What's new

[Chia sẻ] Phan Rang - Tháp Chàm, tại sao lại bỏ quên?

Thứ nhất là, em không biết sắp Phan Rang vào đâu vì Ninh Thuận thuộc Nam Trung Bộ, thì cứ tạm vào đây cái đã.
Thứ nhì là, một vùng đất tuyệt vời như vậy mà em thấy ít người đến thế?? Vậy em xin phép chém gió về Ninh Thuận, tập chung chủ yếu ở Phan Rang - Tháp Chàm.

Phan Rang, phố gió.

Tôi đến Phan Rang vào một ngày mưa tầm tã, điểm đến sau những hoài nghi, đánh đố và ú tim với ông trời sau nhiều ngày ẩn dật, ướt át trên cao nguyên Langbiang. Từ đầu thành phố, cái nóng vốn dĩ ngự trị nơi đây đã trở thành món đặc sản chào mừng đến kẻ lữ hành trong cảm nhận tự nhiên, tuy không mong muốn. Và, những cơn gió cứ hùa theo, chới với khiến cho nốt nhạc của bản độc hành cũng xiêu vẹo, ngả nghiêng. Đâu cũng có gió, gió vi vu trên cao, ùa xuống mặt đường, tràn lên đồI cát, biến những tinh thể bé nhỏ thành kẻ lạc lối, mồ côi.


Từ Ninh Chữ, Vĩnh Hy, kẻ ngủ ngày
Không một thành phố nào tạI Việt Nam có cái tên vớI 2 danh từ như thủ phủ của đất gió Ninh Thuận, Phan Rang – Tháp Chàm. Chỉ cái tên thôi cũng đủ để bất kì một vị khách hiếu kì nào đều thỏa chí tò mò. Nắng như Rang và màu Chàm trầm mặc, cổ kính, biểu tượng cho nền văn hóa đặc sắc, văn hóa Chăm.

Đến Phan Rang – Tháp Chàm (gọi tắt là Phan Rang) đồng nghĩa với một hành trình trong suy nghĩ của nhiều người là sự nhàm chán, của những con đường ngược nhau. Nói ngược là có nghĩa, sau khi những tuyến đường thuận tiện hơn được xây dựng, vô hình đã nối Phan Thiết, Đà Lạt, Nha Trang thành một tam giác du lịch phát triển rầm rộ và gọi theo cách của tôi là toé tòe loe. Những thông tin du lịch nếu có về Ninh Thuận cũng lẻ tẻ vài dòng. Và, cô nàng mang tên Phan Rang - Tháp Chàm vẫn chưa đến tuổi dậy thì. Chính vì thế mà Vĩnh Hy, 1 trong những vịnh đẹp nhất thế giớI vẫn hồn nhiên thành đồ trang trí trong các công trình nghiên cứu về tiềm năng phát triển du lịch Bình Thuận. Còn đồi cát đỏ Nam Cương đơn thuần làm nhiệm vụ chắn gió cho thành phố.



Đến Mũi Dinh lười nhác
Vượt qua nhiều làng chài ven biển, qua cánh đồng nuôi tôm dài hang chục km thênh thang và lộng gió, tôi đến với Mũi Dinh, nơi có ngọn hải đăng nổi tiếng…ít người biết. Đường đến Mũi Dinh là một con đường trải nhựa bị ngắt quãng và xé nhỏ bởi các đụn cát và cát chạy qua do gió thổi. Tại đây, 1 bãi biển kéo dài đến tận Ninh Chữ, nhưng so với bãi biển và cảnh quan nơi đây, Ninh Chữ chỉ là một anh nhà quê học đòi. Bãi biển ở đây trải rộng, thỏai hàng km ra biển, những con sóng rất lớn mới có thể mon men, lê lết vào bãi cát phẳng lì phía trong. Bãi ở đây không có cây cối mà được trang trí bằng những cồn cát ngắn nhưng rộng, các đồi cát sát đường đi, chỉ vài bước chân là có thể summit. Dưới chân các đồi cát, một vài hồ nhỏ xanh như ngọc càng tô điểm thêm cho nơi đây giống như một ốc đảo. Tiếp tục đi sâu vào Mũi Dinh lại gặp một con đường cát dài khoảng 200m, đến đây thì con đường cũng dừng lại. Để đi đến điểm cuối cùng phải vượt qua con đường cát này. Cảnh quan gần như vỡ òa khi bãi biển chỉ rộng khoảng 150m hiện ra, được che chắn hai bên bởi hai dãy núi, bãi cát phẳng lì, thoảI đủ cho vài trăm người tắm tiên. Từ đây, để lên hải đăng Mũi Dinh sẽ phải vượt qua tiếp một con đường nhựa, dốc thẳng đứng và quang co men theo sườn núi đá. Con đường 300m này cũng hoàn toàn có thể trở thành một thử thách thực sự cho du khách sau khi vượt qua đồi cát. Nhưng, hãy đến và lên một lần để được ngắm nhìn ngọn hải đăng kiên cường đứng gác, nhìn sâu xuống biển xanh ngắt và mênh mông chân trời.


