What's new

[Chia sẻ] Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Chào mọi người, em chỉ là một cô gái bình thường, thích đi du lịch một mình. Thường xuyên lên trang web phượt để tìm hiểu các chuyến đi. Đây có thể nói là chuyến đi dài nhất với nhiều trải nghiệm tuyệt với nhất đến hiện tại đối với bản thân. Em xin chia sẻ 1 số kinh nghiệm mà em không tìm thấy trên trang web (hoặc có thể là em chưa đọc tới). Điều quan trọng là em muốn nói đến kinh nghiệm du lịch 1 mình đối với con gái, và dành cho người Việt Nam không du học/làm việc ở châu Âu với chi phí thấp.

Trong vòng 2 năm em đã tự đi du lịch một mình đến các nơi sau:
- Pháp: Paris (5 ngày đi chơi, 5 ngày làm việc). Đây là chuyến đi nước ngoài đầu tiên thúc đẩy thực hiện các chuyến đi sau này
- Thái Lan: Bangkok (4 ngày), Pattaya (3 ngày)
- Malaysia: Langkawi (4 ngày), Kuala (2 ngày)
- Thổ Nhĩ Kì: Istanbul (3 ngày), Cappadocia (5 ngày), Pammukale (1 ngày), Antalya: (4 ngày)

Vì là người rất thích các trải nghiệm của cuộc sống, vì vậy các điểm em đến, ngoài 1 số điểm du lịch nổi tiếng yêu thích thì có một số nơi, em đến đó để gặp lại những người bạn/đồng nghiệp đã gặp ở Việt Nam.

1. Hành trình.
- Hà Lan: Alperdoorn, Amsterdam
- Cộng hòa Séc: Praha
- Thụy Sỹ: Bern, Zurich
- Ý: Milan, Venice, Florence, Rome
- Bồ Đào Nha: Lisbon
- Tây Ban Nha: Madrid, Barcelona
- Pháp: Paris, St-Malo (Cancales, Dinan), LA Mayenne, Blois, Bordeaux (Acarchon, Cap Ferret, St-Emilion), Marseille (Six Four les plages, Sanary Sur Mer, Bandol), Toulon (Bornes les Mimosa, Pierre de provence).

Em là người có thể nghe nói tốt ANh và Pháp. Tuy nhiên tiếng Pháp và người Pháp lại rất có duyên với em nên thời gian ở lại Pháp nhiều hơn các nước khác.

2. Chi Phí:
- Chi phí dành cho chuyến đi đã bao gồm vé máy bay là khoảng 2500e. EM chưa tính chính xác (mới về gần 1 tuần, nhưng có thể dự đoán được dựa trên số tiền cầm đi). Chi phí chưa bao gồm tiền mua quà cho gia đình và mua quà tự thưởng cho bản thân.
- Nguyên nhân chi phí thấp:
+ không ở khách sạn 1 đêm nào:1 phần là em có bạn, phần còn lại em ở nhờ thông qua trang web Couchsurfing.org.
+ đi tất cả các loại hình vận chuyển an toàn và thấp nhất có thể: bus, tàu lửa, Blablacar (chia sẻ xe).
+ ăn uống đủ thể loại để tiết kiệm nhất có thể.
+ được rất nhiều bạn bè nước ngoài gặp ở Việt Nam lo ăn uống, chỗ ở và cả lo đi chơi. (Ví dụ: Paris, Alperdoorn, Thụy Sỹ, Miền Nam nước Pháp, Lisbon, Bordeaux) => Vì vậy, mọi người cứ làm bạn khắp nơi, và giúp đỡ ngừoi khác hết mình nếu có thể. Biết đâu 1 ngày sẽ có ai đó giúp mình.

P.S: Có thể việc ở nhờ và chia sẻ xe khiến cho người Việt Nam vô cùng lo lắng. Nhưng vì ước mơ du lịch+kinh nghiệm host miễn phí tại Việt Nam+cẩn thận+liều lĩnh, em đã tham gia các loại hình trên và có những trải nghiệm đáng quý.

PHẦN 1: Các kinh nghiệm em sẽ chia sẻ như sau:
- Kinh nghiệm xin visa (bị từ chối) và mua vé máy bay từ Nha Trang.
- Chuẩn bị hành trang dành cho các bạn nữ và cũng như nơi cất giữ tiền mặt và passport + các apps cho smart phone.
- Chọn các phương tiện vận chuyển thông qua các phương tiện tìm kiếm.
- Thông tin các bạn nữ cần đọc kỹ khi tham gia ở nhờ CouchSurfing và chia sẻ xe Blablacar.
- Hành trang cần chuẩn bị trong các balo du lịch hàng ngày.
- Ăn uống tiết kiệm
- Chi phí du lịch tiết kiệm ở 1 số thành phố
- 1 số tình huống bảo vệ bản thân dành cho phụ nữ, gặp phải trên đường.

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải. : Hành trình của em không chỉ đơn giản là cười ngựa xem bông. Mà em còn có rất nhiều thời gian để hiểu biết, làm quen và tham gia các hoạt động của người bản xứ. Em nghĩ rằng đó là điều đặc biệt và may mắn đối với bản thân.

