What's new

[Chia sẻ] Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Chào mọi người, em chỉ là một cô gái bình thường, thích đi du lịch một mình. Thường xuyên lên trang web phượt để tìm hiểu các chuyến đi. Đây có thể nói là chuyến đi dài nhất với nhiều trải nghiệm tuyệt với nhất đến hiện tại đối với bản thân. Em xin chia sẻ 1 số kinh nghiệm mà em không tìm thấy trên trang web (hoặc có thể là em chưa đọc tới). Điều quan trọng là em muốn nói đến kinh nghiệm du lịch 1 mình đối với con gái, và dành cho người Việt Nam không du học/làm việc ở châu Âu với chi phí thấp.

Trong vòng 2 năm em đã tự đi du lịch một mình đến các nơi sau:
- Pháp: Paris (5 ngày đi chơi, 5 ngày làm việc). Đây là chuyến đi nước ngoài đầu tiên thúc đẩy thực hiện các chuyến đi sau này
- Thái Lan: Bangkok (4 ngày), Pattaya (3 ngày)
- Malaysia: Langkawi (4 ngày), Kuala (2 ngày)
- Thổ Nhĩ Kì: Istanbul (3 ngày), Cappadocia (5 ngày), Pammukale (1 ngày), Antalya: (4 ngày)

Vì là người rất thích các trải nghiệm của cuộc sống, vì vậy các điểm em đến, ngoài 1 số điểm du lịch nổi tiếng yêu thích thì có một số nơi, em đến đó để gặp lại những người bạn/đồng nghiệp đã gặp ở Việt Nam.

1. Hành trình.
- Hà Lan: Alperdoorn, Amsterdam
- Cộng hòa Séc: Praha
- Thụy Sỹ: Bern, Zurich
- Ý: Milan, Venice, Florence, Rome
- Bồ Đào Nha: Lisbon
- Tây Ban Nha: Madrid, Barcelona
- Pháp: Paris, St-Malo (Cancales, Dinan), LA Mayenne, Blois, Bordeaux (Acarchon, Cap Ferret, St-Emilion), Marseille (Six Four les plages, Sanary Sur Mer, Bandol), Toulon (Bornes les Mimosa, Pierre de provence).

Em là người có thể nghe nói tốt ANh và Pháp. Tuy nhiên tiếng Pháp và người Pháp lại rất có duyên với em nên thời gian ở lại Pháp nhiều hơn các nước khác.

2. Chi Phí:
- Chi phí dành cho chuyến đi đã bao gồm vé máy bay là khoảng 2500e. EM chưa tính chính xác (mới về gần 1 tuần, nhưng có thể dự đoán được dựa trên số tiền cầm đi). Chi phí chưa bao gồm tiền mua quà cho gia đình và mua quà tự thưởng cho bản thân.
- Nguyên nhân chi phí thấp:
+ không ở khách sạn 1 đêm nào:1 phần là em có bạn, phần còn lại em ở nhờ thông qua trang web Couchsurfing.org.
+ đi tất cả các loại hình vận chuyển an toàn và thấp nhất có thể: bus, tàu lửa, Blablacar (chia sẻ xe).
+ ăn uống đủ thể loại để tiết kiệm nhất có thể.
+ được rất nhiều bạn bè nước ngoài gặp ở Việt Nam lo ăn uống, chỗ ở và cả lo đi chơi. (Ví dụ: Paris, Alperdoorn, Thụy Sỹ, Miền Nam nước Pháp, Lisbon, Bordeaux) => Vì vậy, mọi người cứ làm bạn khắp nơi, và giúp đỡ ngừoi khác hết mình nếu có thể. Biết đâu 1 ngày sẽ có ai đó giúp mình.

P.S: Có thể việc ở nhờ và chia sẻ xe khiến cho người Việt Nam vô cùng lo lắng. Nhưng vì ước mơ du lịch+kinh nghiệm host miễn phí tại Việt Nam+cẩn thận+liều lĩnh, em đã tham gia các loại hình trên và có những trải nghiệm đáng quý.

PHẦN 1: Các kinh nghiệm em sẽ chia sẻ như sau:
- Kinh nghiệm xin visa (bị từ chối) và mua vé máy bay từ Nha Trang.
- Chuẩn bị hành trang dành cho các bạn nữ và cũng như nơi cất giữ tiền mặt và passport + các apps cho smart phone.
- Chọn các phương tiện vận chuyển thông qua các phương tiện tìm kiếm.
- Thông tin các bạn nữ cần đọc kỹ khi tham gia ở nhờ CouchSurfing và chia sẻ xe Blablacar.
- Hành trang cần chuẩn bị trong các balo du lịch hàng ngày.
- Ăn uống tiết kiệm
- Chi phí du lịch tiết kiệm ở 1 số thành phố
- 1 số tình huống bảo vệ bản thân dành cho phụ nữ, gặp phải trên đường.

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải. : Hành trình của em không chỉ đơn giản là cười ngựa xem bông. Mà em còn có rất nhiều thời gian để hiểu biết, làm quen và tham gia các hoạt động của người bản xứ. Em nghĩ rằng đó là điều đặc biệt và may mắn đối với bản thân.

- Không khí thắng đá banh tại một quán bar ở Alperdoorn (Hà Lan).
- Được 1 chàng trai người Hà lan giúp đỡ khi nhảy tàu (không mua được vé) đi từ Amsterdam sang Praha. Sợ đến phát run, nhưng vẫn cứ lên tàu mặc dù không có vé.
- Đi ăn bún chả Hà Nội tại Praha, cứ như tìm thấy VN ngay tại nước Séc, giới thiệu văn hóa VN cho người bạn Séc tại chính đất nước của bạn ấy.
- Ăn tối và sự sợ hãi của người bạn Ý tại Padova (gần Venice) khi biết rằng Vn ăn thịt chó và mình cũng là người ăn thịt chó. Hic, bạn này làm mình phát hoảng.
- Tham quan Rome bằng xe máy và ăn các loại pizza hàng ngày.
- Buổi tối thân mật tại một gia đình Pháp tại Blois.
- Sự chào đón nồng nhiệt của gia đình đồng nghiệp. Ăn một món ăn hơn 1 kg.
- Gặp lại cặp bạn người Pháp tại đất nước các bạn ấy - Cap Ferret (gần Bordeaux), và được các bạn đãi cho 1 bữa hải sản hoành tráng.
- Gặp lại người phụ nữ trung niên người Bồ Đào Nha tại Lisbon, chưa đầy 2 tháng sau 1 buổi chiều gặp tình cờ tại Malaysia. Nói chuyện và hiểu thêm 1 tí về bạn gái người Braxin của cháu của người phụ nữ này.
- Tham gia biểu tình chính trị tại Madrid, chạy thụt mạng, xém trễ xe đi Barcelona.
- Nấu bữa cơm Việt Nam cho 1 CS tại Barcelona. Vô cùng lo lắng vì lâu lắm rồi không nấu cơm, và không có nước mắm. Nấu làm sao bi giờ?
- Tham gia ngày hội phục hưng tai Bornes les Mimosa (gần Toulon Pháp) - tham gia bắn cung, các trò chơi dân gian, xem kịch.
- Tham gia picnic với các bạn trẻ Pháp - nổi loạn - tại Bandol (gần Marseilles).
- Nấu bữa cơm Việt Nam cho 20 ngừoi bạn Pháp- ngày chủ nhật không bao giờ quên. Căng thẳng cực độ, cứ như là đi làm dâu.
- Tham gia biểu tình tại Marseilles và tham quan Marseilles bẳng moto. Ở Việt Nam, chưa bao giờ được đi moto.
- Xem Worlcup Pháp - Thụy Sỹ tại một quán bar ở Paris.
- Tham gia lễ hội âm nhạc tại Paris - khóc vì sung sướng và hạnh phúc.
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Bạn ơi phải bạn đi Turkey bằng evisa và nhờ có Schengen visa không, mình cũng có Schengen visa nhưng mình không muốn mua round trip vé máy bay của Turkish Airlines chút nào (đắt). Mình bay tới Paris, mình tính đi từ Greece rồi nhập cảnh Turkey không bit họ có cho entry không (mình tính chỉ mua vé máy bay Istanbul-Rome để làm bằng chứng rời đi thôi) k bit có dc k nữa.

Nói dùm mình cách bạn đi sang Turkey bằng evisa ntn nhé. Và khi làm thủ tục ở hải quan vào Thổ, bạn có gặp trở ngại gì không?

Bạn PM cho mình email để tiện liên lạc nhé. Thanks bạn nhiều :)

Thứ nhất, mình đi Turkey là một chuyến đi hoàn toàn riêng biệt vào tháng 9/2013. Vì vậy, không liên quan gì đến visa Schengen.

Thứ hai, mình làm visa thông qua đại lý. Vì vậy, mình chẳng phải làm evisa giống bạn.

