Hai mặt
Con người quý nó, thân thiết với nó. Con người yêu thương nó, và nó cũng yêu thương chủ nhân của mình. Nó quấn quýt, làm nũng, chơi đùa, sẵn sàng làm trò khiến con người vui vẻ. Dù không phải là người, nó được gọi là người bạn trung thành nhất của con người. Kể cả khi chết đi rồi, người ta vẫn còn nhắc đến nó trìu mến.
Con người sợ nó, ghét nó. Con người muốn tránh nó, và nó thì cũng luôn cảnh giác với con người. Nó gầm gừ, chun mũi, nhe nanh, dựng lông, sẵn sàng lao vào cắn xé khiến con người đổ máu. Dù không phải là người, nhưng khi ghét nhau, căm thù nhau thì con người lôi tên nó ra để chửi vào mặt nhau. Kể cả khi chết đi rồi, người ta cũng dùng nó lúc đã chết để lầm bầm chửi.
Người ta gọi yêu những đứa trẻ theo tên của nó, vì những đứa trẻ giống nó, hay đúng hơn là nó giống những đứa trẻ. Nó trung thành và tận tụy, và con người nói : Con không chê cha mẹ khó, (nó) không chê chủ nghèo
Người ta chửi rủa những kẻ khốn nạn theo tên của nó, vì muốn rằng kẻ đó giống nó, hay nghĩ rằng nó khốn nạn như những kẻ kia. Nó tàn ác và phản trắc, và con người nói: Bần thì mới có, (nó) thì mới giàu
Trong thần thoại Hy Lạp, nó là con vật gần gũi của vị thần tối cao Zeus trên đỉnh Olympia, trong tiếng Trung Hoa, nó được dùng để đặt tên ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm: sao Thiên Lang.
Trong thần thoại Hy Lạp, nó là con vật canh cửa khủng khiếp có tên Xerber dưới đáy Địa ngục, tại đất Ai Cập, khuôn mặt của nó là mặt của vị thần ghê gớm của cõi chết: thần Anubis.
Con người quý nó, cho nó ngủ cùng, nó là con vật duy nhất được con người tắm rửa thơm tho bằng những thứ vốn chỉ dành cho con người, nó được đeo nơ, nó được có những cuộc thi trên toàn thế giới vì sự đẹp đẽ, thông minh của nó.
Con người coi khinh nó, cho nó đi dọn phân trẻ em, nó nằm bờ bụi, nó đầy bọ chét gây bệnh và hôi hám kinh khủng, nó phải đeo xích, nó bị đem ra hành hạ khi con người buồn bực tức giận, bị nguyền rủa vì tiếng tru trong đêm, vì việc đánh dấu lãnh thổ của nó.
Nó là hình ảnh sự đón chào thân quen nhất khi con người trở về, làm con người ấm lòng; nó cuống quýt vẫy tít đuôi, đôi mắt nhìn con người đầy yêu thương, nó rít lên vui sướng, nó liếm tay, nó rúc vào lòng chủ với tất cả sự hân hoan vô hạn, và con người sẽ ôm nó để chia xẻ niềm vui.
Nó là hình ảnh rõ rệt nhất của Quỷ dữ khi trong cơn động dại, làm con người kinh khiếp; nó điên cuồng đuổi theo, đôi mắt long lên tia máu, rớt dãi đầy mồm, nó nhe nanh cắn điên loạn, gầm gào xé nát bất cứ cái gì, nó khát máu con người, và con người sẽ phải đập chết nó nếu không muốn mình phải chết.
Xin hãy đọc tất cả những dòng màu xanh trước, rồi sau đó mới đến những dòng màu đỏ. Liệu bạn có thấy được điều gì.
.
.
Con người quý nó, thân thiết với nó. Con người yêu thương nó, và nó cũng yêu thương chủ nhân của mình. Nó quấn quýt, làm nũng, chơi đùa, sẵn sàng làm trò khiến con người vui vẻ. Dù không phải là người, nó được gọi là người bạn trung thành nhất của con người. Kể cả khi chết đi rồi, người ta vẫn còn nhắc đến nó trìu mến.
Con người sợ nó, ghét nó. Con người muốn tránh nó, và nó thì cũng luôn cảnh giác với con người. Nó gầm gừ, chun mũi, nhe nanh, dựng lông, sẵn sàng lao vào cắn xé khiến con người đổ máu. Dù không phải là người, nhưng khi ghét nhau, căm thù nhau thì con người lôi tên nó ra để chửi vào mặt nhau. Kể cả khi chết đi rồi, người ta cũng dùng nó lúc đã chết để lầm bầm chửi.
Người ta gọi yêu những đứa trẻ theo tên của nó, vì những đứa trẻ giống nó, hay đúng hơn là nó giống những đứa trẻ. Nó trung thành và tận tụy, và con người nói : Con không chê cha mẹ khó, (nó) không chê chủ nghèo
Người ta chửi rủa những kẻ khốn nạn theo tên của nó, vì muốn rằng kẻ đó giống nó, hay nghĩ rằng nó khốn nạn như những kẻ kia. Nó tàn ác và phản trắc, và con người nói: Bần thì mới có, (nó) thì mới giàu
Trong thần thoại Hy Lạp, nó là con vật gần gũi của vị thần tối cao Zeus trên đỉnh Olympia, trong tiếng Trung Hoa, nó được dùng để đặt tên ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm: sao Thiên Lang.
Trong thần thoại Hy Lạp, nó là con vật canh cửa khủng khiếp có tên Xerber dưới đáy Địa ngục, tại đất Ai Cập, khuôn mặt của nó là mặt của vị thần ghê gớm của cõi chết: thần Anubis.
Con người quý nó, cho nó ngủ cùng, nó là con vật duy nhất được con người tắm rửa thơm tho bằng những thứ vốn chỉ dành cho con người, nó được đeo nơ, nó được có những cuộc thi trên toàn thế giới vì sự đẹp đẽ, thông minh của nó.
Con người coi khinh nó, cho nó đi dọn phân trẻ em, nó nằm bờ bụi, nó đầy bọ chét gây bệnh và hôi hám kinh khủng, nó phải đeo xích, nó bị đem ra hành hạ khi con người buồn bực tức giận, bị nguyền rủa vì tiếng tru trong đêm, vì việc đánh dấu lãnh thổ của nó.
Nó là hình ảnh sự đón chào thân quen nhất khi con người trở về, làm con người ấm lòng; nó cuống quýt vẫy tít đuôi, đôi mắt nhìn con người đầy yêu thương, nó rít lên vui sướng, nó liếm tay, nó rúc vào lòng chủ với tất cả sự hân hoan vô hạn, và con người sẽ ôm nó để chia xẻ niềm vui.
Nó là hình ảnh rõ rệt nhất của Quỷ dữ khi trong cơn động dại, làm con người kinh khiếp; nó điên cuồng đuổi theo, đôi mắt long lên tia máu, rớt dãi đầy mồm, nó nhe nanh cắn điên loạn, gầm gào xé nát bất cứ cái gì, nó khát máu con người, và con người sẽ phải đập chết nó nếu không muốn mình phải chết.
Xin hãy đọc tất cả những dòng màu xanh trước, rồi sau đó mới đến những dòng màu đỏ. Liệu bạn có thấy được điều gì.
.
.
Last edited: