What's new

Phiêu tột đỉnh - Phượt Mai Châu - Mộc Châu tết dương lịch

1 chuyến đi thú vị và ý nghĩa. Những pha đổ đèo trong sương mù mịt phê phải biết. Mọi người trong đoàn chia sẽ ảnh và cảm xúc tại đây nhé
Mình sẽ viết 1 bài sớm, nhưng nợ đã, vừa về đêm qua, giờ mình đau ê ẩm he he

Mới tranh thủ làm 1 tấm - Bãi Sang trên đường vào Ba Khan

f7dd3550d6e502b1653bc2d6bfced27b_39626922.123.jpg






Thêm tấm nữa

c791ae863218532a3c521e7245da791f_39634508.daiyem.jpg
 
Last edited:
Cả nhà thân mến,
Tổng kết sau chuyến đi HA có rất nhiều thứ. Trước hết và tai hại nhất là những trận ho liên tu bất tận đến nỗi giờ vẫn nằm ôm điện thoại ghi lại cảm xúc của mình. Muốn viết không dấu cho nhanh mà sợ anh dantocgoc gửi thư cảnh báo nên chịu khó mổ cò từng chữ vậy ;-)
Thứ hai HA đã trải qua cảm giác 'phượt' dù HA chẳng hiểu từ đó bắt nguồn từ đâu. Chỉ hiểu đơn giản 'phượt' là đi du lịch bụi bằng xe máy. Đủ mọi cảm xúc xen lẫn trong suốt cuộc hành trình: vui có, sợ có (sau những cú xoè), hoang mang có (không biết điều gì đang đợi mình phía sau màn sương dày đặc), chiến thắng khi chinh phục đường đèo, thán phục Việt Nam mình đẹp quá... Và đôi lúc cũng có suy nghĩ nếu ngày mai lạnh hơn hôm nay, liệu mình có không chịu nổi và bỏ cuộc leo lên xe ô tô quay lại Hà Nội. Tất cả đan xen tạo nên một ký ức khó có thể nào quên với Hoài Anh. Và sau chuyến đi mới cảm thêm được tình cảm của các em 8x-9x đã quan tâm lo lắng cho bà chị già chứ không hề vô tâm như những gì mọi người thường nghĩ về lớp nhỏ thời hiện đại. Sau chuyến đi đã quen dần với cách nói chuyện rất ư là 'sốc' của người miền Bắc và quen dần cách gọi bỗ bã trần trụi 'xế-ôm' (xế thì okie thôi còn ôm lại làm mình liên tưởng ngay đến bia ôm hihi...)
Còn nói riêng về cảm xúc với Mộc Châu-Mai Châu, đó là tình cảm yêu thương đất nước mình hơn. Phong cảnh nước mình đẹp lắm, đẹp không thua bất kỳ nơi đâu. Yêu lắm những con người nơi đây đã gắn bó cả cuộc đời mình ở nơi có thể gọi là 'khỉ ho cò gáy', oằn mình dưới những bó củi to lầm lũi đi trong sương gió, hay khuôn mặt thoáng nét buồn khi sớm cõng trên lưng một bé con cứ ngủ vùi ngày đông. Và trên hết là công sức của người dân đã có công xây dựng những cung đường đẹp.
Sẽ quay lại nơi đây, sẽ sắp xếp để cùng phượt cùng các bạn để nắm bắt những cơ hội ngắm nhìn những vẻ đẹp hoang sơ như tranh vẽ. Đi để trải nghiệm để thấy mình còn may mắn hơn rất nhiễu.
Cảm ơn các bạn rất nhiều!

Chị post note trên face lên đây đi! :D em cũng sẽ viết 1 note vì đang nhiều cảm xúc chưa biết sắp xếp thế nào!
 
Chỉ có thể diễn tả 1 từ là "sướng". 3 đêm ko đêm nào ngủ đủ giấc, ngày thì đi và đi, lạnh và thỉnh thoảng hơi thót tim, cười đến khản cả giọng, nhưng vẫn thích cảm giác này. Vì "sướng" nên bọn em (hội những đứa đú) lại nhích Thung Nai. Hôm nay sẽ có quà Thung Nai cho mọi người :).
Cảm ơn everybody! Hi vọng sớm có chuyến đi cùng nhau nữa
Chị, face chị là gì để e add nào!
 
Đây, trích nguyên bài cảm xúc của chị Hoài Anh đây :
Phiêu tột đỉnh, phượt Mai Châu Mộc Châu (mượn câu của nhóm)
by Ly Hoai Anh on Wednesday, January 4, 2012 at 3:09am

Ai cũng nói, đi gì mà khoẻ đi thế. Ờ thì là mỗi chuyến đi là một trải nghiệm mà. Đi để thấy mình còn nhỏ bé lắm Đi để phát hiện ra mình dành thêm tình cảm thật nhiều với mảnh đất Việt Nam này dù trước giờ vẫn vậy.

Kể một câu chuyện mà nhiều người bảo mình linh tinh: mình đã "từ" một người bạn vì người đó suốt ngày chê Việt Nam thế này Việt Nam thế kia, không bằng một đất nước xa xôi nào đó mà anh chưa từng đặt chân bước tới và đang có hy vọng đổi đời cho con với giấc mơ di cư. Mình không phê phán anh nhưng mình chỉ muốn anh quý trọng những gì mình đang có, đang sống và tự hào với cái nơi mà mình được sinh ra.

Mình chưa đi được nhiều nước để có thể so sánh nơi nào đẹp hơn nơi nào nhưng đối với mình bản thân Việt Nam như là một cô gái quê vẫn còn giữ nguyên nét hoang sơ mộc mạc. Có thể đường xá Việt Nam vừa bụi, vừa kẹt xe nhưng vẫn còn đâu đó những cung đường hoành tráng mà mình không thể tin làm sao mà người ta có thể xây dựng giữa một bên là vách núi cheo leo, giữa một bên là vực.

Mỗi chuyến đi là một trải nghiệm. Đúng vậy, đi du lịch bình thường book vé máy bay lang thang trên bờ biển cũng là trải nghiệm. Trải nghiệm khác hơn khi ngồi sau tài xế lao vun vút về phía trước dành cho kẻ vốn không tin tưởng vào tay lái nào. Mình chạy vẫn là nhất :). Vậy mà lần đi "phượt" này lại giao số mạng cho người khác thiệt tình là cũng đánh lô tô trong bụng trước chuyến đi. Cứ sợ là bắt nhầm tài xế trẻ thiếu kinh nghiệm ngựa non háu đá máu yên hùng hay nổi lên. Hai là sợ tay lái già mắt mờ tay run khó có thể làm chủ tốc độ khi gặp chướng ngại vật. May mắn cho mình là anh tài xế rất vững tay lái mà to bự đỡ cho mình cú "xoè" trong màn sương dày đặc trước sau đều có xe tải mà trong đầu đã thoáng nghĩ "Thôi chết rồi, hừ hừ...." May bác ấy té trước làm mình té sau đỡ đập xuống đường. Cảm ơn bác Phúc!

Ngồi đằng sau bác xế mà xen lẫn đủ mọi cảm xúc trong suốt cuộc hành trình: vui có, sợ có (sau những cú xoè), hoang mang có (không biết điều gì đang đợi mình phía sau màn sương dày đặc), chiến thắng khi chinh phục đường đèo vượt qua những màn sương dày đặc mà không bị hề hấn gì, thán phục đất nước Việt Nam mình đẹp quá... Và đôi lúc cũng có suy nghĩ nếu ngày mai lạnh hơn hôm nay, liệu mình có không chịu nổi và bỏ cuộc leo lên xe ô tô quay lại Hà Nội. Tất cả đan xen tạo nên một ký ức khó có thể nào quên.

Cành đào khẳng khiu trơ mình trong sương gió

Mỗi chuyến đi là một sự góp nhặt tình cảm. Thiệt tình ban đầu mình không có ấn tượng đẹp với từ "phượt" mà người ngoài ấy hay gọi thay chho từ du lịch bụi. Khi bắt đầu đi lại càng không thích hơn khi mình trở thành vị trí "ôm" của một "xế" theo cách gọi của các bạn. Có thể cái chữ "ôm" tạo cho mình cái hình ảnh "bia ôm, cafe ôm", ... Rồi những từ thông dụng địa phương không có trong từ điển mà chỉ có trong hướng dẫn "Sát thủ đầu mưng mủ" làm mình rất ghét. Đã nghe quen tai hơn sau chuyến đi dù mình vẫn không thể bắt chước nói được. Tuy vậy, sau cái vẻ bỗ bã, cái kiểu cách khinh khỉnh là những sự quan tâm chân thành của tất cả mọi thành viên. Mình chẳng còn thấy cái sự xa cách của thế hệ 7x - 8x - 9x như những tưởng