- Không khí thắng đá banh tại một quán bar ở Alperdoorn (Hà Lan).
- Được 1 chàng trai người Hà lan giúp đỡ khi nhảy tàu (không mua được vé) đi từ Amsterdam sang Praha. Sợ đến phát run, nhưng vẫn cứ lên tàu mặc dù không có vé.
- Đi ăn bún chả Hà Nội tại Praha, cứ như tìm thấy VN ngay tại nước Séc, giới thiệu văn hóa VN cho người bạn Séc tại chính đất nước của bạn ấy.
- Ăn tối và sự sợ hãi của người bạn Ý tại Padova (gần Venice) khi biết rằng Vn ăn thịt chó và mình cũng là người ăn thịt chó. Hic, bạn này làm mình phát hoảng.
- Tham quan Rome bằng xe máy và ăn các loại pizza hàng ngày.
- Buổi tối thân mật tại một gia đình Pháp tại Blois.
- Sự chào đón nồng nhiệt của gia đình đồng nghiệp. Ăn một món ăn hơn 1 kg.
- Gặp lại cặp bạn người Pháp tại đất nước các bạn ấy - Cap Ferret (gần Bordeaux), và được các bạn đãi cho 1 bữa hải sản hoành tráng.
- Gặp lại người phụ nữ trung niên người Bồ Đào Nha tại Lisbon, chưa đầy 2 tháng sau 1 buổi chiều gặp tình cờ tại Malaysia. Nói chuyện và hiểu thêm 1 tí về bạn gái người Braxin của cháu của người phụ nữ này.
- Tham gia biểu tình chính trị tại Madrid, chạy thụt mạng, xém trễ xe đi Barcelona.
- Nấu bữa cơm Việt Nam cho 1 CS tại Barcelona. Vô cùng lo lắng vì lâu lắm rồi không nấu cơm, và không có nước mắm. Nấu làm sao bi giờ?
- Tham gia ngày hội phục hưng tai Bornes les Mimosa (gần Toulon Pháp) - tham gia bắn cung, các trò chơi dân gian, xem kịch.
- Tham gia picnic với các bạn trẻ Pháp - nổi loạn - tại Bandol (gần Marseilles).
- Nấu bữa cơm Việt Nam cho 20 ngừoi bạn Pháp- ngày chủ nhật không bao giờ quên. Căng thẳng cực độ, cứ như là đi làm dâu.
- Tham gia biểu tình tại Marseilles và tham quan Marseilles bẳng moto. Ở Việt Nam, chưa bao giờ được đi moto.
- Xem Worlcup Pháp - Thụy Sỹ tại một quán bar ở Paris.
- Tham gia lễ hội âm nhạc tại Paris - khóc vì sung sướng và hạnh phúc.
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Ăn tối và sự sợ hãi của người bạn Ý tại Padova (gần Venice) khi biết rằng Vn ăn thịt chó và mình cũng là người ăn thịt chó. Hic, bạn này làm mình phát hoảng

Kết thúc hành trình vất vả sau khi phải ngủ lại một đêm tại Milan vì không thể nào tiếp tục đi Venice trong đêm. Em bình thường không thích các thủ thành phố lớn và quá nhộn nhịp vì cứ nghĩ rằng ở các thành phố ấy cũng chỉ có các building lớn như Singapore, HongKong hay Kualar Lumpur. Suy nghĩ ấy thật thiển cận. Em quên mất đây là châu Âu. Ấn tượng đầu tiên về Ý chắc là sự to lớn. Em cảm nhận là các công trình kiến trúc ở đây to lớn hơn Paris rất nhiều. Khi đến nhà thờ Duomo thì chỉ có há hốc mồm. Và sau đó, càng đi qua nhiều thành phố khác của Ý thì chỉ biết nói một câu đầy thán phục: thật vĩ đại.

10336797_10203062303512233_5313684188690078922_n.jpg

10155300_10203062309592385_8235309855533895205_n.jpg

10174948_10203060090176901_7105861429865390281_n.jpg


Sau khi ngủ một đêm ở nhờ tại một CS, cô sinh viên người Trung Quốc thì em cũng đến được Padova, gần Venice. Có thể nói đây là người đàn ông Ý duy nhất mà em có cảm tình. (Còn lại cứ thấy hám gái, hay là tại văn hóa của bọn nó nữa???). Nhà của anh chàng này rất tinh tế. Chủ yếu là 2 màu đen trắng và rất gọn gàng. Em được có một phòng ngủ riêng và cả phòng tắm riêng nữa. Có vẻ là tuyệt với nhất trong các CS cho em ở nhờ.

Về ăn uống thì anh chàng này tiếp đãi cũng rất tử tế. Mời ăn sáng và cả ăn tối. Mình ăn tối cùng anh này 3 đêm: đêm đầu tiên chỉ với mỗi anh ấy, đêm thứ 2 với một người bạn, đêm thứ 3 với bạn gái anh ta. Chỉ có mỗi một cái khổ duy nhất là sáng anh ta dậy đi làm vào 8.30AM, mình cũng dậy theo vì anh ta sẽ chở mình ra ga tàu, đi chơi Venice, đến tối 7-8PM thì anh ta lại ra đón. Ở ý, không có wifi miễn phí. Để tiện liên lạc, anh ta còn cho mượn cục 3G lưu động. Cái này chưa thấy có ở VN. Đêm đầu tiên thì có nói chuyện giới thiệu, nói chuyện sơ qua về văn hóa Việt Nam. Và có giới thiệu về HCM, giới thiệu về Nha Trang. Cũng như một số người bạn khác gặp trên đường, ai cũng bất ngờ khi thấy hình ảnh của HCM, của đất nước Việt Nam. Họ đều nghĩ rằng là nước chúng ta còn nghèo lắm, cứ như vừa thoát khỏi chiến tranh. Chẳng ai biết là hiện tại mình có Bitexco, Diamond, Seraton hay Novotel... Dù sao, thì em cũng hạnh phúc khi giới thiệu về đất nước con người Việt Nam. Sau đó thì nói về thức ăn. Sau khi lòng vòng nói Thái Lan có ăn côn trùng thì anh ấy hỏi bọn mày có ăn thịt chó không thì mình trả lời vô cùng tự nhiên là tao có ăn. Trời ơi, mặt anh ấy biến sắc. Hỏi đi hỏi lại là làm sao mày có thể làm như vậy được. Và cứ như hét ầm lên làm mình hốt hoảng. Thế là mình đành lên mạng Việt Nam, tìm một clip do bọn Tây làm về thịt chó để anh ấy hiểu rằng nó chẳng qua là sự khác nhau về văn hóa mà thôi, bọn tao ăn nó bình thường. Và tất nhiên là cũng không phải ai cũng ăn... blablabla. Sau khi xem clip xong thì anh ấy có bị thuyết phục một tí nhưng có vẻ vẫn còn sợ lắm.

