banmaitoahuong
nghiện ét sờ
Yêu Chồng
Nàng thiếu phụ xinh đẹp xách chiếc giỏ giữa phố đông người, nàng bỗng thấy chiếc xe của chồng mình lướt qua, có lẽ anh không thấy bóng nàng. Hà My cũng không định gọi cho chồng biết, nàng đang đi dạo phố.
Chiều hôm ấy, Hà My sắp đặt những trái cây thành hình thù bắt mắt, những món ăn ở miền biển được tay nàng pha chế và nấu nướng, nàng đợi chồng về cùng hưởng bữa tối. Lâm Hùng gọi điện và xin lỗi nàng, anh cần bàn công chuyện và sẽ về trễ hơn mọi khi. Hà My đã không ăn…nàng lấy máy nghe nhạc, vắt chéo chân và quay ra gò đồi xa xa…
Chồng nàng hôm ấy về muộn, anh ôm hôn nàng qua quýt rồi lăn ra ngủ. Hà My thương chồng, tay nàng mân mê massage đùi cho chồng và nàng cứ lặng người ngắm chồng ngủ thiếp đi.
Một buổi tối, bạn bè rủ Hà My tới ăn tại một khu du lịch sang trọng, Hà My gặp gỡ bạn bè, vui mừng tíu tít, ăn uông no say rồi họ chia tay nhau. Nàng còn đang trên đường ra gara thì thấy chồng mình đi bên cạnh một cô nàng có phong thái rất quyến rũ, cô gái đang khoác tay bên chồng mình, nàng sững sờ hồi lâu, không gọi chồng, nhưng Lâm Hùng vừa hay đã nhìn thấy vợ. Hà My vội rảo bước tới xe của mình, nàng nghĩ nếu nàng nghe anh phân trần, thì chỉ tổ cãi cọ nơi đông người thôi. Nàng biết cô gái xinh đẹp đang khoác tay anh là ai…
Lâm Hùng về nhà đã không thấy bóng vợ, gọi điện cũng không thấy tín hiệu. Nàng không để lại lời nhắn là nàng đi đâu, anh thấy nàng đã xách theo ít đồ dùng cá nhân. Lâm Hùng ân hận vì đã quá khinh suất, phải thừa nhận là trong số những người tình cũ của anh, thì Phương Uyên là một cô gái mặn mà, thông minh, sắc sảo không kém vợ anh. Nếu nàng chịu làm vợ anh, thì có lẽ anh chẳng có cơ hội lấy Hà My làm vợ. Tuy Lâm Hùng quay lại với Uyên do chuyến thăm quê của nàng ít ngày, nhưng Lâm Hùng không hề có ý định làm chuyện vợ chồng của anh vì thế mà tệ đi. Anh yêu Hà My, nhưng vẫn thèm muốn lên giường, ân ái nồng say với Phương Uyên.
Hà My không cần hỏi anh, bởi vì nàng sau khi gửi ảnh của anh cho một người quen ở khu resort đó, nàng biết họ gặp nhau một số lần vào ban ngày rồi. Nàng không liên lạc thêm với bất kỳ ai, nàng không muốn ai trong số thân quen của nàng hay biết, nàng đang đau khổ và bị chồng phản bội.
Ngay trong ngày hôm sau, Hà My đã mua vé bay sang Thái Lan, nàng tới ở một vùng biển biệt lập với dân cư ít ngày, sau đó sẽ xin visa đi thêm 1 số nơi khác, nàng dự định như vậy. Chồng nàng, người nàng bấy lâu kính trọng và yêu thương đã ăn ở với một người đàn bà, người tình cũ của chàng. Cô ấy xem ra cũng có nhiều điểm rất quyến rũ, và đi nhiều nơi hơn nàng, không thua kém nàng mặt mạnh nào. Cô ấy không muốn lấy chàng cơ mà, sao cô ấy lại có thể gian dâm với chồng nàng được? Nàng định để yên chuyện này hay sao? Sự ngang tàng trong nàng đã mất hết rồi sao? Sao nàng không tát cho cô ta vài cái trước khi nàng bỏ đi nhỉ?
Hà My mắt sưng vù, nàng khóc hết ngày này qua ngày khác. Nàng nghĩ ngợi như kẻ điên rồ, bề ngoài lầm lì, không ăn, nàng chỉ uống, uống nước mãi thì làm sao có năng lượng để mà đi nữa?
Hà My ốm ngay trong khu nghỉ ở ven biển. Nàng đã phải gọi người phục vụ mang cho nàng cháo và thuốc giảm đau đầu. Cả tuần trôi qua, Hà My không hề gọi điện cho ai ở nhà, nàng muốn làm như thế để lãng quên với sự thật đang giết chết nàng. Liệu nàng còn muốn chung sống với Lâm Hùng hay không? Sau khi Phương Uyên rời chàng mà đi, liệu chàng còn quay lại với cô tình nhân cũ nào hay không? Anh ấy có tính trăng hoa thì sau này cũng thế mà thôi. Hà My buồn lắm, người đầu tiên nàng yêu đã bị Trang cướp thẳng băng rồi đến bây giờ…chồng nàng vẫn về nằm cạnh nàng hằng đêm, nhưng đã ấp ôm người đàn bà khác.
Hà My bỗng sợ, sợ cảm giác chồng mình đã hôn mình, sợ cảm giác chồng mình xâm chiếm cơ thể mình, sợ ánh mắt ướt át mỗi khi chồng nhìn mình. Nàng ghê sợ anh, mọi thứ mà nàng có chỉ là một sự thật phù phiếm. Anh có bao nhiêu người đàn bà khả ái bên mình, tại sao anh lại cầu hôn mình, một con bé nhà quê, chưa có kinh nghiệm ái tình nào để làm vợ?
