiến tạo và chăm chút rất cẩn thận



Phố chiều



và đây là bến metro để vào Petrokrepost bên kia sông Neva

 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,682
Bài viết
1,135,090
Members
192,369
Latest member
Datnonamee
Back
Top