Thứ ba, mình không có bất cứ vấn đề gì khi vào Thổ cả. Hải quan nhìn mình, mình nhìn anh ấy. 2 đứa mình nhìn nhau đắm đuối.Rồi anh ấy cho mình qua. =)).

Thứ tư, chính xác là vé máy bay của Turkish airlines hơi bị mắc. Nhưng đó là hãng hàng không mà mình qua Istabul direct, không transict.
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Đi ăn bún chả Hà Nội tại Praha, cứ như tìm thấy VN ngay tại nước Séc, giới thiệu văn hóa VN cho người bạn Séc tại chính đất nước của bạn ấy.

Sau khi vất vả lên tàu, trốn vé em cũng đến được Praha. Theo lời yêu cầu của host, em đã tìm đến được cái trạm tramway gần nhà anh ấy. Và bắt đầu tìm thấy ai thì nhờ người đó gọi cho 1 cú điện thoại để anh ta ra đón.

Sau khi gặp gỡ, giới thiệu, ăn uống, em làm một giấc đến 3PM. Có lẽ trong tất cả các nơi của CS, mình thích nhất cái phòng mà anh ấy để cho mình ngủ. Cái giường thì nhỏ xíu, vừa đủ con người của mình. Đó là tầng áp mái cho nên trần nhà không phẳng như nhà ở VN. Đồng thời có một lọ hoa gần cửa sổ nhỏ và chim líu lót suốt ngày. MẮc cười nhất là anh ấy đưa cho mình cái bịt lỗ tai bảo là sẽ dễ ngủ hơn vì chim hay gõ vào cửa sổ. Trời ơi, anh này mà qua VN là khỏi ngủ luôn. Ở ngay giữa Sài Gòn, lúc nào chẳng có tiếng xe máy và còi xe in ỏi mà mình còn ngủ được. Nói chi là chỉ nghe tiếng chim.

Sau chiều hôm đó, thì anh ta dắt mình đi lòng vòng chơi, tham quan ancient area, cầu Charles, dắt vào công viên nào đó nhưng chỉ có bọn nó mới biết không có khách du lịch và cho một cái nhìn toàn cảnh của Praha. Thật đẹp cho một chiều mưa. Và cũng dắt mình đến một chỗ nào đó mà mình có thể chụp được cầu Charles từ xa. Đó là điểm mạnh của CS.

10154489_10202999616585099_7835024559058243289_n.jpg


10322791_10202999616945108_8497960347616205729_n.jpg


10322784_10202999619785179_258605074216600180_n.jpg


Giày không mang nữa, mang vứt hết lên một sợi dây. Không hiểu nghệ thuật gì nữa nhưng cũng hay hay.
1461699_10202999623585274_8949330849223726035_n.jpg


Khi đến Praha, mình rất háo hức sẽ được ăn món ăn VN, đúng như hương vị VN 100%. Thế là mình quyết định đi chợ Sapa, mặc dù hơi xa trung tâm thành phố. Chàng ta cũng chưa đi bao giờ nên 2 đứa cùng đi. Ở ngay cổng chợ thì tiêu điều, vắng bóng người, chắc lúc đó là trưa nên không thấy ai. Tất cả các bảng hiệu đều được ghi bằng tiếng Việt Nam và mình bắt đầu nghe mọi người nói chuyện với nhau. Cảm giác thật thích thú khi gần hơn 10 ngày chỉ có nói tiếng Anh. Cứ như là chính mình ở cái khu này. Càng đi vào sâu trong chợ thì mình lại thấy y chang như chọ VN, chẳng có khác gì cả. Cách nói chuyện, cách trưng bày. Ồn ào và náo nhiệt. Nhưng mình chủ yếu nghe giọng miền Bắc.

Sau khi hỏi thăm và đi loanh quanh thì cũng tìm được 1 quán bún chả. Vào đến nơi thì mọi thứ trong nhà hàng đều trang trí y như Việt Nam chẳng khác gì. Cũng khăn giấy miễn phí, trà nóng miễn phí. Và đặc biệt là món bún chả ngon tuyệt vời.