Mình không nghĩ là chuyện này lại nghiêm trọng đến như vậy. Và anh ấy suốt các ngày còn lại, ngày nào cũng nói về chuyện đó và nói giỡn với mình là nếu mày thèm cũng đừng ăn thịt chó Ý nha. Bọn nó là bạn của tụi tao. =)). Rồi các đêm tiếp theo ăn tối chung với bạn vè, anh ấy cũng nói chuyện này với bạn bè. Hic. Làm mình xấu hổ chết đi được. Cứ như trong đầu của anh ta, khi nói về Việt Nam, chỉ nói về thịt chó, không còn gì khác nữa. Thế là suốt các hành trình còn lại, mình chẳng bao giờ nhắc đến thịt chó trong các cuộc nói chuyện.

Hiện tại, mỗi khi chat với anh ta, anh ta lại hỏi là mình có ăn thịt chó nữa không. hic hic.


Ăn tối cùng anh ta và bạn bè.
10171842_10203075218395097_2835774129964872457_n.j  pg

10312422_10203075218915110_3634291323632602467_n.j  pg


Clip mình giới thiệu về suy nghĩ của người nước ngoài về thịt chó. Nó không phải là gì quá ghê gớm. Chỉ là một phần văn hóa của Việt Nam
[video=youtube;bOZUXH_kD30]http://www.youtube.com/watch?v=bOZUXH_kD30[/video]


Chính vì văn hóa nên tôi thấy có những cái phải thật tinh tế khi giao tiếp với các cư dân văn hóa khác.

Ngày xưa, khi nhiều người Việt mình rất coi thường việc copy bài khi đi thi, chúng tôi thấy bọn Nga mang tài liệu vào phòng thi chép bài thường cũng bị sốc, nhiều người coi thường chúng nó... Bây giờ thì VN mình là chúa tể cái món ấy.

Tuy nhiên, một số tật xấu toàn tập và xấu tươing đối (tùy góc nhìn và văn hóa) như ăn cắp vặt, nói dối, chim bồ câu, thịt chó, mê tín... thực sự là những đặc điểm văn hóa âm tính cần thay đổi, tôi thấy chả hay ho gì khi giới thiệu ra nước ngoài, nếu buộc phải nói cũng phải khéo léo chút.

Tôi cảm phục bạn ở tính trung thực và tự nhiên khi ở nhờ nhà người ta, rồi nói với một người Italia lịch lãm là mình có ăn thịt chó. Bạn gặt hái những phản ứng thái quá là bình thường.

Sao bạn hiểu biết và tìm hiểu nhiều thông tin đến vậy để một mình ra nước ngoài mà lại còn ngạc nhiên về phản ứng của anh bạn Italia khi biết bạn là người ăn thịt chó???

Tôi đã thấy có nơi khi họ thiêu xác người (theo phong tục), người đốt xác thi thoảng có ăn một miếng thịt thăn, chắc để xem mức độ cháy của xác chết và cũng có thể là khoái khẩu của ông. Tuy nhiên, chắc khi hỏi ông có ăn thịt người không thì ông ra sẽ biết cách trả lời tế nhị để đơn giản là không gây sốc cho người khác.

Bạn quá mạnh về cá tính đến mức bạn không bị sốc văn hóa khi ra nước ngoài mà bạn lại có năng lực làm cho người khác sốc với bạn như vậy. Điều đó không có gì ngạc nhiên cả.
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Sao bạn hiểu biết và tìm hiểu nhiều thông tin đến vậy để một mình ra nước ngoài mà lại còn ngạc nhiên về phản ứng của anh bạn Italia khi biết bạn là người ăn thịt chó???

Tôi đã thấy có nơi khi họ thiêu xác người (theo phong tục), người đốt xác thi thoảng có ăn một miếng thịt thăn, chắc để xem mức độ cháy của xác chết và cũng có thể là khoái khẩu của ông. Tuy nhiên, chắc khi hỏi ông có ăn thịt người không thì ông ra sẽ biết cách trả lời tế nhị để đơn giản là không gây sốc cho người khác.

Bạn quá mạnh về cá tính đến mức bạn không bị sốc văn hóa khi ra nước ngoài mà bạn lại có năng lực làm cho người khác sốc với bạn như vậy. Điều đó không có gì ngạc nhiên cả.

Em đã từng đọc trong một sách du lịch do người Pháp viết dành cho dân du lịch Pháp, họ có đề cập đến thịt chó là một trobg các nét đặc trưng văn hóa của Ha Nội.

Em đã từng gặp nhiều bạn nước ngoài còn thử cả ăn thịt chó tại Việt Nam. Và tất nhiên là có một số không thích.

