banmaitoahuong
nghiện ét sờ
Công chúa
( tiếp theo)
Những năm tiếp theo
Tôi sinh hạ cho Lâm hai đứa con xinh đẹp, một con trai và một cô con gái. Chúng cách nhau hai tuổi. Gia đình và bạn bè khen ngợi gia đình riêng của tôi lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Phải, vì tôi yêu quí gia đình, tôi yêu các con của tôi. Hàng ngày tôi dậy sớm, đi chợ để mua những thức ăn tươi ngon, những trái cây do những người nông dân chân chất không phun thuốc trừ sâu đem bán, tôi sắp những bữa ăn sáng đa dạng để chồng con thức giấc là có thể ăn luôn. Chồng tôi nhiều phen nhìn thấy cảnh tôi sắp những dao, thìa, chén cốc ra bàn ăn, anh ngắm nhìn tôi từ phía sau, rồi ôm choàng lấy vợ, âu yếm đòi ân ái thêm. Nhiều lần anh để cho tôi ngủ quên và tự mình làm đồ ăn sáng cho mấy mẹ con. Lâm yêu tôi và các con rất nhiều. Nhìn anh luôn rạng ngời như ông hoàng hạnh phúc mỗi khi về nhà, chơi đùa cùng các con. Sau khi sinh con lần thứ hai, tôi ý thức mình cần phải giữ vẻ đẹp của mình cẩn thận hơn, sau khi cho bé Linh cai sữa, tôi thực hiện chế độ giảm cân và tập luyện hàng ngày. Nhờ đó, dáng vóc thanh xuân được hồi phục, nhiều phụ nữ khen tôi vẫn còn xinh đẹp nhu gái chưa chồng, anh Lâm tự hào về vợ lắm. Những cuộc hội thảo, hội nghị, những tiệc chiêu đãi trong giới doanh nhân, anh đều muốn có vợ hiện diện. Để làm anh hãnh diện, tôi biết ý anh nên lựa chọn những bộ lễ phục, áo dài, và những bộ vét trông đẹp mắt đầy chất nữ tính và có tính thời thượng. Nhiều lần, mọi người xì xào rằng sao nom chị giống diễn viên qúa. Nhưng tôi chẳng khi nào tôi còn nhắc đến rằng tôi đã từng là một diễn viên nữa. Tôi chỉ là một bà mẹ, một phụ nữ chăm sóc chồng con và tham gia các hoạt động xã hội mà tôi yêu thích. Không cần tên tuổi nổi danh mà làm gì nữa.
Chồng tôi thông báo cho mấy mẹ con là anh sắp mở một chi nhánh tại miền Nam, tại một tỉnh ven biển, nơi các hoạt động du lịch đang phát triển. Mẹ con tôi có thể ở lại HàNội nếu không muốn cùng anh đi, sau khi bàn bạc. Tôi quyết định khăn gói cùng chồng vào Nam sống cho tới khi anh yên tâm để quay trở lại HaNoi làm việc. Lúc này lũ trẻ đang nghỉ hè, tôi cũng mong sao gia đình tôi sẽ thích ứng nhanh với cuộc sống nơi đất khách quê người.
Anh Lâm mải mê vào các buổi bàn bạc cùng đối tác, những buổi làm việc ngay cạnh nhà chúng tôi ở nhưng mãi tới nửa đêm tôi mới thấy mặt chồng. Sau một tháng cơ sở mà chúng tôi làm trụ sở giao dịch và buôn bán đã hoàn tất phần nội thất. Chúng tôi mời quan khách, bạn bè, đối tác đến và mở tiệc chiêu đãi. Những món ăn Âu - Á, do tôi chọn cùng các đầu bếp hàng đầu ở đây được mọi người khen ngon, tôi thuê một ban nhạc chơi các giai điệu Latin, cùng màn múa với các cô gái ăn mặc như những vũ nữ Hawait khiến du khách trầm trồ, bởi khung cảnh ở đây rất hợp để lắng nghe những giai điệu Latin đầy quyến rũ, đầy nóng bỏng này. Màn chào hỏi khách khứa của chồng mình từ đầu tiệc cho đến khi còn lại non nửa, đó là những vị khách thực sự quan trọng với chồng mình, tôi cũng thấy mệt vì cười nói quá nhiều, đang tìm một chỗ để ngồi xuống, cu Minh, con trai lớn lúc này 15 tuổi bèn cúi rạp xuống mời tôi một điệu vũ salsa. Tôi đành phải chiều ý con, cởi chiếc khăn quàng, để hở bộ ngực vẫn săn chắc, và làn da rám nắng ngăm ngăm của mình. Tôi như trở lại của thủa 25 ngày xưa, khiêu vũ đắm đuối đến nỗi chẳng biết ai đang ở xung quanh nữa. Cu Minh được tôi dạy cho nhảy, nên dẫn rất tốt, nó có năng khiếu khiêu vũ y như tôi. Tiếng reo hò nổi lên làm ầm ĩ cả bữa tiệc. Tôi thấy chồng mình cười tươi trong đám bạn, anh ra dấu hiện tôi hãy tiếp tục khiêu vũ. Lúc này tôi như bị phơi bày, một anh chàng tiến đến mời tôi nhảy. Rồi tiếp đến một anh chàng khác, tôi chẳng thể nhớ đã có bao nhiêu người cùng khiêu vũ với tôi nữa. Các chị em thoạt đầu còn nhìn ngắm, sau đó họ ra nhảy cùng, rồi lại trở lại chỗ ngồi sớm vì họ không có sức dẻo dai.
Tôi chờ chồng trong khi anh đang nói chuyện cùng đối tác bèn nhảy một mình điệu slow nhẹ nhàng. Có lẽ cái bản chất yêu thích âm nhạc và khiêu vũ chẳng khi nào giết chết nổi trong tôi, nên đã có con 15 tuổi rồi, tôi vẫn tinh nghich như khi còn trẻ. Thi thoảng anh Lâm nhìn tôi với ánh mắt ấm ấp, tình tứ. Báo hiệu một đêm mây mưa thật mãnh liệt. Tôi vẫn không quên ánh mắt đĩ thoã của mình dành cho chồng, tôi biết anh đang muốn kết thúc bữa tiệc để ôm hôn tôi lắm rồi. Và những giây phút ấy đã đến, chẳng cần phải đưa vợ về phòng, anh bế tôi đi dọc bãi biển rồi lột áo váy của tôi, biến tôi thành một người đàn bà dâm đãng ngay trên cát. Tôi hỏi anh: Anh có ghen không khi thấy em nhảy cùng nhiều đàn ông trẻ như thế? Anh vẫn ngự trên mình tôi, dấn thêm một cái thọc sâu khiến tôi hét lên sung sướng : Anh có ghen một chút, nhưng anh thích nhìn thấy vợ mình được nhiều người khác chiêm ngưỡng và trầm trồ vẻ đẹp của em, anh đủ tự tin để trói em luôn bên mình Princess! . Lâm lại dùng tên gọi mà bấy lâu nay tôi ít được nghe đến.
Tôi có một chút kiến thức về kinh doanh nên tham gia hoạt động quản lý với chồng. Tôi muốn giúp anh chứ cũng không ham hố tiền bạc. Những tháng đầu doanh thu của công ty chồng tôi có những triển vọng đáng mừng. Tôi xin nhập học cho hai con vào một trường chuyên, chúng cũng hài lòng với cuộc sống tại thành phố ven biển. Chúng có thêm nhiều bạn bè. Thỉnh thoảng, tôi nói với các con có thể mời ban bè đến chơi và tôi tự tay nấu ăn cho chúng. Trò chuyện với chúng để hiểu những mong muốn, ước nguyện của chúng. Không phải lúc nào tôi cũng ủng hộ con trai mình, nếu bạn gái nó đưa ra những lý lẽ mà tôi cho là phải. Tôi đứng về phía khách lúc đó. Bạn bè của các con thích tôi, chúng cởi mở, bộc bạch nhưng tâm sự thầm kín mà chúng ngại ngùng khi nói cùng bạn bè cùng trang lứa.
