What's new

[Chia sẻ] Nước Nga: Ký ức - Mơ tưởng - và hiện thực

Kỳ 1: Ngồi ở Việt chém gió về Liên xô

Có lẽ thế hệ 7x như tôi ai ít nhiều cũng đã mơ tưởng về Liên Xô hay nước Nga qua những trang sách. Cả thế giới bên ngoài của chúng tôi chỉ từ những cuốn “Tiếng Nga quyển 1” cho tới “Tiếng Nga quyển 3”. Tuyệt nhiên không hiểu gì về thế giới tư bản, và mặc nhiên những cái gì bị gắn với mác tư bản đều bị coi là xấu xa, suy thoái.

Về văn hóa nghệ thuật hồi đó cũng ảnh hưởng rất nhiều. Hồi nhỏ học cấp 2 thì được học hát bài “ Nụ cười”, lớn lên thì miệng lẩm nhẩm hát bài “ Triệu bông hồng”, “Kachiusa”... về nhà thì nghe được từ chiếc đầu đĩa than với cái loa rè của cụ già mấy bài như: “ Đôi bờ”, “Chiều Mát cơ va”....

Sách truyện thì phải đọc mấy tác phẩm của Nga “ Thép đã tôi thế đấy” “Chiến tranh và hòa bình”, “Xa Mạc tư khoa”. Phim ảnh của trẻ con thì chũng chỉ biết được “ Hãy đợi đấy” và mấy bộ phim mầu chiến đấu của Liên Xô chủ yếu là về cuộc chiến tranh vệ quốc của họ.

Tôi còn nghe được một câu chuyện về thẩm âm thời đó như thế này:

( Một hôm đồng chí thủ trưởng một cơ quan, nghe thấy cấp dưới của mình đang nghe một thứ nhạc gì mà lời không có, lại còn não nề, thi thoảng lại giật đùng đùng. “Thôi chết rồi, thằng này suy thoái quá”, nghĩ thế đồng chí liền chạy sang và hỏi:

-Đồng chí đang nghe thứ nhạc gì vậy?

-Báo cáo thủ trưởng tôi đang nghe bản giao hưởng số 9 của Beethoven

-Hả cái gì? Sao giao hợp lại còn có nhạc? Mà lại 9 lần là sao? Này đồng chí? Beethoven là thằng nào vậy?

-Thưa đồng chí, đó là nhà soạn nhạc người Áo

- Thôi chết đồng chí nghe nhạc của địch rồi nó mới đồi trụy như thế, ai đời giao hợp còn có nhạc. Tôi yêu cầu đồng chí không được nghe loại nhạc đồi trụy này và ngày mai viết kiểm điểm nghe rõ chưa?

- Thưa đồng chí, tôi rõ rồi. Đồng chí cho tôi hỏi tôi có được nghe loại nhạc của Tchaikovsky này không ạ?

- Tchaikovsky là thằng nào?

- Dạ thưa Tchaikovsky là người Nga ạ, Liên xô đấy ạ.

- À được quá đi chứ, đồng chí chỉ được nghe nhạc của Đồng chí Tchaikovsky thôi nghe rõ chưa?)

Mơ tưởng về nước Nga ( đương nhiên là ảnh sưu tầm)

 
Chúng tôi chạy trên đường vô tình nhìn thấy tòa nhà này. Đây là một trong 8 tòa nhà kiểu bán cổ điển do anh Lin ria ra lệnh xây dựng.




Chuyện là thế này. Khi kỷ niệm 800 năm thành lập thành phố Mockva (năm 1947), anh Lin ria thấy bọn tư bản giãy chết xây dựng nhiều building quá. Lại thấy được ca ngợi nhiều, anh quyết định cho cả thế giới biết Liên xô hoành tráng thế nào. Vò đầu bứt tai gọi hết KTS nọ kia đến bèn ra lệnh xây dựng tòa nhà làm sao phải vừa kết hợp giữa truyền thống dân tộc, vừa mang nét hiện đại kiêu sa. Và quyết định xây 8 tòa nhà như vậy. Thật ra tôi thấy tòa nhà này rất đẹp. Nhưng họ xây nhiều quá, giống nhau quá, lại còn rất gần nhau. Việc này nó giống như một bức tranh bị sao đi chép lại nhiều lần nên nó mất đi cái độc đáo của nó. Nhưng nhìn vào đây tôi cũng có thể thấy ngay từ thời đó các KTS Liên xô đã lười suy nghĩ, không sáng tạo, đi dập khuôn nên Liên Xô không sáng tạo được và sụp đổ là do quy luật tất yếu của nó.