Chàng trai vô cùng bất ngờ khi có 1 cái chợ như vậy tại Praha. Và càng thích thú khi ăn món bún chả. Cứ như là chính bản thân anh ta đi du lịch ngay tại thành phố của mình. Cách nói chuyện ồn ào nhưng cởi mở của người VN, cách gọi món thật to trong quán ăn, hay tự thân chạy đến bàn tiếp tân mà gọi đồ ăn, cách ăn uống với đũa và ăn món bún chả thế nào... Không chỉ có vậy, anh ấy còn hỏi em rất nhiều thứ, điều đó làm cho em tự hào giới thiệu về VN. Bây giờ chỉ nhớ nhất là chàng ta hỏi về cái bàn thờ ông địa. Rồi tại sao trên bàn thờ lại có điếu thuốc cắm sẵn và cả ly cafe. Đúng là đôi khi có những điều vô cùng đơn giản trong cuộc sống chúng ta mà chúng ta chẳng bao giờ để ý và cũng chẳng tìm hiểu nguyên nhân là tại sao. Cứ mỗi lần gặp những câu hỏi tưởng chừng vô cùng đơn giản của bạn bè quốc tế, em lại cảm giác như mình thật là ngu ngốc và đôi khi quá vô tâm đối với một số hiển hiện hàng ngày trong chính cuộc sống của em.May mà câu hỏi của anh ấy cũng được em giải đáp. Nhưng thực ra là cũng chẳng có câu trả lời nào chính xác cả???

10289859_10203007092531993_3032401330686419685_n.jpg
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Đầu năm nay mình cũng nghỉ việc để đi du lịch nhưng vẫn chỉ là đi dọc Việt Nam, giờ mình và một đứa em đang lên kế hoạch đạp xe quanh các nước Bắc Âu, đi đến những vùng núi, con đường nguy hiểm nhất, đọc bài của bạn xong càng cảm thấy niềm đam mê mạnh mẽ hơn. Đồng ý với bạn, khi vẫn còn độc thân và còn sức khỏe, phải liều một phen mới có thể có được những trải nghiệm tuyệt vời :) Cám ơn bạn đã chia sẻ chuyến đi của bạn :)

Cố lên nhưng nhớ chú ý là nó lạnh lắm. Em vì sợ lạnh quá mà chẳng thể nào đi các nước đó. Good luck.
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Bạn cho mình hỏi về việc dùng điện thoại ở Châu Âu , nếu muốn dùng 3G thì mua như nào và ở đâu nhỉ ? Mình thấy roaming 3G đắt quá. Đang dùng vinaphone mà xem thử 11Mb = 5tr rồi
Mình là con trai nhưng cũng chắc ko dũng cảm được như bạn he he
- Cho mình hỏi cái nữa là đi như này thì nên đi giày hay đi dép có quai ? Giày thì nên dùng loại nào ? Từ xưa đến giờ giày mình dùng mỗi converse, cứ hỏng lại mua đúng cái loại đấy :D ( mình ngại nhất chọn giày dép quần áo , ít thay đổi ) Với nữa chân mình nó rất quái đản , chiều dài thì vừa cỡ 41 nhưng chiều ngang thì phải cỡ 42 nó mới vừa . Nên mua giày toàn phải mua cỡ 42, xong đi toàn thừa 1 mẫu ở mũi giày !

- Hôm trước mình gọi điện lên dsq người ta hẹn 28 đi nộp giầy tờ ...v..v... . Cho mình hỏi chút về chuyện xin visa , các thứ hồ sơ mình đều thấy khá ok , chỉ có 2 cái là mình thấy hơi ngại ( vì nghe mấy anh chị bên cty du lịch nói ) là chưa lập gia đình và hộ chiếu trắng ( chưa từng ra nước ngoài ) thì sẽ khó xin visa. Mình đi chơi cũng nhiều mà toàn đi trong nước , đi cùng với đoàn thể, cty, nhóm bạn thân, nên đây là lần đầu tự lên kế hoạch, tự chuẩn bị, mua vé các thứ ( 30 tuổi rồi mà vẫn gà nhỉ :D !!! ) . Nếu nó từ chối chắc mình cũng phải làm cái bài giống bạn chủ topic mới được he he.

Giải pháp: vì đây là chuyến đi ước mơ nên em cố gắng hết sức trước khi từ bỏ. Em đã quyết định viết 1 lá thư feeback lại ý kiến của họ. Em đưa ra thêm một số lý do em sẽ quay trở lại Việt Nam:
- Công việc hiện tại rất tốt. Em đã làm ở đây 3 năm. Và thời gian du lịch không phải là mùa cao điểm sản xuất nên công ty cho phép đi du lịch miễn sao em đảm bảo team của em hoàn thành công việc trong thời gian em đi công tác. Em vẫn có thể làm việc từ xa. Em đã hoàn thành công việc mặc dù đi chơi ở Thổ Nhĩ Kỳ 15 ngày.
- Mức lương hiện tại không những đủ trang trải cho cuộc sống tại Việt Nam mà em còn có thể để dành được 1 khoảng để đi du lịch. Không có lý do gì mà em lại bỏ công việc ở VN mà qua châu Âu làm việc. Lương của em được thể hiện qua sao kê ngân hàng từng tháng. (Nhưng thực tế là giờ em thất nghiệp, ai vó việc gì thì giới thiệu em nha).
- Du lịch là niềm đam mê của em, em đã từng du lịch nhiều nước và đảm bảo du lịch trong thời gian thị thực. Điều đó thể hiện là em chưa bao giờ vi phạm bất cứ quy định nào của các lãnh sự quán. -> mình thì chưa từng đi ra khỏi VN :D
- Cha mẹ em hiện tại có kinh doanh riêng với số vốn abc, em gái hiện tại cũng có việc làm (em có nộp thêm giấy Dăng ký kinh doanh của cha mẹ, hợp đồng lao động của em gái). Như vậy, kinh tế gia đình ổn định. Em không có nghĩa vụ phải chăm lo cho gia đình. Vì vậy, em sẽ không ở lại châu Âu để làm việc.

CHú ý: Các giấy tờ em đều viết bằng tiếng Pháp.

Thư feedback, chỉ có thể gửi qua email và thời hạn trả lời là 1 tuần. Đừng gọi điện làm gì, không ai giúp đỡ hay trả lời chi tiết đâu. Họ đều bảo là cứ viết email, sẽ feedback lại trong 1 tuần (thông tin này đã được thể hiện trong thư từ chối visa). Chính xác 1 tuần sau em nhận điện thoại okie. . Lúc đó thì mới có thể lên kế hoạch chi tiết thật kỹ và bắt đầu mua vé máy bay và tính tiếp mọi chuyện.
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

- Cho mình hỏi cái nữa là đi như này thì nên đi giày hay đi dép có quai ? Giày thì nên dùng loại nào ? Từ xưa đến giờ giày mình dùng mỗi converse, cứ hỏng lại mua đúng cái loại đấy :D ( mình ngại nhất chọn giày dép quần áo , ít thay đổi ) Với nữa chân mình nó rất quái đản , chiều dài thì vừa cỡ 41 nhưng chiều ngang thì phải cỡ 42 nó mới vừa . Nên mua giày toàn phải mua cỡ 42, xong đi toàn thừa 1 mẫu ở mũi giày !

- Hôm trước mình gọi điện lên dsq người ta hẹn 28 đi nộp giầy tờ ...v..v... . Cho mình hỏi chút về chuyện xin visa , các thứ hồ sơ mình đều thấy khá ok , chỉ có 2 cái là mình thấy hơi ngại ( vì nghe mấy anh chị bên cty du lịch nói ) là chưa lập gia đình và hộ chiếu trắng ( chưa từng ra nước ngoài ) thì sẽ khó xin visa. Mình đi chơi cũng nhiều mà toàn đi trong nước , đi cùng với đoàn thể, cty, nhóm bạn thân, nên đây là lần đầu tự lên kế hoạch, tự chuẩn bị, mua vé các thứ ( 30 tuổi rồi mà vẫn gà nhỉ :D !!! ) . Nếu nó từ chối chắc mình cũng phải làm cái bài giống bạn chủ topic mới được he he.

Mình du lịch thường mang Sketcher. Đôi mình mang là hồi đi US mua hàng sales tính ra tầm 30$ mà mang siêu nhẹ, bền + thời trang (xám + tím). So với Converse mua tại VN mắc òm mà mang đau chân, mình cũng có Converse mà toàn để đi lăng quăng trong nước (để đau chân còn có giày thay :D).

Tình hình visa của bạn có vẻ sẽ hơi khó khăn đó, vì bạn chưa từng đi du lịch nước ngoài thì đúng là có khả năng bị từ chối rất cao. Nhưng đừng nản chí. Trước 30t cũng nên làm 1 chuyện gì đó đặc biệt đáng nhớ mà :). Bạn cứ tham khảo ý kiến mọi người, cố gắng làm 1 kế hoạch du lịch chi tiết kỹ càng + viết sẵn thư giải trình đính kèm vào hồ sơ, xong rồi ... hồi hộp đợi. Chúc bạn may mắn :)!
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Đi ăn bún chả Hà Nội tại Praha, cứ như tìm thấy VN ngay tại nước Séc, giới thiệu văn hóa VN cho người bạn Séc tại chính đất nước của bạn ấy.