Tôi không nhắc nhiều đến văn hóa Chăm, Tháp Chàm hay bất kì một địa danh nào khác, vì nếu thế chắc tôi sẽ ngất vì tiếc. Tiếc cho một vùng đất quá nhiều tài nguyên, tiếc cho những người làm nghề tại đây và tiếc cho cả Việt Nam yêu dấu của tôi.
 
Cảm xúc về Phan rang vẫn còn ven nguyên trong tôi khi trở lại Hn và mỗi lần nghĩ lại những ngày lang thang trên mảnh đất nóng như rang va gió như phan này tôi thấy thật bình yên và tuyệt vời khi mình đã đến nơi đây.
Vậy xin góp thêm với các bạn một vài dòng chia sẻ về Phan rang cho vơi bớt nỗi nhớ và niềm mong ước được quay trở lại nơi đây khi mà dịp nghỉ lễ 30/4 sắp tới trong khi lại phải ngồi ở nhà thế này.
Tôi bắt đầu cuộc hành trình đi Phan rang lúc này chỉ còn một mình từ Đà Lạt va thưởng thức sự thay đổi thời tiết từ không khí dịu mát lúc sáng sớm của những rừng thông xanh trên Đà lạt khi mới bắt đầu ra khỏi thành phố cho đến cái nắng chang chang trên mặt đường nhựa cùng với những cơn gió mạnh khiến tôi hơi e sợ vì lúc đó tôi hơi buồn ngủ sau khi trải qua cảm giác thích thú đi trên con đèo tôi đã nghe tên từ rất lâu và nhìn ngắm đường ống dẫn nước của NM thủy điện Đa Nhim chạy ngang qua đèo Ngoạn Mục một hình ảnh mà tôi vẫn rất ấn tượng khi đọc một bài báo trên báo SVVN về con đèo này.
Thực sự lúc này tôi cũng chưa thấy cảm thấy cái nóng cuả như mọi người vẫn kêu trời khi đến đây thậm chí khi trước khi vào đến trung tâm Tp tôi còn cảm thấy rất mát mẻ khi đi vào những ngôi làng ở huyện Lâm sơn bởi hai bên đường làng ngõ xóm tán cây rợp mát che kín luôn cái nắng chói chang vào buổi giữa trưa
và bóng mát của những hàng me bên đường giúp làm diu di nỗi vất vả của lũ trẻ con đang đi bộ tới trường.
Có rất nhiều những cánh tay vẫy vẫy xin đi nhờ tới trường của bọn trẻ bên đường một hình ảnh mà sau này tôi lại bắt gặp khi đi thăm làng gốm Bàu Trúc hay khi rời PR đi Bình Thuận vào buổi chiều đúng vào h tan trường của các e.
Mãi cho đến khi vào trong Tp và đi dọc con đường 16/4 đến nhà nghỉ ở Ninh Chữ với rất nhiều những tòa nhà trụ sở của các cơ quan mới xây dựng và hai bên đường hầu hết là những cây con mới bắt đầu trồng thì tôi mới cảm nhận được cái nóng của PR (chắc tại lúc này cũng ko bịt kín mặt mũi như khủng bố như lúc mới xuất phái hi).
Sau khi nhận phòng ks và ăn uống nghỉ ngơi cuối h chiều tôi bat dau đi đồi cát đỏ Nam Cương. Trên đường đi tôi thật sự ngạc nhiên vì bắt gặp rất nhiều cánh đồng lúa bên đường và cả những ngày sau khi đi tham quan tháp Po re me vì trong suy nghĩ của tôi Ninh thuận là mảnh đất khô hạn nhất cả nước nên ko nghĩ là mình sẽ gặp nhiều đến vậy.
Đồi cát đỏ Nam cương dần hiện ra khi tôi nhìn thãy những bụi xương rồng xuất hiện. Đây là lần đầu tiên tôi đến với đồi cát nên cảm giác rất phấn khích.
Ngày hôm sau khi đi qua bãi cát mênh mông để đến với mũi Dinh cảm giác thật sự còn thích thú hơn rất nhiều vì ngay bên cạnh đó là những viên đá tảng đá có hình thù rất kì lạ. Một trong những điều đặc biệt ở PR mà tôi rất thích đó là hình ảnh những ngọn núi với những tảng đá mang nhiều hình dáng khác nhau
 
Em cũng hay đi từ đà Lạt xuống Phan Rang lắm, vùng đất nóng này để lại ấn tượng của chốn quê nghèo, bây giờ vào Sì Phố bận rộn quá chưa có dịp trở lại, đêm nằm mơ gió thổi mơ về chốn ven biển xa xôi mà thấy lòng thấp thỏm muốn đi nữa.
 
Mình đang tiếp bước các bạn đến với Phan Rang - Tháp Chàm, hiện tại còn ở Nha trang và sắp di chuyển qua Cam Ranh, rất nhiều thông tin bổ ích. Thanks
 
Đi tháp Porome khá vòng vèo, mà chỉ còn một tháp chính và đường lên tháp rất chi là đường đất nên có vẻ không mấy người quan tâm. Chiều 6h đến đó, vắng tanh như chùa bà đanh, hoang mang không một bóng người, cảm giác cứ rợn rợn sao ấy.
 
Đi tháp Porome khá vòng vèo, mà chỉ còn một tháp chính và đường lên tháp rất chi là đường đất nên có vẻ không mấy người quan tâm. Chiều 6h đến đó, vắng tanh như chùa bà đanh, hoang mang không một bóng người, cảm giác cứ rợn rợn sao ấy.

Lần tới có về Ninh Thuận nhớ alo cho mình nhé ! Có bạn đồng hành chắc sẽ bớt sợ hơi hihi .
 
Mới đi Phan Rang tuần trước, share anh em chút ảnh ọt cho khí thế...

31507_10150373791700001_601315000_12998458_1861179_n.jpg


31507_10150373791710001_601315000_12998459_5523895_n.jpg


31507_10150373791750001_601315000_12998463_3519684_n.jpg


Chữ người Chăm khắc trước cổng vào bên trong Tháp, được biết đây là tên của những người góp công xây tháp hay những vị lãnh đạo lúc đó

31507_10150373791775001_601315000_12998464_4347665_n.jpg


31507_10150373791940001_601315000_12998476_6981645_n.jpg


31507_10150373791595001_601315000_12998450_6868497_n.jpg


Hoa Xương Rồng của miền nắng gió Phan Rang
 
tiếp hen...

31507_10150373791855001_601315000_12998470_3344927_n.jpg


31507_10150373791950001_601315000_12998477_3578352_n.jpg


Tháp Porome - đường đi cũng ko khó lắm, đi buổi tối thì chưa thử nhưng đường khá vắng nên chắc hơi "phiêu". Mà nên đi giờ hành chính thì mới gặp được bảo vệ vào mở tháp cho xem bên trong

31507_10150373791650001_601315000_12998454_6488045_n.jpg


Ở Vịnh Vĩnh Hy khi cơn giông sắp tới

31507_10150373791660001_601315000_12998455_8346415_n.jpg
 
Nhớ đồi cát Nam Cương, nhớ vịnh Vịnh Hy với chuyến đi xe buýt kinh hoàng (ngồi ghế cuối xóc nảy lên đầu chạm trần, xe không kính và lái xe phóng như điên), nhớ vườn quốc gia Núi Chúa, nhớ vườn nho và đàn bò, nhớ Tháp Chàm và nhớ biển Ninh Chữ quá, nhớ cả những người dân thân thiện, nhớ bác xe ôm, nhớ cậu bé thật thà, tốt bụng cho mượn xe máy vi vu phố gió....sẽ có ngày trở lại...PHAN RANG...
Đến một nơi không phát triển vượt bậc về du lịch có thể khiến bạn gặp đôi chút khó khăn, tuy nhiên bù lại bạn sẽ có những kỉ niệm không bao giờ quên, và những trải nghiệm mà không thể tìm thấy ở một nơi du lịch nổi tiếng. Đó là điều mà em đã tìm thấy ở Phan Rang...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,682
Bài viết
1,135,090
Members
192,369
Latest member
Datnonamee
Back
Top