Phớt1
Lãng nhân
Chuyện thứ tư
ANH VÀ EM
Điện thoại reo! Tiếng cô bạn mới quen ..
-Xong rồi! Gói đồ đi! Hai ngày ba đêm và một chàng thú vị! Bà là trường hợp đặc biệt nhất đấy! Thế nhé! Tối ngày mai bảy giờ tôi gặp bà tại….!
Cánh tủ lạnh chi chit những mẩu sticker được bóc sạch trừ mẩu mới nhất của anh ghi: Đi phượt 3 ngày. Một miếng sticker mới to hơn được dán ngay bên cạnh với dòng chữ: Cũng 3 ngày đi phượt. Suy nghĩ một lát cô lấy bút dạ xóa đi chữ “Cũng”…
…
Em
Ngột ngạt! Cuộc sống thật ngột ngạt! Nếu hôn nhân mà cứ như những gì cô đã trải qua trong sáu tháng vừa qua thì chẳng thà cứ sống một mình lại hơn! Năm ngày ba trận, nhẹ thì vùng vằng giận dỗi, nặng thì nước mắt ngắn dài rồi anh, ả mỗi người mỗi góc. Chao ôi! Mệt! Đâu rồi cái cảm giác yêu đương ngọt ngào ngày yêu nhau??
Cô lặng lẽ xếp đồ vào ba lô. Nhìn lướt qua trong tủ lạnh thấy đồ ăn vẫn còn xếp đống cô bần thần muốn nấu một cái gì đó cho bữa cơm chiều. Nhưng chắc anh cũng lại về nhà như hai ngày trước thôi. Muộn và sặc mùi bia…
Kệ! Nhét tai nghe Ipod vào tai, bấm nút play cô đặt ấm đun nước siêu tốc và mở một hộp mỳ ăn liền…Tiếng ban nhạc cô yêu thích đang hát bài “Bông hồng thủy tinh”.
...Nếu những đắm say vội vã
Ta đã trao nhau để rồi lãng quên...
Cô và anh đã vội vã chăng?
Điện thoại lại reo.. Anh gọi! Nhìn cái dòng chữ “Chồng yêu” trên màn hình điện thoại cô lại thấy bực. Bấm nút silence, cuộc gọi đã bị từ chối nhẹ nhàng…
Anh
Chạy xe đến điểm tập trung mà anh vẫn thấy lòng nặng trĩu. Tấm sticker của cô dán trên tủ lạnh làm anh sock thật sự. Từ khi yêu nhau đến khi cưới rồi cô có bao giờ đi đâu mà không có anh đâu! Ngày trước, cô mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh đầy ngưỡng mộ khi nghe anh kể lại những chuyến đi dọc ngang các miền của đất nước. Cô hiền lành và có phần hơi khép kín, lại là con một nên chẳng bao giờ được tham gia những chuyến đi xa kiểu bụi bặm. Yêu cô, anh thấy mình như manly hơn khi cô như con mèo nhỏ dễ thương cần che chở. Bên cô anh cũng cảm thấy mình thư thái hơn. Nhìn cô tung tăng trong nhà sao mà yêu thế!
Nhưng hình như con mèo nào cũng có móng vuốt rất sắc nhọn thì phải! Anh chẳng hiểu được nữa! Những bất đồng cứ rình rập để bùng nổ giữa hai người…Anh cũng muốn nhường nhịn cô nhưng cái tôi trong anh có chịu nằm yên đâu. “Dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về” các cụ nói vậy rồi! Mà anh là chồng cơ mà!
Chiều nay cũng thế! Đã định hủy chuyến đi để ở nhà làm lành nhưng nhìn cái ba lô của cô đặt trên bàn phòng khách anh thấy nóng mắt kinh khủng. Lầm lì anh khoác ba lô dắt xe đi ra mà không nói một lời nào.
Rồi! Cứ đi đi cho sáng mắt ra!
ANH VÀ EM
Điện thoại reo! Tiếng cô bạn mới quen ..
-Xong rồi! Gói đồ đi! Hai ngày ba đêm và một chàng thú vị! Bà là trường hợp đặc biệt nhất đấy! Thế nhé! Tối ngày mai bảy giờ tôi gặp bà tại….!
Cánh tủ lạnh chi chit những mẩu sticker được bóc sạch trừ mẩu mới nhất của anh ghi: Đi phượt 3 ngày. Một miếng sticker mới to hơn được dán ngay bên cạnh với dòng chữ: Cũng 3 ngày đi phượt. Suy nghĩ một lát cô lấy bút dạ xóa đi chữ “Cũng”…
…
Em
Ngột ngạt! Cuộc sống thật ngột ngạt! Nếu hôn nhân mà cứ như những gì cô đã trải qua trong sáu tháng vừa qua thì chẳng thà cứ sống một mình lại hơn! Năm ngày ba trận, nhẹ thì vùng vằng giận dỗi, nặng thì nước mắt ngắn dài rồi anh, ả mỗi người mỗi góc. Chao ôi! Mệt! Đâu rồi cái cảm giác yêu đương ngọt ngào ngày yêu nhau??
Cô lặng lẽ xếp đồ vào ba lô. Nhìn lướt qua trong tủ lạnh thấy đồ ăn vẫn còn xếp đống cô bần thần muốn nấu một cái gì đó cho bữa cơm chiều. Nhưng chắc anh cũng lại về nhà như hai ngày trước thôi. Muộn và sặc mùi bia…
Kệ! Nhét tai nghe Ipod vào tai, bấm nút play cô đặt ấm đun nước siêu tốc và mở một hộp mỳ ăn liền…Tiếng ban nhạc cô yêu thích đang hát bài “Bông hồng thủy tinh”.
...Nếu những đắm say vội vã
Ta đã trao nhau để rồi lãng quên...
Cô và anh đã vội vã chăng?
Điện thoại lại reo.. Anh gọi! Nhìn cái dòng chữ “Chồng yêu” trên màn hình điện thoại cô lại thấy bực. Bấm nút silence, cuộc gọi đã bị từ chối nhẹ nhàng…
Anh
Chạy xe đến điểm tập trung mà anh vẫn thấy lòng nặng trĩu. Tấm sticker của cô dán trên tủ lạnh làm anh sock thật sự. Từ khi yêu nhau đến khi cưới rồi cô có bao giờ đi đâu mà không có anh đâu! Ngày trước, cô mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh đầy ngưỡng mộ khi nghe anh kể lại những chuyến đi dọc ngang các miền của đất nước. Cô hiền lành và có phần hơi khép kín, lại là con một nên chẳng bao giờ được tham gia những chuyến đi xa kiểu bụi bặm. Yêu cô, anh thấy mình như manly hơn khi cô như con mèo nhỏ dễ thương cần che chở. Bên cô anh cũng cảm thấy mình thư thái hơn. Nhìn cô tung tăng trong nhà sao mà yêu thế!
Nhưng hình như con mèo nào cũng có móng vuốt rất sắc nhọn thì phải! Anh chẳng hiểu được nữa! Những bất đồng cứ rình rập để bùng nổ giữa hai người…Anh cũng muốn nhường nhịn cô nhưng cái tôi trong anh có chịu nằm yên đâu. “Dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về” các cụ nói vậy rồi! Mà anh là chồng cơ mà!
Chiều nay cũng thế! Đã định hủy chuyến đi để ở nhà làm lành nhưng nhìn cái ba lô của cô đặt trên bàn phòng khách anh thấy nóng mắt kinh khủng. Lầm lì anh khoác ba lô dắt xe đi ra mà không nói một lời nào.
Rồi! Cứ đi đi cho sáng mắt ra!