Khi đến Praha, mình rất háo hức sẽ được ăn món ăn VN, đúng như hương vị VN 100%. Thế là mình quyết định đi chợ Sapa, mặc dù hơi xa trung tâm thành phố. Chàng ta cũng chưa đi bao giờ nên 2 đứa cùng đi. Ở ngay cổng chợ thì tiêu điều, vắng bóng người, chắc lúc đó là trưa nên không thấy ai. Tất cả các bảng hiệu đều được ghi bằng tiếng Việt Nam và mình bắt đầu nghe mọi người nói chuyện với nhau. Cảm giác thật thích thú khi gần hơn 10 ngày chỉ có nói tiếng Anh. Cứ như là chính mình ở cái khu này. Càng đi vào sâu trong chợ thì mình lại thấy y chang như chọ VN, chẳng có khác gì cả. Cách nói chuyện, cách trưng bày. Ồn ào và náo nhiệt. Nhưng mình chủ yếu nghe giọng miền Bắc.

Sau khi hỏi thăm và đi loanh quanh thì cũng tìm được 1 quán bún chả. Vào đến nơi thì mọi thứ trong nhà hàng đều trang trí y như Việt Nam chẳng khác gì. Cũng khăn giấy miễn phí, trà nóng miễn phí. Và đặc biệt là món bún chả ngon tuyệt vời.

Xin giới thiệu với các bạn là mình là dân Hà Nội mà cũng bị bất ngờ vì chưa bao giờ được ăn một bát phở bò ngon như thế ở giữa Praha. Đó là quán phở ở số nhà 25 phố Narodni, trong một khu ẩm thực, do một bác đầu bếp đã 25 năm nay nấu phở ở Praha nấu. Tuy không phải là bánh phở tươi nhưng nước phở ngon, thịt bò tái mềm và ngọt...giá cả chỉ bằng nửa ở nơi khác trên châu Âu ( có 3,5 euro/bát)

P1080846.JPG


P1080847.JPG
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Thế giới thật là nhỏ bé, hè năm ngoái em cũng lang thang ở Praha. Sau một ngày đi bộ mỏi chân ở lâu đài cổ, bụng réo ầm ĩ thì thấy biển hiệu quán Phở VN ở 1 khu thương mại và gặp đúng quán ăn mà bác hanoi06 post ảnh ở đây. Mừng quá cả nhà vào order mấy bát phở cả gà và bò.
Em cũng sống ở HN từ bé và phải công nhận rằng phở bò và gà ở quán ăn Praha này là một trong những bát phở ngon nhất mà em từng ăn. Thỉnh thoảng em vẫn nhớ lại ấn tượng về món phở ở đây. Một điều mà em thích nữa khi du lịch Đông Âu là được ăn phở đúng chất HN (thường ở các nước là phở nấu kiểu Nam)
Một điều nữa là thái độ phục vụ cũng vẫn mang Hà nội tính :) Khi em yêu cầu thêm anh chàng phục vụ thì anh ta có vẻ hơi khó chịu và quay lại với bộ mặt không nhẹ lắm. Âu cũng là một trải nghiệm ở 1 đất nước có 200K người VN, và tiếng Việt được công nhận là một ngôn ngữ chính.
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Bạn cho mình hỏi về việc dùng điện thoại ở Châu Âu , nếu muốn dùng 3G thì mua như nào và ở đâu nhỉ ? Mình thấy roaming 3G đắt quá. Đang dùng vinaphone mà xem thử 11Mb = 5tr rồi

Bạn ơi, về điện thoại (gọi điện, nhắn tin, 3G), mình chỉ bỏ ra đúng 10e thôi. làm sao mà đủ tiền để xài 3G được. Đến các ga mà bạn mình chưa đón thì mình đều cố gắng nhờ người qua điện gọi cho 1 cú điện thoại. Khi đến nhà các bạn cho mình ở nhờ thì đều có wifi. Sau đó bạn dùng Whatsapps/Viber/Skype để liên lạc.

Nếu bạn thường xuyên di chuyển giữa các nước mà bạn mua sim tại các nước thì cũng mắc lắm. Bạn tuyệt đối không thể nào dùng mạng Việt Nam để gọi hay 3G.

Trong chuyến đi, mình có mua 1 cái sim rác tại Việt Nam và cho số này cho gia đình, chỉ cho gia đình mình thôi để gia đình mình gọi trong trường hợp khẩn cấp. Hay thấy mình nháy máy thì gia đình sẽ gọi lại. Bởi vì dù bạn chỉ nhận điện thoại từ bất cứ đâu bạn cũng đều phải trả rất mắc.


