Sonvc
Phượt tiên
Ô Quy Hồ - Than Uyên – Mù Cang Chải
Quãng đường trước mắt gã giờ cũng chẳng còn xa xăm diệu vợi, Ô Quy Hồ gã đã từng đi ngược rồi đi xuôi, từng dang tay ra mà đón lấy con gió mạnh nơi đỉnh đèo, cùng nghiêng nghiêng với ánh nắng chiều tà, xoa xoa nhẹ đôi tay trước cơn gió lạnh, lần đầu gã qua Ô Quy Hồ là một ngày cuối tháng 9, thời tiết độ thu, độ lúa đang chín vàng rực nơi đất trời Mù Cang ấy…lần này gã quay lại, nhưng lại tìm một cảm giác khác cho đúng nghĩa…đổ đèo, đổ xiêu xiêu cùng gió quấn ngang người…gã không nghĩ đây sẽ là một điều phù phiếm điên loạn, gã cũng chưa bước vào cái thảm cảnh bi kịch đó…Gã nhớ tất những gì thấy trên cái quãng đường này, gã đang hưởng thụ, gã đang chìm đắm trong thế giới riêng...
Than Uyên, ngày gã đi ngược gió, cùng với cái mưa phùn lất phất tháng 10 của nơi này, nhìn sao mà đẹp, bên đường những nương ngô, lúa xanh mướt màu, mà giờ gã quay lại tìm cảm giác ấy lần nữa, nhưng lần này gã nhầm, gã không đi trong mưa, mà đi trong nắng, cái nắng chiều tháng 5…
Có sao cũng được, gã ưa “bất định” nên mọi thứ đều đẹp trong mắt gã, cành cây ngọn cỏ tạo hóa của tự nhiên rất đẹp…đẹp cho đến tận Mù Cang…
Quãng đường trước mắt gã giờ cũng chẳng còn xa xăm diệu vợi, Ô Quy Hồ gã đã từng đi ngược rồi đi xuôi, từng dang tay ra mà đón lấy con gió mạnh nơi đỉnh đèo, cùng nghiêng nghiêng với ánh nắng chiều tà, xoa xoa nhẹ đôi tay trước cơn gió lạnh, lần đầu gã qua Ô Quy Hồ là một ngày cuối tháng 9, thời tiết độ thu, độ lúa đang chín vàng rực nơi đất trời Mù Cang ấy…lần này gã quay lại, nhưng lại tìm một cảm giác khác cho đúng nghĩa…đổ đèo, đổ xiêu xiêu cùng gió quấn ngang người…gã không nghĩ đây sẽ là một điều phù phiếm điên loạn, gã cũng chưa bước vào cái thảm cảnh bi kịch đó…Gã nhớ tất những gì thấy trên cái quãng đường này, gã đang hưởng thụ, gã đang chìm đắm trong thế giới riêng...
Than Uyên, ngày gã đi ngược gió, cùng với cái mưa phùn lất phất tháng 10 của nơi này, nhìn sao mà đẹp, bên đường những nương ngô, lúa xanh mướt màu, mà giờ gã quay lại tìm cảm giác ấy lần nữa, nhưng lần này gã nhầm, gã không đi trong mưa, mà đi trong nắng, cái nắng chiều tháng 5…
Có sao cũng được, gã ưa “bất định” nên mọi thứ đều đẹp trong mắt gã, cành cây ngọn cỏ tạo hóa của tự nhiên rất đẹp…đẹp cho đến tận Mù Cang…
Last edited: