What's new

Nhớ Bắc...

Vậy có bác nào nhớ các món ăn HN và bia HN ko ạ? Gần nhà em mới mở quán bia HN, uống bằng "cốc" hẵn hòi nhé! :D

Có, mình nhớ bia Tạ Hiện :D. Chiều nào cũng đông và ồn ã, mà cũng chỉ có tưng ấy con người, từng ấy góc, mà hôm nào ngồi cũng thích, ăn gì cũng thích, nhìn ai cũng thích.

Vào SG uống bia suốt ngày mà vẫn nhớ bia Tạ Hiện mới đểu =)).
 
taydoc không biết bia Tạ Hiện là gì, mới nghe, nhưng là beer thì mình thích bia SaiGon Special (không biết là tại sao lại uống ở Hà Nội thì ngon hơn nơi khác) có lẽ vì thời tiết. Bia Hà Nội (lager) cũng đặc biệt , tuy nhiên nhiều quá. Taydoc không có bạn ở thủ đô nên không biết nhiều điều về HN , tuy nhiên taydoc thích vào quán steak Bảo Lâm (không nhớ tên đường) uống bia SaiGon. Bia này ở sài gòn không nhiều nơi bán, nhưn ở HN thì bao la. Giáng Sinh này taydoc sẽ ra HN và sẽ uống bia Tạ Hiền thử xem sao.
 
Có, mình nhớ bia Tạ Hiện :D. Chiều nào cũng đông và ồn ã, mà cũng chỉ có tưng ấy con người, từng ấy góc, mà hôm nào ngồi cũng thích, ăn gì cũng thích, nhìn ai cũng thích.

Vào SG uống bia suốt ngày mà vẫn nhớ bia Tạ Hiện mới đểu =)).

Có một góc nhỏ của Tạ Hiện tặng bạn cho đỡ nhớ nhá(beer)(beer)

3974358496_2112f4a26b_o.jpg
 
Vào Sài Gòn được 6 tháng, ốm 3 lần đáng kể. Lần nào cũng 1 tuần. Mình nghi mình sắp có chu kỳ 3 tháng tại thành phố này. Triệu chứng lần nào giống hệt lần ấy, rồi cũng quen quen. Hôm trước gặp một chị bán thuốc rất dễ thương, chị khen cái xe màu rất xinh, chị còn giảm giá thuốc cho mình vì mình bảo lấy liều lượng 1 ngày thôi thay vì 2 ngày. Chị bảo "cuối tháng chị cũng hay hết tiền, để chị bớt cho", rồi dặn dò uống thuốc, chỉ đường cho mình tới nhà bạn. Vì mình ghét uống thuốc nên mua ít, nhưng không hiểu sao thấy xúc động ghê gớm.

Không biết đang là mùa gì nữa, mưa nhiều, mưa như đuổi tháng 11 qua nhanh. Có gì đâu, cũng chỉ là những cơn mưa thôi! Cũng chỉ là mùa đông không còn lạnh nữa thật rồi! Mọi thứ có thể trở nên dịu dàng hơn, theo cách mình nghĩ và đi theo nó. Mình chưa tìm được nhà mới, còn cây của mình nữa, mọi thứ có vẻ gì đó rất lộn xộn. Mà thực lạ, càng lộn xộn như vậy mình càng nhởn nhơ. Thói thường trước nay vậy, chẳng hiểu sao càng rối tung rối mù cái mặt mình càng hơn hớn.

Hôm nay, lần đầu tiên mình được tặng hoa ở SG sau gần 6 tháng ở đây. Cảm giác ôm một bó hoa trắng muốt thật lớn trên tay khiến mình xúc động nhè nhẹ. Thành phố mềm đi trong tiếng Piano của Loos. Những cây me lá đổi màu kì lạ dưới ánh đèn. Những ngày gần đây, SG có nhiều khoảnh khắc khiến mình nhớ tới Remarque. Mỗi khi niềm tuyệt vọng đạt tới đỉnh điểm cũng là lúc bản năng của con người sản sinh ra những niềm hi vọng mới. Vào những thời khắc chuyển giao càng khắc nghiệt, người ta càng mến yêu những điều dịu dàng nhỏ bé.

Trở về nhà, mình cắm hoa vào chiếc bình màu đỏ lớn. Ngắm nhìn thật lâu. Tìm kiếm một vài bản nhạc của Charles Loos nghe lúc tối. Và nhớ lại cảm giác khi ở trong khán phòng. Rung cảm nảy sinh từ những nốt nhạc nở hoa trong không gian cuốn trôi muộn phiền, đồng thời cũng đẩy mình vào thứ cảm giác gai gai của những hồi ức cũ. Phức hợp ấy làm cảm giác mình bồng bềnh, bồng bềnh. Lạ lẫm mà quen thuộc.

Mình cảm thấy rất thư thái, vì đã lâu lắm rồi mới tìm lại được cảm giác dịu dàng như thế trong thành phố khắc nghiệt này.

Có lẽ vì có những giờ phút mình không nghĩ gì cả, nên mình bỗng dưng viết ra những điều đã nghĩ từ rất lâu. Chuyện viết hay không viết chẳng phải là hèn kém gì, mình muốn nói như thế với chị. Nhưng lại chẳng biết phải nói sao qua tin nhắn. Chị ơi, chị vẫn bảo cuộc đời dài lắm, và mình thì hãy còn rất trẻ. Đừng vì mình đang ốm mà để suy nghĩ dày vò mình như vậy. Chuyện gì rồi cũng sẽ quen, chuyện gì rồi cũng sẽ thành quá vãng…
….

Như thế đấy, gần đây mình rất dễ xúc động, điều mà trước giờ không hề có tại SG. Có lẽ vì mình đã quen dần với nhịp sống ở đây...

Dẫu mùa đông không còn lạnh nữa rồi, K ơi...
 
Đợt trước cũng khá lâu rồi thằng bé cũng có dịp được ăn vạ(ăn nằm)trong SG được gần 2 năm,lúc mới vào nhứ HN kinh khủng và cảm thấy như không chịu được ở nhịp sống của Sài thành...liên tục gọi điện về cho anh em bạn bè cho đỡ nhớ và rồi thời gian như thoi đưa,ở đâu cũng phải thích nghi được nhưng cao trào khi Tết lại đến ,dần dần mọi người cũng về quê ăn Tết ,thằng bé lang thang mà cảm giác trào dâng,lúc đó mới cảm nhận được nó có tình cảm thế nào với HN và HN đã ở trong nó từ những gì nhỏ nhất...những ngõ nhỏ quán cóc của cụ già với ánh đèn le lói,những tiếng rao,những hương vị hơi thở .....thằng bé cảm thấy hơi chạnh lòng và 1 cái Tết nơi chốn phồn hoa Sài thành cũng đến với 1 thằng bé đến từ thủ đô!!!
 
Vừa rời khỏi sân bay Tân Sơn Nhất thì bên đường nó tha thiết lên "tôiiiiiiiiiiii mong Về Hà Nội.... để nghe gió sông Hồng thổi...."

Trào máu! :(
 
Giữa đêm thức giấc, thèm xuống phố một mình.
Đêm lạnh. Cafe chẳng đủ say.

Nghĩ về HN mùa hè năm trước. Cuộc đời không dài, sao bao nỗi đau phải chịu hai lần?
Nghĩ về biển của những mùa đông trước. Vụng dại và cuồng điên. Tất cả đều bàng bạc, lành lạnh, nhàn nhạt, và nực cười.
Nghĩ về thành phố bé như lòng bàn tay, đi chưa hết tiếng đã hết vòng. Trở về đi cả buổi chiều chẳng sợ gặp người quen, và con đường mùa đông của riêng mình đã bị bít kín hai đầu. Không rõ buồn hay vui...
Nghĩ về tin nhắn của M "Tôi đang trên đường về HD. Dọn hết về. Đừng nghĩ nhiều, có lẽ đơn giản SG không hợp với con gái HD. Rong chơi ít, giữ sức khỏe rồi về sớm."

Hình như mình đã quên một điều gì đó, trong những ngày tháng cuối năm này. Biết làm sao, mỗi ngày đều dửng dưng hơn trước xung quanh.
Những con người, những phố phường, những bàn tay, sao mỗi ngày đều trở nên xa lạ quá...
Buồn làm sao, chuyện gì rồi cũng thành dĩ vãng?

Mười năm khi phố khi vùng đồi, nhìn nhau ôi cũng như mọi người
Có một dòng sông đã qua đời...


Đời người có mấy lần mười năm? Có bao nhiêu lần nằm lăn dưới sàn đất lạnh ngắm nhìn những chồi cây đang mọc lên dưới nắng, xanh ngắt mấy từng không mà lòng đau khôn tả?

Nỗi đau thực ra có hình hài?