Cho mình hỏi cái nữa là đi như này thì nên đi giày hay đi dép có quai ? Giày thì nên dùng loại nào ? Từ xưa đến giờ giày mình dùng mỗi converse, cứ hỏng lại mua đúng cái loại đấy :D ( mình ngại nhất chọn giày dép quần áo , ít thay đổi ) Với nữa chân mình nó rất quái đản , chiều dài thì vừa cỡ 41 nhưng chiều ngang thì phải cỡ 42 nó mới vừa . Nên mua giày toàn phải mua cỡ 42, xong đi toàn thừa 1 mẫu ở mũi giày !

Mình có nhắc đến phần này trong các phần cần mang theo va lý do vì sao cần mang theo. Mình có mang một đôi giày và một đôi sandal.
Giày của mình là hiệu gì thì mình cũng chịu, mà mình chỉ có trả 400k mà mình đã tiếc lắm rồi. (Sorry, mình không phải là cô gái hay bỏ tiền để mua quần áo giá trị cao). Đó là tiệm giày thể thao, mình nói thật với chủ cửa hàng là mình cần đôi giày và thường xuyên đi bộ trong vòng 2 tháng. THế là ông chủ đưa cho cái loại đó.

Đôi sandal để đi lại trong nhà. Đồng thời đi ra ngoài loanh quanh gần nhà.

Hôm trước mình gọi điện lên dsq người ta hẹn 28 đi nộp giầy tờ ...v..v... . Cho mình hỏi chút về chuyện xin visa , các thứ hồ sơ mình đều thấy khá ok , chỉ có 2 cái là mình thấy hơi ngại ( vì nghe mấy anh chị bên cty du lịch nói ) là chưa lập gia đình và hộ chiếu trắng ( chưa từng ra nước ngoài ) thì sẽ khó xin visa. Mình đi chơi cũng nhiều mà toàn đi trong nước , đi cùng với đoàn thể, cty, nhóm bạn thân, nên đây là lần đầu tự lên kế hoạch, tự chuẩn bị, mua vé các thứ ( 30 tuổi rồi mà vẫn gà nhỉ :D !!! ) . Nếu nó từ chối chắc mình cũng phải làm cái bài giống bạn chủ topic mới được he he.

Đúng là hơi khó. Em chẳng thể nào giúp được. Anh đi bao lâu. Nếu 15 ngày thì có thể. Và tốt nhất như em chú ý là anh kiếm ai đi cùng nhưng chỉ trên giấy tờ thôi. Họ sẽ hỏi mối quan hệ bạn bè của 2 người. Vì thường là 2-3 người đi chung thì hiếm có ai ở lại nên dễ đi hơn. Sau khi có visa rồi thì mạnh ai nấy đi cũng được.
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Em cũng sống ở HN từ bé và phải công nhận rằng phở bò và gà ở quán ăn Praha này là một trong những bát phở ngon nhất mà em từng ăn. Thỉnh thoảng em vẫn nhớ lại ấn tượng về món phở ở đây. Một điều mà em thích nữa khi du lịch Đông Âu là được ăn phở đúng chất HN (thường ở các nước là phở nấu kiểu Nam)

Bạn đã ăn phở ở Frankfurt ( Đức) mà ăn ở hàng ngay cạnh cổng chính nhà ga xe lửa chưa? tuyệt vời, nhưng giá hơi chát- 9Euro. Đúng hôm vừa rét vừa đói mà ăn bát phở này thì nhớ đời
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Ăn tối và sự sợ hãi của người bạn Ý tại Padova (gần Venice) khi biết rằng Vn ăn thịt chó và mình cũng là người ăn thịt chó. Hic, bạn này làm mình phát hoảng

Kết thúc hành trình vất vả sau khi phải ngủ lại một đêm tại Milan vì không thể nào tiếp tục đi Venice trong đêm. Em bình thường không thích các thủ thành phố lớn và quá nhộn nhịp vì cứ nghĩ rằng ở các thành phố ấy cũng chỉ có các building lớn như Singapore, HongKong hay Kualar Lumpur. Suy nghĩ ấy thật thiển cận. Em quên mất đây là châu Âu. Ấn tượng đầu tiên về Ý chắc là sự to lớn. Em cảm nhận là các công trình kiến trúc ở đây to lớn hơn Paris rất nhiều. Khi đến nhà thờ Duomo thì chỉ có há hốc mồm. Và sau đó, càng đi qua nhiều thành phố khác của Ý thì chỉ biết nói một câu đầy thán phục: thật vĩ đại.