Em cũng tìm hiểu kỹ văn hóa về châu âu. Chẳng qua là em chưa gặp ai phản ứng mạn đến như người đàn ông này. Sau nay mới biết là ông này chưa đến châu á bao giờ. Nếu ông ấy hỏi thì em trả lời thế thôi. Em cũng biết rằng chẳng phải vì điều đó mà người ta ghê sợ hay ghét em. Em tự hào vì mình là một phần của nền văn hóa Việt Nam. Bất cứ văn hóa nào cũng có 2 mặt của nó. Nhưng chính điều đó góp phân tạo nên tính cách, con người em. Em cũng thấy sợ khi nghe ăn thịt chuột ở miền tây hay ăn côn trùng ở Thái Lan. Muốn thử hay không là quyền quyết định của em. Em chưa bao giờ nói rằng đó là điều xấu cả.Em hiểu và tôn trọng sự khác nhau của văn hóa vùng miền, từng đất nước. Điều đó tạo nên điểm đặc sắc cho mỗi nơi. ( giống như clip đề cập đến điều đó).
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

lót dép chờ bài tip của chủ thớt, năm sau cũng phải ráng bỏ việc đi âu thui :)
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Tham quan Rome bằng xe máy và ăn các loại pizza hàng ngày

Vì trai Ý nổi tiếng là gạ gẫm phụ nữ, nên việc chọn người cho ở vô cùng quan trọng với em. Khi đến Rome, em chọn ở nhà một ông khoảng 54t (lớn hơn tuổi bố em). Vì người này có đến 32 người bạn và có khoảng 50 người ở nhà ông ta. Nên em nghĩ như vậy là một lựa chọn tốt. Nhưng đời lúc là nhiều lúc bất ngờ. Ông ấy là một người tốt chẳng qua là thấy mình không phù hợp lắm.

Em đúng là ngốc khi trước đó chẳng bao giờ đặt câu hỏi là vì sao lớn tuổi như vậy mà lại ở một mình. Ông ấy khó tính lắm luôn, tuyệt đối sạch sẽ và tiết kiệm và đặc biệt là ngủ sớm dậy sớm. 10PM đã ngủ và 6AM đã dậy. (Em cũng là người rất biết điều, để không bị ghét. Vì chỉ cần một ý kiến NEGATIVE là không ai trên Couchsurfing muốn cho em ở nhờ nữa). Được cái là ông ta rất yêu Rome, và biết được nhiều chỗ hay để giởi thiệu và ông ấy rãnh nên có thời gian đưa đón em đến các điểm tham quan. Nhờ ông ấy mà em không ghét pizza nữa. Và cũng vì vậy, mà em có được cái nhìn toàn cảnh panorama của thành Rome vào ban đêm. Thật tuyệt vời.

Trong suốt chuyến đi, toàn phải đi tàu điện ngầm, hay xe bus nên chẳng thể nào được hưởng cái cảm giác sung sướng như được đi xe máy giống như Việt Nam. Khi nhắc đến Ý, ai cũng nói đến vespa. Em không may mắn được đi Vespa nhưng cũng được đi xe giống như PS nhà mình. Cái cảm giác được tận hưởng không khí, được lên dốc xuống dốc cũng thật là thú vị. Và cũng nhờ vậy mà tiết kiệm được bao nhiêu tiền metro nhưng ngược lại đi bộ mệt nghỉ.

Trước ngày rời khỏi thành Rome, ông ấy bảo là sẽ tặng cho em một bất ngờ. Em thì cũng chẳng tò mò lắm vì chẳng thể nghĩ ra là gì nữa nên không háo hức lắm. Vì từ lúc ban đầu của hành trình, em đã thấy rất nhiều cảnh đẹp. Thế là em đến một nơi, khoảng 20 người mọi người đang đứng xếp hàng trước 1 cửa của villa/ tòa lâu đài. Em cứ thấy mọi người đứng trước cánh cửa rồi nói chuyện, rồi cầm điện thoại. Em cứ nghĩ là nói chuyện với người bên trong để đặt chỗ một bữa ăn. Khi đến lượt em, thì em hoàn toàn bất ngờ. Đối diện em là một cái khe của khóa cửa. Nhìn vào đó, em sẽ thấy tòa thánh St-Peter đối diện mình, và có một khu vườn với hàng cây thẳng tắp từ cái khóa xửa đó đến tòa thánh. Cái cảm giác cứ như em chạm vào tòa thánh vậy. Đó là một trong những trải nghiệm tuyệt vời mà không thể nào sẻ chia bằng hình ảnh. Em rất muốn chia sẻ cái cảm giac ấy cùng gia đình, cùng bạn bè. Nhưng chẳng thể nào được. Và càng sau mỗi chuyến đi du lịch độc hành, em cảm nhận nhiều hơn, cảm nhận bằng mắt, bằng tai, bằng cả trái tim và cả cái đầu để ghi nhớ cái khoảnh khắc đó. Để biết rằng mình sẽ chẳng có cái cơ hội lần thứ hai để chiêm ngưỡng vẻ đẹp này. Để luôn luôn nhắc nhở với bản thân là may mắn biết bao khi thực hiện chuyến đi này.

Dũng cảm để thực hiện chuyến đi vẫn chưa đủ, cái may mắn không phải lo lắng về tài chính cho gia đình, cái may mắn được làm việc và tiếp xúc với người nước ngoài để có đủ hiểu biết và không quá lo sợ về thế giới bên ngoài, cái may mắn biết rằng khi em gặp khó khăn em có được một vài người bạn đích thực luôn ở bên, cái may mắn trải qua các khó khăn trong tình yêu, gia đình, công việc để biết yêu quý và trân trọng những gì mà em đang có và không bao giờ than phiền về cuộc sống này.

Mục tiêu quan trọng nhất đến Italy là đây.
Và mình cũng tham gia nem 1e vào đây với mong ước sẽ quay lại cùng tình iu của đời mình. Lại tiếp tục nằm mơ.

10308137_10203092628270333_5566516536672829931_n.jpg


10250320_10203107760488629_106373795714653609_n.jpg


10306539_10203114469576352_9022127081299796690_n.jpg


Venice
10174948_10203060090176901_7105861429865390281_n.jpg
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Cứ vừa đi chơi vừa chia sẻ nhé ;) (Vụ Indo đi về nhớ lưu lại thông tin để chia sẻ cho người sắp đi luôn hỉ)
 
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

Cứ vừa đi chơi vừa chia sẻ nhé ;) (Vụ Indo đi về nhớ lưu lại thông tin để chia sẻ cho người sắp đi luôn hỉ)

Chào bạn, đi Indo giống như đi nghĩ dưỡng. Nên mình đành cất giữ riêng kinh nghiệm/cảm xúc cho riêng mình. Nếu bạn cần thông tin gì thì pm cho mình. Mình đi: Bali/Ubud/Gili Trawagan. Thích nhất là Gili Trawagan. Gửi cho 1-2 tấm ảnh để cảm nhận được vẻ đẹp của nó.