Chồng tôi phải trở ra Ha Noi ít ngày để duy trì hoạt động kinh doanh của anh, rồi anh phải đi nước ngoài để thương lượng những vụ làm ăn. Tôi ở lại thành phố biển, chăm sóc các con và theo sát những diễn biến kinh doanh giúp chồng. Tôi làm quen với các chị em ở miền đất biển, họ sống rất chất phác, mộc mạc. Họ hỏi tôi nhiều về cách ăn mặc, về cách trang điểm, về cách làm tóc, tôi trở thành bạn của họ. Trong số ấy có chị Hạnh, là một phụ nữ hơn tôi hai tuổi mà nom chị già như là mẹ tôi vậy. Chị có gia đình, có hai đứa con một gái và một trai giống nhà tôi. Chị kể, chồng chị dạo này chẳng ngó ngàng đến chị, anh ấy đi uống rượu nhiều, say khướt mới trở về nhà, nên lâu lâu chị mới được gần gũi với chồng một lần. Cũng kém mặn nồng nên chị lo lắng anh có bồ bịch. Tôi an ủi chị, và khuyên chị nên thay đổi hình dáng bên ngoài, chăm sóc bản thân kỹ lưỡng hơn. Chị Hạnh bắt đầu mua sắm áo quần mới, thời trang hơn, thay đổi kiểu tóc mới, nhìn chị trẻ ra vài tuổi hơn trước. Rồi các chị em đồn đại thế nào cứ hẹn gặp tôi để mong tôi truyền cho ít kinh nghiệm chăn gối. Tôi cũng sẵn lòng dành thời giờ cho họ coi đó là việc làm có ích, đem lại niềm vui cho các chị, những người kém may mắn hơn tôi về nhan sắc, về hiểu biết tình dục.
Tôi đếm những đồng xu trong két sắt và là người cuối cùng ở lại cửa hàng, thay chiếc áo sau cái tủ kê hàng, chợt tôi nghe thấy tiếng một người đàn ông: Hãy để tôi cài giúp cô những chiếc khuy áo! Tôi giật mình nhận ra người đàn ông này từ ngày tôi về đây sống đã quan sát tôi nhiều lần, anh ta cũng là một thương nhân giỏi, và có quen biết với chồng tôi. Tôi ra tín hiệu: Vâng anh cài giúp Người đàn ông vừa chạm lên da tôi đã vuốt ve thật nhẹ nhàng, khiến tôi chột dạ Nhưng tôi không hề muốn cài lại nó chút nào. Không phải bây giờ thưa ông! Tôi vùng ra và đi khoá lại cửa hàng. Tôi không hiểu là mình còn yêu chồng hay không nữa, tôi thèm muốn được làm tình, được ân ái, không gần chồng đến 3 tháng nay rồi.
( tiếp theo)
Những năm tiếp theo
Tôi sinh hạ cho Lâm hai đứa con xinh đẹp, một con trai và một cô con gái. Chúng cách nhau hai tuổi. Gia đình và bạn bè khen ngợi gia đình riêng của tôi lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Phải, vì tôi yêu quí gia đình, tôi yêu các con của tôi. Hàng ngày tôi dậy sớm, đi chợ để mua những thức ăn tươi ngon, những trái cây do những người nông dân chân chất không phun thuốc trừ sâu đem bán, tôi sắp những bữa ăn sáng đa dạng để chồng con thức giấc là có thể ăn luôn. Chồng tôi nhiều phen nhìn thấy cảnh tôi sắp những dao, thìa, chén cốc ra bàn ăn, anh ngắm nhìn tôi từ phía sau, rồi ôm choàng lấy vợ, âu yếm đòi ân ái thêm. Nhiều lần anh để cho tôi ngủ quên và tự mình làm đồ ăn sáng cho mấy mẹ con. Lâm yêu tôi và các con rất nhiều. Nhìn anh luôn rạng ngời như ông hoàng hạnh phúc mỗi khi về nhà, chơi đùa cùng các con. Sau khi sinh con lần thứ hai, tôi ý thức mình cần phải giữ vẻ đẹp của mình cẩn thận hơn, sau khi cho bé Linh cai sữa, tôi thực hiện chế độ giảm cân và tập luyện hàng ngày. Nhờ đó, dáng vóc thanh xuân được hồi phục, nhiều phụ nữ khen tôi vẫn còn xinh đẹp nhu gái chưa chồng, anh Lâm tự hào về vợ lắm. Những cuộc hội thảo, hội nghị, những tiệc chiêu đãi trong giới doanh nhân, anh đều muốn có vợ hiện diện. Để làm anh hãnh diện, tôi biết ý anh nên lựa chọn những bộ lễ phục, áo dài, và những bộ vét trông đẹp mắt đầy chất nữ tính và có tính thời thượng. Nhiều lần, mọi người xì xào rằng sao nom chị giống diễn viên qúa. Nhưng tôi chẳng khi nào tôi còn nhắc đến rằng tôi đã từng là một diễn viên nữa. Tôi chỉ là một bà mẹ, một phụ nữ chăm sóc chồng con và tham gia các hoạt động xã hội mà tôi yêu thích. Không cần tên tuổi nổi danh mà làm gì nữa.
