What's new

Thương nhớ Đồng Văn

Khi chợ Đồng Văn chuyển sang sân khấu mới, hành trình cao nguyên đá cũng sẽ sang trang,
Chỉ còn topic này, thương nhớ một Đồng Văn, đã không còn như ngày hôm qua!!!

Cám ơn nhiều bạn bè đã cùng tôi đồng hành tới miền đất ấy, trong topic "Thương nhớ Đồng Văn" xin phép được sử dụng ảnh của các bạn (Windy, Bubu, Nguyen, Medi, Thủy Ong, Hương, Linh, anh Nam, MIT, Mèo, Thanh...) như một dấu ấn của những hành trình "Đi trong miền dễ yêu" (Copyright by ai đó)

@copyright by Black

.... Tháng 10, em vẫn nói với bạn đồng hành, cao nguyên đá nở hoa. Những vách đá tai mèo xám xít trở nên rực rỡ, những sườn núi bạt ngàn hoa cúc vàng, cúc cam, hoa thun tu đỏ sẫm, dong giềng đỏ thắm, và những ruộng tam giác mạch miên man sắc tím, sắc trắng, sắc hồng....

.... Nếu anh chỉ nhớ về Hà Giang, về Đồng Văn, về Sủng Là với sắc đào hồng thắm, vạt cải vàng rực rỡ, tam giác mạch ảo mộng hay những triền cúc cam dịu ngọt, thì em sẽ nhắc để anh nhớ, còn có một loài hoa khác đã từng in dấu trong những hành trình cao nguyên đá, ấy là hoa thun tu. Một thân cây, một dải hoa, cong như đuôi ngựa, đỏ thẫm như màu máu, lặng lẽ vươn mình trên núi đá, giữa ruộng đỗ tương, bên ụ thân ngô đắp khô làm củi đốt, cô độc, một mình. Phải đi hỏi mãi, em mới tìm được cái tên của loài cây ấy. Cũng như kiều mạch, thun tu được người Mông hái về tách lấy hạt, thân dùng nuôi trâu bò ...

.... Những gốc thun tu đứng một mình trên lưng dốc, giữa khúc quanh đẹp nhất từ Sủng Là đi Đồng Văn, khúc quanh của những triền hoa dại, in hình lên nền núi xám ngắt khi chiều buông, thổi vào lòng em một nỗi xôn xao mơ hồ. Như gió đang tràn xuống từ trên đỉnh núi, vờn bay trên từng chùm thun tu đỏ thẫm mượt mà như đuôi ngựa, đuổi nhau qua những khúc cua xẻ ngang lưng trời. Như tam giác mạch đổi màu qua thời gian. Như tình yêu không bao giờ dừng lại …

....Chỉ có mùa này, cao nguyên đá lại nở hoa....

Người ấy ...

attachment.php


Bạn đồng hành ....



Và em ...

attachment.php
 
Last edited by a moderator:
Khóc lóc thì không, nhưng đã là người có tình cảm với Hà Giang, với Đồng Văn thì tiếc nuối hẳn là có, ít nhiều.

Chợ có lẽ vẫn thế thôi, chỉ có cái background sẽ không đẹp như xưa, vì thay vào những mái nhà lợp máng sẽ là tường bê tông hay cửa xếp sắt, anh em chụp ảnh chắc sẽ vất vả hơn để gạn đục khơi trong.

Chứ em tin, người Đồng Văn vẫn thế

Các em gái vẫn đi chợ thế này:

attachment.php


Cánh đàn ông vẫn say khướt như mọi bận, say để quên cái cuộc đời nhọc nhằn chắt chiu giữ đất trên biên giới chăng?

attachment.php


Và dân du lịch vẫn tìm thấy cửa hàng bán dây màu, có mua hay là không mà thôi ...

attachment.php


Nhưng một nơi để nướng bánh gạo như thế này, sẽ không xuất hiện trở lại trong ống kính của bất kỳ ai:

attachment.php


Thực ra, ngay cùng một thời điểm, đã có 2 điểm không có cùng một không gian.

Thế đấy, thế mới là cuộc đời.
Và vì tin, người Đồng Văn vẫn thế, nên em thật nhẹ lòng, khi quay bước đi và nói "Không" ....
 
Thế đấy, thế mới là cuộc đời.
Và vì tin, người Đồng Văn vẫn thế, nên em thật nhẹ lòng, khi quay bước đi và nói "Không".

Tương lai không chỉ Đồng Văn mà còn nhiều nơi khác sẽ xuất hiện những ngôi nhà ống như dưới.. nhưng đó là cuộc sống. Ta không chỉ mãi đi chơi, chụp choẹt cái khổ, cái khó của người khác để làm niềm vui cho riêng mình.

Chợ Đồng Văn cũ sẽ chỉ là cái xác nếu thiếu đi con người...


6056518598_15ec94d6f7_z.jpg


6045925760_5dbeb43049_z.jpg


6045404723_9074a9d10c_z.jpg

 
Uh, thì sống đời khó quá ... nên càng cần sống mỗi phút giây không hối tiếc, sống cuộc đời mình, như em sẽ "Thương nhớ Đồng Văn", còn anh thì "Thương nhớ Keangnam", cuộc đời nào rồi cũng có lối đi dưới chân mình, đã lựa chọn là không hối hận, phải không anh?

attachment.php
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,495
Bài viết
1,176,299
Members
192,140
Latest member
Sun05
Back
Top