10561622_10203654626319933_1458497796785216397_n.jpg


10514651_10203654065745919_6131348795558890837_n.jpg


10341991_10203648675371163_4671517903583230501_n.jpg
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Quay lại Pháp với sự chào đón nồng nhiệt của con người nơi đây

Khi nhắc đến nước Pháp, mọi người đến nói đến Paris. Nhưng nước Pháp còn có nhiều điều hơn thế nữa.

Từ 5h30 sáng đã dậy để đi ra sân bay từ Rome đi Paris, từ sân bay đi thẳng ra ga Mont Partnasse để đi St-Malo - 1 trong những thành phố du lịch nổi tiểng của Pháp. May sao lúc dừng ở ga Mont Partnasse có một cô bạn Việt Nam rãnh nên mang ra cho mình một bữa cơm Việt Nam. Cảm ơn bạn ấy vô cùng vì đã làm điều này cho mình. Đúng là cái gì không có được mới quý. Mặc dù chỉ là hộp cơm nhỏ nhưng nghĩ đến việc em ấy đi từ chỗ ở đến hơn 40ph mới gặp được mình, chỉ để đưa cho mình hộp cơm. Lúc đó mới thấy có nhiều người yêu quý em.

Đến nơi lúc 11h đêm, không thấy anh chàng trên CS ra đón mặc dù anh ta đã khẳng định ra đón mình dù cho lúc đó rất khuya. Trời thì lạnh, đói và vắng hoe. Lo lắng vô cùng, nhắn tin thì không thấy anh ta trả lời. Hic. CHuẩn bị tinh thần gọi điện cho 1 CS hứa sẽ giúp đỡ mình nếu mình gặp vấn đề gì. (Các bạn chú ý: mặc dù trên CS có 1 thành viên hứa cho mình ở, nếu có người khác cũng đồng ý thì bạn cũng phải giữ liên lạc để có trường hợp gì xảy ra (không liên lạc được với host hay host đó không tốt bụng) bạn sẽ có người khác giúp đỡ. Bạn cứ nói thật là bạn đã nhận lời của một host khác nhưng người đó có thể cho bạn số dt liên lạc phòng ngừa các trường hợp xấu xảy ra. Họ đều sẵn sàng giúp đỡ bạn).

Cuối cùng thì anh ta cũng đến. Điểm đặc biệt là anh chàng này lúc nào cũng thích đội một cái mũ. Anh chàng này là thấy giáo dạy tiếng Đức. Về đến nhà anh ta thì hơi khuya, anh ta làm cho cái sandwish rồi chỉ cho đồ uống rồi đi ngủ. Không biết có phải do mình làm việc lâu quá với người Pháp nên mình có cảm tình với họ hơn các nước khác. Sau hơn 10 ngày luôn lo lắng với đàn ông ở Ý, khi gặp anh chàng này, mình thấy liền sự thanh lịch, ngoài việc chào hỏi thì anh chàng này luôn giữ một khoảng cách đối với mình. Ôi, quay lại Pháp cứ như quay lại gia đình sau 1 tháng lang thang khắp nơi.

Trái ngược với host ở Rome, gọn gàng sạch sẽ bao nhiêu thì nhà anh này bừa bãi bấy nhiêu. Thôi kệ, đi chơi tiết kiệm có chỗ ngủ là được rồi. Cả đêm không ngủ được vì trời lạnh. Mãi đến sáng gần 6h sáng mới ngủ được. Đói bụng, trời lạnh đi làm gói mì tôm ăn cho ấm bụng, mặc dù anh ta có để sẵn trên bàn bánh mì và sữa. CHỉ biết kêu trời ơi, không tìm ra được một cái tô hay chén nào sạch sẽ. Nguyên một đống bát đĩa, chắc ít nhất là 4 ngày rồi chưa rửa. Nhìn cảnh này chịu không nổi, đành phải ra tay nghĩa hiệp. Chứ tình hình là mình còn ở đây thêm 2 ngày nữa.

Sau khi ăn uống xong xuôi, mới lên mạng đọc về việc các phương tiện công cộng để đến St-Malo chơi. Hic. KHông còn tuyến xe bus nào cho đến 3pm. Chán nản, vào nhắn tin cho anh ta là tao không chuẩn bị trước chuyện này. May sao, anh ta sẽ về nhà vào lúc 2h và dẫn mình đi chơi. Sung sướng, có người hướng dẫn miễn phí.

Nói về St-Malo, đó là một thành phố du lịch nhỏ, theo em thì chỉ là cái làng được bao quanh bởi thành lũy. Nơi đây cũng có rất nhiều khách du lịch nhưng chủ yếu là người Pháp và một vài người Nhật. Và đặc biệt điểm hay ở đây là nước thủy triều sẽ lên rất nhanh. Vì vậy, nhờ có anh ta hướng dẫn mà em có buổi chiều đi chơi trọn vẹn, nhìn thấy được thay đổi của thủy triều. Chỉ trong vòng 5 phút mà thủy triêu lên nhanh lắm luôn. Em mà tự đi, chắc em bị kẹt ở ngoài thành luôn. Nơi đây còn giữ được vẻ đẹp hoang sơ, với những đồi cỏ. Trong thời gian ở đây, em có đi Mont-ST Michel, Dinan, Cancale va St-Malo.

Nói về anh chàng này, sau khi buổi chiều đi chơi thì anh ta mới thú nhận là tối qua, khi gặp mày, tao nghĩ sẽ chán ngắt vì tiếng pháp của mày không lưu loát như hôm nay, và mày nhìn thấy mệt mỏi lắm. Hic. Làm sao mà cười tươi khi hơn một ngày vận chuyển từ 6 AM đến 11PM. Còn cười được là tốt lắm rồi. Còn về tiếng Pháp, nguyên 1 tháng trời, toàn nói tiếng Anh thôi. Có nói câu tiếng Pháp nào đâu. Ít nhất cũng phải mất một ít thời gian, 2-3 tiếng đồng hồ để quay lại như phản xạ ban đầu.

Ở đây, em được ăn hàu sống rất nổi tiếng của vùng này. Đặc biệt là ăn con cua hơn 1kg, rất to, mà giá suy ra VND chỉ có 120k. Thế là ăn hải sản cả buổi tối và ăn sáng luôn. Hic. Đi chơi mà lại ăn sáng bằng tôm, sướng còn gì bằng. Và đặc biệt như dân địa phương em cũng đi tắm biển ở 16 độ C. Đối với họ như vậy là ấm lắm rồi.

Vẻ đẹp hoang sơ của thiên nhiên.
10489940_10203389515092318_4186125931893725301_n.jpg


1623744_10203389513612281_944074853054532996_n.jpg


10486433_10203389514012291_2980394008615499314_n.jpg


Con cua to hơn bàn tay.

10388640_10203389543213021_2932901147396956167_n.jpg

Mont St-Michel.
10374017_10203139281516635_6389804870055409466_n.jpg


St-Malo

10336852_10203132657191031_184350784344556372_n.jpg

10251979_10203132658871073_6346192106391197264_n.jpg
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Quay lại Pháp với sự chào đón nồng nhiệt của con người nơi đây (tiếp)

Như đã nói từ ban đầu, đây không phải chỉ là chuyến đi du lịch mà là còn hành trình kết nối con người.

Sau khi đi St-Malo, em đến Laval 3 ngày, đây chẳng phải là thành phố du lịch nhưng em vẫn ở đây thời gian dài để có thời gian sống cùng, trò chuyện với 2 vợ chồng của người sếp cũ của em - người đã dậy cho em từng bước ban đầu trên con đường sự nghiệp. Em không biết mọi người như thế nào nhưng em không hiểu sao lại có may mắn đến vậy. Những con người không cùng huyết thống, không cùng dân tộc mà luôn sẵn sàng giúp đỡ em mặc dù em chỉ là đồng nghiệp của ông (Không phải chỉ mỗi ông mà các đồng nghiệp khác người Pháp cũng giúp đỡ em rất nhiều trên hành trình của mình).

Lần đầu tiên sống trong một gia đình của người nước ngoài, mà lại là một cặp đã lớn tuổi. 2 vợ chồng đều khoảng 70 tuổi. Khi vừa đến nơi, cảm giác hạnh phúc khi vợ ông đã phát âm đúng tên của mình mặc dù mình chưa gặp bà bao giờ. Mặc dù lớn tuổi nhưng bà rất xì tin, tóc nhuộm high-light màu hồng. (Ở Barcelona, mình cũng gặp một người phụ nữ lớn tuổi nhưng ăn mặc rất thời trang). Đây là điểm mình rất thích ở phương tây. Mặc dù lớn tuổi nhưng họ vẫn tự do làm những điều mình thích và không quan tâm đến cái nhìn của những người chung quanh. Dù già cả về hình dáng, nhưng tâm hồn của họ luôn trẻ trung. Mình mong rằng sau này bố mẹ mình cũng có thể được như vậy. Họ có thể làm những điều mình thích, không phải lo lắng hay lo sợ là mọi người bảo rằng đã già rồi, phải đứng đắn.

Thật đau xót khi thấy họ đã lớn tuổi và chỉ 2 người sống với nhau, không có con cái sống chung và con cái cũng không sống chung thành phố mặc dù họ có đến 4 đứa con. Không biết khi có chuyện gì xảy ra thì họ sẽ xoay xở thế nào nữa. Nghĩ lại, em thấy thật đáng quý cho văn hóa Việt Nam khi con cái ở cùng, hay chăm sóc bố mẹ khi bố mẹ lớn tuổi. Mặc dù điều này đang thay đổi nhưng em mong rằng truyền thống này vẫn mãi được lưu giữ.

Dù lớn tuổi, nhưng cả hai vẫn đi lại rất nhanh nhẹn và nói chuyện, giỡn đùa với nhau rất tình cảm, hôn nhau. Đối với em, hạnh phúc của cuộc sống là đây. Sau 50 năm chung sống, họ vẫn còn luôn thể hiện tình yêu với nhau. Sự thể hiện tình cảm này không phải chỉ có ở gia đình này, mà ở các gia đình tiếp theo mình cũng thấy như vậy. Em thầm ước mong mình cũng sẽ có một tình iu như vậy.

Dù là khách nhưng em cũng được vợ ông chuẩn bị sẵn cho một món quà. Thật sự rất hiếu khách. Dù chỉ mới gặp bà nhưng em cảm giác rất thân quen. Và em được bà đối xử như người thân. Sáng nào ngủ dậy cũng thấy có sẵn một bánh gato mà ông đã đi chợ từ sáng mua cho em vì biết em rất thích ăn bánh.

Trong thời gian ở đây, em chỉ đi loanh quanh theo 2 vợ chồng đi shopping và được 2 vợ chồng dẫn đi ăn nhà hàng. Ngày đầu tiên, em được 2 ông bà giới thiệu cho một món tráng miệng và em cực ký thích. Thế là các ngày sau, ông bà đều bàn với nhau để dẫn em đến các nhà hàng có món ăn đó: Ile flottant. Ngày chia tay lần này, chẳng biết bao giờ mới gặp lại nữa vì sếp em về hưu luôn, không quay lại Việt Nam nữa. Cuối cùng em cũng thực hiện lời hứa với ông: em từng hứa sẽ đến gặp ông và vợ ông tại đất nước của ông ( Ông và vợ đã lớn tuổi lắm rồi, chẳng biết sẽ ra đi khi nào). Em cũng phần nào vui vì đã làm được điều này, tiền kiếm được chỉ để phục vụ cho tâm hồn hạnh phúc mà thôi.

10313623_10203154277131516_9101065110094378130_n.jpg


Hạnh phúc là đây.

10402571_10203168975098956_8560025954203204666_n.jpg


Người phụ nữ lớn tuổi xinh đẹp gặp ở Barcelona.

10559915_10203689246785423_7620664755287585207_n.jpg
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Quay lại Pháp với sự chào đón nồng nhiệt của con người nơi đây (tiếp)

Sau khi nghỉ ngơi hoàn toàn tại nhà sếp thì em đến Blois để tham quan lâu đài Chateau de Chambord cho nên chỉ ở lại nơi đây một đêm hai ngày. Khi đến nơi em được cô đồng nghiệp đón tại ga cùng với con của cô ta. Gặp lại nhau sau chưa đầy 3 tháng tại Việt Nam, ai cũng bất ngờ về quyết định nghỉ việc của em. Rồi cả 2 có tâm sự một tí về công ty và công việc. Sau đó cô ấy lại đích thân dẫn mình đến một văn phòng du lịch để tìm hiểu về việc đi thăm tòa lâu đài này. Mặc dù mình đã nói là mình đã tự tìm hiểu trên mạng hết rồi nhưng nàng ta không chịu, một hai là phải qua văn phòng để tìm hiểu thêm. Nhiệt tình hết sức.

Cuối cùng thì cả gia đình cùng ăn tối cùng với bạn gái của cậu con trai lớn. Giới thiệu về gia đình: có 2 cậu con trai: 21t và 13t, sống trong một căn nhà xinh xắn được sơn với màu chủ đạo là màu xanh lá chuối, cực kỳ tươi trẻ. Mặc dù cũng biết về văn hóa nhưng chính thức trải qua thì vẫn còn ngỡ ngàng. Bữa ăn đúng là vô cùng phức tạp, có đúng 4 giai đoạn: entree,apperitif, plat principal và dessert. Thật sự mà nói ra chưa ăn đến món chính là em đã no lắm rồi. Làm gì mà có sức ăn cho đầy đủ 4 giai đoạn. Buổi tối diễn ra trong không khí vô cùng vui vẻ với nhiều chủ đề khác nhau. Trong đó có một chủ đề mà mình không thể quên là về việc người phụ nữ Việt Nam khi lấy chồng thì phải sống cùng gia đình chồng. Cô đồng nghiệp này thì tất nhiên là thích thú với ý kiến này, và cô bạn gái của đứa con đầu thì không thích rồi. Chú ý là đứa con đầu không sống cùng gia đình nữa mà sống cùng bạn gái. Và cũng vô cùng lạ là trong lúc nấu cơm, dọn đồ ăn thì chỉ có 2 vợ chồng phụ nhau làm. Con thì đứa này xem phim, đứa khác thì nói chuyện với bạn gái. Gặp ở Việt Nam, bạn gái này chết chắc. Sau khi bàn bạc một hồi thì mọi người quay lại hỏi ý kiến của mình. HIC. EM không biết trả lời sao luôn. Thế là đành phải thoái thác là tùy theo phong tục của mỗi gia đình. Em thì phụ thuộc vào người iu.

Sáng hôm sau, khi ngủ dậy, đang ăn sáng thì cô đồng nghiệp mang ra hộp đồ ăn, nước ngọt và trái cây. Bảo em mang theo ăn trưa, để dành tiền mà đi các thành phố khác. Lúc này, trong lòng vô cùng cảm kích, chẳng biết nói sao. Sao có thể lại có những con người tận tình mà quan tâm đến như vậy. EM và cô ấy cũng không thường xuyên làm việc cùng nhau.

Nói về chateau de Chambord, Em vô cùng hài lòng khi quyết định đến đây mặc dù đã được đi chateau de Versailles. Trong lúc tham quan thì em có đi theo một đoàn học sinh tiểu học, được thầy giáo giới thiệu về lịch sử của lâu đài. Trong lúc lẽo đẽo đi theo, em có hỏi thầy giáo vài câu hỏi. THế là thầy ta cho em luôn cuốn vở gồm các câu hỏi để cho học sinh tự trả lời sau khi tham quan. Thấy thế thật là hay và dễ hiểu, bao gồm những ý chính về lịch sử của tòa lâu đài. Lúc này lại bắt đầu suy nghĩ và ao ước về nên giáo dục nước nhà. Không những chỉ đi tham quan, các em sẽ trả lời các câu hỏi sau đó. Mà các câu hỏi thì rất ngộ nghĩnh không khô khan. Vì như vậy, mà đa số bạn bè quốc tê bằng tuổi em rất giau kiến thức lịch sử và văn hóa. Cứ ước rằng nếu lúc nhỏ, em mà cũng được học thế này thì chắc em cũng yêu lịch sử Việt Nam. Mà thôi, nghỉ nhiều làm gì cho nó mệt. Em sinh ra và lớn lên như vậy, thì đành phải chấp nhận như vậy thôi. Cuộc sống này có bao giờ hoàn hảo và công bằng đâu.

