What's new

[Tổng hợp] Non nước Ninh Bình

Từ Hòa Bình xuôi ra biển, đất Ninh Bình là một vùng tiếp giáp giữa núi non Tây Bắc và đồng bằng lấn biển. Hàng vạn năm trước, khi nước biển dâng cao, có lẽ chỉ có những dãy núi đá nhấp nhô là vượt trên mặt nước. Khi nước biển hạ xuống, các dòng sông mang phù sa lấn dần ra biển.

Đến tận thế kỉ 19, thì vùng giáp biển vẫn còn hoang sơ, cho đến khi Nguyễn Công Trứ khai hoang lấn mặn, mới có xứ Kim Sơn ngày nay.

Do vậy mà du lịch Ninh Bình luôn gắn với núi, với đá, và với nước. Từ cố đô Hoa Lư ẩn trong vùng núi Trường Yên đến nhà thờ Phát Diệm, đều là dấu ấn của đá. Từ Tam Cốc cũ kĩ đến Vân Long và Tràng An, đều là mặt nước yên bình.

Có lẽ không vùng nào ở nước Việt mình mà hai chữ Non - Nước lại sâu nặng đến thế.
 
Tuổi thơ giữa non nước

picture.php
 
Em cũng được đi Tràng An rùi,từ hồi chưa mở cửa cho khách du lịch ý!Đẹp mê hồN!điều thick nhất là được nhìn Phượng hoàng đất nữa!
 
Nói đến Ninh Bình, điều đầu tiên tôi nhớ lại là khu rừng Cúc Phương. Không biết có duyên gì không mà chỉ trong vòng 3 năm tôi đi Cúc Phương đến 6 lần.

Cúc Phương là khu rừng bảo tồn quốc gia đầu tiên, trải trên địa bàn cả Ninh Bình, Hòa Bình, Thanh Hóa. Thế nhưng người ta luôn nói đến Ninh Bình trước, vì đường vào cửa rừng nằm ở Nho Quan, có đường xe chạy vào đến giữa rừng. Còn các tỉnh kia trước đây không có đường chính để vào rừng.

Đấy là ngày trước thôi, giờ thì đường HCM đã cắt cả một khoảnh rừng ra rồi. Dân cũng theo đó mà bám đường. Chẳng mấy mà rừng bị khoét, bị cắt, bị mất dần đi.

Rừng Cúc Phương nổi tiếng bởi đó là khu rừng trên địa hình núi đá vôi, với cả một hệ thống hang động trong rừng, mà một trong số đó có dấu tích của người tiền sử. Trong rừng, có thể gặp suối, thác nước, hang động, cả bản làng người Mường. Treking trong rừng cũng là một tour thú vị với nhiều người.

Ảnh Cúc Phương, toàn ảnh chụp thời máy phim, nên cũng chả biết nói thế nào. Nhớ gì về rừng thì viết lại, thế thôi.
 
Nhớ Cúc Phương, là nhớ những kỉ niệm đi đi trong rừng.

Từ trung tâm rừng Cúc Phương, thường đi Cây chò ngàn năm. Từ đó tiếp mấy trăm mét là đến động Thủy Tiên, một động ăn sâu vào trong lòng núi. Muốn vào cửa phải cúi khom mình. Để xuống dưới phải đu dây leo trèo mới đi được. Mà cũng chưa dám đi đến hết động bao giờ.

Trên đường đến cây Chò chỉ ngàn năm, gặp một cây dây leo vài trăm năm, thân to cả ôm, vắt vẻo kéo dài cả trăm mét, quấn cổ quanh các cây to mà đu đưa, đu đưa.

Một đường khác qua cây sấu năm trăm năm, là con đường mà mấy đứa xưa kia bị lạc.

Theo bản đồ chỉ dẫn, thì đi sâu sẽ gặp động Trăng Khuyết, suối nước, thác nước, bản người Mường, hang Con Moong,... thế nhưng chưa bao giờ đi cả...
 
Bác Chitto ơi, em Garii nè.

Sao bác không kiếm thêm ảnh rong rêu o khu du lịch Tràng An đấy.Em vừa đi cách đây 3 tuần, rong mới bắt đầu chết nên nước vẫn còn trong lắm, thấy cả hệ thực vật dưới tận đáy.Giờ thì rong đã tàn lắm rồi.

Rất muốn gửi cho bác vài cái ảnh để up lên cho mọi người xem.đợt bác đi chắc rong vào mùa tàn nên nước đục. Em nghe dân địa phương nói , từ mùa xuân đến độ T7 là thời gian nứoc trong vắt thấy tận đáy.Lúc em đi,rong còn xanh, có nơi rong mọc dài đến cả mét, lúc thành chùm như san hô, lúc lại thẳng tắp thành hàng. Có chỗ rong già, đầu đỏ nằm chen chúc lên nhau trông giống như lũ sâu lớn nằm ngả ngớn vậy.

Gửi cho bác qua mail ở yahoo nhé.
 
Last edited:
Xin phép bác cho em được copy 1 số tư liệu trong bài viết của bác sang diễn đàn Vespaviet.com để chuẩn bị cho chuyến đi tới của Team PXHN.
Chân thành cảm ơn bác!
 
Đọc từ sáng tới giờ mới đến đoạn này.

Trước giờ đã nghe nói nhiều về miền đất tuyệt đẹp này, nay đọc được bài của bác Chitto thấy muốn đến đây ngay. Bác kể thật hay và kiến thức của bác rộng quá làm đọc cứ mê mẩn cả người. Khổ nỗi ở xa quá, có lẽ sang năm sẽ bỏ Hà Giang mà đến đây, đến lúc đó mong bác chỉ dẫn cho em đường đi nước bước nhé.

Rất đồng cảm với tình cảm của bác khi nhìn những cái núi bị phá, đục, xay xát nham nhở thế kia, cũng chả phải chỉ ở đây mà chỗ nào cũng có bác nhỉ? Khổ, cái nghèo cộng với cái ... gì đó nên người ta cứ gặm vào thiên nhiên, ăn vào cả tương lai của con của cháu. Càng nhìn càng thấy xót ruột mà chả biết làm gì được.

Cám ơn bác đã chia sẻ những chuyến đi để mọi người được chiêm ngưỡng non sông.
Chúc bác khỏe và có nhiều chuyến đi thú vị.
 
Tôi đã quay lại Ninh Bình, nhưng cũng chỉ có một một ngày rưỡi. Thế nhưng trời không chiều người, mưa rất to suốt một ngày. Thế là chỉ còn nửa ngày.

Thôi, đi thăm Phát Diệm vậy, nơi này cũng đã đến mấy lần, nhưng vẫn có một điều lôi cuốn, khi càng ngày tôi càng hiểu hơn về Thiên Chúa giáo.

Trên đường đi Kim Sơn, ghé qua nhà thờ Tôn Đạo.

Đây được coi là nhà thờ kiến trúc Gothic có trang trí mặt tiền đẹp cầu kì và đẹp nhất vùng, với những khối đá được điêu khắc họa tiết giống phong cách nhà thờ Đức Bà ở Paris, tuy còn kém xa.


picture.php
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,311
Bài viết
1,175,022
Members
192,036
Latest member
imperiaglobalgate
Back
Top