10336797_10203062303512233_5313684188690078922_n.jpg

10155300_10203062309592385_8235309855533895205_n.jpg

10174948_10203060090176901_7105861429865390281_n.jpg


Sau khi ngủ một đêm ở nhờ tại một CS, cô sinh viên người Trung Quốc thì em cũng đến được Padova, gần Venice. Có thể nói đây là người đàn ông Ý duy nhất mà em có cảm tình. (Còn lại cứ thấy hám gái, hay là tại văn hóa của bọn nó nữa???). Nhà của anh chàng này rất tinh tế. Chủ yếu là 2 màu đen trắng và rất gọn gàng. Em được có một phòng ngủ riêng và cả phòng tắm riêng nữa. Có vẻ là tuyệt với nhất trong các CS cho em ở nhờ.

Về ăn uống thì anh chàng này tiếp đãi cũng rất tử tế. Mời ăn sáng và cả ăn tối. Mình ăn tối cùng anh này 3 đêm: đêm đầu tiên chỉ với mỗi anh ấy, đêm thứ 2 với một người bạn, đêm thứ 3 với bạn gái anh ta. Chỉ có mỗi một cái khổ duy nhất là sáng anh ta dậy đi làm vào 8.30AM, mình cũng dậy theo vì anh ta sẽ chở mình ra ga tàu, đi chơi Venice, đến tối 7-8PM thì anh ta lại ra đón. Ở ý, không có wifi miễn phí. Để tiện liên lạc, anh ta còn cho mượn cục 3G lưu động. Cái này chưa thấy có ở VN. Đêm đầu tiên thì có nói chuyện giới thiệu, nói chuyện sơ qua về văn hóa Việt Nam. Và có giới thiệu về HCM, giới thiệu về Nha Trang. Cũng như một số người bạn khác gặp trên đường, ai cũng bất ngờ khi thấy hình ảnh của HCM, của đất nước Việt Nam. Họ đều nghĩ rằng là nước chúng ta còn nghèo lắm, cứ như vừa thoát khỏi chiến tranh. Chẳng ai biết là hiện tại mình có Bitexco, Diamond, Seraton hay Novotel... Dù sao, thì em cũng hạnh phúc khi giới thiệu về đất nước con người Việt Nam. Sau đó thì nói về thức ăn. Sau khi lòng vòng nói Thái Lan có ăn côn trùng thì anh ấy hỏi bọn mày có ăn thịt chó không thì mình trả lời vô cùng tự nhiên là tao có ăn. Trời ơi, mặt anh ấy biến sắc. Hỏi đi hỏi lại là làm sao mày có thể làm như vậy được. Và cứ như hét ầm lên làm mình hốt hoảng. Thế là mình đành lên mạng Việt Nam, tìm một clip do bọn Tây làm về thịt chó để anh ấy hiểu rằng nó chẳng qua là sự khác nhau về văn hóa mà thôi, bọn tao ăn nó bình thường. Và tất nhiên là cũng không phải ai cũng ăn... blablabla. Sau khi xem clip xong thì anh ấy có bị thuyết phục một tí nhưng có vẻ vẫn còn sợ lắm.

Mình không nghĩ là chuyện này lại nghiêm trọng đến như vậy. Và anh ấy suốt các ngày còn lại, ngày nào cũng nói về chuyện đó và nói giỡn với mình là nếu mày thèm cũng đừng ăn thịt chó Ý nha. Bọn nó là bạn của tụi tao. =)). Rồi các đêm tiếp theo ăn tối chung với bạn vè, anh ấy cũng nói chuyện này với bạn bè. Hic. Làm mình xấu hổ chết đi được. Cứ như trong đầu của anh ta, khi nói về Việt Nam, chỉ nói về thịt chó, không còn gì khác nữa. Thế là suốt các hành trình còn lại, mình chẳng bao giờ nhắc đến thịt chó trong các cuộc nói chuyện.

Hiện tại, mỗi khi chat với anh ta, anh ta lại hỏi là mình có ăn thịt chó nữa không. hic hic.


Ăn tối cùng anh ta và bạn bè.
10171842_10203075218395097_2835774129964872457_n.j  pg

10312422_10203075218915110_3634291323632602467_n.j  pg


Clip mình giới thiệu về suy nghĩ của người nước ngoài về thịt chó. Nó không phải là gì quá ghê gớm. Chỉ là một phần văn hóa của Việt Nam
[video=youtube;bOZUXH_kD30]http://www.youtube.com/watch?v=bOZUXH_kD30[/video]
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,146
Bài viết
1,173,979
Members
191,972
Latest member
789win1
Back
Top