Thác Dải Yếm với một màu xanh biết

Riêng về cảm xúc với Mộc Châu-Mai Châu - nơi dừng chân chính của chuyến đi này là tình cảm yêu thương dành cho đất nước mình hơn. Bạn đã từng ngắm nhìn những bức tranh sơn thuỷ và tấm tắc ơi cảnh ở đâu mà đẹp thế, cảnh ở đâu mà hùng vĩ thế thì có thể nói nơi đó cũng có thể là Việt Nam. Trên vùng cao Tây Bắc này không thiếu những ngọn núi cao lừng lững được ôm trọn xung quanh bởi những mảng sương dày đặc. Núi lừng lững là vậy mà vẫn chịu cái sự bao bọc của màn sương càng khiến người đi đường khó khăn hơn khi vượt đèo qua núi. Đâu đó dọc bên đường là những khung cảnh thơ mộng của thung lũng dưới vách núi với bạt ngàn hoa cải trắng muốt hay những rừng đào rừng mận vẫn còn chưa khai hoa nở nhuỵ vẫn trơ mình khoe cái vẻ đẹp trơ trọi ngày đông. Phong cảnh nước mình đẹp lắm, đẹp không thua bất kỳ nơi đâu. Đi để được thấy mình còn may mắn hơn rất nhiều người. Vào những bản xa tít tấp thấy người ta vẫn chưa được dùng điện vì nó vẫn là xa xỉ. Làm gì có bình nóng lạnh để đun nước tắm. Làm gì có những căn phòng gắn máy sưởi khi suốt chặng đường đi đều là những căn nhà sàn bằng gỗ với những khe gió lùa. Chắc ngủ những nơi đó sẽ lạnh lắm và tự nhủ ừ thì người ta đã quen. Ừa thì rồi sẽ quen và cảm thấy mình yếu đuối quá khi mới lạnh một chút đã không chịu nổi. Nhưng vẫn không cầm lòng cho được khi thấy dưới màn sương mờ hiện lên những chiếc lưng cúi sát cõng trên lưng mình những gùi cũi to. Hay cũng chẳng thấy nét hồn nhiên của những cô gái nhỏ đã sớm địu trên mình những đứa nhỏ mà đáng ra chỉ có thể làm em. Nhìn thấy các em gái lại nhớ đến nhân vật Mỵ trong truyện "Vợ chồng A Phủ" vốn cam chịu và phải theo truyền thống tảo hôn của người địa phương. Cuộc sống hiện đại đã tạo điều kiện cho các em rất nhiều với điện thoại di động, xe máy đi chơi dập dìu nhưng khó lòng có thể giúp các em thoát ra được cuộc sống buồn tẻ suốt ngày bên xó bếp. Chỉ biết hy vọng một ngày mai sẽ tươi sáng hơn đến với các bản làng vùng cao và cả cho những con người nơi đây.

Mộc Châu - Mai Châu những điểm đến sẽ là những tiền đề cho những cung dường tiếp theo để được khám phá chính bản thân mình. để được cùng "phượt" dọc con đường đất nước, để mình thấy yêu cuộc sống này hơn.

Cảm ơn các bạn đã tổ chức chuyến đi ý nghĩa này. Hẹn một ngày quay lại rất gần thôi.

Vườn hoa cải trắng xoá cả một góc trời.
 
@chị Mai: có câu nói của chị làm bảo hành, thế là e yên tâm ko lo bị mất quà r...ra tết đi Hà giang hả c, có chứ, hehe, e đặt gạch lun từ bh :D
@a Nguyên: lại bắt đầu thanks vs like nhiệt tình roài, spam quá a zai ơi (NT)[sau chuyến phượt về lại đổi avatar mà lại là avatar tình cảm với 1 giai chứ. Kiểu này xế của e ko làm hết nhiệm vụ rồi, để em Hương phải...
 
sau chuyến phượt về lại đổi avatar mà lại là avatar tình cảm với 1 giai chứ. Kiểu này xế của e ko làm hết nhiệm vụ rồi, để em Hương phải...

Chị cứ nói thế, gây mất đoàn kết giữa xế vs ôm nhà e :"> tại xế nhà e là bác leader mà chị, bận trăm công nghìn việc í, thời gian đâu mà làm hết nhiệm vụ hả c :))
 
@chị Mai: có câu nói của chị làm bảo hành, thế là e yên tâm ko lo bị mất quà r...ra tết đi Hà giang hả c, có chứ, hehe, e đặt gạch lun từ bh :D
@a Nguyên: lại bắt đầu thanks vs like nhiệt tình roài, spam quá a zai ơi (NT)

a like w thank chứ có cm đâu mà e nói a spam :D
 
sau chuyến phượt về lại đổi avatar mà lại là avatar tình cảm với 1 giai chứ. Kiểu này xế của e ko làm hết nhiệm vụ rồi, để em Hương phải...

chị chẳng hiểu j cả, đổi ava để thông báo e là có nô lệ oy, các xế chính xế phụ cứ cẩn thận, tránh xa e ra :))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,677
Bài viết
1,135,088
Members
192,373
Latest member
hieuphan79
Back
Top