Bài viết về nỗi nhớ Bắc ngày Tết đã được chấp nhận. Trùng hợp làm sao, chiều nay đi về ngang qua lăng cha Cả ngửi thấy mùi khói đậm đặc. Người ta đốt lá khô. Mình đã viết về mùi khói quê nhà những ngày xưa, khi còn bé xíu, và giờ đây chạnh lòng biết mấy khi chạm vào mùi khói ở đất lạ. Mùi khói ở đây có gì đó ngai ngái, và đầy sự chối từ.

Cuối năm, công việc nhiều hơn mà mình thèm đi quá. Còn biết bao nơi chưa đặt chân tới. Chuyến đi Cà Mau tuần sau đầy sự lạ lẫm và bất ngờ. Chẳng có thời gian chuẩn bị gì nhiều. Mình nhớ Hà Nội quá, dù mới ở đó 2 tuần trước thôi. Mùa đông cứ sống ngắc ngoải mỗi ngày trong mình.

Và thèm nghe nàng thơ hát Đêm mơ Hà Nội biết bao nhiêu.

Đêm mơ Hà Nội, mùa đông đã sang cong cong heo may đầu mùa....
Đêm mơ Hà Nội, nhà ai khói lên sương bay lung linh bầu trời...
Đêm mơ Hà Nội, ngày ai có ai say nhau nên quên đường về...
Tôi mơ Hà Nội, Hồ Tây có ai trong sương tôi mơ một đời...

...
Đêm nay, mình nhớ tới mười ba cái hồ.
 
Nghĩ về tin nhắn của M "Tôi đang trên đường về HD. Dọn hết về. Đừng nghĩ nhiều, có lẽ đơn giản SG không hợp với con gái HD. Rong chơi ít, giữ sức khỏe rồi về sớm."

Dường như ai từ Bắc vào cũng trải qua cảm giác trăn trở đi về, với cảnh bạn bè cùng quê thỉnh thoảng lại rơi rụng đến chông chênh. Và càng về Tết, có cái gì đó quay quắt trong lòng, giữa nhộn nhịp phố xá đèn hoa lấp lánh cuộn chảy ..! :)

Cảm ơn bạn đã cho mình trở lại ngày xưa ..! (wait)
 
Dường như ai từ Bắc vào cũng trải qua cảm giác trăn trở đi về, với cảnh bạn bè cùng quê thỉnh thoảng lại rơi rụng đến chông chênh. Và càng về Tết, có cái gì đó quay quắt trong lòng, giữa nhộn nhịp phố xá đèn hoa lấp lánh cuộn chảy ..! :)

Cảm ơn bạn đã cho mình trở lại ngày xưa ..! (wait)

Bạn Greenline làm mình tò mò xíu xiu, đọc bài viết thì rõ là ở SG, mờ hum trước nghe tình yêu winter của mình bảo mới đi Hà Giang cùng với bạn :D.
Anyway, mình rất vui vì có người đồng cảm.
Sắp đến Tết rồi, mình nghe kể Tết ở SG mà buồn nát ruột. Mà chưa biết có phải ăn Tết xa nhà không nữa.
 
Bạn Greenline làm mình tò mò xíu xiu, đọc bài viết thì rõ là ở SG, mờ hum trước nghe tình yêu winter của mình bảo mới đi Hà Giang cùng với bạn :D.
Anyway, mình rất vui vì có người đồng cảm.
Sắp đến Tết rồi, mình nghe kể Tết ở SG mà buồn nát ruột. Mà chưa biết có phải ăn Tết xa nhà không nữa.

Bạn đọc không kỹ rồi, bài bạn viết làm mình nhớ lại những cảm xúc đã từng trải qua khi ở SG. Chứ bây giờ thì yên vị ngoài Bắc rồi. (c) Tình yêu winter của bạn hoặc là bạn nhớ sai địa điểm đến vài trăm ki lô mét rồi. :))

Tết ở SG ư? Tết ta thì không biết, còn Tết Tây thì sáng mùng một ra đường, vập mặt với cái nóng và khô gay gắt, đường phố vắng tanh và nhạt nhẽo. Hẫng ..! Còn Tết ta ư? Gọi điện vào chúc Tết vợ chồng thằng bạn kẹt không ra Bắc được, 11 trưa giọng thằng bạn khê nồng cất lên: Nóng bỏ mi.a, giờ này mới ngủ dậy. Kiểu này chắc mai hai vợ chồng tao đi Vũng Tàu tắm biển quá. !!!???

Cố mà về, để rồi lại nhớ chồng thêm nhớ ..! :)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,719
Bài viết
1,136,051
Members
192,486
Latest member
dkfjtasika4
Back
Top