Nàng thiếu phụ xinh đẹp xách chiếc giỏ giữa phố đông người, nàng bỗng thấy chiếc xe của chồng mình lướt qua, có lẽ anh không thấy bóng nàng. Hà My cũng không định gọi cho chồng biết, nàng đang đi dạo phố.
Chiều hôm ấy, Hà My sắp đặt những trái cây thành hình thù bắt mắt, những món ăn ở miền biển được tay nàng pha chế và nấu nướng, nàng đợi chồng về cùng hưởng bữa tối. Lâm Hùng gọi điện và xin lỗi nàng, anh cần bàn công chuyện và sẽ về trễ hơn mọi khi. Hà My đã không ăn…nàng lấy máy nghe nhạc, vắt chéo chân và quay ra gò đồi xa xa…
Chồng nàng hôm ấy về muộn, anh ôm hôn nàng qua quýt rồi lăn ra ngủ. Hà My thương chồng, tay nàng mân mê massage đùi cho chồng và nàng cứ lặng người ngắm chồng ngủ thiếp đi.
Một buổi tối, bạn bè rủ Hà My tới ăn tại một khu du lịch sang trọng, Hà My gặp gỡ bạn bè, vui mừng tíu tít, ăn uông no say rồi họ chia tay nhau. Nàng còn đang trên đường ra gara thì thấy chồng mình đi bên cạnh một cô nàng có phong thái rất quyến rũ, cô gái đang khoác tay bên chồng mình, nàng sững sờ hồi lâu, không gọi chồng, nhưng Lâm Hùng vừa hay đã nhìn thấy vợ. Hà My vội rảo bước tới xe của mình, nàng nghĩ nếu nàng nghe anh phân trần, thì chỉ tổ cãi cọ nơi đông người thôi. Nàng biết cô gái xinh đẹp đang khoác tay anh là ai…
Lâm Hùng về nhà đã không thấy bóng vợ, gọi điện cũng không thấy tín hiệu. Nàng không để lại lời nhắn là nàng đi đâu, anh thấy nàng đã xách theo ít đồ dùng cá nhân. Lâm Hùng ân hận vì đã quá khinh suất, phải thừa nhận là trong số những người tình cũ của anh, thì Phương Uyên là một cô gái mặn mà, thông minh, sắc sảo không kém vợ anh. Nếu nàng chịu làm vợ anh, thì có lẽ anh chẳng có cơ hội lấy Hà My làm vợ. Tuy Lâm Hùng quay lại với Uyên do chuyến thăm quê của nàng ít ngày, nhưng Lâm Hùng không hề có ý định làm chuyện vợ chồng của anh vì thế mà tệ đi. Anh yêu Hà My, nhưng vẫn thèm muốn lên giường, ân ái nồng say với Phương Uyên.
Hà My không cần hỏi anh, bởi vì nàng sau khi gửi ảnh của anh cho một người quen ở khu resort đó, nàng biết họ gặp nhau một số lần vào ban ngày rồi. Nàng không liên lạc thêm với bất kỳ ai, nàng không muốn ai trong số thân quen của nàng hay biết, nàng đang đau khổ và bị chồng phản bội.
Ngay trong ngày hôm sau, Hà My đã mua vé bay sang Thái Lan, nàng tới ở một vùng biển biệt lập với dân cư ít ngày, sau đó sẽ xin visa đi thêm 1 số nơi khác, nàng dự định như vậy. Chồng nàng, người nàng bấy lâu kính trọng và yêu thương đã ăn ở với một người đàn bà, người tình cũ của chàng. Cô ấy xem ra cũng có nhiều điểm rất quyến rũ, và đi nhiều nơi hơn nàng, không thua kém nàng mặt mạnh nào. Cô ấy không muốn lấy chàng cơ mà, sao cô ấy lại có thể gian dâm với chồng nàng được? Nàng định để yên chuyện này hay sao? Sự ngang tàng trong nàng đã mất hết rồi sao? Sao nàng không tát cho cô ta vài cái trước khi nàng bỏ đi nhỉ?
Hà My mắt sưng vù, nàng khóc hết ngày này qua ngày khác. Nàng nghĩ ngợi như kẻ điên rồ, bề ngoài lầm lì, không ăn, nàng chỉ uống, uống nước mãi thì làm sao có năng lượng để mà đi nữa?
Hà My ốm ngay trong khu nghỉ ở ven biển. Nàng đã phải gọi người phục vụ mang cho nàng cháo và thuốc giảm đau đầu. Cả tuần trôi qua, Hà My không hề gọi điện cho ai ở nhà, nàng muốn làm như thế để lãng quên với sự thật đang giết chết nàng. Liệu nàng còn muốn chung sống với Lâm Hùng hay không? Sau khi Phương Uyên rời chàng mà đi, liệu chàng còn quay lại với cô tình nhân cũ nào hay không? Anh ấy có tính trăng hoa thì sau này cũng thế mà thôi. Hà My buồn lắm, người đầu tiên nàng yêu đã bị Trang cướp thẳng băng rồi đến bây giờ…chồng nàng vẫn về nằm cạnh nàng hằng đêm, nhưng đã ấp ôm người đàn bà khác.
Hà My bỗng sợ, sợ cảm giác chồng mình đã hôn mình, sợ cảm giác chồng mình xâm chiếm cơ thể mình, sợ ánh mắt ướt át mỗi khi chồng nhìn mình. Nàng ghê sợ anh, mọi thứ mà nàng có chỉ là một sự thật phù phiếm. Anh có bao nhiêu người đàn bà khả ái bên mình, tại sao anh lại cầu hôn mình, một con bé nhà quê, chưa có kinh nghiệm ái tình nào để làm vợ?