Ăn no, chả còn việc gì làm. Nhà mình kưa đôi đoàn, 2 người về phòng và 3 người đi cake. 2 người kia về nhà và... và... v..à... tí kể cho mà nghe...
Còn 3 nhân, chạy lung tung mãi mới hỏi được cái quán cake nằm trong góc khuất của phố, 1 cái biển chỉ dẫn bé xíu, ai nhìn thấy được chứ. Vậy mà phòng to phết, 3 người lạc lõng trong đó. Lần đầu tiên mình được nghe 2 giọng ca vàng... hic... h...a...y...hay (không khen thì mai đi bộ về nhá, tội mình quá cơ).
Lượn lờ chán chê, chạy vội về phòng nghỉ, trông 3 người lang thang ngoài đường vắng tanh vắng ngắt cứ như dân đi "ăn đêm" về. May mà không có công an nhá, người ta hiểu nhầm thì chết.
Về đến phòng lại thấy anh Chung lăn quay ra ngủ rùi, chỉ có mình bác Phi còn thức ôm lap, tủm tỉm cười 1 mình, nghi ngờ lắm. Hóa ra bác nằm on với mĩ nhân Mộc Châu nhà mình, lại còn nói xấu các thành viên trong đoàn nữa chứ (chắc định lấy lòng người đẹp). Không may cho bác đã bị mình phát hiện ra và trừ khử âm mưu đó, nếu không mình cũng lên dantri.vn ngồi trong mục " xì căng đan của người nổi tiếng rồi".