Tổng cộng có 7 tòa được xây, còn tòa thứ 8 chỉ nằm trên giấy. Vì khi anh Lin ria tèo, người ta dừng lại dự án xây dựng này vì nó quá tốn kém và như tôi đã nói nó quá dập khuôn.





Tôi đi một vòng mà cũng phải gặp được đến 4, 5 tòa nhà như vậy


 
Cái chuyện ganh đua giữa tư bản và XHCN cũng hay. Sau anh Lin ria đến anh Sốp hói, vốn coi nền điện ảnh Hollywood là đĩ điếm, loàng xoàng. Nên anh ra lệnh phải vượt trên tất cả và bằng được phải cho quay một bộ phim dưới nước. Vậy là bộ phim “Người cá Ichian” ra đời. Không biết cỡ tuổi tôi có nhiều bạn xem phim này không. Chứ chúng tôi hồi đó chết mê chết mệt nữ diễn viên chính trong phim. Đến nỗi không biết ai thời đó đã chế ra bài hát “Người cá” dựa trên nền bài “Hà nội niềm tin và hy vọng” của nhạc sĩ Phan Nhân. Bài hát đó đán trẻ con mới lớn của chúng tôi hầu như thằng nào cũng lẩm nhẩm trong miệng. Tôi còn nhớ được một số lời như sau: “Mặt đại dương vẫn mênh mông êm đềm, chiều nào đó em bơi ra đại dương. Vì bị đuối em mê man chìm sâu, nhưng có rồi anh đây là người cá. Rồi từ đó lòng anh luôn bồi hồi, cầm chiếc nơ trên tay mà không vui. Anh mơ ước tình đôi ta sẽ thành, thành cuộc sống yên vui trên đại dương.....” đại khái tôi chỉ nhớ có thế. Nay post lại cái thùy link bộ phim đó lên đây. Bạn nào yêu điện ảnh Xô viết thì vào xem. Tôi đảm bảo cực hay, nhưng xem xong mà tương tư nữ diễn viên chính trong phim rồi ra cầu Thăng long nhẩy cầu tự tử thì tôi không chịu trách nhiệm. Keke :))



 
Chúng tôi bắt đầu đi ra đường cao tốc.






Có vẻ là đã ra đến ngoại thành nên nhìn thấy nhiều nhà chung cư cao tầng mới hơn







 
Con đường chạy từ Saint Petersburg về Moscow nó cũng tấp nập, bận rộn như con đường 5 chạy Hanoi – Haiphong mình vậy. Tuy nhiên có một điều em không thể tin nổi là suốt 800km đường không thấy 1 trạm thu phí nào. Cái này người Nga quá dại, keke đằng nào người Việt mình chẳng chửi cho là Nga ngố. Trong lúc chính phủ thiếu tiền, kinh tế suy thoái mà nước Nga thiếu một bộ trưởng tầm cỡ anh Đ. L. T nhà mình nên không nhìn ra mỏ vàng thu phí này. Nếu anh ấy mà sang đây làm bộ trưởng bộ GT thì em đảm bảo sau 1 năm kinh tế Nga vượt Mỹ ngay. Các bác không tin ư? Cứ lấy số km mà VN mình thu phí nhân lên với số km của nước Nga thì biết. Nước Nga rộng mênh mông, tha hồ thu phí, tha hồ tạo ra những trạm BOT mà chỉ có bố tây mới biết được nó thu thế nào...




 
Hai bên đường nững hàng bạch dương cao vút với những chiếc lá ngả mầu vàng, chỉ đợi những cơn gió nhẹ đến cuốn vút đi vào không trung rồi ném trả lại cho người đi đường. Tạo nên một khung cảnh thơ mộng. Đến tâm hồn gỗ đá như bọn tôi cũng không thể cầm lòng trước vẻ đẹp của thiên nhiên ban cho nước Nga.













 
Vẻ đẹp của tự nhiên mang đến cho con người luôn ở hai thái cực: Sự đâm chồi và tàn rữa. Tiếc rằng trình chụp ảnh của tôi quá kém nên không thể mô tả hết cho các bạn được








 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,436
Bài viết
1,175,913
Members
192,105
Latest member
TonyPhat
Back
Top