Chồng tôi thông báo cho mấy mẹ con là anh sắp mở một chi nhánh tại miền Nam, tại một tỉnh ven biển, nơi các hoạt động du lịch đang phát triển. Mẹ con tôi có thể ở lại HàNội nếu không muốn cùng anh đi, sau khi bàn bạc. Tôi quyết định khăn gói cùng chồng vào Nam sống cho tới khi anh yên tâm để quay trở lại HaNoi làm việc. Lúc này lũ trẻ đang nghỉ hè, tôi cũng mong sao gia đình tôi sẽ thích ứng nhanh với cuộc sống nơi đất khách quê người.
Anh Lâm mải mê vào các buổi bàn bạc cùng đối tác, những buổi làm việc ngay cạnh nhà chúng tôi ở nhưng mãi tới nửa đêm tôi mới thấy mặt chồng. Sau một tháng cơ sở mà chúng tôi làm trụ sở giao dịch và buôn bán đã hoàn tất phần nội thất. Chúng tôi mời quan khách, bạn bè, đối tác đến và mở tiệc chiêu đãi. Những món ăn Âu - Á, do tôi chọn cùng các đầu bếp hàng đầu ở đây được mọi người khen ngon, tôi thuê một ban nhạc chơi các giai điệu Latin, cùng màn múa với các cô gái ăn mặc như những vũ nữ Hawait khiến du khách trầm trồ, bởi khung cảnh ở đây rất hợp để lắng nghe những giai điệu Latin đầy quyến rũ, đầy nóng bỏng này. Màn chào hỏi khách khứa của chồng mình từ đầu tiệc cho đến khi còn lại non nửa, đó là những vị khách thực sự quan trọng với chồng mình, tôi cũng thấy mệt vì cười nói quá nhiều, đang tìm một chỗ để ngồi xuống, cu Minh, con trai lớn lúc này 15 tuổi bèn cúi rạp xuống mời tôi một điệu vũ salsa. Tôi đành phải chiều ý con, cởi chiếc khăn quàng, để hở bộ ngực vẫn săn chắc, và làn da rám nắng ngăm ngăm của mình. Tôi như trở lại của thủa 25 ngày xưa, khiêu vũ đắm đuối đến nỗi chẳng biết ai đang ở xung quanh nữa. Cu Minh được tôi dạy cho nhảy, nên dẫn rất tốt, nó có năng khiếu khiêu vũ y như tôi. Tiếng reo hò nổi lên làm ầm ĩ cả bữa tiệc. Tôi thấy chồng mình cười tươi trong đám bạn, anh ra dấu hiện tôi hãy tiếp tục khiêu vũ. Lúc này tôi như bị phơi bày, một anh chàng tiến đến mời tôi nhảy. Rồi tiếp đến một anh chàng khác, tôi chẳng thể nhớ đã có bao nhiêu người cùng khiêu vũ với tôi nữa. Các chị em thoạt đầu còn nhìn ngắm, sau đó họ ra nhảy cùng, rồi lại trở lại chỗ ngồi sớm vì họ không có sức dẻo dai.
Tôi chờ chồng trong khi anh đang nói chuyện cùng đối tác bèn nhảy một mình điệu slow nhẹ nhàng. Có lẽ cái bản chất yêu thích âm nhạc và khiêu vũ chẳng khi nào giết chết nổi trong tôi, nên đã có con 15 tuổi rồi, tôi vẫn tinh nghich như khi còn trẻ. Thi thoảng anh Lâm nhìn tôi với ánh mắt ấm ấp, tình tứ. Báo hiệu một đêm mây mưa thật mãnh liệt. Tôi vẫn không quên ánh mắt đĩ thoã của mình dành cho chồng, tôi biết anh đang muốn kết thúc bữa tiệc để ôm hôn tôi lắm rồi. Và những giây phút ấy đã đến, chẳng cần phải đưa vợ về phòng, anh bế tôi đi dọc bãi biển rồi lột áo váy của tôi, biến tôi thành một người đàn bà dâm đãng ngay trên cát. Tôi hỏi anh: Anh có ghen không khi thấy em nhảy cùng nhiều đàn ông trẻ như thế? Anh vẫn ngự trên mình tôi, dấn thêm một cái thọc sâu khiến tôi hét lên sung sướng : Anh có ghen một chút, nhưng anh thích nhìn thấy vợ mình được nhiều người khác chiêm ngưỡng và trầm trồ vẻ đẹp của em, anh đủ tự tin để trói em luôn bên mình Princess! . Lâm lại dùng tên gọi mà bấy lâu nay tôi ít được nghe đến.