Ăn tối cùng gia đình

10325622_10203172337103004_8924074634722873715_n.jpg


Chateau de Chambord

10262145_10203182315672462_3697006494893931856_n.jpg


Và xem biểu diễn kể về lịch sử của lâu đài

10373747_10203182316432481_1531747557740509921_n.jpg


10397839_10203182319272552_310867067958277829_n.jpg
 
Last edited:
Re: Nghỉ Việc, Cô gái độc hành trời Âu 68 ngày nhưng không cô đơn, 2500e

PHẦN 2: Hành trình kết nối con người với con người - Niềm vui và những khó khăn gặp phải : Quay lại Pháp với sự chào đón nồng nhiệt của con người nơi đây (tiếp) - từ Việt Nam đến Pháp

Cuộc đời luôn đầy những bất ngờ. Những bất ngờ làm cho cuộc sống đầy thú vị.

Tình cờ làm quen với một nhóm bạn 3 người Pháp tại Nha TRang vào một buổi tối và đi tắm bùn, spa, đi ăn tối ngày hôm sau. Cũng như các người bạn khác, em cũng nghĩ rằng mình sẽ chẳng có cơ hội gặp lại những người bạn vui vẻ và nhí nhảnh này nữa. Cuộc đời là vậy đó, sau cuộc vui là những chia ly.

ẤY vậy mà, em lại gặp họ một lần nữa trên đất nước của họ. Sau khi được một người bạn Pháp, gặp ở Nha Trang, dẫn đi thăm vườn nho St-Emilion, được giới thiệu về các loại rượu vang, được lo ăn uống ở Bordeaux 3 ngày thì em cũng đến CAp Ferret để gặp những người bạn trẻ của mình. Cảm giac vô cùng hân hoan gặp lại bạn của mình sau 4 tháng tại Việt Nam. Vẫn như xưa, vẫn trẻ trung và xinh đẹp.

Không như gia đình sếp, khá giả. Họ còn trẻ, không có nhiều tiền chỉ sống trong một căn hộ nhỏ nhưng vẫn cố gắng thu xếp lo lắng cho mình việc ăn và cả chỗ ngủ đàng hoàng. Thật vui biết bao khi cô bạn gái giới thiệu về cuốn sách các món ăn Việt Nam mà cô cố gắng mua bằng tiếng Pháp. Thật tự hào về điều đó khi cô ấy bảo rằng cô ấy rất thích các món ăn Việt Nam, và mới cách đây mấy ngày cô ấy cố gắng làm món nem cuốn nhưng không thành. Mất hơn 1/2 ngày nhưng không ra sao cả. :(. Và cô ấy cũng rất thích món PHỞ. Niềm tự hào khi cô ấy nói rằng Viêt Nam là một trong những nước rất giàu về ẩm thực.

Vì họ là đôi trẻ nên cách nói chuyện và ăn uống và thể hiện tình cảm cũng rất khác vơi hai gia đình trước mà mình đã từng ở. Họ ăn uống đơn giản và không phức tạp lắm. Nói chuyện cũng dễ gần và không kiểu cách hơn các gia đình trước. Và cũng cố gắng dẫn em đi quanh thành phố để ăn các món ăn vặt, như các loại bánh crepe và kem. Cùng nhau nói chuyện và nhắc về những kỷ niệm tại Việt Nam. Họ bảo cách thích ăn uống ngoài vỉa hè tại nước chúng ta. Thích spa ở Việt Nam với giá vô cùng rẻ. Hic. Cái này em cũng thích nữa. (Bên này, spa-45ph khoảng 80-90e. Ở Viêt Nam, spa-90ph chỉ có 18usd).

Mặc dù không khá giả, nhưng đôi bạn vẫn cố gắng dẫn em đi ăn một bữa hải sản hoành tráng. Cái hay ở bên này là hải sản ăn lạnh, không ăn nóng giống mình và không có nhiều loại nước chấm. Em là chúa hải sản nên đưa bao nhiêu là ăn hết bấy nhiêu. Cái cảm giác gặp lại họ, tại thành phố họ sống và được lo lắng chăm sóc cứ như là đã biết nhau từ lâu không phải là cảm xúc mới. Nhưng em đều cảm thấy hạnh phúc vì điều đó mỗi lần gặp lại bạn bè.

Ngày ra đi, cô bạn đưa tiễn em đến tận xe bus. Đợi em lên xe, trả tiền cho em và dặn dò kỹ lái xe thì mới chịu đi về. Càng đi, càng ngẫm nghĩ về những con người mà mình đã gặp trong cuộc đời này. Số mình may mắn hay người tốt luôn ở quanh ta?? Càng đi và càng yêu đời. Tâm hồn thanh thản và tận hưởng những điều tốt đẹp của cuộc sống. Quyết định nghỉ việc ra đi có lẽ là một trong những quyết định quan trọng của cuộc đời. Nhưng ra đi để hiểu và biết thêm về cuộc sống này. Để thầm cảm ơn mẹ khi mẹ động viên: tiền thì con sẽ kiếm cả đời nhưng hiểu cuộc sống và trải nghiệm bản thân thì không phải lúc nào cũng làm được. Đây là lúc thích hợp khi con còn độc thân, không vướng bận bất cứ điều gì. Ra đi với cái đầu và trái tim nên khi con trở về, mẹ chỉ cần con giữ nguyên như vậy là được.

Từ Việt Nam đến Pháp.

1234767_10203211061671094_5001392098705184780_n.jpg


10402681_10203211062471114_7867499317519868309_n.jpg


Hình ảnh cha và con cùng đi dạo trên đường. Chú ý là người cha đang chở con gấu bông (Khi mình chộp tấm hình thì anh ta xấu hổ, cuối mặt xuống và còn nói đùa với em là phải trả tiền cho tấm hình đó). Mong rằng người chồng tương lai của mình cũng bỏ ra nhiều thời gian đê chơi và chăm sóc con.

10402631_10203204619630047_4665762922125658028_n.jpg


Nghệ thuật cát.

10411775_10203204622190111_8183833754725016658_n.jpg
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,146
Bài viết
1,173,979
Members
191,972
Latest member
789win1
Back
Top