Tôi có một chút kiến thức về kinh doanh nên tham gia hoạt động quản lý với chồng. Tôi muốn giúp anh chứ cũng không ham hố tiền bạc. Những tháng đầu doanh thu của công ty chồng tôi có những triển vọng đáng mừng. Tôi xin nhập học cho hai con vào một trường chuyên, chúng cũng hài lòng với cuộc sống tại thành phố ven biển. Chúng có thêm nhiều bạn bè. Thỉnh thoảng, tôi nói với các con có thể mời ban bè đến chơi và tôi tự tay nấu ăn cho chúng. Trò chuyện với chúng để hiểu những mong muốn, ước nguyện của chúng. Không phải lúc nào tôi cũng ủng hộ con trai mình, nếu bạn gái nó đưa ra những lý lẽ mà tôi cho là phải. Tôi đứng về phía khách lúc đó. Bạn bè của các con thích tôi, chúng cởi mở, bộc bạch nhưng tâm sự thầm kín mà chúng ngại ngùng khi nói cùng bạn bè cùng trang lứa.
Chồng tôi phải trở ra Ha Noi ít ngày để duy trì hoạt động kinh doanh của anh, rồi anh phải đi nước ngoài để thương lượng những vụ làm ăn. Tôi ở lại thành phố biển, chăm sóc các con và theo sát những diễn biến kinh doanh giúp chồng. Tôi làm quen với các chị em ở miền đất biển, họ sống rất chất phác, mộc mạc. Họ hỏi tôi nhiều về cách ăn mặc, về cách trang điểm, về cách làm tóc, tôi trở thành bạn của họ. Trong số ấy có chị Hạnh, là một phụ nữ hơn tôi hai tuổi mà nom chị già như là mẹ tôi vậy. Chị có gia đình, có hai đứa con một gái và một trai giống nhà tôi. Chị kể, chồng chị dạo này chẳng ngó ngàng đến chị, anh ấy đi uống rượu nhiều, say khướt mới trở về nhà, nên lâu lâu chị mới được gần gũi với chồng một lần. Cũng kém mặn nồng nên chị lo lắng anh có bồ bịch. Tôi an ủi chị, và khuyên chị nên thay đổi hình dáng bên ngoài, chăm sóc bản thân kỹ lưỡng hơn. Chị Hạnh bắt đầu mua sắm áo quần mới, thời trang hơn, thay đổi kiểu tóc mới, nhìn chị trẻ ra vài tuổi hơn trước. Rồi các chị em đồn đại thế nào cứ hẹn gặp tôi để mong tôi truyền cho ít kinh nghiệm chăn gối. Tôi cũng sẵn lòng dành thời giờ cho họ coi đó là việc làm có ích, đem lại niềm vui cho các chị, những người kém may mắn hơn tôi về nhan sắc, về hiểu biết tình dục.
Tôi đếm những đồng xu trong két sắt và là người cuối cùng ở lại cửa hàng, thay chiếc áo sau cái tủ kê hàng, chợt tôi nghe thấy tiếng một người đàn ông: Hãy để tôi cài giúp cô những chiếc khuy áo! Tôi giật mình nhận ra người đàn ông này từ ngày tôi về đây sống đã quan sát tôi nhiều lần, anh ta cũng là một thương nhân giỏi, và có quen biết với chồng tôi. Tôi ra tín hiệu: Vâng anh cài giúp Người đàn ông vừa chạm lên da tôi đã vuốt ve thật nhẹ nhàng, khiến tôi chột dạ Nhưng tôi không hề muốn cài lại nó chút nào. Không phải bây giờ thưa ông! Tôi vùng ra và đi khoá lại cửa hàng. Tôi không hiểu là mình còn yêu chồng hay không nữa, tôi thèm muốn được làm tình, được ân ái, không gần chồng đến 3 tháng nay rồi.